Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ẩn Long

Mạc Khúc Ca Hành

Chương 275: 275: Tiểu Tâm Tư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 275: 275: Tiểu Tâm Tư


Nhưng lúc này, nó chỉ có thể một bộ giả vờ sợ hãi, liên tục gật đầu liên tục, lại không dám mở miệng ra nói thêm bất kỳ lời nào.

Chỉ là, ngoài mặt anh vẫn tỏ ra vô cùng bình thản, lặng lẽ đi ở phía sau lưng của nó, không nói thêm bất kỳ lời nào.

Nếu không, một khi Trần Viễn thật sự bị cấm chế diệt sát, nó cũng không có kết quả tốt đẹp gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vừa rồi ngoan ngoãn như vậy thì có phải hay không? Còn phải để ta ra tay xử lý thì mới chịu phục!”

Trong miệng không ngừng lẩm nhẩm lấy, nhưng Cự Long lúc này lại chẳng dám di động một chút nào, chỉ có thể dùng lấy ánh mắt chăm chú nhìn về phía vị trí mà Trần Viễn vừa mới biến mất..

Dù sao, trước đây ở trong quân ngũ, anh cũng từng huấn luyện qua không ít động vật, cho dù là một đám c·h·ó săn dã tính khó thuần, anh cũng có thể trực tiếp đem chúng làm đến vô cùng ngoan ngoãn.

“Chủ nhân, nơi này ta biết có một chỗ bảo tàng, ngài có muốn đi đến để kiểm tra hay không?”

Thế nhưng, lúc này Trần Viễn làm gì để ý đến tiếng kêu hô của nó, anh đã một đường xuyên thẳng vào phía bên trong, bóng lưng cũng dần dần biến mất phía sau hành lang cung điện.

Vì sao nói là đặc thù, bởi vì loại cấm chế này để cho Trần Viễn có loại cảm giác hết sức quen thuộc, nhưng Trần Viễn lại không biết vì sao quen thuộc.

“Xem ra, không để cho ngươi ăn chút đau khổ, thì ngươi cũng không chịu thành thật!”

“Như vậy phải không?”

Bất quá, Trần Viễn lại chẳng thèm để ý đến nó, lại một lần đem lực lượng thần bí gia trì, để cho nó đau đến không thể sống nỗi, phải liên tục kêu gào không ngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngài đi theo ta đi, ta sẽ mang ngài đến chỗ bảo tàng!”

Thân hình của Trần Viễn cứ như vậy bị hút thẳng vào bên trong.

Lần này, Cự Long vậy mà tự mình đi lên phía trước mở đường, để cho Trần Viễn có chút kinh ngạc, híp lại hai mắt nhìn về phía bóng lưng của nó.

Lúc này, ánh mắt của anh hoàn toàn bị cảnh vật ở xung quanh là cho chăm chú đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất quá, Trần Viễn lại hoàn toàn không hề để ý một chút nào.

“Chủ nhân, chủ nhân! Ngài đang ở đâu?!”

Nghe Trần Viễn nói như thế, Cự Long mới hơi thoáng buông lỏng một chút.

“Ngao ô… ngao ô…”

Ra lệnh cho Cự Long một tiếng, thân hình của Trần Viễn lúc này thẳng hướng về phía chỗ tầng hầm bước đi.

Qua khoảng chừng hơn nửa giờ đồng hồ, lúc này Trần Viễn mới chậm rãi ngừng tay lại.

Ngược lại, từ trên cấm chế anh cũng không hề cảm nhận bất kỳ nguy hiểm nào.

Trần Viễn theo lối hành lang, một đường đi thẳng về phía một chỗ tẩm cung của Long Thần Điện.

Tất nhiên, Trần Viễn cũng không tin tưởng chỉ trừng trị một chút như vậy, Cự Long liền có thể ngoan ngoãn phục tùng trước mệnh lệnh của anh.

Bất quá, chuyện này cũng không sao cả, anh vẫn có rất nhiều biện pháp để cho Cự Long nghe lời.

Trần Viễn có chút kinh ngạc, xoay đầu nhìn về phía Cự Long.

“Chủ nhân, ta biết sai rồi…”

“Chủ nhân, ngài muốn làm gì? Nơi đó là tẩm cung của Long Thần, ngài không thể vào.”

