A Mạch Tòng Quân
Tiên Chanh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 127: Tín nhiệm
nghiến gãy cả răng thì cũng gắng nuốt máu vào bụng, trên mặt sẽ vẫn mỉm
Thiệu Nghĩa, thấy Đường Thiệu Nghĩa ngưng thần không nói bèn hỏi: “Đại
hợp được lực lượng lớn mạnh hơn lực lượng trong tay A Mạch không phải là không có khả năng.
trong thư phòng, trầm giọng hỏi Lâm Mẫn Thận: “Có chuyện gì mà nôn nóng
———————–
Mạc chiếm lĩnh, lại không thể nhập ngựa từ thảo nguyên Tây Hồ về. Cho
Khởi bỏ phế không dùng, lại không ngờ Trần Khởi vẫn còn dùng đến người
A Mạch tất nhiên có thể đoán được suy nghĩ trong lòng Đường
phối hợp với hai ngựa, thậm chí là ba ngựa.
thêm liền lui xuống, chỉ còn lại A Mạch và Đường Thiệu Nghĩa đứng lại
nghĩ lại liền hiểu được mấu chốt trong đó, trầm mặc một lát rồi nói:
A Mạch vẫn thong dong nói: “Ta tin đại ca.”
Mạc, Trần Khởi cũng không còn cách nào. Hắn khó khăn lắm mới nắm được cơ hội Thường Ngọc Thanh bại trận, vốn định triệu hồi hắn trở về Dự Châu.
thịnh nhất của quân Giang Bắc ở trên núi Ô Lan, Đường Thiệu Nghĩa ban
chỉ phái đám người tâm phúc là Khương Thành Dực, Phó Duyệt đến Túc, Ung
Đường Thiệu Nghĩa trước tiên sai người đưa Triệu Tứ về nhà
Đường Thiệu Nghĩa chỉ nghĩ A Mạch muốn nói về việc Tức Vinh
Khi Tức Vinh Nương đến Ký Châu có báo qua với Đường Thiệu
Đường Thiệu Nghĩa gật gật đầu, hỏi Triệu Tứ: “Có biết đại đương gia đến tìm Mạch nguyên soái vì chuyện gì không?”
huynh có thể thay ta luyện ra một đội kỵ binh tinh nhuệ được không?”
một chút, đã gây cho ngươi không ít phiền toái rồi.”
thêm thu thập những thứ tốt nhất từ Thường Ngọc Thanh, được năm, sáu
nguyên soái. Triệu Tứ vừa thở phào nhẹ nhõm, không ngờ chớp mắt một cái
này thu nạp thành quân của mình, như vậy khác nào anh ta lấy được một
thấy Đường Thiệu Nghĩa đến thì kích động suýt nữa rơi cả nước mắt, chạy
Tức Vinh Nương lại chỉ chọn đưa mỗi Triệu Tứ thật thà đi
đầu cũng chỉ dựa vào gần một vạn kỵ binh đã có thể tiến vào Tây Hồ như
Ký Châu huấn luyện ra một đội quân thiện chiến. Đến lúc đó sẽ dẫn đến
dốc toàn lực tấn công hai châu Thanh, Ký. Đường Thiệu Nghĩa có thể nói
nhiên sẽ không trả lời. Nhưng người hỏi lại là A Mạch, Đường Thiệu Nghĩa không cần nghĩ ngợi liền đáp: “Thật ra chọn từ trong sơn trại, cộng
gặp rủi ro gì.
sớm chuẩn bị xong nguyên liệu sắt, chế tạo xong cũng không vận chuyển (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Thiệu Nghĩa yên lặng nhìn A Mạch chăm chú một hồi, gật đầu nói: “Được.”
Chỉ nói vài câu đơn giản với Tiêu Dực rồi bảo mọi người giải tán, còn
có cánh tay khỏe mạnh nữa. Không có cung thủ sẽ không thể khắc chế kỵ
của thát tử trà trộn vào, cho nên muốn tìm một nơi bí mật.”
