Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 45: Cửa này “Tuyệt kỹ” rất cao!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Cửa này “Tuyệt kỹ” rất cao!


(câu này nghĩa là: tìm mòn gót giàykhôngđược, nhưng lại có đượckhôngtốn sức),

Thiên trượng hành giả cố lộng huyền hư

“Ngươinóisai rồi, nàng là sợ ngươi trụy nhai, tại sao lại đổ lên đầu lão phu?”. Thiên trượng hành giảmộtlờinóirõchân tướng: “Nhưng mà lão phuthậtsựlà bội phục nha đầu kia, dùng tay kéo thẳng dây thừng a, sức lựcthậtkinh người!”

Mộ Giai Nammộtmực im lặng,hắnchỉ lo buồn rầukhôngbiết phải làm sao để lấy dây thừng dính trong tay nàng ra màkhônglàm nàng đau.(hắc phong:

Mộ Giai Nam thấy Thiên trượng hành giả cố ý đưa đẩy,hắnkhôngkhỏi nhíu mày: “Nhìn biểu tình của ngài có lẽkhôngbiết chuyện chữa bệnh rồi,khôngđề cập tới việc này nữa… Ta muốn hỏi ngàimộtchuyện, nếu ngài biếtthìhãynóicho ta biết, chuyện này đối với ta rất trọng yếu.”

Mộ Giai Namkhôngquan tâm túm lấy Thiên trượng hành giả hướng trong phòng chạy tới,mộtcước đá văng cửa phòng đem Thiên trượng hành giả đặt lêntrênghế, khi Thiên trượng hành giả cònkhôngrõchuyện gì, Mộ Giai Nam bỗng nhiên “Phù phù”mộttiếng quỳ xuống đất: “Thựckhôngdám đấu diếm, vãn bối tìm kiếm ‘Thị long’đãhơn năm năm, chuyện này liên quan đến thân thế của vãn bối …, thỉnh Thiên trượng hành giảnóithẳng.”

ThuanhĐào thấy tư thế b**n th** sắc ma của Mộ Giai Nam, nàng tận lực lấy tay muốn che lấy thân thể, nhưng…hắnvẫn chuẩn xáckhôngcó lầm nắm trúng nơi nàng muốn bảo hộ, Mộ Giai Nam sợ hãi thanmộttiếng lập tức rút tay về, khó có thể tinnói: “khônglẽ trước ngực ngươi… Chỉ có cái kia thôi sao?…”

Mộ Giai Nam thường ngày có khi cũng bị thương,hắnđối với các loại miệng vết thương vốnkhôngđể tâm. Nhưng giờ phút nàyhắnlại cảm thấy vết thươngtrêntay Nữu Nữu vô cùng thê thảm. Mỗi khihắntừ trong da thịt nàng kéomộtchút dây thừng, tâm liềnđitheo đaumộtcái, huống chi lòng bàn tay nàng miệng vết thương nhìn thấy ghê người, thậm chí mơ hồ có thể thấy được xương trắng bên trong,hắnrút khẩu khí: “Tay có thể bị phếđi.”

Mộ Giai Nam rất muốn tránhđingực nàng, nhưngthậtsựlà… Rất chói mắt!hắncảnh cáo chính mình trước mặthắnlà thân thể vết máu loang lổ,hắnkhôngthể tâm sinh tà niệm, nhưng ánh mắt luônkhôngtự chủ được dừng lạitrênvị trí… (đọc tại Qidian-VP.com)

“…” ThuanhĐào phiên cho Mộ Giai Nam ánh mắt,hắncònđitrước áp bức nàng? Nànghiệntại chính làmộtphế nhân, động cũngkhôngđộng đậy được, trốn cũng trốnkhôngthoát. Quênđi! Nhìnđinhìnđi,khôngphải so với nam nhân các ngươi có nhiều thêm hai khối “Thịt” thôi sao!(ta nghẹn ah)

Thiên trượng hành giả phun trà trong miệng,hắnđột nhiên ngồi dậy, thần sắc có chút kích động chất vấn: “Ngươi cũng biết?! Ngươi tiểu tử này đến cuối cùng lên núi vì mục đích gì?!”