“Không có việc gì, chúng ta đi thôi, hy vọng là ngươi không nên lừa gạt ta!”

Đồng thời, một cỗ lực lượng thần bí trực tiếp xông thẳng vào trong linh hồn của nó, để cho nó tức thì nhịn không được, bắt đầu đem lấy vuốt rồng ôm chặt lấy đỉnh đầu, liên tục rống to. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy Cự Long một lời không hợp liền trực tiếp động thủ, trong lòng Trần Viễn thoáng có một chút giật mình.

Thậm chí, âm thanh vừa mới kêu gọi càng thêm rõ ràng.

Thân hình của anh vừa mới chạm vào bên trong cấm chế, một cỗ lực lượng vô cùng cường đại bất ngờ xông thẳng tới.

Nếu như bị cấm chế trọng thương, cũng là ngài tự làm tự chịu!”

Ngược lại, ánh mắt nhìn về phía Cự Long càng mang thêm mấy phần âm trầm.

“Chủ nhân, ngài đây cũng không thể nào trách ta.

Nhất thời, trong lòng không khỏi mang theo hiếu kỳ, Trần Viễn chậm rãi đi về phía cổng lớn của cung điện, hướng về phía âm thanh kêu gọi vội vàng đi tới.

“Ài, chủ nhân, ngài vội vàng như vậy làm gì? Nơi này là chỗ ở của Long Thần đại nhân, bốn phía xung quanh đều có cấm chế dày đặc.

Kêu lên một hồi, lại không thấy được Trần Viễn hồi âm, trong lòng Cự Long hơi có chút gấp, vội vàng theo hướng Trần Viễn vừa mới xuất phát, nhanh chóng chạy đến.

Liên tục lăn lộn ở dưới mặt đất hết mấy chục vòng, lúc này Cự Long một mặt tràn đầy nước mắt, hướng về phía Trần Viễn cầu xin tha thứ.

Chỉ là, lúc này Cự Long đã là một bộ nửa c·h·ế·t nửa sống, nằm dài ở dưới mặt đất thở ra thoi thóp.

Chỉ là, lúc này nó quả thật đã không dám làm trái lại mệnh lệnh của Trần Viễn, càng không có chút địch ý nào với anh.

Bất quá, nếu như tên nhân loại này đã không phát hiện ra, thì nó càng thêm yên tâm, tiếp tục đi về phía trước dẫn đường.

Cảm nhận được ánh mắt của Trần Viễn nhìn đến, trong lòng của Cự Long hơi thoáng run rẩy một chút.

Thế nhưng, lúc này đừng nói là hình bóng của Trần Viễn, cho dù một chút khí tức của Trần Viễn Cự Long cũng không có cách nào cảm nhận được.

Mà lúc này, vốn dĩ còn đang châm rãi dạo bước ở bốn phía xung quanh, đột nhiên khí tức của Trần Viễn biến mất không thấy đâu nữa, để cho Cự Long có chút kinh hoảng, vội vàng cất giọng kêu lên.

Lúc này, Cự Long mới nhịn không được, âm thầm thở dài một hơi.

Mà lúc này, Trần Viễn đã đem ánh mắt của mình thu hồi, trên khuôn mặt lại lộ ra một chút ý vị thâm trường, nói ra.

Chỉ có điều, nó cũng không biết, trong lòng Trần Viễn lúc này thì đang cười lạnh, rất muốn biết Cự Long lại muốn làm ra cái gì yêu thiêu thân.

Nhưng mà, lần này anh chỉ mới đi được vài bước, Cự Long đột nhiên lên tiếng nói ra.

Sau khi cảm nhận nơi này quả thật không có nguy hiểm gì, lúc này Trần Viễn mới chậm rãi đi về phía trước.

Trong khi đó, Cự Long thì giữ ở một khoảng cách tương đối xa, vừa đi vừa quan sát bốn phía xung quanh.

Mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng rõ ràng động tác của nó lại không hề vội vàng chút nào.

Ngược lại, trong ánh mắt của nó còn mang theo mấy phần thâm ý, híp thành một đường dài hẹp.

Đến hiện tại, cũng chưa từng có người nào đặt chân qua.”

Lời nói của Trần Viễn vừa dứt, động tác của Cự Long bỗng dưng trở nên cứng đờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất quá, vì tránh để cho Trần Viễn thật sự xảy ra chuyện, nó cũng không dám cách xa chủ nhân quá lâu.

