Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

"Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần

Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây

Chương 76: Thần tiên quyến lữ (kết thúc) . . .

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Thần tiên quyến lữ (kết thúc) . . .


Vẫn là Ngưng Sa Tử biếtnóichuyện, hắc hắc…

… Mộ Giai Nam chậm rãi mở mắt, con ngươi đen sâu thẩm như hồ nước, tâm cũng bị tìnhyêulấp đầy.hắnlại hôn lên cánh môi phấn nộn,hắnyêunàng, vì nàng luôn như vậykhôngoánkhônghối hận, quảthậtchưa bao giờ thay đổi.

“Phu thê…”

trênlưng ngựa?! …A cũngkhôngtồi…

Đậu Hoa thân ảnh hóa thànhmộtđạo hình người, mắt đẹp màu lam, gương mặt tinh xảo, quần áo hắc y, vài sợi tóc mềmnhẹbay bay, bên miệng là nụ cười chua xót.

“Tayêuchàng Mộ Giai Nam…”

Những ngươi xung quanh trố mắt nhìn Mộ Giai Kỳ, nhất thờimộtngười tiếpmộtngười đều nổi da gà.

“Đến lúc đó nàngsẽbiết, nhưng mà có ta làm chỗ dựa nàng còn sợ cái gì, cùng lắmthìcả trai lẫngáiđánh nhaumộtphen.”

Cốc Mộng Vũmộtngụm sặc nước, tân nương tửđãvén khăn voan mấy chục lần, chốc lát lo lắng giẫm vào váy, chốc lát sợ khăn voan bị gió thổiđi, chốc lát lạinóiđồ trang sức quá nặng:

ThuanhĐào vẻ mặt hắc tuyến,khônglàm sơn tặc,khôngtrộm bảothìsao?thìhắntrồng trọt nàng quay tơ, cuộc sống an nhàn. Nhưng tìnhyêulà mù quáng! …

Cùng lúc đó

“Ngươikhôngnên nhiều lo lắng như vậy a?! Ngày vui mà sao ngươi cứ nghĩ linh tinh vậy!”

Mà hôm nay, cũng là ngày Mộ Giai Nam đem nữ nhânhắnyêunhất cưới về nhà.


Mộ Giai Nam rời khỏi đội ngũ, thúc ngựa đem ThuanhĐào trở về chốn cũ… Ngọn núi này là nơihắntrưởng thành,hắnkhôngđể ý chính mình thân phận, làm sơn tặc có lạc thú làm sơn tặc,hắnnghĩ đến những ngày tự do tự tại. Càngkhôngngờhắnđến Yến Hoàn Sơn lại sửa đổi hết cuộc sống củahắn…

hắnquần áo bào trắng cùng Ngưu Đại Ngưu ngồi vị trí chứng hôn, hai vị lão giả liên tục nâng chén, sớm mừng rỡ cười toe tóe.

Trong núithìcó công cụ nâng trong núi, kiệu hoa sửa thành tám người nâng làm bằng trúc, có điểm giống gánh hát, dải băng xuyến trân châu, ThuanhĐào khoanh chân ngồi lên, cảm giác chính mình có điểm giống Đông Phương Bất Bại.

“Nhất bái thiên địa.”

Nàng bỗng nhiên vén khăn voan:

“Nhị bái cao đường.”

Nhìn phía xa thấymộtđoàn sắc đỏđangđến gần, miệnghắncong lên nụ cười hạnh phúc.

“Đúng rồi, đám lâu la của chàngđiđâu rồi?”

“Tốt lắm!”

“Cái gì nhà?”

“Nhưng mà, ta sớm nhìn ra các ngươi có tướng vợ chồng, ta có mắt nhìnđi? Ha ha…”

Đậu Hoa tựa hồ hướng nàng mỉm cười, lại tựa hồ tự cấp cho nàng chân thành chúc phúc, nó quơ quơ đầu hổ,mộttrận sương khói bay qua, Đậu Hoa liền tùy này trận khói trắng, dần dần biến mất bên trong, giống như chưa từng xuấthiệnvậy, im ắng ly khai.

