Ẩn Long
Mạc Khúc Ca Hành
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 213: Thiếu nữ trong tranh
Thấy bộ dáng của nó lúc này, Trần Viễn mới chậm rãi thu hồi lại ánh mắt của mình. Ngay sau đó, anh cũng bắt đầu đi theo Hỏa Phượng bước vào bên trong cung điện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Advertisement (đọc tại Qidian-VP.com)
Mới đầu, thân thể của Trần Viễn giống như đụng phải một thứ gì đó chặn lại. Nhưng khi thân thể của anh vừa mới chạm vào, vách ngăn cũng biến mất không thấy. Sau đó, đầu óc của Trần Viễn bỗng dưng quay cuồng một hồi. Đến cuối cùng, khi lấy lại được tinh thần, lúc này Trần Viễn đã thấy mình đứng ở bên trong một tòa đại sảnh rộng rãi, mà Hỏa Phượng thì đã biến mất không thấy đâu nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ nhìn bề ngoài mà nói, tòa cung điện này ít nhất cũng hơn ngàn mét. Hơn nữa, phía bên ngoài cung điện còn có bốn thanh cột gỗ, phía trên mỗi thanh cột gỗ đều điêu khắc các loại chim chóc, thú vật cực kỳ sinh động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu như không phải đứng gần tỉ mỉ quan sát, Trần Viễn còn thật sự nghĩ rằng bọn chúng đều là vật thật.
Chương 213: Thiếu nữ trong tranh
Thế nhưng, Trần Viễn luôn có một loại cảm giác, như có đồ vật gì đó đang để mắt tới mình. Loại cảm giác này đến nhanh, cũng biến mất rất nhanh. Nếu như không phải tin tưởng vào năng lực cảm ứng của mình, Trần Viễn còn suýt chút nữa là nghĩ mình tưởng lầm.
Chỉ là, còn không đợi cho Trần Viễn kịp có thời gian quan sát bao lâu. Lúc này, âm thanh của Hỏa Phượng lại lần nữa vang lên, nó đang không ngừng vỗ cánh, giống như cố gắng thúc giục Trần Viễn theo vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đuổi theo một hồi, bước chân của Trần Viễn lúc này mới chậm rãi dừng lại. Vừa rồi, từ xa nhìn đến Trần Viễn cũng không có bất kỳ cảm giác gì. Nhưng hiện tại, đứng gần quan sát anh mới phát hiện ra tòa cung điện này thật sự rất lớn.
Nhất thời, lông mày của Trần Viễn không khỏi nhướng lên một cái. Sau đó, ánh mắt của anh nhanh chóng quét qua, dò xét bốn phía xung quanh. Trong đại sảnh lúc này, ngoại trừ bản thân Trần Viễn, cũng không hề có bất kỳ một thứ đồ vật gì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.