Anh Ấy Là Niềm Tự Hào Của Tôi
Ngải Ngư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5
Để lại Tiêu Dương đáng thương kêu: “Ôi, bác sĩ, tôi… nhức đầu… nhức đầu quá, cô đừng đi!”
Hình Mộ Bạch quay đầu nhìn cô, đáy mắt không giấu được vẻ bất ngờ, rõ ràng không nghĩ đến việc cô sẽ quay về tìm mình. Nhưng anh nhanh chóng che giấu cảm xúc ấy đi.
Lâm Sơ Thanh đưa lưng về phía anh, nhìn ra ngoài cửa sổ. Chờ một lát vẫn không thấy cô xoay người lại, anh rời mắt đi, tiếp tục chú ý đường, mặt không đổi sắc đáp: “Ừm, tổ chức sắp xếp.”
Lâm Sơ Thanh đi theo Hình Mộ Bạch vào phòng bệnh, Tiêu Dương đang gặm táo, thấy Hình Mộ Bạch đến lập tức bỏ táo ra, xuống giường, đứng nghiêm chào theo nghi thức quân đội, lớn tiếng gọi đội trưởng.
Lâm Sơ Thanh mặc áo blouse trắng đi đến văn phòng của Dương Khải Hoa, lúc đẩy cửa ra thì thấy chủ nhiệm Ngô của khoa nội đang ngồi ở đó, cô hơi giật mình, sau đó mỉm cười bước vào chào hỏi: “Chào chủ nhiệm Ngô.”
Hình Mộ Bạch cười lạnh một tiếng: “Tôi không rảnh nói chuyện với cô, cúp máy đây.”
Con bé này, lúc nào cũng vậy!
“Vậy thầy nghỉ ngơi sớm đi ạ, con không làm phiền thấy nữa!”
Sau khi Lâm Sơ Thanh dứt lời, cả hai người cùng im lặng. Cô trả điện thoại của anh về chỗ cũ, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong xe chìm vào yên tĩnh, mưa bên ngoài dần nhỏ lại.
Hình Mộ Bạch vô thức nhướng mày, lá gan của cô cũng càng ngày càng lớn, không tính việc nói dối anh hết pin thì thôi, còn tranh thủ đổi lại tên nữa.
Lâm Sơ Thanh tỏ vẻ bất ngờ: “Đội trưởng Hình bận rộn như vậy lại có thời gian đến thăm đội viên ư?”
…
Dương Khải Hoa vẫy tay với cô: “Qua đây ngồi đi.”
Nói xong, cô làm cái mặt quỷ với anh rồi chuồn mất.
Tiêu Dương: “…”
Nhưng Hình Mộ Bạch lại đột nhiên quay mặt đi, hơi cúi đầu xuống, thấp giọng cười thành tiếng.
“Ừm, hiện tại là vậy.” Lúc này Lâm Sơ Thanh đang ngồi trên ghế xoay trong văn phòng của Dương Khải Hoa.
…
Chỉ một giây sau, anh lập tức rút tay lại, đút vào túi quần.
Lâm Sơ Thanh quay người lại hỏi: “Bây giờ thì sao? Liệu anh có rời khỏi thành phố Thẩm không?”
Dương Khải Hoa thở dài: “Có chuyện gì thế? Con nói đi!”
Lâm Sơ Thanh bỗng cong môi cười, cô bỏ tay xuống, chọt chọt vào ngực anh, cất giọng ngọt ngào: “Tôi đang nghĩ không biết người ai mà cứng như đá thế, hóa ra là đội trưởng Hình.”
Hình Mộ Bạch nghiêng đầu, rũ mắt liếc cô một cái, anh quay đầu nhìn phía trước, sống lưng thẳng tắp, bước chân vững vàng.
Giọng anh như đang dỗ dành trẻ con: “Không có việc gì làm thì đi ngủ đi, đêm hôm rồi còn nói nhảm gì không biết.”