“Được rồi, chúng ta cần phải rời khỏi nơi này.

Một khi xúc động đến bọn chúng, ngài nhất định là lành ít dữ nhiều.”

“Chủ nhân, đây là Long Thần Điên, đã từng là nơi cự ngụ của một vị Long Thần.

Thế nên, lúc này trong tòa cung điện xuất hiện một trận hình ảnh vô cùng quỷ dị.

Cũng không biết đi qua bao lâu, lại trải qua mấy lần rẽ ngoặt, lúc này Trần Viễn nhìn thấy Cự Long dừng lại ở phía trước một tòa cung điện vô cùng khổng lồ.

“Ngao ô…”

Không biết vì lý do gì, vừa nghĩ đến việc Trần Viễn sẽ bị cấm chế ở trong cung điện tổn thương, trong lòng của nó lại có mấy phần hả hê.

Mặc dù phía trên cũng không biết rõ là văn tự gì, nhưng anh cảm giác nơi này có đồ vật gì đó đang không ngừng kêu gọi anh.

“Ồ, bảo tàng? Ở nơi nào?”

Bị Trần Viễn dùng lấy ánh mắt khinh bỉ nhìn đến, trong lòng Cự Long mặc dù cảm thấy vô cùng phẫn nộ.

Theo tao ra ngoài thôi!”

“Chủ nhân, ngài nhìn ta làm cái gì?”

Thế nên, toàn bộ cung điện này cũng bị chôn vùi vào trong quên lãng.

Bất quá, sau khi hai bên Thần Ma đại chiến, Long Thần đột nhiên mất tích.

Chỉ là, khi ánh mắt của nó nhìn về phía một chỗ vách tường, hai mắt của nó thoáng có một chút xoắn xuýt.

“Chủ nhân, ta biết sai rồi! Xin ngài hãy bỏ qua cho ta đi!”

Bất quá, nếu như Cự Long biết được Trần Viễn lúc này đem nó so sánh với c·h·ó săn, sợ rằng dù có liều mạng nó cùng muốn cùng anh phân biệt rõ ràng.

Mà lúc này, vốn còn đang rất nghi hoặc vì sao Trần Viễn không có bất kỳ phản ứng gì, vừa xoay đầu lại, thấy Trần Viễn theo hướng cửa cung đi tới một chỗ kiến trúc, Cự Long có chút hốt hoảng, vội vàng lớn tiếng hô lên.

Dừng lại ở trước cấm chế khoảng chừng hơn trăm thước, lần nữa cảnh giác nhìn qua bốn phía xung quanh.

Nghe Cự Long đi ở phía trước giải thích, Trần Viễn chỉ lơ đãng đáp lại một câu.

Hơn nữa, bốn phía xung quanh tỏa ra hào quang rực rỡ, để cho Trần Viễn có loại cảm giác như mình đang lạc vào trong thế giới của người khổng lồ.

Lúc này, từ trong một chỗ tẩm cung, Trần Viễn đột nhiên phát hiện ra một nơi có cấm chế hết sức đặc thù.

Nhìn thấy bộ dáng của nó lúc này, Trần Viễn mới cảm thấy hài lòng, gật gật đầu mỉm cười.

Ngay cả vuốt rồng của nó lúc này cũng không có cách nào động đậy.

Vừa rồi, nó còn tưởng rằng Trần Viễn đã phát giác ra điều gì, thiếu chút nữa là dọa cho nó một trận hết hồn.

Bất quá, bên ngoài nó lại tỏ ra nghi hoặc, đưa mắt nhìn về phía anh tò mò hỏi thăm.

Nhất là, phía trước mặt anh còn có một chỗ vị trí tương đối đặc thù.

“Không thể nào đi? Hắn chẳng lẽ thật sự có thể tìm đến được nơi này? Nhưng mà, chẳng phải Long Thần đại nhân đã từng nói qua, trừ khi có người chiếm được Long Thần thừa nhận, thì mới có thể đi vào nơi này được sao?”

Chương 275: 275: Tiểu Tâm Tư

Nhất thời, trong lòng mang theo hiếu kỳ, bước chân của Trần Viễn không khỏi chậm rãi đi tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 275: 275: Tiểu Tâm Tư