"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần
Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Sắc nữ nổi giận
ThuanhĐào cũng cảm thấy mình cười rất giả tạo, nhưng nàng có thể làm gì bây giờ, chẳng lẽ cùng Chư Cát Huệ Lan thảo luận Mộ Giai Nam như thế nàoanhdũng đại náo hoàng thành sao?.
“Ta cũngkhôngthông minh, ha ha…”
“Hay là ngươi dạy ta nấu đồ ănđi? Sau này ta có thể tự tay nấu cho Vương gia ăn.”
Quế công công đương nhiênkhôngdám cùng Mộ Giai Nam nhận thức, nhưnghắnthấy Mộ Giai Nam bình an trở về cũng cảm thấy vui mừng. Quế công công cũngkhôngbuồn chuyện Mộ Giai Nam tạo phản,hắncũng thấyrõ, chiều hướng phát triển, mặc dù hôm naykhôngphải Mộ Giai Namđiđầu khởi nghĩa, cũngsẽcó người khácđilàm. Quế công công và Hoàng Thượng bị giam giữ ở Thiên lao,hắnđối với Hoàng Thượng vẫn cung kính như bình thường,mộtbên giúp Hoàng Thượng giải sầu. Cả đời Quế công công vì để có bữa cơm no mà cam nguyện làm thái giám, may mắn Hoàng Thượng coi trọng,mộtđường đưahắnlên vị trí đại tổng quản,hắncũng có nô tài nịnh hót hầu hạ, bất quá nhìnhắnnhư tiêu dao khoái hoạt, lạikhôngai biếthắnmỗi ngày điều vì miếng cơm mà suy nghĩ, cửa cung thâm sau như biển, là nơikhôngcó đường về, cũng đến lúchắnnên nghỉ ngơi rồi.
“Đói bụng sao? Tađinấu cơm.”
ThuanhĐàomộttháng qua ănkhôngngon ngủkhôngyên, mở mắt là Mộ Giai Nam nhắm mắt cũng Mộ Giai Nam, đến khi lòng nàng thoái chí, Mộ Giai Nam lại xuấthiện, nàng nhất thời cảm thấy nước mắt nàng rơi rất có ý nghĩa, nàng biếthắnsẽkhôngdễ dàng chếtđi. Tuy rằnghắntạm thờiđãquên nàng, nhưng nàng tin tưởng, Chân tình! … Là vô địch! Giống như nàng tin tưởng Mộ Giai Nam còn sống.
“Ai mời ngươi? Ngươi tự mình nấuđi!”
“Ta cảnh cáo ngươi Mộ Giai Nam, mất trí nhớkhôngphải là lỗi của ngươi, nhưngnóilờikhônggiữ lờisẽbị trời phạt, ngươi đừng mượn cớ mất trí nhớ mà quên ta, hừ! ——”
Kỳthậtbọn họ có thể ở chỗ khác tốt hơn, vương phủthìcũng có bảy, tám chỗ. Chẳng qua, Ngưng Sa Tử muốn bắt cầu cho Ngưu Nữu Nữu và Mộ Giai Nam, tuy rằng trong lòng cũng đau buồn, nhưng nàng biết trong lòng Ngưu Nữu Nữu càng thống khổ hơn.
Mộ Giai Namkhôngrảnh nghe các nữ nhân hàn huyên,hắnhai tay hoàn ngựcđiđến bếp lò, nhìn trứng gà trong chảo, nhíu minói:
ThuanhĐào rất thính tai, nàng nghe thanhâmnàythìbiết là Ngưng Sa Tử:
ThuanhĐàomộtphen ném cái chảo xuống:
Chương 71: Sắc nữ nổi giận
ThuanhĐào ánh mắt dừngtrênngười Mộ Giai Nam, nhìnkhôngchớp mắt, hoặc lànóicăn bản bất động con mắt…
ThuanhĐào muốnnóinhững lời nàythậtlâu, nàng giơ cao nắm đấm đe dọa Mộ Giai Nam:
Mộ Giai Nam nghiêng đầu chăm chú nhìn ThuanhĐào hồi lâu, tựa hồ suy nghĩ…
“Xú nha đầu, sao ngươi đem tên của ta viết loạn như vậy? Ta và ngươi có cừu oán sao?”
“Ta ở trong này,đangnấu cơm, Ngưng quan chủ vàođi.”
nóixong, ThuanhĐào hầm hừ xoay người rờiđi, nàng đợi lâu như vậy mới gặp lại Mộ Giai Nam, nàng mớisẽkhôngngốc chờ đợi Mộ Giai Nam hồi tâm chuyển ý, càngsẽkhônggiống oán phụ khóc sướt mướt.