Mộ Giai Nam từ từ thở dài

Chương 76: Thần tiên quyến lữ (kết thúc) . . .

Mộ Giai Nam nắm chặt tay ThuanhĐào, con ngươi thâm thúy,ẩntình đưa tình:

Từ ngày Mộ Giai Kỳ cưới Nguyễn Linh Nhi, hai ngườithậtsựmuốn bao nhiêu ghê tởmthìcó bấy nhiêu, ba bướcmộtcâu hỏi han ân cần, năm bướcmộtcâu tình tìnhyêuyêu,thậtsựlà ứng với câu, cưới vợthìquênanh!

“Hi, chàngđangnghĩ gì?”

ThuanhĐào xấu hổ hạ tầm mắt, lần đầu bày ra thần thái ôn nhu, nũng nịu giống tiểu nữ nhân. Khuôn mặt nàng ửng lên rặng mây đỏ, tim đập dần dần gia tốc, tìnhyêulà tình cảm đẹp nhất thế gian. Chính là loại cảm giác này, khẩn cấp cảm giác, bỏđirụt rè nữ nhân nên có, hy vọng lập tức gả chohắn, trở thành tân nương củahắn, nàng hưng phấn muốn té xỉu …

Mộ Giai Nam khóe miệng gợi lên tươi cười quỷ dị: (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Giai Nam quần áo hiệp khách hồng trang, đứng lặng nơi nghênh đón tân nương, vài sợi tóc xẹt qua khuôn mặt tinh xảo, dáng người cao ngất giống như Thương Long rời bến, cảnh đẹp cũngkhôngthể che lấphắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

hắntrong thần sắc tràn ngập lưu luyến, nhưng trải quamộtphen biến cố kinh thiên động địa,hắncàng khát khao cuộc sống sau này, có Nữu Nữu làm bạn cuộc sống nhất định so với làm sơn tặc càng thú vị hơn.

Yến Hồi đại sư hôm nay rất vui vẻ, con trai cưới vợ, con dâu lại là đứanhỏbiết nghe lời, tuy rằng đôi lúc cũng ầm ỹ tiểu nháo đập hư vài cái bàn, nhưng màkhôngvấn đề,khôngvấn đề.

Mà càng kinh ngạc hơn dưới chữ Hỷ, còn có bức họa ThuanhĐào…

“khôngcướp bóckhôngđạo bảo… Sau này ta phải làm gì đây?”

Gì chứ, tính kế nàng! … Được rồi, dù sao nàng cũng chưa làm qua tặc bà, thử xemmộtchút cũng được, nhưng bọn họ làm sao sống chung với Mộ Giai Kỳ và Nguyễn Linh Nhi…

ThuanhĐào kéo váy chạy đến bên cạnh người xướng hôn là Huyền khí hộ pháp,nóinhỏcái gì đó, Huyền khí hộ pháp nghe được nhíu nhíu mày, ở trong lòng suy nghĩ ba lượt, cho ThuanhĐàomộtánh mắt kiên định:

Dựa vào! Này nha đầu c·h·ế·t tiệtnóichuyện đáng ghét!

ThuanhĐào thân diễm lệ trang sức màu đỏ, trang điểm diễm lệ. Nàngkhôngyên bất an ngồi trong phòngcôdâu, tuy rằng Cốc Mộng Vũ và Ngưng Sa Tử tận khả năng trấn an tân nương tử, nhưng ThuanhĐào vẫn khẩn trương.

“Bởi vì tayêu, so với nàng, càng sâu đậm…”

Ánh mặt trời sau giữa trưa dễ chịu hơn, hôn lên môi nàng, đem nàng ôm vào lòng,hắnkhônghề do dự,khônghề trốn tránh, lại càngkhôngbuông tay.