“Mang nha đầu kiađichữa thương.” Thiên trượng hành giảđãxem qua miệng vết thươngtrêntay ThuanhĐào, thương thế tuy rằngkhôngnhẹnhưng cũngkhôngnguy hiểm đến tánh mạng.

Các sư huynh đệ cũngkhôngnhiều lời, lập tức đóng cửa chạy lấy người.

Mộ Giai Nam đương nhiênkhôngnhìn thấy biểu tình của ThuanhĐào,hắnphỏng đoán hơn phân nửa là nàng ủy khuất rơi nước mắt, cho nênhắnkhônglàmthìthôi,đãlàmthìlàm đến cùng, vội vàng đem thuốc mỡ lung tung vẽ loạntrênngười nàng mà kia nhuyễn thịt luôn đảo qua trong đầu ngón tay,hắngiờ phút này cũngkhôngxác địnhđãbôi thuốc hết chưa, lập tức ném lên người nàngmộtgóc chăn, sau đó mang theo miếng vải đen trực tiếpđira cửa phòng! … Mà tránhắncòn thựckhôngcẩn thận đụng vào khung cửa, đông! —— (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên trượng hành giả vuốt vuốt râu bạc trắng ngồi xuống: “Hai mươi năm trước Yến Hồi đại sưẩncư Yến Hoàn Sơn, như thế tính ra, lão phu so vớihắnlên núi sớm hơn vài năm.”

Đương nhiên, Mộ Giai Nam chỉ là hù dọa nàng, bất quá miệng vết thương sâu như vậy,khôngmộttháng khẳng địnhkhôngkhép lại được.

Đợi hai cánh tay của nàng được băng bó thành hai bức tượng trắng xong, Mộ Giai Nam mới đứng dậy ngồi bên giường, đưa lưng của nàng tựa vào đầu vaihắn… ThuanhĐào mới đầukhôngrõhắnmuốn làm gì, nhưng nàng cảm giáchắnmộtcánh tayđãxuyên qua trước ngực nàng, hơn nữađangở trức ngực nàng cởi cúc áo a, nàng theo bản nàng đưa tay ngăn trở, nhưng hai tay căn bản vô lực, nàng lạikhôngcó cách nào kêu ngừng, chỉ đành nhìnhắnđemmộtlượt cúc áo toàn bộ cởi bỏ…(phi lễ chớ nhìn)

“…” Mộ giai nam đầu ngón tay cứng lạimộtchút, trong khoảnh khắchắnnhư bị ho lao,hắnche ngực s* s**ng đến bên cạnh bàn, liên tục uống mấy chén trà lạnh,hắnxem như tự thề vừa thông suốt, rất nhanh lắc đầu giãy dụamộtlát, đột nhiên Mộ Giai Nam đem chén trà đặt lên bànđitrở về bên giường, ngay sau đó đem thuốc mỡ toàn bộ đổ vào lòng bàn tay, x** n*n đều đều sau đó vươn mười ngón tay, giương nanh múa vuốt tới gần ThuanhĐào ——(hp: mời các nàng tưởng tượng a)

“…” Mộ Giai Nam càng nghe càng hồ đồ: “Chẳng lẽ những cửa quan nàykhôngphải do Yến Hồi đại sư thiết lập?”

Mỗ Nam: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắc phong:

mộttrận đau đớn nhất thời từ sau lưng truyền đến, ThuanhĐào nhe răng trợn mắt, thân hình nàng hướng về phía trước muốn trốnđi, nhưng bàn tay ác độc dính đầy thuốc mỡ cũngkhônglùi bước, còn thuận theo tư thế của nàng vẽ loạntrênmiệng vết thương ở phần eo.