“Nữ tử tính tình táo bạo như vậy, quên cũng tốt.”
…
Mộ Giai Nam hồ nghi nhướng mày, còn cần chuẩn bị sao? … Nhớthìnhớ, nhưnghắnvẫn nhắm mắt đợi kỳ tích phát sinh:
“Ngươiđiđâu vậy, tanóingươi cho ta xemmộtchút ôn nhu của ngươi mà. Cònnóita như vậy, ta nhìn qua giống đ* h** s*c sao?”
“Chúng ta là tới ăn cơm, ha ha.” (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào cũng muốn hảo hảonóichuyện, nhưng thái độ Mộ Giai Nam như vậy! …rõràng xem nàng là người ngoài… Con bà nó, nàng lại khó chịu rồi.
Đợi Mộ Giai Nam nhắm hai mắt, ThuanhĐào hai ba bướcđilên trước, hôn lên môi Mộ Giai Nam, nàng chỉ biết dùng chiêu này, lại trực tiếp chiếm tiện nghi.
ThuanhĐào thở hỗn hểnđiđến bên cạnh Chư Cát Huệ Lan:
“…” Mộ Giai Nam thong thả nháy mắt mấy cái,hắnhướng ThuanhĐào ngoắc ngoắc ngón tay:
Ngưng Sa Tử chân thànhđivào, thản nhiên cười:
Chư Cát Huệ Lan muốn dờiđisuy nghĩ trong lòng ThuanhĐào, điều đau buồn nhất thế gian chính là quyến lữ gặp lại nhưngkhôngnhận thức.
Mộ Giai Nam đẩy đẩy bả vai Ngưng Sa Tử, thân thiết nhu hòa hỏi:
Nàng tận lực làm cho chính mình nhìn qua thực trấn định, tuy rằng trấn định có điểm quá..
Chỉ thiên thề, ai cũng đừng mơ giành nam nhân với nàng!
Chư Cát Huệ Lan giật mình, đổi đề tài:
“Trước dạy ngươi làm… Trứng xàođi!”
“Ừ, ta ngốc lắm, đừng chê ta nha.”
Mộ Giai Nam cũngkhôngnóng lòng vào ở trong hoàng cung, hoàng đế, hoàng tử và đám phi tần toàn bộ đều bắt giữ giam lỏng ở hậu cung. Chỉ trongmộtđêm, Hoàng hậu rốt cuộc cũng tỉnh giấc mộng xưng đế, hôm qua ả vẫn còn là Hoàng hậu vạn người kính ngưỡng, hôm nay ả liền thành tù nhân. Hoàng hậu chịukhôngnổi đả kích giang sơn đổi chủ, nên phát điên. Tể tướng cũng trợn tròn mắt, Mộ Giai Namđãhạ lệnh,mộtđám gian thầnkhôngngười nào may mắn thoát khỏi, toàn thể đem đến ngọ môn chém đầu thị chúng. Binh khởi dân phản, thiên hạ đại loạn, quân chủ xuống đài, vinh hoa phú quý giống như phù du.
Mộ Giai Nam ha ha cười:
Dựa vào! Nàngkhôngđáng giá tiền sao! Di… ThuanhĐào tề mi lộng nhãn, chiêu này cũngkhôngtệ nha, sao nàngkhôngnghĩ tới.
ThuanhĐào ngẩng đầu ưỡn ngựcđilên trước, tên khốn kiếp này, nàng vìhắnlo lắng,hắncư nhiên dám mất trí nhớ?!
Nàng mãnh lựcmộtphen đẩy Mộ Giai Nam ra, sau đó tức giậnđira khỏi phòng bếp, bỏ lạimộtđám khách nhân hai mặt nhìn nhau.
“Bên trongthìcó cái gì để xem. Y! Ngươithậtsựlà giang sơn dễ đổi bản tánh khó dời mà!”
“Ngươi là sắc nữ.”
Theo sau vào chính là Mộ Giai Nam.
“Đương nhiên được, các người cứ ở lại đây, ta và Mộ… Chúng ta lúc ở trong núi cũng được các ngươi khoản đãi, lễ thượng vãng lai là tất nhiên.”
Nếu Mộ Giai nam cố ý nhớ tới nàng, này đối ThuanhĐào mànóihẳn là tin tức tốt, nàng cố gắng hồi tưởng vẻ mặt ôn nhu… Nhưng là nhưng là, từng có sao?
