Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 29: Giữa đường bị cướp thịt nướng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Giữa đường bị cướp thịt nướng


Mộ Giai Nam hai tay ôm ngực, làm ra vẻ ngạc nhiên nhìn về phía ThuanhĐàođangnhìn theo: “Nha, cơm chiều chạy trốn rất nhanh a…”

( Hưu Sao, ta thấy để là Hoa Mai Lộc hấp dẫn hơn)

ThuanhĐào vừa nghenóiăn ngon, liền đưa vạt áo ra đựng quả dại, chờ nàng chọn được mười mấy quả dại vừa chín đỏ vừa lớn, nàng ngẩng đầu hướng lục ycônương b*n r*mộtnụ cười xấu xa “Xin tiếp tục”, sau đó cả người tràn đầy sinh lựcđirửa trái cây.

“…” ThuanhĐàokhôngbiết nha đầu nàyđãhơn nửa đêm rồi, vậy mà tinh thần còn sung sức như vậy,nóichuyện cũngkhôngcó gì trọng điểm. Nha đầu kia lúcthìcon mắt sáng ngời nhìn Mộ Giai Nam làm thuyền cỏ tinh xảo, lúcthìlạinóimuốn làm cho bọn họ cùng đường, tóm lạimộtcâu, Mộ Giai Namkhôngquỳ cầu xin tha thứ,thìchuyện nàysẽkhôngchấm dứt! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Kia…chân hưu là ngon nhất, tất cả chân hưu đều thuộc về ta, a, ta chỉ nướngmộtcái chân hưu thôi…”

ThuanhĐàokhôngchút do dự chỉ … miếng lớn! Trước kia lúc ở nhà trẻcôgiáo từng giáo chúng ta, phải biết khiêm nhường, đem quả táo lớn tặng cho tiểu bằng hữu khác, bản thânthìăn miếngnhỏ, nếu giờ Mộ Giai Nam hỏi nàng, như vậyhắnchính là muốn nhường cho tiểu bằng hữu ăn miếng lớn a.

.”

“…” ThuanhĐào ngốc lăngmộthồi, hết nhìn đông lại nhìn tây,cônương này sao giốngcôhồn dã quỷ vậy? Nhưng mà bản tính cũngkhôngtệ lắm, ít nhấtkhôngtìm nàng gây phiền toái, ừ…khôngđúng!côhồn dã quỷkhôngsẽkhôngăn thịt nướng a! Ngươi, nha đầu c·h·ế·t tiệt kia quay lại đây cho ta——

“Ngươi muốn ăn miếng nào?” Mộ Giai Nam nhướng mày, chỉ hai miếng thịt nướngmộtlớnmộtnhỏ.

Máu chảy, ThuanhĐào tránh như tránh rắn, nàng xẹt trốn vào phía sau thân cây, trong lòng yên lặng thay Hoa Mai Lộc siêu độ: hy sinhmộtmình ngươi có thể cứu sống hai người tuổi trẻ đầy hứa hẹn, công đức vô lượng a Hưu con, a di đà phật… Chờ đến lúc ngươi được nướng chín tasẽtận lực ăn nhiềumộtchút, tuyệt đốikhônglãng phí, tin tưởng sức chiến đấu của tađi

Mộ Giai Nam nhún nhún vai,hắnchỉ cần vừa ra tay là có thể đem nàng này đánh rơi xuống, nhưng thấy nàng làm ra nhiều hành động ngây thơ, đángyêu, haiz, chẳng qua cũng chỉ làmộttiểucônương mà thôi,hắnrất lười dùng vũ lực giải quyết.

Mộ Giai Nam đối với thực lực của nàng cũngkhôngnghi ngờ, trong lúc nàng mồ hôi ướt đẫm cùng hưu phân cao thấp,hắnđãbắt đầu chặt cây làm giá, đốt lửa, nghe thấy bốn phía cũngkhôngcó gì khác thường, đêm nay chỉ có thể ngủ ở trong rừng.

Lục ycônương l**m l**m bên miệng còn dính mỡ, chờ ThuanhĐào vừa định há mồm, lưu loát khơi lênmộtnhánh cây khôtrênmặt đất, vừa vặn bay đến bên miếng thịt nướngtrênmiệng ThuanhĐào, lại đem miếng thịt nướng trong tay ThuanhĐào cướp lấy, sau đó nhai ngấu nghiến.

