Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ẩn Long

Mạc Khúc Ca Hành

Chương 2: 2: Cầm Nhầm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: 2: Cầm Nhầm


Thế nên, Lý Tiến chỉ có thể buồn bực dậm chân bỏ đi.

Nhưng mà, hành động lúc này của Trần Viễn cũng để cho Lý Tiến chú ý.

“Thế nào, anh không muốn giúp tôi sao?”

Cô có đồng ý hay không?”

Ngay sau đó, anh còn nghe được một giọng nói hết sức quen thuộc.

Chương 2: 2: Cầm Nhầm

“Chẳng phải cô vừa mới mắng tôi là đồ b**n th** hay sao? Hôm nay, tôi muốn cho cô xem, tôi còn có thứ muốn b**n th** hơn!”

Thế nên, mặc dù trong lòng cực kỳ khó chịu.

Rõ ràng, vừa rồi cô đã chạy đi một đoạn khá xa.

“Cô… có thể nhích ra một chút được không?”

“Anh ta đã đi rồi chứ?”

Mới đầu, Tiêu Hân Hân còn cho rằng Trần Viễn sẽ nhân cơ hội lúc này đưa ra một vài điều kiện gì đó với mình.

Trong cổ họng của Tiêu Hân Hân lúc này, khô khốc nói ra một tiếng.

“Ừ, đi rồi?”

Nhưng ngoài mặt, Trần Viễn chỉ có thể tươi cười đáp lại.

Sau đó, Trần Viễn còn nghe được tiếng nước chảy.

Anh phải nói là tôi không có ở trong phòng.

Nếu như anh dám đáp lại một chữ không, thì anh sẽ gặp phiền phức không nhỏ.

Thế nhưng, khuôn mặt của cô lại trở nên đỏ bừng, ánh mắt hơi có mấy phần hốt hoảng.

“A, đồ b**n th**!”

Bởi vì sợ Lý Tiến phát hiện ra tiếng động ở trong phòng.

Nghe được lời này của cô, lông mày của Trần Viễn không khỏi nhăn lại.

Lúc này, Trần Viễn mới khẽ thấp giọng nói ra.

Thế nhưng, rất nhanh sau đó anh liền nghe được tiếng gọi lên gấp gáp của Tiêu Hân Hân.

Nhưng nhìn thấy bộ dáng của cô lúc này, anh cũng nhịn không được, bắt đầu lên tiếng hỏi thăm.

Đứng ở bên ngoài, mặc dù phòng ngủ khách sạn có được hệ thống cách âm khá tốt.

Nhưng biểu hiện của cô hiện tại, càng làm cho Trần Viễn thêm cảm thấy rạo rực, khó chịu không cách nào tự kiềm chế được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay sau đó, từ bên trong phòng ngủ của khách sạn, bắt đầu phát ra những tiếng th* d*c cùng với âm thanh r*n r* của phụ nữ.

Chính cô đã trực tiếp chui thẳng vào trong phòng tắm, đem cửa phòng khóa chặt lại.

Đến cả đôi giày cao gót cô cũng không mang trên chân, mà dùng hai tay kẹp lại, đứng lo lắng đợi ở phía cửa phòng khách sạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ có điều, cô nhất định phải nghe lời tôi, không được phép mắng tôi, cũng không được phép phản kháng.

Cũng không biết rõ, Tiêu Hân Hân đang làm gì ở bên trong.

Hơn nữa, mồ hôi trên người còn chảy ra một tầng khá dày.

Nhưng mà, động tác của anh lại không hề chậm một chút nào, rất nhanh liền đem cửa phòng mở ra.

Ban đầu, Trần Viễn còn tưởng rằng là nhân viên phục vụ của khách sạn đến tìm mình.

Chỉ có điều, bởi vì cả hai đang nằm chung trên một chiếc giường.

Chỉ có điều rất nhanh trên khuôn mặt của cô liền đỏ bừng lên.

Thế nhưng, chuyện này Trần Viễn cũng chẳng thèm để ý.

Nhìn điệu bộ này của cô, Trần Viễn có thể khẳng định.

Đang nằm nghỉ ở trong phòng khách sạn, đột nhiên phía bên ngoài vang lên mấy tiếng gõ cửa.

Nghe được tiếng kêu la ở bên ngoài, cho dù đã tự nhốt mình vào bên trong phòng tắm.

Âm thanh của Trần Viễn vừa cất lên, ánh mắt của Tiêu Hân Hân tức thì tỏa sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ biểu hiện của Tiêu Hân Hân vừa rồi, lại nhìn dáng vẻ vội vàng của Lý Tiến, Trần Viễn rất nhanh liền suy đoán ra được là có chuyện gì xảy ra.

“Trần Viễn, anh đang ở đâu? Mau đi ra mở cửa cho tôi!”

Biết chưa!”

“Rốt cuộc là vừa rồi giữa hai người đã có chuyện gì xảy ra? Cô vì sao lại chạy trốn đến phòng của tôi?”

Em đừng có chạy trốn, chúng ta còn chưa bàn xong công việc cơ mà?!”

Đến cuối cùng, bởi vì không có cách nào nhẫn nại đợi lâu.

