Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 56: Lão nhân! Quay lại nói cho rõ ràng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Lão nhân! Quay lại nói cho rõ ràng


“Chuyện gì cũngkhôngthể gạt được ngươi, đúng là Yến Hồi đại sư.” (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnchống đỡ thân thể đứng dậy, ngón tay lướt qua cánh môi ThuanhĐào, thấy nàng canh giữ bên cạnh, cái loại cảm giác nàythậttốt.

Mộ Giai Nam trong mắt vừa chuyển:

ThuanhĐào cầm viên thuốc trong tay,mộtđường mừng rỡ rời khỏi Yến Hồi Động, Yến Hồi đại sưthậtlà người tốt, còn muốn đích thân lên núi hái thuốc giúp nàng chữa bệnh, tuy rằng có chút gian nan, nhưng cuối cùng cũng đáng giá. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam rón ra rón rénđixuống giường, lại đem cả người nàng ôm lên giường, sau đó tự mình rótmộtchén trà giải khát,hắnmặc dù cả người vô lực nhưng tinh thần vẫn còn tốt, hơn nữa từ lúchắntỉnh lại, huyết mạch bắt đầu khởi động thông thuận, việc này có chút kỳ lạ.

Nàngnhẹtaynhẹchân mở cửa phòng, quả nhiên thấy Mộ Giai Nam vẫn còn ngủ, ngủmộtngày có thể là mệt, ngủ hai ngày cũng có thể chấp nhận, nhưng mà ngủ suốt ba ngày chắckhôngđói c·h·ế·t chứ?

Mộ Giai Nam thấy Thiên trượng hành giả khithìnhíu mày khithìtrầm tư,khôngbiết lão nhânđangkhó xử chuyện gì,hắnmượn cơ hội vụng trộm chuồn ra khỏi phòng… Nha đầu kia còn chưa thức dậy sao?

Trong thời gian bọn họđicùng nhau, nàng lúc nào cũng bị Mộ Giai Nam chọc cho tức giận, trong khi đó Mộ Giai Nam luôn bảo trì bộ dạng vui sướng khi người gặp họa, nhưnghắncũng có chỗ đángyêu, ví dụ như cứu nàng thoát khỏi tay bọn xấu kia, từngsựkiện làm nàng cảm động rối tinh rối mù, sau còn cùng nhau trãi qua sống c·h·ế·t ở Yến Hoàn Sơn,mộtchuyếnđigặp nhiều gian nan vô cùng, cũngđãkhiến nàng nhận ra tình cảm trong lòng,khôngphải vì nàng trải qua nhiều chuyện mà cảm động rồi mớiyêuMộ Giai Nam, mà là nàngđãyêutừ rất lâu, chỉ là nàng cố ýkhôngthừa nhận, tìnhyêukhôngcó kết quả, nàngkhôngdám nghĩ nhiều.

“Đem viên bổ huyết hoàn này cho người thanh niên kia uốngđi, trưa maihắnsẽtỉnh lại.”

Buổi trưa ngày hôm sau

ThuanhĐào giốngmộttên lưu manh, sờ sờ tay Mộ Giai Nam rồi khuôn mặt Mộ Giai Nam, khó được cơ hộihắnkhôngphản kháng,thậtsựlà cơ hội tốt.

“Ngày mai lão phusẽlên núi tìm Lam thảo linh chi, nhất định giúp ngươi chữa khỏi bệnh.”

“Vòng cổ nào? Đưa lão phu xem thử.”

“Lão phu nhiều năm chưa xuất quan, tâm sớm như tro tàn, là ngươi cho lão phu hy vọng, lão phu nên tạ ơn ngươi mới phải.”

Truyền thuyết về Lam thảo linh chi được bao phủmộttầng thần bí, nhưng Lam thảo linh chi quảthậttồn tại, Yến Hồi đại sư từng trong lúc hái thuốc thấy được tung tích Lam thảo linh chi, lúchắntới gầnthìlạikhôngthấy bóng dáng. Mà trong quá trìnhhắnxuống núi, suýt nữa rơi xuống sơn cốc,rõrànghắnđitrêntảng đá bằng phẳng, chânkhôngtrượt, đườngkhôngtrơn, thân thể cư nhiênkhôngtheohắnđiều khiển, thẳng hướng vách đá màđitới, nếukhôngphảitrênngườihắncó buộc dây thừng,thìsớmđãđiđời nhà ma. Cho nênhắntin tưởng mìnhkhôngphải là người hữu duyên với Lam thảo linh chi, có lẽ Lam thảo linh chi muốn cảnh cáohắnđừngđirêu rao khắp nơi, lúc trướchắnvẫn chưa quá để ý. Nhưng mà, nếu muốn tìm được Lam thảo linh chi,thìtiêu phí thời gian và tinh lực là chuyện tất nhiênkhôngthể tránh khỏi.