Lục ycônương hướng ThuanhĐào le lưỡi, mở miệng cắnmộtngụm thịt nướng thơm ngào ngạt, vừa nhấm nuốt, vừa hài lòng gật đầu, chỉ thấy ThuanhĐào! … Nước mắt thiếu chút nữa tuôn trào… (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào thấy thái độ nha đầu này bỗng nhiên thay đổi, dùng nhánh cây viếttrênmặt đất: Ngưu Nữu Nữu. Đây là bằng hữu của ta:hắngọi là Mộ Giai Nam

“… Câm điếc?” Lục ycônương theo bản năng lặp lại, thanhâmlạinhỏdần, hình như khi dễ người tàn tật làkhôngđược phúc hậu cho lắm, nàng trầm tưmộtlát, dứt khoát kiên quyết đứng lên, hướng ThuanhĐào tỏ vẻthậtcó lỗi hành lễ: “Còn chưa tự giới thiệu, ta gọi là Cốc Mộng Vũ, còn ngươi? …”

ThuanhĐào tức đến sôi gan, tay rất nhanh nắm chặt, nàng kia đúng là ăn trong bát mà còn ngó trong nồi mà, nàng phải cùng nha đầu c·h·ế·t tiệt kia liều mạng! Nhưng nàng vừa định đứng lên lại bị Mộ Giai Nam kéo cổ tay ra phía sau, Mộ Giai Nam thong thả nháy mắt mấy cái, thấy lục ycônương tướng ăn cực kỳ bất nhã,hắnkhôngkhỏi nhíu mi lại: “…cônương mấy ngày chưa ăn cơm vậy?”

“…” Mộ Giai Nammộtbên làm thịt hưumộtbên liếc mắt nhìn về phíamộtngườiđanglộ đôi tay tạo thành hình chữ thập phía sau thân cây, giả từ bi…”Lại đây hỗ trợ.”

“…” ThuanhĐào liếc mắt nhìn,trêntảng đá làmộtvịcônương trẻ tuổi, dung mạo bướng bỉnh đángyêu… Nhưng chuyện nàykhôngphải trọng điểm, ThuanhĐào ánh mắt lập tức dừngtrênkhối thịt nướng trong tay nàng kia, ai có thể lý giải tâm tình phẫn nộ của nàng lúc này, mệt mỏimộtngày, làm sạch thịt hưu, lại kiển nhẫn đợi thịt nướng mấy giờ… Vừa muốn nếm thử mùi vịđãbị người đoạtđi! Nữ nhân này rất cực kỳ ác độc mà!

Mộ Giai Nam ha ha cười giơ ngẩng đầu lên: “thậtnhanh nhẹn nha, làm cho ta tưởng là ở đâu xuấthiệnmộttiểu động vật hoạt bát đángyêua…”

Lục ycônương chưa bao giờ thấy người nào đáng giận như nam nhân này,khôngngờhắndám xem nàng như con khỉ! Nàng nhất thời đình chỉ động tác ném quả dại, tức giận đến hai mắt phun hỏa…”Ngươi! … Vô liêm sỉ!”

Chương 29: Giữa đường bị cướp thịt nướng

Nàng hoạt động quai hàm, vừa mở lớn miệng chuẩn bị cắn, bỗng nhiên trước mắt xuấthiệnmộtđạo thân ảnh, sau đó trong tay trốngkhông… Nàng ngây ngốc chậm rãi cúi đầu… Oa ô ô! Thịt nướngđãbị cướp mất…

Mộ Giai Nam vừađivừa rút dây thừng từ bên hông ra, mặc dùhắndi chuyểnkhôngtiếng động, nhưng ThuanhĐào bướcđimạnh mẽ có thể so với Tử Lộ *. Mộ Giai Nam vừa định quăng dây thừng cột vào sừng hươuđanglộ ra phía sau thân cây, chỉ nghe “Khách kéo khách kéo” tiếng bước chân kinh động đàn hưu, Hoa Mai Lộc cảnh giác bắt đầu chạy trốn xung quanh,hắnbất đắc dĩ ngoái đầu nhìn lại, cư nhiên thấy Ngưu Nữu Nữu vẻ mặt kích động chỉ chỉ vào hướng chạy của Hoa Mai Lộc, biểu tình vừa sợ hãi vừa vui mừng. Phảinói, ThuanhĐào chưa thấy quamộtđàn Hoa Mai Lộc thiên nhiên như vậy, khó tránh khỏi hưng phấn.

Lục ycônương hừnhẹmộttiếng, hai tay ném về phía sau, đồ ăn trong tay chuẩn xác rơi vào trong suối, mà ThuanhĐào thiếu chút nữa kiềm nénkhôngđược xúc động mà lao theo thịt nướng xuống sông——

Hoa Mai Lộc

“…” Mộ Giai Nam vốn tưởng rằng là sơn tặc đột kích, ai ngờ lại làmộtnha đầu, hai ngườimộtngười cướp thịt ăn ăn mạnh mẽ,mộtngươi trông mong nhìn theo,hắnđem khối thịt nướng trong tay đưa cho ThuanhĐào, trêu ghẹonói: “Xem ra vịcônương này so với ngươi còn đói hơn…”

Mộ Giai Nam vận động cổ, ngã người kê đầu lên đùi ThuanhĐào, mí mắt dần dần nặng nề nhắm lại: “Nữu Nữu, ngươi trước bồi vịcônương này tán gẫuđi, khi nào mệtthìđến lượt ta…”

“…” Mộ Giai Nam khoát tay tiếp được hai ba quả dại, nhưngcônương này hình như ném đến nghiện,hắnmộttay chắn quả,mộttay đem quả dại đưa cho ThuanhĐào,khôngnhanhkhôngchậmnói: “Loại quả dạitrênnúi này rất ngọt, hiếm khi có người giúp chúng ta hái, lấy nhiềumộtchút ra dòng suối bên kia rửađi.”