Lâm Mẫn Thận đáp: “Đầu tháng chín, hắn cùng Trưởng công chúa
Nghĩa đều có chút kỳ quái, không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn Đường Thiệu
hối tiếc. Chỉ có điều hắn là người luôn coi trọng thể diện, cho dù có
soái. Nàng thân là cô gái trên giang hồ, tất nhiên tầm mắt so với tiểu
Đồng tử của Đường Thiệu Nghĩa co lại, kinh ngạc nhìn A Mạch,
vốn tưởng rằng đám người Thường gia sau khi trở lại Dự Châu sẽ bị Trần
dừng lại, sau đó mới giả như không có việc gì dời mắt đi, kêu lên: “Mạch nguyên soái.”
mệnh trở về Dự Châu, chuyện này Đường Thiệu Nghĩa đã biết. Từ lâu,
Triệu Tứ mím chặt khóe miệng, ra sức nhớ lại, đáp: “Tức đại
Triệu Tứ lắc đầu: “Không biết.” (đọc tại Qidian-VP.com)
sam giống như thân trúc thẳng tắp mảnh mai, khuôn mặt tuấn tú, đường nét trong sáng… Tầm mắt của Đường Thiệu Nghĩa lướt qua cằm A Mạch thì hơi
A Mạch gật đầu: “Không sai, Trần Khởi e là cũng đang vô cùng
thư phòng thì bất giác sửng sốt, lời đã dâng đến bên miệng cũng lập tức
Cường đến dẫn Đường Thiệu Nghĩa đi gặp Tức Vinh Nương, còn mình trở lại
Khởi không muốn dùng, Thường gia trăm năm như vậy đã dễ dàng bị hạ gục
Thần sắc Lâm Mẫn Thận có hồi phục rất nhiều, chỉ nhìn chằm chằm vào A mạch: “Hắn hành động rồi!”
Nương, hơi trầm mặc nói: “Tức đại đương gia từ nhỏ sống trong núi, lại
có gần bốn ngàn. Lúc chiến đấu tại Thanh Châu đoạt được của thát tử
Đường Thiệu Nghĩa nghe xong, đôi lông mày rậm hơi nhíu, lại hỏi: “Đại đương gia cũng không nói qua điều gì sao?”
A Mạch hiểu ý của Đường Thiệu Nghĩa bèn giải thích: “Quân ta
Điện Tử Lương hội quân với kỵ binh của đại ca!”
Nhưng quân lệnh vừa phát ra thì lại nhận được quân lệnh từ thượng kinh
chiến mã. Hiện tại đường giao thông trọng yếu tại Giang Bắc đã bị Bắc
thành người bảo vệ cho Tức Vinh Nương.
Ai ngờ A Mạch vừa phái người đi chưa được hai ngày thì Đường
bị Tức Phong nuôi dạy như con trai, tính tình khó tránh khỏi tùy hứng
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy người đi theo Đường Thiệu
hôn quân, lấy tên nước là Tĩnh Nan, tuyên thệ trước khi xuất quân chinh
Khởi sẽ dốc toàn lực tấn công Thanh Châu.”
A Mạch lại cùng Đường Thiệu Nghĩa nói đến chuyện chiêu mộ tân binh ở Ký Châu mấy ngày gần đây. Hai người đang nói thì Lâm Mẫn Thận
Còn lại cũng khoảng mấy ngàn tinh kỵ. Mà vào thời điểm hưng
sau này một khi không còn thế lực nào phía sau phiền nhiễu, lúc đó mới
Thường Ngọc Thanh dọc đường công chiếm các thành trấn chưa quy phục. Kết quả, Thường Ngọc Thanh trên đường từ Võ An trở về Dự Châu, đánh hạ hơn
ra lời này, có lẽ cũng đã nhận ra ý đồ của Trần Khởi rồi.
Thường gia và Trần Khởi không hợp nhau đã không còn là bí mật. Anh ta
Ánh mắt Đường Thiệu Nghĩa nhìn A Mạch lưu luyến không dời, hỏi: “Chuyện gì?”
trăm quân.”
A Mạch kiên định nói: “Đúng vậy, là cánh quân mới. Ta muốn ở
Mạch, liền đi nhanh đến hành quân lễ. Thấy A Mạch cũng không sai bảo gì
đương gia chỉ nói trông tướng mạo của Mạch nguyên soái thật tuấn tú!”
“Hai châu Thanh, Ký sau này e rằng sẽ càng thêm gian nan.”
Tây. Sau đó đổi tên thành Tề Hoán, lấy danh nghĩa tổ tông mà tiêu diệt
2- Công tượng: chế độ trưng tập thợ thuyền vào làm việc trong các quan xưởng của nhà nước phong kiến. Cũng
Đường Thiệu Nghĩa thấy thế liền đứng dậy, nói với A Mạch: “Ta đi trước, qua thăm đại đương gia một chút.”
nhu mì xinh đẹp như con gái, trong lòng liền có chút nghi ngờ giới tính
A Mạch mỉm cười, nhìn Đường Thiệu Nghĩa gọi: “Đại ca.”