Mộ Giai Nam thấymộtmảnh giấy từ trong tay Ngưu Nữu Nữu rơi xuống đất,hắnđilên mở ra —— Yến Hồi đại sư có lẽ biết cha mẹ ngươi, bởi vìhắncầm vòng cổ có vẻ khổ sởmộtchút, cònnóinhất định phải giúp ta chữa khỏi bệnh, nếu ta còn ngủ, ngươi nhanhđigặphắnđi.

Yến Hồi đại sư ánh mắt dừngtrên“Liễu diệp”, trầm mặcthậtlâu…

“Như ngươi suy nghĩ, lão phu nên vì chủ nhân của liễu diệp này mà làm chút chuyện, bất luận nàng còn haykhôngcòntrênnhân gian, lão phu cam tâm tình nguyện vì nàng làm tất cả.”

hắnvừanóivừa từ trong hộp lấy ramộtviên thuốc đặt vào lòng bàn tay ThuanhĐào

ThuanhĐào lắc đầu, làm động tác đánh nhau, lại khoa tay múa chân làm thành hình chữ “bát”, ý muốnnóingười cùng bát môn đồ giao chiến, nàng phảinóicho Yến Hồi đại sư, vòng cổ này là của Mộ Giai Nam.

Chương 56: Lão nhân! Quay lại nói cho rõ ràng

Mộ Giai Nam câu được câukhônglên tiếng trả lời:

“Ngài vì sao lại nhíu mày lo lắng?”

Thiên trượng hành giả lo lắngnói:

Nhưng mà sau chuyện đó, Yến Hoàn Sơnmộtđêm rừng núi rung chuyển. Sáng sớm hôm sau, sơn đạo hái thuốc kiađãbị lá cây và đá che kín, nếu muốn tìm ra manh mối của Lam thảo linh chi, chỉ có thể bí quá hoá liều leo lên vách đá.

Thiên trượng hành giả truy vấn nửa canh giờ, Mộ Giai Nam cũngkhôngđể ý, miệng chỉ nhai thức ăn, vẻ mặt cực kỳ sung sướng, tâm tình rất tốt, bởi vìhắnđangchờ đợi Nữu Nữu tỉnh lại, tưởng tượng vẻ mặt của nàng, vui vẻ? Thẹn thùng? Phiền muộn? … Ai, sao cũng được, vô luận như thế nàohắnsẽkhôngtrốn tránh tình cảm nữa, trong lúchắnđại chiếnđãquyết định rồi, chỉ cần Nữu Nữu nguyện ýđicùnghắn, chân trời góc biển cũng vui vẻ rồi.

Nàng nhớ lại thời điểm hai người lần đầu gặp nhau… Mộ Giai Nam dùng mọi cách trêu chọc nàng, còn đem nàng lên núi xem như người hầu mà sai sử, vì muốn trả thùhắn, thiếu chút nữa nàngđãlàm miếng thịt trong tay Nguyễn Linh Nhi rồi,thậtsựlà tên hỗn đản mà.

※ ※ ※

ThuanhĐào khóe miệng vừa khép lại, nàng còn chưa cónóicho Yến Hồi đại sư biết, chủ nhânthậtsựcủa vòng cổ chính là Mộ Giai nam, Yến Hồi đại sư hẳnkhôngphải là địch nhânđi? Nàng tiến lên đẩy đẩy bả vai Yến Hồi đại sư, tay chỉ vào Ngân Liễu Diệp muốn giải thíchrõràng.

hắnhiệntại quan tâmmộtsựkiện, sấm quan xong rồi, Yến Hồi đại sư đến tột cùng có thái độ gì?

ThuanhĐào đương nhiên cao hứng hoa tay múa chân, Lam thảo linh chi? Nghe quathậthuyền bí nha, nhưng mà Yến Hồi đại sưđãmở miệng giúp đỡ, vậy nhất định là có trăm phần trăm nắm chắc, nha nha, nàng sắpnóichuyện được rồi, ngao ngao.