“…” ThuanhĐào cúi đầu thây Mộ Giai Namđãtiến vào mộng đẹp, nàng cũng rất muốn ngủ a, nhưng mà nàng cũngkhôngđành lòng đánh thức Mộ Giai Nam, chẳng lẽ nàng phải dùng chiến thuật mệt mỏi với nhóc con này sao?

thường xuấthiệnvào hoàng hôn, tính cảnh giác cao, hành động nhanh nhẹn, thính giác, khứu giác rất nhạy bén, thị giácthìhơi yếu, rất nhát gan. Trong rừng rậm lá khô tầng tầng bao phủ, hơi có động tĩnhsẽdọa Hoa Mai Lộc chạy mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam khóe miệng chợt tắt,hắnkhôngnhìnrõlà ai, người nàyđilại nhanh nhẹn,khôngtiếng động, nhất định khinh công rất cao,khôngchờhắnđứng lên,mộtngười quần áo màu lục nhạt cuốn theo khối thịt hưu nướng, nghênh ngang ngồitrêntảng đá …

“…” ThuanhĐào hai tay cứng đờ, đúng vậy, đó là cơm! … Nàng bĩu môi, đưa hai cánh tay l*n đ*nh đầu làm thành hình lỗ tai con thỏ, nếukhôngthì… Ăn thỏđi?

Lục ycônương kinh ngạc nhìn Mộ Giai Namnóingủ liền ngủ, nàng đemsựđối địch chuyển sang ThuanhĐào, thườngthìnữ nhân giang hồsẽkhôngkhi dễ những người có sứ trói gàkhôngchặt, cho nên nàng đối với ThuanhĐàosẽkhôngdùng vũ lực…

… Trong rừng rậm ánh sáng vốn rất yếu, lại là hoàng hôn, khi thịt hưu được nướng chínthìsắc trờiđãtối hoàn toàn, nhưng cũngkhôngảnh hưởng đến cảm xúc của ThuanhĐào, nàng ngồi xổm xuống bên đóng lửa ấm áp, l**m l**m môi, nhìnkhôngrời mắt khỏi chân Hưuđangtỏa ra mùi thơm phức… Mộ Giai Nam vẫn trầm mặckhôngnói, chỉ chuyên tâm nướng thịt. ThuanhĐàokhôngtự chủ được đem ánh mắt chuyển lên người Mộ Giai Nam, gương mặthắntrắng nõn vì ngồi gần ngọn lửa mà hồng hồng, bạc môi mím thànhmộtđường thẳng, ngón tay linh hoạt nướng mỹ thực, mà trong mắt ThuanhĐào,hắncàng giốngmộtmón đồ ăn ngon miệng hơn, ThuanhĐào nuốt nước miếng… Đem Mộ Giai Nam nướng với thịt hưuđi! (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐào ánh mắt cườithậtlớn, nàng hai tay cầm xâu thịt nướng, trịnh trọng ngửi trái ngửi phảimộtlần, oa… Nhìnthậtlà ngon, thơm quáđi.

ThuanhĐào lần này thông minh hơn, nàng rút kinh nghiệm lúc này, cho nên sau khi rửa sạch quả dạ liền cho vào miệng, có lẽ là rất đói bụng, nàng cảm thấy trái cây này rất ngọt đúng là siêu mỹ vị, chờ nàng rửa sạch quả dại trở về,thìpháthiệntiểu nha đầu mặc lục yđãxuống đất, xem nàng tư thế trừng mắt hình nhưđangcùng Mộ Giai Nam đàm phán, mà Mộ Giai Nam chỉ làm ngơ xem cỏ xanh, chỉ chốc lát sauhắndùng cỏ xanh làm thànhmộtchiếc thuyềnnhỏ, ThuanhĐào đem trái cây đỏ thẫm đưa đến bên miệng Mộ Giai Nam,hắncũngkhôngnhận lấy mà há mồm cắnmộtmiếng, vừa nhai nuốt vừa nghe lục ycônương lải nhải “Uy h**p”.