Nghĩa. Đường Thiệu Nghĩa lại thấy dở khóc dở cười. Tức Vinh Nương này
Chương 127: Tín nhiệm
Đường Thiệu Nghĩa hơi bất ngờ, tùy ý ngồi xuống ghế, hỏi: “Trong quân có chuyện sao?”
của Thường gia.
giao kỵ binh vào tay ta có nghĩa là gì không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
A Mạch ngồi xuống bên cạnh, đáp: “Dự Châu đưa tin đến, hiện
A Mạch gật đầu: “Công tượng(2) đã có sẵn, ta sẽ
Trần Khởi đang dốc sức tiêu diệt nghĩa quân Giang Bắc ở khắp nơi. Không
tuổi, nhất định là thích chưng diện nên chắc hẳn muốn đến Ký Châu mua
có chế tạo một số binh khí kiểu mới, không muốn để người ngoài biết
Khi Đường Thiệu Nghĩa dẫn người tìm đến nơi, Triệu Tứ vẫn còn ngồi chờ ở một góc đường bên ngoài phủ, chờ đến nỗi mắt đỏ quạch. Nhìn
Phó Duyệt đi còn hơn. Như vậy hóa ra cả Phó gia và Trần Khởi đều mất
Triệu Tứ không có cách nào khác, đành phải âm thầm phái người trở về sơn trại báo tin cho Đường Thiệu Nghĩa, còn bản thân thì ngày
cười mà không để lộ mảy may.”
“Cánh quân mới?” Đường Thiệu Nghĩa thoáng kinh ngạc.
1- Dân đoàn: Tổ chức vũ trang ở địa phương của cường hào địa chủ Trung Quốc thời xưa
thư khuê các thoáng rộng hơn rất nhiều, so với nam nhân lại trội hơn về
phần trực giác. Lúc ở trên đường, từ xa nhìn thấy khuôn mặt của A Mạch
kiêng dè Đường Thiệu Nghĩa như vậy liền nghĩ là có việc cơ mật gì, nghe
vào chất lượng mà thôi. A Mạch thầm nghĩ, chần chừ một lát rồi hỏi Đường Thiệu Nghĩa: “Đại ca, hiện tại trong tay huynh có bao nhiêu kỵ binh?”
Đường Thiệu Nghĩa lẳng lặng đánh giá A Mạch. Một thân thanh
thẳng qua đón, kêu lên: “Đường nhị đương gia! Cuối cùng thì ngài cũng
A Mạch không trả lời, chỉ đứng đó cười, thản nhiên nhìn Đường Thiệu Nghĩa, vẫn gọi: “Đại ca.”
thám, chẳng phải sẽ khiến Đường Thiệu Nghĩa càng thêm phiền toái hay
sao. Tức Vinh Nương nghe vậy mới chịu từ bỏ ý nghĩ muốn xâm nhập phủ
Thanh Phong trại không giống Võ An, Đường Thiệu Nghĩa cũng
đó là còn chưa tính đến điều kiện phải chọn được những người trời sinh
tình cảm về phía A Mạch, lại đi dây dưa với A Mạch!
Nếu là người khác hỏi đến vấn đề này, Đường Thiệu Nghĩa tất
Đường Thiệu Nghĩa không khỏi kinh ngạc, sửng sốt một lúc sau
A Mạch liếc xéo Đường Thiệu Nghĩa một cái, vén rèm cửa lên
cánh quân mới đến Điện Tử Lương.”
đêm canh giữ ở bên ngoài phủ nguyên soái, sợ Tức Vinh Nương không may
giãn, trong mắt dâng đầy ý cười, nói thêm: “Còn có một chuyện cần đại ca giúp đỡ.”
A Mạch không biết Lâm Mẫn Thận có chuyện gì gấp, thấy hắn
“Một người một ngựa?” A Mạch lại hỏi.
mười thành trì lớn nhỏ, ngược lại, chiến công còn tăng thêm không ít.”
Sắc mặt Đường Thiệu Nghĩa càng trở nên ngưng trọng. Từ giờ
lợi.”
A Mạch nghe vậy thì rùng mình, lập tức hỏi: “Từ khi nào?”
truyền đến, đành phải chia ba vạn binh cho Thường Ngọc Thanh, phái
Đường Thiệu Nghĩa biết A Mạch đã có quyết định rồi nên cũng không khuyên nữa, gật đầu nói: “Được.”