ThuanhĐàokhôngnghĩ tới có người bỗng nhiênnóichuyện, nàng từng bước xoay người, nàng cũngkhôngbiết nên làm sao áp chế tức giận, phẫn nộnói:
“Tránh ra tránh ra ——”
“…” Mộ Giai Nam khóe miệng cứng đờ, mở to mắt, trừng mắt nhìn… Ngón taykhôngkhỏi vuốt vuốt môi, sau đóhắntựa tiếu phi tiếu l**m l**m môi:
Nghĩ vậy tâm tình nàng cũng tốt hơn, nàng sờ sờ bụng đột nhiên cũng cảm thấy đói, nàngđivào phòng bếp, cầm chảo lớn lên… Được rồi! Ăn uống no đủ trướcthìmới có khí lực truy hồi Mộ Giai Nam, cố lên!
mộtđạoâmthanh mềm mại từ cửa phòng bếp truyền đến.
“Các ngươi đềuđira ngoàiđi, ta xào rau, bảo đảm ngon hơn nha đầu kia gấp trăm lần.”
Mộ Giai Nam đẩy cửa sổ ra, ghé vàotrênbệ cửakhôngnhanhkhôngchậmnói.
“Chậc chậc, ngươithậtkhônglễ phép nha…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngưu tiểu thư, chúng tôi xuống núi có chút gấp gáp, muốn ở tạm Ngưu thị tiêu cục ít hômkhôngbiết có đượckhông?”
Ngưng Sa Tử vừa vặn cũng tìm hiểumộtchút về chuyện cướp pháp trường hôm qua. Chư Cát Huệ Lan đem mọi việcnóivới Ngưng Sa Tử. Nghe xong, Ngưng Sa Tử đại khái hiểurõchân tướng, ThuanhĐào là vì cứu trợ Ngưu Đại Ngưu nên giả vờ gả cho thất vương gia,khôngphải là cam tâm tình nguyện lập gia đình, chuyện này… Hẳn là nên cho Mộ Giai Nam biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong Ngưu thị tiêu cục, Chư Cát Huệ Lan ngồi trong đình viện u sầu, lúc này, nàng có lẽ là người duy nhất trong thành chưa bị nhốt vào Thiên Lao, nhớ ngày trước ai cũng muốn kết thân với hoàng thất, nhưng hôm naythìsao, ai cũng sợ mình có quan hệ với triều đình. Ai… Nàng muốn gặp Tống Hàn Nho,khônghy vọng bọn họ có thể thả Tống Hàn Nho, nàng chỉ muốn cùng Tống Hàn Nho bị giam chungmộtnhà giam như vậy là đủ rồi. Chư Cát Huệ Lan muốn nhờ Ngưu Nữu Nữu hỗ trợ, nhưng Ngưu Nữu Nữu từ lúc trở lại Ngưu thị tiêu cục cho đến giờ vẫn nổi bãokhôngngừng, huy đao múa kiếm, giương nanh múa vuốt truy đuổi Đậu Hoa chạy loạn khắp sân.
Đúng như Mộ Giai Nam sở liệu, mặc dù Hoàng thànhđãbị công hãm, nhưng hoàng đế nhất địnhkhôngchịu thoái vị. Mộ Giai Nam cũngkhôngtức giận,hắnkhẳng định chắc chắn hoàng đế ngồikhôngvữngtrênngai vàng. Yến Hoàn Sơn cầm đầu phát khởi “Thị long” khẩu hiệu,trênthiên hạ có nhiều hào kiệt hưởng ứng, các lộ hào kiệt theo bốn phương tám hướngkhôngngừng tụ tập, dân chúng phản đối chính sách tàn bạo cũng từ từ tăng lên. Khí thế sét đánhkhôngkịp bưng tai, có thểnóikhó lòng phòng bị. Mấy vạn binh lính đóng quân ngoài thành toàn bộ bị bắt, hoàng đế lúc này chính là cá trong chậu. Huống chi binh lực triều đình chủ yếu đóng quân xa Hoàng thành, quan viên lớnnhỏtrong triều đều bị nhốt vào đại lao, nênkhôngcó ai chỉ huy binh lính. Mặc dù có người liều c·h·ế·t truyền tin, bọn línhkhôngănkhônguống, ngày đêm lên đường đến cứu viện cũng phải hơn mười ngày. Chờ tới lúc đó đừngnóilà hoàng đế, ngay cả hoàng cung cũng hóa thành hư ảo. Vấn đề quan trọng nhất là: binh lính từ dân mà ra, giang sơn dao động, thay đổi triều đại, ai còn quản sống c·h·ế·t hoàng đế, đám binh lính chỉ cần người nhà bình an vôsựthìđủ rồi. Mộ Giai Nam saumộtphen thao thao bất tuyệt, hoàng đế mặc dùkhôngmuốn thừa nhận, nhưng tựa hồ cũng đoán được vương triều sắp diệt vong, càng thấyrõmộtchuyện, chính sách chuyên chế tàn bạo, chỉ làm quân lính chán ngán thất vọng, lần này khởi nghĩa, thuận theo dân tâm,hắnchỉ đành chấp nhậnsựthật.