ThuanhĐào nào dámnóikhôngmuốn, giữ chặt dây thừng dùng sức kéo ra phía ngoài, mặc dù sừng hươu bị dây thừng cột chặt, nhưng Hoa Mai Lộc khí lực rất lớn,mộtngườimộthưu giằng co qua lại, ThuanhĐào ngẩng đầu, ánh mắtrõràngđangnói: “Ta muốn ăn cơm! Ngươi co ta bắtđi!” Nàng hít sâumộthơi, nghiến răng nghiến lợi, đánhmộttiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, sau đó lôi Hoa Mai Lộc ra khỏi rừng cây, Hoa Mai Lộc trong đôi mắtnhỏtựa hồ mang theo hoảng sợ,thậtkhôngngờmộtnữ tử dáng vẻ mềm yếu lại có sức mạnh lớn đến như vậy.

ThuanhĐào thấy khối thịtnhỏđưa đến trước mặt, vội vàng tiếp nhận thịt nướng lại hướng lục ycônương làm cái mặt quỷ, hừ, kẻ trộm thịt nướng, ăn nhiều như vậy, chúc ngươisẽtăng ba cân!

Nàng đến đây! … ThuanhĐàokhôngcó cốt khíđira bụi cỏ, theo phân phó của Mộ Giai Nam đem thịt hưu rửa sạch, sau đó bêntrêncho thêm muối ăn, hạt tiêu, rượu vàng, mỡ động vật, nghenóithịt hưu nướng chính là mỹ vị nhân gian, mà những gia vị này đều là Ngưu Đại Ngưu trước đóđãthay bọn họ chuẩn bị tốt, nguyên lai trong báo lớn của Mộ Giai Nam tất cả đều là như yếu phẩm dùng trong việc ăn uống, ThuanhĐào ôm lấy hành lý của mình tìm kiếm, mới pháthiệnchính mìnhmộtchút sinh tồn dã ngoại cũngkhôngcó.

Lục ycônương nghe ra trong giọngnóiMộ Giai Nam có ý châm chọc mình, nàng tà tà liếc Mộ Giai Nammộtcái: “Lúc nãy ởtrêncầu ta hành độngkhôngtiện nên ngươi mới may mắn đào thoát…” Nàng nhún người nhảy lên cây, nhìn xuống dưới khiêu khíchnói: “Xú tiểu tửnóihay lắm, có lẽ võ công của ngươi hơn ta, nhưng khinh công tuyệt đốikhôngbằngmộtnửa ta, ngươi nếukhôngchịu quỳ xuống cầu xin tha thứ! Ta liềnkhôngnể tình mà tra tấn c·h·ế·t các ngươi ——” nàngmộtbênnóimộtbên hái quả dạitrêncây ném Mộ Giai Nam ——

ThuanhĐào chỉ chỉ yết hầu, khoát tay, ý bảo mình là câm điếc.

“Ngươi vì saokhôngnóilời nào?” Lục ycônương lúc này mới pháthiệnThuanhĐào tựa hồkhôngmở miệngnóichuyện.

Mộ Giai Namnhẹgiọng cười đem miếng thịt nướng lớn đưa cho ThuanhĐào: “Mắt to hơn cái bụng, cẩn thận tiêu hóakhôngtốt.”

Mộ Giai Namđãbiết người đến là ai,thìra là vị “Lão thái thái”đãgặp tại cầu độc mộc,hắnkhôngcho là đúng dựa vào thân cây: “Vậy ngươi thành công rồi, chúng tahiệntại đói đến sắp c·h·ế·t, bổn thiếu gia xin cam bái hạ phong

!(xặc c·h·ế·t cười…siêu độ có nghĩa là ănkhônglãng phí a)

( gần giống như tâm phục khẩu phục) (đọc tại Qidian-VP.com)

“…” ThuanhĐào cao thấp đánh giá kẻ cướp thịt hưu, giọngnóinày nghe rất quen tai.

ThuanhĐào phía sau thân cây khoát tay cự tuyệt, nàng chỉ muốn ăn.

“Ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy chỉ có thể ăn cỏ.” Mộ Giai Nam khinh thường hừmộttiếng, dây thừng trong tay đột nhiên hướng phía sau tung lên, chỉ nghe trong rừng rậm truyền đếnâmthanh động vật giãy dụa, Mộ Giai Nam cũngkhôngquay đầu, tiện tay đem dây thừng đưa cho ThuanhĐào: “Kéo.”

Cốc Mộng Vũ nghiêng đầu cười ngọt ngào: “Nếu chúng ta quen biết nhau, vậy chúng ta là bằng hữu, sau này bổncônương chỉ đối phómộtmình Mộ Giai Nam, tuyệt đốikhôngliên lụy đến ngươi, ngủđi, ngày mai ta lại đến quấy rầy…” Lời còn chưa dứt, Cốc Mộng Vũđãnhư cơn biến mất trong rừng rậm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Giữa đường bị cướp thịt nướng