ThuanhĐào hoàn toànkhônghiểu hàm nghĩa trong lờinói, bởi vì Yến Hồi đại sư cũng chưa toát ra nhiều cảm xúc, chỉ là vừa rồi hơi chút giật mình, huống chihắncũngkhôngnóirõnguyên nhân đau khổ. Hơn nữahiệntại trong đầu nàng đều mong muốn Mộ Giai Nam nhanh chóng tỉnh lại.

Thiên trượng hành giả vò đầu bứt tai nghĩ ramộtkế,hắnthần bí hề hề tiến đến bên cạnh Mộ Giai Nam:

“Có chuyện gì ngày mai hãynói, lão phu phảiđichuẩn bị, ngươi trở về nghỉ ngơiđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng qua nàngđãsai rồi, tìnhyêucàng ngày càng sâu đậm, nàngđãkhôngthể điều khiển trái tim mình nữa, kìm lòngkhôngđậu mà lún sâu.

Mộ Giai Nam ha ha cười:

Yến Hồi đại sư thấy nàng khoa tay múa chânkhôngbiết có ý gì: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xú tiểu tử! Ngươi cư nhiên cùng lão phu thừa nước đục thả câu! … Đứng lại…”

Trốn tránh là người nhu nhược, hạnh phúc chỉ dành cho người cam đảm đối diện.

“…” Mộ Giai Nam trong mắt cả kinh, vỗ vỗ khuôn mặt Ngưu Nữu Nữu, sau đó bước nhanh hướng ngoài phòngđiđến, nhưnghắnvừa ra khỏi cửa liền gặp Thiên trượng hành giả. Qua tìm hiểu biết được, Yến Hồi đại sư sáng sớm tinh mơđãrời khỏi động bế quan mà lên núi hái thuốc, đây là lần đầu tiên xuất quan của Yến Hồi đại sư sau tám năm, nhưng Thiên trượng hành giả vẻ mặt pha lẫn bất an.

Lam thảo linh chi là linh vật của Yến Hoàn Sơn,mộtloại thực vật hoang dại sinh trưởng trăm năm. Thảo linh chi nguyên bản có màu đen nâu, vì trãi qua nhiều lần lột xác mới trở thành màu lam, về Lam thảo linh chi cómộttruyền thuyết —— Lam thảo linh chi sinh trưởng trăm năm độc lập bên vách núi đen,đãhứng được nhật nguyệt tinh hoa, cho nên nó có linh tính, có cảm tình, lúc nó cảm thấycôđộc tịch mịch, nó luôn cố gắng vươn thân cao về phía chân trời, Lam thảo linh chikhôngngừng cố gắng kiên trì, rốt cục trời xanh cũng đáp lại, cho vài vị chư tiên xuống dạy bảo. Lam thảo linh chi dần dần hiểu đượccôđộc làmộtloại tôi luyện, cuối cùng nó cũngkhôngcảm thấy bận lòng nữa, thành kính niệm Phật. Saumộtngàn năm tu hành, Lam thảo linh chi cuối cùng cũng tu thành chính quả, gốc rễ thành tinh, đồng thời còn có đôi mắt nhìn thế gian, Lam thảo linh chi mặc dùkhôngcó tay chân như con người, nhưng nó có thểđitrênvách đá, nhìn trời, nhìn mây,mộtmình hưởng thụ thiên địa vạn vật. NghenóiLam thảo linh chiđangchờ đợimộtngười, cũng có ngườinóinóđangchơimộttrò chơi,khôngai có thể bắt nó, phải là người hữu duyên được Lam thảo linh chi nhìn trúng, nó liền thỏa mãn cho người nàymộtyêucầu.


Thiên trượng hành giảkhôngkhỏi sửng sốt, Yến Hồi đại sư nhiều năm qua trừ bỏ yên lặng tụng kinh,thìchỉ là cùng vài vị phật tử tham thảo Phật học đạo gia, chưa bao giờ có cảm xúckhôngkhống chế được:

“Yến Hồi đại sưkhôngphải là người tập võ, sơn đạotrênnúi tám năm trước từng bị sụp xuống che mất lốiđi, lão phu cảm thấy rất lo lắng.”

nóixong, Mộ Giai Nam tiến phòng bếp kiếm đồ ăn.

ThuanhĐào hai tay bảo vệ viên thuốc, cúi đầu cảm tạ, như vậy cũng tốt, dù sao cũngkhôngtớimộtngày, cứ để Mộ Giai Nam tự mìnhđigiải thích với Yến Hồi đại sư, nàngmộtkẻ câm điếc cùng người bình thường trao đổithậtsựcó chút khó khăn.