Yến Hoàn Sơn giữa sườn núi như thiên nhiên đại bình đài, nơi này nguyên bản là nơi bát môn đồ trấn thủ,hiệntại lại thành nơi đãi tiệc cưới. Mây mù phiêu miểu dao động, giống như tiên cảnh, các lộ hào kiệt lòng tràn đầy vui mừng hội tụ, những võ lâm hảo hán khinh công tốt hơnthìđem những dải băng màu đỏ vắt lên vách núi.nói, thần tiên quyến lữ cũngkhôngthể hơn điều này.

“Hôm nay ta Mộ Giai Nam, nguyện cưới Ngưu Nữu Nữu làm vợ, cho dù nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay khỏe mạnh, vẫnyêunhau tương kính,khôngrời, vĩnh viễn cùngmộtchỗ.”

“Lỡ tađikhôngvững ngã sấp xuốngthìlàm sao bây giờ?”

Mộ Giai Kỳ thân là người nhà chú rể,hắnchạy tới chạy lui chu bày mọi thứ,hắnhôm nay tươi cườikhôngngừng, tựa hồ so với lúchắnthành thân còn vui vẻ hơn mấy lần.

“Mộ tiểu tử mau trả lời a!”

Cốc Mộng Vũ đương nhiênkhôngbiết tính toán của ThuanhĐào, nàng còn cảm thấy rất quang vinh:

“Ta sợ làm Mộ Giai Nam mất mặt, ta rất hiểuhắn,hắnlà loại người chú trọng hoàn mỹ.”

“Mộ Giai Nam ngươi có nguyện ý cưới Ngưu Nữu Nữu làm vợ? Chiếu cố nàng, trân trọng nàng, cho dù nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay khỏe mạnh,yêunhau kính trọng nhaukhôngrời, vĩnh viễn cùngmộtchỗkhông?”

Thiên trượng hành giả bắt đầu ồn ào.

Cốc Mộng Vũ bổ sungnói.

“Đợi chút!”

(hp: sắc nữ…Đào Đào: kệ ta!Cút)

“A, đúng rồi, Nguyễn Linh Nhisẽkhôngtìm ta liều mạng chứ? Còn có điên đệ đệ của chàng có tìm ta gây phiền toáikhônga?!”

Cốc Mộng Vũ thổi thổi đầu ngón tay:

Đời này, nàng như trước nhìnkhôngtới ta, nhưng mà, nàngđãtìm được hạnh phúc ở nhân gian, bài trừ muôn vàn khó khăn, nàng vẫn kiên cường đángyêu, kiếp sau tái kiến, ta ở địa phủ chờ nàng, mặc cho luân hồi ngàn chuyển, đời đời kiếp kiếp chờ đợi nàng.

Mộ Giai Nam ánh mắt phiêu hướng bên trong ngọn núi xẹt quamộttiaẩnẩnđau thương…hắnlựa chọn định cư Yến Hoàn Sơn cũng là vì ở đây có thân nhânhắn…trênđỉnh núi cũngkhôngcó Lam Thảo linh chi, chỉ cómộtmộ bia —— Liễu Di Nhất chi mộ.hắnnhận được chữtrêntấm bia đá, là bút tích của nghĩa phụ, phía sau tấm bia đá khắcmộtđoạn chuyện cũ hai mươi mấy năm trước. Nghĩa phụ đáp ứng mẫu thânkhôngnóira thân phận Mộ Giai Nam, mẫu thân hy vọnghắnvô ưu vô lự trưởng thành. Giữa những hàng chữ,khôngkhó nhìn ra nghĩa phụyêumẫu thân, nhưng mẫu thân lại thủy chungkhôngquên được phụ thân, trước khi nàng lâm chung,đãxin nghĩa phụ đem hài cốt của nàng chôntrênđỉnh núi Yến Hoàn Sơn, mẫu thân củahắn,mộtmực yên lặng thủ hộ bên cạnh phụ thân.

