Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: C43: Phòng Ngủ (6p)
Dương Minh thì đứng lên rót cốc nước đầy, xong lại vã nước lên mặt, cơ thể ngày càng nóng.
Chương 43: C43: Phòng Ngủ (6p)
"Tôi cũng nghĩ như anh" Tử Tuấn ban nãy là người ăn nhiều nhất, phía dưới đã cộm lên một đống nhưng ngoài mặt trông có vẻ rất bình tĩnh :"Nhìn cô ấy chạy trối c·h·ế·t thế kia, chắc chắn là đang sợ hãi"
"Woaa, c·h·ế·t thật, sao tôi lại quên mất chứ, tối nay tôi phải đi..." Sở Kiều tức tốc chạy ra ngoài, sợ hãi đến đổ mồ hôi hột.
Ngươi nói ai ngu?! Đồ hệ thống mắc dịch! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tay hắn từ lúc nào đã luồn vào trong áo lót cô, chụp lấy b** v* mềm mại mà x** n*n thành đù hình dạng.
Dực Hạo Thiên vẫn là vẻ mặt nghiêm túc, đôi đũa trên tay lạch cách rơi xuống đất, hắn day day thái dương :"Lạ thật..." (đọc tại Qidian-VP.com)
"... tôi, tôi vào lấy chìa khóa..." Sở Kiều sợ đến bủn rủn tay chân, lách qua bọn họ, kéo ngăn tủ ra vội vàng lấy chìa khóa.
Nồi lẩu chỉ còn một nửa cũng không có ai dám động đũa nữa, họ bây giờ đang cảm thấy vô cùng bức bối, hơi thở dần trở nên nặng nề, cả người ngứa ngáy kỳ lạ.
Nhất Nam thở hổn hển, lấy tay quạt quạt :"Đúng là cay thật, nhưng tôi cảm giác... nó nóng trong người chứ không phải..."
"Nói với bên hệ thống an ninh khóa chặt tất cả các cửa cổng lại"
Để xem chị có thể chạy đi đâu.
Thì ai nấu ăn chẳng nếm thử!
"...Sở Kiều, Sở Kiều..." Tử Tuấn lao đến ôm chầm cô, hắn thoạt nhìn là người bình tĩnh nhất nhưng sâu bên trông còn ghê gớm hơn cả bốn người kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi đến phòng rồi, nhưng không ngờ chỉ mới bước vào phòng cửa phòng ầm một tiếng đóng lại.
《Tôi đã từng nói với ký chủ trong nước bọt của người có thuốc k*ch d*c loại mạnh mà... chỉ cần một ít nước bọt cũng đủ rồi》
Hắn bắt gặp ánh mắt mong chờ của cô gái nhỏ, tay cầm đũa vẫn còn chút do dự, cuối cùng vẫn gắp lên rồi bỏ vào miệng.
"Chị!!" Nhìn bóng lưng nhỏ nhắn kia chạy biến rồi dần dần biến mất trong tầm mắt hắn, Nhất Hàn chỉ cười, hắn lấy điện thoại ra trong túi ra.
Nhất Nam không thể chờ thêm được nữa, hắn tách đũa, múc một môi đầy xúc xích cùng bánh gạo cay đổ vào bát. Dực Hạo Thiên nhìn hắn ăn ngon lành, cũng cảm thấy đói bụng đành miễn cưỡng gắp một miếng lên ăn thử.
"Ngon quá!" Hai mắt Tử Tuấn lấp lánh, bộ dáng y như một chú cún con được thưởng đồ ăn, vui vẻ mà lắc lắc đuôi.
Hơi nóng của Nhất Nam phả vào mặt, Sở Kiều càng cảm thấy sợ hãi, cô len lén mở nắm cửa sau lưng.