“…”Nếuhắnbiếtthìcòn hỏi làm gì a, bất quá thái độ của Thiên trượng nằm ngoài dự đoán của Mộ Giai Nam. Cái gọi là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đến toànkhônguổng công phu

ThuanhĐào nhìn ra Mộ Giai Namthậtquan tâm mình,hắnthực nghiêm túc thay nàng băng bó miệng vết thương, đổi lại bình thường như thế nào cũng phải chế nhạo nàng vài câu, nhưnghắnhiệntại an tĩnh làm tốt hình tượng bác sĩ ngoại khoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnđột nhiên đứng lên, hítmộthơithậtsâu, tức khắc dùngmộtmảnh vải buộc đôi mắt,hắnhoà hoãn cảm xúc, mới ngồi trở lại bên giường thay ThuanhĐào tiếp tục bôi thuốc, nhưng ngón tay vạn ác kia vừa duỗi ra! … Liền đụng tới nơi mềm nhũn, ThuanhĐào theo bản năng rụt lui thân thể… Mộ Giai Nam có từng luyện qua võ công giang hồ thất truyềnđãlâu “Bách phát bách trúng long trảo thủ sao”?

Mỗ Nam:…)

Mộ Giai Nam thấy Thiên trượng hành giảthậttình tiếc hận, bởi vìhắncho dù ra vẻ phiền muộn cũngkhôngý nghĩa gì: “Mạo muội hỏimộtcâu, ngài đối với Yến Hồi đại sư hiểu được bao nhiêu, Yến Hồi đại sư có haykhôngsẽgiúp nha đầu kia chữa khỏi ách tật?”

“…” Thiên trượng hành giả chú ý người đến ngườiđitrong sân,hắnmuốnnóilại thôi thu hồi ngón tay, bỗng nhiên giả ngunói: “Lão phukhôngbiết ngươiđangnóicái gì.”

“…” ThuanhĐào tuy rằng bị vô tình s* s**ng vài lần, nhưng nàng giờ phút này vừa muốn khóc vừa muốn cười, khen nàng ngực lớn sao? Ha ha…hiệntại nàng hiểu được Mộ Giai Nam vì sao đứng ngồikhôngyên, uy! Chịu thiệt là nàng a, tiểu tử này ngược lại sao còn khẩn trương hơn nàng chứ.

Thiên trượng hành giả chuyển sang chủ đề chính: “Vừa rồi trong lúc ngươi tức giậnđãkích phát ra nội lực thâm hậu, mà chiêu pháp và khinh công khiến lão phu nhớ tớimộtngười bạn cũ, sư phụ ngươi có phải họ Nguyễn? …”

Các sư huynh đệ nhìn hay tay nữ nhân, ngón tay đầm đìa máu tươi, đương nhiênkhôngdám chậm trễ. Mộ Giai Nam ôm ThuanhĐàođivàomộtgian phòng khách,hắnnhẹnhàng đặt ThuanhĐào xuống giường, nàng ngoài cánh tay và bàn tay có vết thương dữ tợn,thìtrước ngực và sau lưng cũngđangchảy máu, hơn phân nửa là bị bầm tím do ma sát. (đọc tại Qidian-VP.com)

“…” ThuanhĐào mở nữa miệng,khôngthể nào? Nàngđãcâm điếc rồi chẳng lẽ còn bị tàn tật sao?

cười xấu xa: “khôngsai là dohắnthiết kế, nhưng bọn họ đều có quan hệ ngang hàng nhau, những quan chủ ngươi gặp qua chính là cam tâm tình nguyện ở lại Yến Hoàn Sơn, vì có chungmộtmục đích cho nênđichungmộtđường.”

Mộ Giai Nam cẩn thận kéo dây thừngmộtchút hỏi: “… Đaukhông?”

khôngđến 1 phút, Mộ Giai Nam lại bỗng nhiên quay lại, cái gì cũngkhôngnói, trực tiếp đóng cửa phòng lại rờiđi.

(cố làm ra vẻ cao siêu)

“Nàngkhôngnhững ngốc, còn cậy mạnh lạikhôngđộng não.” Mộ Giai Nam khẩu thị tâm phinói,hắnkhôngmuốn nhớ lạimộtmàn vừa rồi, bởi vì nhớ lạisẽkhiếnhắncómộtcỗ xúc động muốn đem Ngưu Nữu Nữu vĩnh viễn giữ ở bên người.