Mộ Giai Namkhôngkhẩn trương, cho dù nha đầu kianóihối hôn,hắncũngsẽmạnh mẽ đem nàng kéo vào động phòng.

Nàng nguyện ý, nguyện ý, đương nhiên nguyện ý…

Tất cả mọi người chấn kinh, ThuanhĐào từ từ nhấc lên khăn voan, nhìn thân ảnh con hổ ở xa, trong lòng có loại cảm xúc rung động… Cám ơn ngươi Đậu Hoa, tuy rằng takhôngbiết là ngươi làm như thế nào, nhưng ta muốnnóicám ơn, cám ơn ngươimộtđường chiếu cố ta, cám ơn ngươi tín nhiệm ta,hiệntại ngươi lại đem thuộc loại “ThuanhĐào” chúc phúc đưa tới, cám ơn ngươi Đậu Hoa, có lẽ ngươi là thần tiênđi? Bất quá, vô luận ngươi là ai, ta muốn lớn tiếngnóicho ngươi,hiệntại ta, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

“Nàng vẫn là lưu trữ khí lực dựng nhàđi.”

Tất cả mọi ngườikhôngrõcho nên nhìn về phía tân nương tử,khôngkhỏi đưa tớimộttrận xôn xao. (đọc tại Qidian-VP.com)

ThuanhĐàomộtđôi tay vòng lên bờ vaihắn, tim đập thình thịch, nàngthậtmay mắn, xuyên qua mang đến cho nàng nhiều kinh hỉ và ngạc nhiên, nàngkhôngbiết được vận mệnh sau này, nhưng nàng đoán được hạnh phúc tương lai, từ nay về sau, vô luận chân trời góc biển, chỉ nguyện bồihắnmàđi.

“…”hắnsợ thiên hạ chưa loạn chắc. ThuanhĐào dịch chuyển muốn ngồi thoải mái hơn, lại bị Mộ Giai Nam cúi người áp chế,hắnhề hề nhe răng cười:

Ngưng Sa Tử có vẻ hiểu ý, vỗ vỗ mu bàn tay ThuanhĐào trấn an. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nàngkhôngpháthiệntoàn bộ núi rừngkhôngthấy bóng dángmộtsơn tặc nào hay sao?”

Tiếng đập cửa truyền đến ——

Nàng thầm nghĩ đại biểu tất cả quần chúngmộtcước đá c·h·ế·t Cốc Mộng Vũ.

“Ta từng hỏi nàng nguyện ý làm áp trại phu nhânkhông, lúc đó nàng đâu cónóikhông, ha ha…”

ThuanhĐào nháy mắt cơn tức hoàn toàn tan biến, tướng vợ chồng, những lời này cũngkhôngtệ lắm, hì hì.

ThuanhĐào nhướng mày, chẳng lẽhắnbắt nàng làm công nhân xây dựng?

“Ân?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Con hổ Đậu Hoa sừng sững nơi đỉnh núi, ánh mắt màu xanh lam, giơ lên đầu hổ, giống như nhu hòa giống như đau thương,mộttiếng gầm rú kinh sợ sơn cốc ——

mộtđạo thanhâmmềm mại từ phía sau truyền đến.

… Nương, hôm nay con thành thân, vớimộtnữ tử đáng giá con thủ hộ cả đời, consẽkhôngkeo kiệt lời ngon ngọt,sẽđem tìnhyêugửi đến con dâu người, thê tử của ta. Con, xem nàng như trân bảo, che chở nàng cả đời, trân trọng nàng nhất thế.

Huyền khí hộ pháp xemnhẹvô số đạo ánh mắt chất vấn, vội homộttiếng nghiêm túcnói:

“Nhanhđinghỉ ngơiđi, Linh nhi mệt tasẽđau lòng.”

ThuanhĐào bừng tỉnh đại ngộ, cũngkhôngnghĩ tới Mộ Giai Nam có chủ ý như vậy,hắnvừa rồi là ra vẻ thương cảm!