“Haizz… Hình Mộ Bạch.”
“Cô rảnh lắm à?” Anh trầm giọng hỏi.
Hình Mộ Bạch liếc mắt một cái, hai người chưa kịp nói thêm gì, Tô Nam đã bước đến, thấy Lâm Sơ Thanh như vậy, cậu không chút khách khí cười haha, vui sướng khi thấy người khác gặp họa: “Ai bảo cậu đi mà không nhìn đường. Này thì quay đầu lại nói chuyện, ngốc c·h·ế·t đi được!”
Thấy Lâm Sơ Thanh lườm Tô Nam, dáng vẻ như con cáo nhỏ muốn cắn người, anh không nhịn được cười.
Lý Đại Lực chính là chú tài xế đã giúp Lâm Sơ Thanh hôm đó.
Tiêu Dương đang định mở miệng thì Hình Mộ Bạch đã nhướng mày nói: “Cứ một lần mặc cả thì chống đẩy thêm một trăm cái, cậu nói đi, tôi nghe đây.”
“Thăm bệnh.” Anh nhàn nhạt nói.
【Có rồi. Với lại, cô không phải tổ chức, đừng tự xưng lung tung.】
Sau khi ra khỏi văn phòng của Dương Khải Hoa, Lâm Sơ Thanh rất vui, cô muốn tìm một chỗ yên tĩnh để gọi điện thông báo cho Lý Đại Lực, cô đi đến hành lang, Tô Nam ở phía sau nhìn thấy cô thì hô to: “Này, Lâm Sơ Thanh. Bao giờ cậu mới đi bar với mình?”
Tiêu Dương vội im miệng, trong lòng âm thầm rơi lệ.
Anh nhíu mày, nghiêm túc kêu: “Nói đi.”
Hình Mộ Bạch nhướng mày: “Khôi phục khá tốt đấy nhỉ?”
Lâm Sơ Thanh mím môi cười trộm, thấy ánh mắt cầu xin giúp đỡ của Tiêu Dương, cô cực kỳ sáng suốt lựa chọn bảo vệ mình, nói phải gọi điện thoại rồi chạy ra khỏi phòng bệnh.
“Chờ chút!” Lâm Sơ Thanh vội lên tiếng ngăn cản, vốn dĩ Hình Mộ Bạch muốn cúp máy rồi nhưng không biết vì sao lại ngừng lại, anh híp híp mắt, hơi cúi đầu xuống, chờ cô nói tiếp.
Lâm Sơ Thanh ngồi xuống sô pha, nói lại tình hình con gái của Lý Đại Lực cho chủ nhiệm Ngô nghe.
“Chậc, cơ ngực anh rắn chắc thất đấy!”
Hình Mộ Bạch hừ nhẹ, không hề bối rối vì bị lật tẩy. Anh cười như không cười, nói: “Không nhận ra cô nhiều chuyện như vậy đấy!”
Hình Mộ Bạch khinh thường cười khẩy.
Lâm Sơ Thanh rời mắt đi, theo sau Hình Mộ Bạch, hỏi anh: “Sao hôm nay anh lại rảnh rỗi mà đến bệnh viện thế?”
Cô ôm đầu, cả người mất cân bằng lùi về phía sau, một giây sau, cánh tay của người trước mắt giữ cô lại, nhờ thế mà cô không bị ngã.
Mưa vừa tạnh không lâu, lúc này từng trận gió đêm thổi tới, dù là mùa hè vẫn lạnh căm căm.
Gửi xong anh lại đi tiếp, nhưng chưa được mấy bước, điện thoại trong tay lại rung lên. Lần này không phải tin nhắn mà là cuộc gọi.
Lâm Sơ Thanh vừa đi vừa quay đầu lại, vui vẻ nói: “Chờ hai ta được nghỉ phép sẽ đi liền!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hình Mộ Bạch: “…”
Tuy rằng chỉ mặc áo cộc tay, nhưng anh không cảm thấy lạnh, chỉ nghe thấy ý cười nhàn nhạt hòa vào làn gió đêm rót vào tai anh.