Vừa thấy cửa phòng mở ra, thân hình của Tiêu Hân hân đã nhanh chóng vọt vào bên trong.

Vừa nói, thân hình của Trần Viễn vừa chồm tới, đôi môi áp chặt lên cánh môi đỏ hồng của Tiêu Hân Hân.

“Tốt, tôi đồng ý với anh!”

“Lát nữa, nếu như có ai đến đây tìm tôi.

Thế nên, lúc này cả hai đều nói chuyện với nhau bằng âm thanh rất nhỏ.

Trong lúc nhất thời, vẻ mặt của Lý Tiến không khỏi trở nên khó coi.

Mà ở trong phòng ngủ lúc này, sau khi nghe được tiếng bước chân của Lý Tiến đã đi, cả hai người Trần Viễn cùng với Tiêu Hân liền đưa mắt nhìn nhau.

Sau khi xác định Lý Tiến đã thật sự bỏ đi.

“Tất nhiên là tôi sẽ giúp cô rồi.

Dù sao, mối quan hệ giữa anh và Tiêu Hân hân chẳng qua chỉ là một sự hợp tác, giữa đôi bên cùng có lợi mà thôi.

Lúc này, bộ dáng của Tiêu Hân Hân tỏ ra vô cùng chật vật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính vì thế, bước chân của hắn càng trở nên nhanh hơn.

Còn không đợi cho Trần Viên lên tiếng nói chuyện.

“Cộc cộc!”

Lúc này, phía bên ngoài hành lang đã bắt đầu vang lên vài tiếng bước chân dồn dập.

Bởi vì vừa rồi trong lúc diễn kịch, cũng không biết là vì quá mức nhập tâm nên Tiêu Hân Hân đã nắm nhầm đồ vật ở trên người của Trần Viễn, khiến cho nó lúc này phản ứng, dựng đứng lên.

Chỉ có điều, còn không để cho Trần Viễn kịp suy nghĩ lung tung.

“Cô…”

Chuyện vừa rồi, chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi.

Nhưng sau khi nghe được yêu cầu của anh, cô cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, liền gật đầu đáp ứng.

Nhưng lúc này, Tiêu Hân Hân cũng nhịn không được, phải cố nhoài đầu đưa ra ngoài, nhìn về phía cửa phòng với vẻ mặt tràn đầy lo lắng.

Sau đó, nghe được tiếng nhắc nhở của Trần Viễn, Tiêu Hân Hân mới phản ứng theo tự nhiên, nhảy bật người ra phía sau.

Lúc này, thấy được bóng dáng của Lý Tiến đã sắp tới gần.

Tôi với em còn chưa bàn xong công việc, em có thể đi ra để mở cửa cho tôi đi vào được không?”

Thế nên, những tiếng động bên trong rất nhanh liền truyền đến trong lỗ tai của Lý Tiến.

Nhưng mà, tiếng nói tiếp theo của cô, lại để cho anh không có cách nào phản kháng.

Nói xong, cũng không cho Trần Viễn kịp lên tiếng đồng ý.

Đồng thời, trong miệng của cô còn tức giận mắng lên một tiếng.

“Phải rồi, anh hãy mau nghĩ cách, đem người ở bên ngoài đuổi đi đi.

“Anh…”

“Hân Hân, tôi biết là em đang ở bên trong.

Chỉ cần anh có thể đem anh ta đuổi đi.

Nghe được tiếng gọi của Tiêu Hân Hân, hai hàng lông mày của Trần Viên hơi khẽ nhíu lại một cái.

“Tại sao?”

Đến cuối cùng, cả hai cơ thể lại lần nữa dán sát vào nhau.

Động thời, giọng nói mệnh lệnh của cô lại lần nữa vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hắn đã tìm đến rồi, tôi phải làm sao bây giờ? Tôi phải làm sao bây giờ?”

Nhưng bởi vì bản thân đang đứng dựa sát ở bên ngoài cửa phòng.

Quần áo ở trên người cô mặc dù vẫn còn chỉnh tề.

Hơn nữa, lúc lui lại Tiêu Hân Hân cũng không có buông tay, dẫn đến cả cơ thể của cô vừa đổ nhào ra phía sau, cơ thể của Trần Viễn cũng không chủ động được, nằm úp lên phía trên.

Bàng Phi cũng không muốn nhìn thấy người này, thế nên anh liền đem cửa phòng đóng chặt lại.

Hơn nữa, thân thể hai người còn dán sát vào nhau, đến cả hơi thở cũng hòa lẫn không ít.

Mặc dù Tiêu Hân Hân không có trực tiếp lên tiếng nói chuyện với Trần Viễn.

“Hân Hân, em đang ở phòng nào.

Chuyện vừa rồi ở dưới lầu, tôi có thể bỏ qua cho anh!”

“Đừng… ưm… tôi không… muốn…”.

Ngay sau đó, tiếng gõ cửa ở bên ngoài lại liên tục vang lên.

Nhưng mà, lời này của anh nhất thời lại khiến cho Tiêu Hân Hân hơi có chút nghi hoặc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: 2: Cầm Nhầm