Ngày ấy, Tức Vinh Nương đi theo A Mạch đến tận phủ Nguyên
A Mạch nhìn Đường Thiệu Nghĩa, gương mặt thanh tú từ từ thư
A Mạch mím môi trầm ngâm giây lát rồi đưa mắt lên nhìn Đường
đến trước cửa lớn của phủ nguyên soái cầu kiến Mạch nguyên soái rồi!
Thiệu Nghĩa, trầm giọng nói: “Đại ca, dưới trướng Trương Sinh hiện tại
A Mạch tiễn Đường Thiệu Nghĩa ra đến cửa viện, gọi Trương Sĩ
mã, cũng không có đủ tài lực, vật lực, cho nên mới đành phải chú trọng
binh Bắc Mạc. Chỉ dựa vào trận địa trường thương thì khó có thể đối phó
lại thấy ánh mắt kiên định của nàng đang nhìn thẳng vào mình không chút
Đường Thiệu Nghĩa không khỏi thắc mắc: “Trần Khởi vẫn còn muốn dùng Thường Ngọc Thanh sao?”
gia đã một mình xông vào phủ nguyên soái rồi.
của A Mạch, dự tính đợi đến đêm sẽ đến thăm dò phủ nguyên soái điều tra
Đường Thiệu Nghĩa nghe xong cũng không tán thành lắm, nói:
để bình định, mà ngay cả Thường Ngọc Thanh trở về từ thành Võ An chờ
Thiệu Nghĩa đã đích thân đến. Thì ra, đi theo Tức Vinh Nương đến Ký Châu còn có một huynh ta nữa trong trại, chính là hán tử ngày trước đi bên
trốn tránh, nói: “Huynh cứ đưa kỵ binh về Điện Tử Lương, lương thảo và
Giang Bắc nên cũng không để ý lắm. Chỉ kêu Tức Vinh Nương mang thêm vài
luyện được một đội cung thủ thuần thục cũng phải mất từ hai đến ba năm,
Nghĩa, nhưng lúc ấy chỉ nói là đến Ký Châu mua chút đồ chứ không hề nhắc đến sẽ đi tìm A Mạch. Đường Thiệu Nghĩa chỉ nghĩ nàng là cô gái trẻ
cho đến mùa thu sang năm cùng lắm chỉ còn một năm, cho dù có xúc tiến
Đường Thiệu Nghĩa gật đầu nói: “Trên Điện Tử Lương đúng là
phạt!”
nuốt xuống.
Chú thích:
đó.
người cùng đi.
Trần Khởi không để ý đến hai châu Thanh, Ký mà tập trung phát động tấn công vào nghĩa quân ở các nơi, củng cố thế lực của mình. Đợi
sự thật đến cùng. Lại bị hộ vệ Triệu Tứ ngăn cản, khuyên nàng rằng trong phủ nguyên soái bảo vệ rất chặt chẽ, thâm nghiêm, hẳn không dễ dàng vào được, đến lúc đó lại khiến cho người ta tưởng là thích khách hay mật
lại không thấy nàng ta đâu nữa. Thì ra Tức Vinh Nương đã công khai chạy
được với kỵ binh phi ngựa đột phá tấn công từ nhiều hướng.
để chỉ bản thân những người thợ đó. Các Công Tượng được trưng tập từ các địa phương, bị c**ng b*c lao động, phiên chế thành đội ngũ như quân
Thường Ngọc Thanh sau khi bại trận ở Thanh Châu liền phụng
theo, sau đó liền chạy vội đến Ký Châu. Không quá vài ngày, Triệu Tứ kia đã cho người chạy về báo tin với Đường Thiệu Nghĩa, nói Tức đại đương
công toi, Trần Khởi cũng chẳng tranh giành được cái gì.”
mới nói: “Không ngờ ngay cả Trần Khởi cũng tính sai. Sớm biết như thế
như thế?”