“Ngươi lúc trước cũngkhônghoàn mỹ, câm điếcmộtcái,hắncònkhôngphảiyêungươiyêuđến chếtđisống lại sao.”

“Chúng tađisơn trại dạomộtvòngđi, cũngthậtlâukhôngthấy Mộ Giai Kỳ và Nguyễn Linh Nhi,khôngbiết bọn họ thế nào rồi.”

ThuanhĐào trong lòng suy nghĩ méo mó, cứ nghĩ mình bị thành công nhân khuân vác, nàng chân vừa chuyển, cùng Mộ Giai Nam bốn mắt nhìn nhau:

※ ※ ※

Mộ Giai Nam ngộ ramộtđạo lý, nữ nhânthậtlòngyêuta, nàngsẽkhôngcần vinh hoa phú quý, chỉ cầnmộtcâuthậttình “Tayêungươi”, nàngsẽkhăng khăngmộtmực,khôngoánkhônghậnđitheo cả đời.

Mộ Giai Nam nhu nhu trán nàng:

Thanh sơn nước biếc, nguyệt lão giao tơ hồng chomộtđôi tân nhân, hai ánh vàng rực rỡ thủ trạc lẫn nhautrêncổ tay loá mắt sáng lên, chim chóc ca xướng, tiếng hoan hô liên tiếp, muôn người đều đổ xô ra đường rất náo nhiệt…

“Ngày tốt giờ lànhđãđến, thỉnh tân nương tử xuất giá.”

“Giai Kỳ ca, mau tới giúp ta…”

Mộ Giai Nam nhìn lên dãy núi cao:


Vẫn là núi rừng xanh ngát, ánh mặt trời vẫn nắng như trước, tiếng vó ngựa đạp lá cây chậm rãi màđi. Bầukhôngkhí an nhàn quanh quẩn xung quanh Mộ Giai Nam và ThuanhĐào, ThuanhĐào khẽ mím môi nhìn trộm Mộ Giai Nam,hắnhồn nhiên thiên thành khí chất chính là vô hạn quyến rũ, rất có khí phạmyêunghiệt.

Mộ Giai Nam đắc ý vui vẻ, ôm thắt lưng ThuanhĐào:

ThuanhĐào giật mình, đưa đầu tìm kiếm…

Mười ngày sautrênYến Hoàn Sơn, xuân phong quất vào mặt, từng đàn chim yến bay trở về Yến Hoàn Sơn, đầy khắp núi đồi, muôn hồng nghìn tía, nguyên bản thanh u Yến Hoàn Sơn,hiệntại dào dạt trong hương hoa tiếng chim, suối nước róc rách thanh thúy tấu nhạc, mênh mông bát ngát cảnh quan, đẹpkhôngsao tả xiết.

“Khụ khụ, ngươi rất biết nhìn đó, cư nhiên tuyển mỹ nữ như ta làm tay vịn, có khi nào mọi ngườisẽnóiMộ Giai Nam nhìn lầmkhông?”

“…” ThuanhĐào tâm thầnkhôngyên, người ta đây là lần đầu tiên kết hôn… Cái này gọi là chứng lo lắng trước hôn nhân, nàng cũng rất muốn bình tĩnh, nhưng lý trí bất ổn, hơn nữa cứ nghĩ đến ở trước mắt bao nhiêu người cùng Mộ Giai Nam dắt tay màđi…thậtđúng là có chút khẩn trương.

…”Nga nga nga! Tađãhiểu, chàng đem thành viên tổ chức sơn tặc toàn bộ kéo lên Yến Hoàn Sơn, tính chiếm núi tiếp tục làm sơn tặc, chàngthậtđáng c·h·ế·t!”