“Sao ta có cảm giác, các ngườiđanggiúp Yến Hồi đại sư che giấu thân phận chânthật?”

“Nữu NữunóiYến Hồi đại sư bởi vìmộtcái vòng cổ mà hơi thương cảm, có chút nghi vấn ta muốn gặp Yến Hồi đại sư tự mình chứng thực.”

Yến Hồi đại sư vỗ vỗ đầu nàngnói:

Thiên trượng hành giả đầu tiên là ngẩn ra,hắntrong lúc vô ýđãđề cập đến vậy mà Mộ Giai Nam vẫn còn nhớ:

Mộ Giai Nam hướnghắnnháy mắt:

“Lờinóiphảiđiđôi với hành động.”

Thiên trượng hành giả kỳthậttrong lòng đoán ra tám chín phần mười, nhưng bạn thân củahắnHuyền khí hộ phápkhôngcó ở đây, cũngkhôngthương thảo được. Chẳng qua, Thiên trượng hành giả quảthậthoài nghi Mộ Giai Nam có khả năng là hài tử của nương tử Yến Hồi đại sư. Nhưng mà, Yến Hồi đại sư từng đề cập qua, lúc nương tử củahắnbỏđivẫn chưa có thai, nếuthậtsựlà như thế, vậy Mộ Giai Nam có thể là do nương tử của Yến Hồi đại sư cùng người khác sinh ra, cho nên Thiên trượng hành giả mới che che dấu dấukhôngdámnóira tình hình thực tế. Thứ nhấthắnkhôngmuốn Yến Hồi đại sư gặp chuyệnkhôngvui; thứ hai, nếu l* m*ngnóicho Mộ Giai Nam biết, có lẽsẽtạo thành những hiểu lầmkhôngcần thiết. Nhưng mà những điều này chỉ là phỏng đoán, cần chờ Yến Hồi đại sư trở về mới biếtrõchân tướng. Vì tình huynh đệ,hắnphải bận tâm đến mặt mũi của Yến Hồi đại sư, huống chihắnđối với chuyện phát sinh năm đó cũngkhônghiểurõ,anhhùngkhônghỏi xuất thân, lại càngkhôngtò mò chuyện riêng tư của người khác, đây mới là đạo nghĩa căn bản.

“nóicho ngươimộttin tức tốt, ta cho ngươi cầm đầu quần hùng, đổi bí mật của ngươi như thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lúc trước người ngàinóiđến… Đó là Yến Hồi đại sư?”

Nàng đem viên thuốc bỏ vào miệng Mộ Giai Nam, sau đó hai tay chống má ngồi bên giường chờ đợi, nàng hy vọng lúc Mộ Giai Nam vừa tỉnh dậy, người đầu tiênhắnnhìn thấy là nàng, nàng tò mòkhôngbiếttrêngương mặthắnsẽxuấthiệnbiểu tình gì…

“Xuỵt, bí mật.”

Thiên trượng hành giảkhôngcho là đúng cười to:

Yến Hồi đại sư rất muốn vì ThuanhĐào làm chút gì đó, bất luận nàng có phải là ái nữ của Liễu Di Nhất haykhông,hắncũng muốn làm đều này vì nữ tửhắnyêuthương,hắnchờ đợi thê tử có thể sớm ngày hồi tâm chuyển ý.

“Tin tức của ngài cũngkhônggiá trị lắm, hơn nữa ta đối với danh hiệu đầu lĩnh p·h·ả·n· ·đ·ộ·n·gkhôngcó hứng thú.”

ThuanhĐào l**m l**m môi,nhẹchuyển thân mình sau đó tiếp tục dựa vào giường ngủ say, Mộ Giai Nam đại chiến ba ngày, hôn mê ba ngày, lòng của nàng gắt gao lo lắng sáu ngày, nàng so với mọi người là mệt mỏi nhiều nhất.

Mộ Giai Nam quả nhiên tỉnh lại,hắncảm thấy toàn thân vô lực, miệng vết thương cònẩnẩnđau, bất quáhắncó thể chịu đựng được. Mộ Giai Nam nghiêng đầu nhìn về phía thiên hạđangngủ say bên cạnh giường… Xú nha đầu, cư nhiên ngủ ngon như vậy, bệnh nhân muốn uống nước đây.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Lão nhân! Quay lại nói cho rõ ràng