mượn cớ đi săn liền trốn khỏi Thịnh Đô. Mười lăm ngày trước đã đến Vân
Đường Thiệu Nghĩa ngượng ngùng gật đầu. Nam Hạ vốn thiếu
Đường Thiệu Nghĩa nghe A Mạch nói đùa cũng bật cười, nhưng
món hời từ quân Giang Bắc. Đến lúc đó, dùng danh nghĩa triệu tập nghĩa
quân chống lại thát tử, với sức ảnh hưởng của bản thân anh ta, việc tập
trước đó vài ngày còn la hét ẩm ĩ ép mình phải cưới nàng, khiến toàn sơn trại đều biết nàng chung tình với mình. Bây giờ lại đảo ngược, chuyển
A Mạch dẫn Đường Thiệu Nghĩa đi vào trong viện, vừa đi vừa
nhiều. Lại nghĩ hiện giờ Ký Châu đã ở trong vòng khống chế của quân
không bằng phái Thường Ngọc Thanh ở lại Võ An trấn thủ Thanh Châu, cho
vào chỗ không người. Đường Thiệu Nghĩa cảm thấy khô miệng, theo bản năng nuốt xuống một ngụm nước bọt rồi mới nói: “A Mạch, ngươi có biết nếu
“Một nửa con đường trên Thái Hành Sơn rất khó đi, giao thông không thuận tiện. Nếu muốn vận chuyển quân giới tự tạo từ đó thì hại nhiều hơn
trọ nghỉ ngơi, còn mình đích thân đến phủ nguyên soái cầu kiến nguyên
Không lâu sau, bóng dáng Đường Thiệu Nghĩa cùng tiểu giáo đã
trang bị sẽ được đưa từ Ký Châu đến. Sang năm, ta chỉ cần một vạn tinh
đưa anh ta vào thư phòng, vừa cười vừa nói: “Đại ca hiểu lầm rồi, ta mời đại ca đến không phải vì chuyện của Tức đại đương gia.”
đến Ký Châu mà đưa thẳng đến Điện Tử Lương. Đầu xuân sang năm ta sẽ đưa
Không phải không muốn số lượng, mà là không có nhiều chiến
vậy cũng liền đứng dậy nói: “Cũng tốt, ta cho người đưa đại ca đi.”
rồi. Nhưng lần này hình như là ý chỉ của tiểu hoàng đế ở kinh thành Bắc
Đường Thiệu Nghĩa cuối cùng không thể khác được, khóe môi cười cười, sửa lời gọi: “A Mạch.”
ca, nghe nói huynh ở Điện Tử Lương huấn luyện kỵ binh?”
ra một đội kỵ binh tinh nhuệ. Không cần số lượng, chỉ cần chất lượng.”
lính.
đến rồi!”
rất thích hợp để luyện kỵ binh. Ta chọn người trong sơn trại huấn luyện
được. Nhưng Ký Châu nhiều tai mắt phức tạp, khó tránh khỏi có mật thám
Đường Thiệu Nghĩa cân nhắc một chút rồi nói: “Thật ra có thể tìm được, còn thợ và nguyên liệu ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
người của Thường gia cũng bị hắn điều đến trấn áp dân đoàn(1) ở Kinh Châu.”
cười nói: “Hai ngày trước ta vừa phái người đi mời đại ca, không ngờ đại ca lại đến nhanh như vậy.”
A Mạch đang cùng đám người Tiêu Dực thương thảo việc chiêu mộ tân binh, nghe nói Đường Thiệu Nghĩa đến cũng không lấy làm kinh ngạc.
A Mạch nghe vậy, thản nhiên mỉm cười, nói: “Cứ nghĩ là Trần
mình đứng dậy ra cửa viện nghênh đón Đường Thiệu Nghĩa.
A Mạch nói: “Ta muốn nhờ đại ca tìm giúp một chỗ bí mật trong núi Thái Hành để làm nơi chế tạo quân giới.”
chút quần áo, trang sức linh tinh. Anh ta là nam nhân, không tiện hỏi
soái quân Giang bắc Mạch Tuệ. Tiểu giáo canh cửa vừa nhận ra Đường Thiệu Nghĩa, lập tức liền cho người chạy đi truyền tin cho A Mạch, một mặt tự mình dẫn Đường Thiệu Nghĩa vào phủ.
cạnh bảo vệ Tức Vinh Nương. Hắn họ Triệu, ở nhà là con thứ tư nên mọi (đọc tại Qidian-VP.com)
A Mạch thấy trực giác của Đường Thiệu Nghĩa nhạy bén như thế, thầm khen trong lòng, nói: “Nhiều lắm là đến mùa thu sang năm, Trần
chưa chờ bẩm báo đã vội tiến vào. Nhìn thấy có Đường Thiệu Nghĩa trong
kỵ, còn lại đều thuộc về đại ca!”
không ít chiến mã. Tất cả ta đều giao hết cho đại ca. Mùa thu sang năm,
xuất hiện, càng lúc càng gần. Tiểu giáo dẫn đường từ xa đã nhìn thấy A
nên căn bản không thể so sánh với kỵ binh Bắc Mạc, thường là một người (đọc tại Qidian-VP.com)
không phải là Thường Ngọc Thanh. Nếu Đường Thiệu Nghĩa đem số kỵ binh
triệu tập được mấy vạn tân binh thì có thể thay đổi điều gì? Chỉ riêng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.