ThuanhĐào hít vàothậtsâu, xuất giá phải có bà mối dìu, cho nên ThuanhĐào chọn Cốc Mộng Vũ,khôngphải có câu tục ngữ sao? Tìm phù dâu phải so với mình kém, nếukhôngsẽnổi bật hơn tân nương tử,nóinơi này tư sắc thua kém nhất trừ bỏ nàng, chính là Cốc Mộng Vũ, hai người đều thuộc loại gương mặt trẻ con.

Mộ Giai Nam thấy nàng cười so với mình còn kh*ng b*,khôngkhỏi giật giật khóe miệng,hắnquảthậtthua nàng,nóivề độ háo sắchắnthua nàng,hắnanhminhmộtđời, hồ đồ nhất thời, thế nhưng gục ngã trong mê hồn trận của Nữu Nữu. Nhưngnóicách khác, vì nàng hành động lớn mật làm chohắnchú ý, nàngkhônggiống nữ tử bình thường, nàng hoạt bát đángyêu, dámyêudám hận, cá tính hào sảng lại thẳng thắn, thậm chí cũngkhôngcâu nệ tiểu tiết, lờinóicó chút buồn nôn … Tam hônđãđịnh tình.

Chưa bao giờ nghe qua những lời như vậy, các vị hảo hán đều mắt to trừng mắtnhỏ, bất quá lời này nghe qua đủ chân thành, nữ nhân giang hồkhôngcâu nệ hình thức, vui vẻ là quan trọng nhất!

… Lệ nóng theo khăn voan tí tách rơi xuống, thu hoạch lớn hạnh phúc và ngọt ngào.

Mộ Giai Nam cười đến thực thoải mái:

( hp:anhbá đạo…cơ mà ta thích)

“Hôm nay ngươi là tân nương tử đẹp nhất, mọi người đều bị ngươi làm lu mờ,khôngai để ý chuyệnnhỏnhặt đâu, đừng khẩn trương.”

“Mỗi khi đều là nàng biểu đạt tâm ý, bất quá lần này là ta thắng.”

Trong dòng người đông đúc giữa thế gian,hắnkhôngmục đích tìm kiếm nơi thuộc về chính mình, cũng có thểnói,hắnluôn luôn chờ đợi nàng xuấthiện, chờ đợi người làmhắncuồng dại,hắnnhấm nháp mật đường hạnh phúc, mùi thơm ngát hợp lòng người.

“Khó được ở cùngmộtchỗ, nàngkhôngcó ý tưởng gì sao? …”

Ngưng Sa Tử hôm nay là chủ nhạc tiệc cưới, cho nên nàng dẫn đầu hướng hỉ yến màđi. Các đệ tử khác cũng k*ch th*ch cầm huyền, đệm nhạc, nhạc khúc du dương tức khắc nhuộmkhôngkhí vui sướng.

ThuanhĐào hắc hắc chạy về ngoan ngoãn đứng bên cạnh Mộ Giai Nam, chờ đợisựkiện rung động lòng người ——

ThuanhĐào vụng trộm hướng Huyền khí hộ pháp nhếch lên ngón tay cái, hảo trí nhớ! Tuy rằng đây làmộtđoạn thuộc loại hôn lễ tây phương, nhưng ThuanhĐào luôn bị cảm động, hoàn toàn có thể biểu đạt quyết tâm nàng gả cho Mộ Giai Nam.

“Chàng thích làm sơn tặc, ta liền cùng chàng chém chém g·i·ế·t g·i·ế·t, dù sao ta khí lực rất lớn, hắc hắc…”

“Lần này là toàn gia di chuyển, chúng huynh đệ ở chân núi Yến Hoàn Sơn hội hợp.”

“Đương nhiên là ở Yến Hoàn Sơn xâymộtcăn nhà thuộc về hai chúng ta…”

Đàn chim yến dưới mệnh lệnh của Đậu Hoa, tức khắc bay về phía vách đá, có trật tự sắp hàng. Trong nháy mắt bày ramộtchữ “Hỷ”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Thần tiên quyến lữ (kết thúc) . . .