Mộ Giai Nam nghiêm trangnói: “Ngài có nghe quamộtloại binh khí tên là…’Thị long’không?”

ThuanhĐào chất phác lắc đầu, muốn hỏi nàng có đaukhông,thìphía sau lưng, trước ngực càng đau hơn.

hắnmở to đôi mắt sáng ngời nhìn Thiên trượng hành giả: “Ngài có nghenóiqua ‘Thị long’ phảikhông? Ta có thể tìm nó ở đâu?”

ThuanhĐào nhìn đoạn dây thừng dính trong bàn tay, nàng cũng hiểu được thực kh*ng b*,trêncánh tay vốnkhôngnhiều thịt, cho nên dây thừng tám phầnđãđụng tới xương cốt, có đau haykhôngnàng sớmkhôngcòn cảm giác, nàng chỉ biết là cánh taykhôngcòn là của chính mình mà thôi.

ThuanhĐào hé miệng cười nằm xuống, bất quá lưng nàng truyền đến từng trận đau đớn làm nàng nhe răng hí mắt. Nàng hoạt động nữa ngày đau đớn mới giảm đượcmộtít, lúc này nàng ngẫm lạithậtđúng là nguy hiểm, nếu lúc ấykhôngthể chịu được lực, nàng có thểsẽbị kéo rơi xuống vực sâu vạn trượng, vốn là tâm trạng vui vẻ đến chữa bệnh, làm sao nàng biết có nhiều khó khăn như vậy chứ… Tuy rằng Mộ Giai Nam có lòng tốt giúp nàng chữa bệnh, nhưnghắncũngkhôngcần liều mạng a, đừngnóinàng vàhắnkhôngphải tình nhân, cho dù là tình nhân càngkhôngthể để chohắnlàm như vậy, tiểu tử nàykhônghiểu lòng nữ nhân gì cả.

“Cùnghắngiao thủ? Ha ha ha… Bên ngoài đồn đãi quá mức rồi, kỳthậtYến Hồi đại sư làẩnsĩ cao nhânkhôngmàng thếsự,hắncăn bảnkhôngcó võ công.”

“đãqua đời.” Mộ Giai Namnhẹnhàng bâng quơ đáp: “Ngài và nghĩa phụ ta là bằng hữu sao? Quá trùng hợpđi.”


đáng nàng ngấtđi…

Mộ Giai Nam đợi mấy sư huynh đệ đem vật dụng trị thương chuẩn bị đầy đủ,hắntừ trong lo lắng nhận lấy thuốc trị thương: “Các ngươiđira ngoàiđi.”

Mộ Giai Namhiệntại quảthậtkhôngrảnh nhớ thương “Đường ngang ngõ tắt”,hắnthầm nghĩ thay nàng bôi thuốc, Mộ Giai Nam rất nhanh trút bỏ áo của nàng,mộtloạt các vết thươngtrênlưng sâu cạn bầm tímkhôngđồng nhất lần lượthiệnra.hắnhơi thở trầm xuống, trước dùng vải bố ẩm ướt rửa sạch miệng vết thương, sau đó mới bôi thuốc…

Nàng cũng biết dùng tay kéo thừng là biện pháp thực ngu xuẩn, mà lúc đó quảthậtkhôngcó biện pháp khác, nàng lạikhôngthể mở miệngnóichuyện.

“Bị thương rất nặng.” Mộ Giai Nam hữu khí vô lực ngồi dựa vào ghế: “Đều là do lão gia hỏa ngươi làm hại.”

Mộ Giai Nam yên lặng xem xét: “Người chếtkhôngthể sống lại, Thiên trượng hành giả đừng quá đau lòng.”

Thiên trượng hành giả cũngkhôngphải người thường,hắnsớmđãthấu hiểu hồng trần: “Ai, mặc dù danh chấn tứ phươngthìsao, chung quy vẫn phải c·h·ế·t, bất quá Nguyễn huynh so với lão phu may mắn hơn rồi, có thể bồi dưỡng ra đệ tử vĩ đại như vậy.”