"... tôi sẽ gọi những cô gái nóng bỏng đến đây... họ kh*** g** hơn tôi nhiều... nên là..." Đầu v·ú chợt bị Tử Tuấn kéo mạnh, Sở Kiều muốn thuyết phục bọn họ ngược lại thành tiếng r*n r* gợi tình.
Dương Minh cũng không kìm được mà lên tiếng khen ngợi. Sở Kiều khoác tay cười ha ha, được bọn họ khen ngợi cô không ăn cũng cảm thấy no.
Sở Kiều bắt đầu cảm thấy tình huống dần trở nên nghiêm trọng, cảm thấy có chút sợ sệt.
Dương Minh tát nước lên mặt, vịn tay vào thành bồn rửa mặt :"Cô ấy không phải người như vậy"
"Ân... không, làm ơn, dừng..." Bốn nam nhân kia nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mùi vị kích tích đã tràn ngập khắp căn phòng. Lần trước chỉ mới hai người đã hành cô không đi đứng nổi, bây giờ tận năm người.
Sở Kiều thấy năm nam nhân trước mặt đang lăn lộn khổ sở, trong lòng thầm thắc mắc, cay cấp độ 5 cũng đâu đến nỗi vậy, sức chịu đựng của họ quá kém chăng?
Sở Kiều sởn gai ốc, năm nam nhân bây giờ đang trong trạng thái mê man bất định, ánh mắt nhìn cô như hổ đói nhìn con mồi.
"Cay quá, cả người tôi nóng hết lên rồi" Tử Tuấn cả mặt đỏ bừng, trên trán còn kết một tầng mồ hôi mỏng.
Đúng rồi, có chìa khóa dự phòng trong tủ đầu giường của cô. Sở Kiều vội vã quay lại, chạy vào thang máy ấn tầng mười, cửa thang máy chậm rì rì đóng lại, cô vô cùng vội vã, ấn liên tục nút đóng lại chỉ mong sẽ nhanh hơn.
Quân Từ Mặc loạng choạng đứng lên, hắn tựa vào tưởng mới có thể đứng vững dường như đang có ý định ra khỏi đây.
"Cổng... cổng sao lại bị khóa?" Sở Kiều vội vàng, còn đang nghĩ cách trèo qua.
Một nồi lẩu to bự được bưng ra bốc khói nghi ngút, năm nam nhân đã ngồi ngay ngắn quanh bàn ăn, Dực Hạo Thiên nhìn thấy liền cau mày :"Quá nhiều mỡ, cô đun kiểu gì vậy?"
Bên trong, Tử Tuấn đang ngồi trên ghế sofa chống cằm nhìn cô. Bốn nam nhân khác thì cơ thể đang nửa trần, giọt mồ hôi chảy dọc xuống cơ múi săn chắc trông vô cùng gợi cảm.
《Ban nãy ký chủ có nếm thử nước sốt đúng không?》
"Cô ta bỏ thuốc k*ch d*c vào trong đồ ăn?" Dực Hạo Thiên cố kìm chế cơn ph*t d*c, uống một cốc nước đá để giải tỏa thân nhiệt.
《Ký chủ, thật sự tôi chưa từng thấy ai ngu như người, chỉ số IQ của ký chủ là bao nhiêu vậy?》
Quân Từ Mặc thầm nuốt nước bọt, hắn là người ăn kiêng, ít khi ăn những đồ dầu mỡ như này...
.....
Tử Tuấn cũng lần đầu nhìn thấy món này, tất cả chỉ là một màu đỏ đậm, mùi bốc lên vô cùng thơm khiến hắn thèm rỏ dãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rầm! Một tiếng động to, tay Nhất Nam đập mạnh vào tường đến chảy máu, hắn ép cô lại, cơ hồ máu đang chảy đó không phải của mình :"Chị cho gì vào đồ ăn?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Quân Từ Mặc cố ổn định hơi thở, người anh bắt đầu cảm thấy có chút lạ.
Sở Kiều như con rùa rụt cổ, nói nhỏ :"Cái này...."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.