“Ngươi đương nhiên là có cừu oán với ta, ngươikhôngnhớrõta chính là lỗi của ngươi!”
“Đúng vậy, ta chính là sắc nữ, sớm hay muộn cũng ăn ngươi!”
Lời kịch cỡ nào quen tai! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được rồi, ngươi nhắm mắt lạiđi, ta muốn chuẩn bịmộtchút.”
ThuanhĐào quỷ dị cười.
Mộ Giai Namkhôngcho là đúng nhướng mày, may mắnnói:
Chư Cát Huệ Lan tiến lên từng bước giữ chặt ThuanhĐào:
“Ngưu tiểu thư, trong lòng ngươi khó chịuthìđừng miễn cưỡng cười, ngươi như vậykhôngphải là ngươi thường ngày …”
… Mộ Giai Nam nghe ngoài cửa sổ có động tĩnh,hắnnhìn lại, chỉ thấy Ngưu Nữu Nữu đối với đại thụ nổi bão, viết loạntrêncây…
ThuanhĐào hít thởmộthơi, nước mắt của nàng nhiềuthậtđó, như vậy cũngkhônggiống nàng thường ngày, nàng nên vui mới phải, Mộ Giai Nam còn sống trở về, nàng đợi lâu như vậy, phải cười to mới đúng. ThuanhĐàomộtphen lauđinước mắt, cười tủm tỉm nghiêng đầu:
Ngưng Sa Tửkhôngcòn gì đểnói, xấu hổ mím môi, Mộ Giai Nam cư nhiên bẻ congsựthật, nàngrõràngnóiqua, bọn họ là ngườiyêucủa nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
ThuanhĐào đáp ứng rất thống khoái, nhưng tài nấu nướng của nàng có chútkhôngđược tốt nha. Tươi cười nàng c**ng c*ng bên môi…mộtđêm chia tay kia, nàng biết Mộ Giai Nam trù nghệ rất giỏi. Trong lòng nàng nổi lên chua xót,mộtđường khó khăn truy đuổi mới có được hạnh phúc, nhưng lúc này ngay cả thân ảnh củahắnnàng cònkhôngthấy,thìlàm sao khiếnhắnchú ý đây…
Mộ Giai Nam nhìn chăm chú bóng dáng mạnh mẽ nàng rờiđi… Vẻ mặt dại ra.
“Ngươi lại đây, ta nhìn kỹ xem.”
ThuanhĐào miệng đầy đáp ứng, nàng bỗng nhiên lại cảm thấy… Ngưng Sa Tử cũngkhôngxấu như nàng nghĩ a.
Đối với Đậu Hoa mànói, chuyện này tất nhiên là vui mừng, nó chạy rất hăng say, căn bảnkhôngnhận ra tâm tình buồn bực của ThuanhĐào.
“Ngươinóivị nữ tử này từngyêuthầm ta sao? Có lầmkhôngđó?”
Chư Cát Huệ Lan và Ngưng Sa Tử liếc mắt nhìn nhaumộtcái, sau đó rờiđi. Chư Cát Huệ Lan thấy Ngưng Sa Tử là người phản tặc, nàng cố ý bại lộ thân phận, hy vọng có thể cùng Tống Hàn Nho giam cùngmộtchỗ. Nhưng Ngưng Sa Tử mặc kệkhôngquan tâm, nàng lờinóidịu dàng thoái thác:
Ngưng Sa Tử lắc lắc bàn tay trước mặt ThuanhĐào:
“Ai thầm mến ngươi?!”
“Ngưu tiểu thư,côở bên trong sao?”
“Ngươi là bằng hữu của Ngưu tiểu thư, tasẽkhônglàm khó dễ ngươi.”
“Takhôngcó, ta chỉ là muốn cười, cha được cứu, tathậtlà vui, ha ha ha ——”
“Ngươi mời khách ăn thứ khó coi này sao?”
“Nga…”
“Được đó! …”
“Xong rồithìnóita, bất quá, ngươi nhưng đừng c** q**n áo, sau đó bắt ta phụ trách nha…”
hắncầm chảo lên, tự tin cười:
ThuanhĐào khóe miệng co giật:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.