Nhưng mà hai người theo sát phía sauđãgiải thích nghi hoặc của mấy người bọn họ, Thiên trượng hành giả nhìn chung quanh, vài chục năm rồihắnkhôngbước vào căn phòng này,thậtsựlà già rồi,hắnnhìn rêu xanhtrêngỗ cũng cảm thấy thân thiết.

Khi Thiên trượng hành giả vào nhà, khiến cho các sư huynh đệ trợn mắt há hốc mồm, liên tiếp liềnmộtcâu: “Sư, sư phụ, người lão nhân gia sao từtrêndây thừng về đây?” Ngày thường đều là các sư huynh đệ thay phiên đem cơm cho Thiên trượng hành giả, cho dù có gió táp mưa sa, sét đánh trời quang, Thiên trượng hành giả vẫn sừng sững tu hànhtrêndây thừng.

“nóinghemộtchútđi.” Thiên trượng hành giả nhấp ngụm trà, nằmtrênghế dài nghỉ ngơi.

Thiên trượng hành giả mắtkhôngkhỏi sáng ngời: “Ngươithậtsựlà đệ tử của Nguyễn huynh? Quả nhiên xuất thủ bất phàm,hắnlúc nàyđangở đâu?”

cách gì???

Chương 45: Cửa này “Tuyệt kỹ” rất cao!

Thiên trượng hành giảđangnằm nghỉ ngơi ở trong sân viện, thấy Mộ Giai Nam ra khỏi cửa liềnđilên thân thiếtnói: “Nha đầu kia sao rồi?”

“A? Ngài và Yến Hồi đại sư từng giao thủ qua sao?”

ThuanhĐào “Lệ nóng quanh tròng” xoay qua, nàng dùng ánh mắtnóichohắnnàng đau muốn c·h·ế·t. Nhưng Mộ Giai Nam cũngkhôngnhìn biểu tình của nàng,hắnlại ngồi vào phía trước thay nàng… Ngón tay Mộ Giai Nam đình chỉ trước ngực nàng, lúc nàyhắnmới pháthiệnmình trong lúc vô ýđãnhìn thân thể của nàng…hắnkhôngkhỏi ngẩng đầu nhìn Ngưu Nữu Nữu, vội homộttiếng, chính nhi bát kinhnói: “Giang hồ nữ nhânkhôngcâu nệ tiểu tiết, ngươi cũng đừng suy nghĩ lung tung.”

Mộ Giai Nam giật mình,trêngiang hồ chỉ biết danh hào của sư phụ là —— Quá Thủ Vô Ngân, ngườithậtsựbiết họ tên của ngườithìkhôngcó nhiều. Mộ Giai Nam ngồi dậy cao thấp đánh giá Thiên trượng hành giả, là phúckhôngphải họa, là họa tránhkhôngkhỏi: “Đúng vậy.”

ThuanhĐào nhìn Mộ Giai Nam nghiêng ngả lảo đảo rờiđi…hắnra vẻ cùng với người vừa rồi dũng mãnhtrêndây thừng làmộttrờimộtvực,khôngthểkhôngnói, Mộ Giai Namthậtsựlà đơn thuần đángyêu.

… Nàng choáng váng,hắncòn sờ?

Thiên trượng hành giả trong mắt xẹt quamộttia đau thương: “Nhớ năm đó sư phụ ngươi danh chấn giang hồ … Thôi nhắc lại cũngkhôngcòn gì nữa”. Thiên trượng hành giảkhôngxác định Mộ Giai Nam có biết chân tướng haykhông, năm đó “Quá Thủ Vô Ngân” đạo cả thiên hạ, bị vô số môn phái đuổi g·i·ế·t. Thiên trượng hành giả cũng từng cùnghắngiao thủ qua, lúc đó Thiên trượng hành giả tuổi trẻ khí thịnh,hắnmuốn bắt được “Quá Thủ Vô Ngân” để nổi danh. Nhưng trong vài lần giao chiến,hắnpháthiện“Quá Thủ Vô Ngân” cũngkhôngphải là người đại ác, sau đó hai người liền trở thành bằng hữu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Cửa này “Tuyệt kỹ” rất cao!