“Hình Mộ Bạch?”
Lâm Sơ Thanh đâu đến nỗi lệ tràn khóe mi. Cô ngẩng đầu nhìn người trước mặt, thấy Hình Mộ Bạch đang nhíu chặt mày. Nhìn đôi mắt ngập nước của cô, ánh mắt Hình Mộ Bạch hơi lóe sáng.
Nghe vậy, Lâm Sơ Thanh bĩu môi không nói gì nữa.
Hình Mộ Bạch cười: “Xem ra khôi phục rất tốt, còn có sức bàn chuyện riêng của tôi nữa mà.”
Sau khi ra khỏi đường cao tốc, Lâm Sơ Thanh đột nhiên nói: “Sau khi lên đại học, tôi từng quay về Lâm Dương tìm anh, nhưng họ nói anh bị điều đi rồi.”
“Hấp tấp!” Giọng nói trầm thấp vang lên từ trên đỉnh đầu.
Lâm Sơ Thanh đứng ở góc tường nghe thấy tất cả, cô đẩy cửa phòng bệnh ra, thò đầu vào, nghe thấy tiếng động, Hình Mộ Bạch quay đầu lại, cô nhìn anh, nói: “Đội trưởng ma quỷ độc tài, chuyên quyền!”
“Chống đẩy thêm 100 cái nữa.”
Lâm Sơ Thanh gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ qua đó ngay.”
Lâm Sơ Thanh gọi thẳng cho anh luôn.
Chương 5
Hình Mộ Bạch bỗng nhiên bật cười, học theo cô, nói: “Tổ chức nói, cô quan tâm nhiều quá rồi!”
Đó là một bàn tay to lớn, rắn chắc, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, vô cùng ấm áp, cách một lớp áo nhưng cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay của anh.
“…”
Hình Mộ Bạch dừng chân, nhìn chằm chằm màn hình lóe sáng vài giây mới bấm nhận cuộc gọi.
Cô nói chưa dứt lời, Tô Nam đột nhiên trợn to mắt, cậu đưa tay ra, lo lắng kêu “kìa” với cô, ngay sau đó, “bịch” một cái, cả người Lâm Sơ Thanh như va vào tảng đá cứng. Đầu bị đập mạnh làm cô đau nhói.
“Chuyện là như này ạ…” Lâm Sơ Thanh để hai tay lên bàn, ra vẻ học sinh ngoan, kể lại cho Dương Khải Hoa sự việc hôm nay, cuối cùng nói đến ý chính: “Thầy ơi, thầy và chủ nhiệm Ngô bên nội khoa chơi thân nhiều năm, thầy có thể giúp con…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh suy nghĩ một lát, nói: “Có lẽ là không, cũng chưa chắc được, cụ thể phải xem tổ chức sắp xếp thế nào nữa.”
Ba ngày sau, vừa ra khỏi phòng giải phẫu, Lâm Sơ Thanh đã bị một y tá chặn lại: “Bác sĩ Lâm, chủ nhiệm Dương tìm chị ạ. Ông ấy bảo chị phẫu thuật xong thì đến văn phòng tìm ông ấy.”
Lâm Sợ Thanh lập tức tươi tắn hẳn, con người lấp la lấp lạnh, cô vui vẻ nói: “Con cảm ơn thầy! Thầy tốt với con nhất!”
Dương Khải Hoa chậm rãi uống nước, không nói chuyện.
Nói xong, Lâm Sơ Thanh đứng dậy, đẩy ghế về chỗ cũ, cô vẫy tay tạm biệt Dương Khải Hoa rồi rời khỏi phòng.
Cả nhà cậu mới ngốc!
【Hình Mộ Bạch, tổ chức hỏi anh có bạn gái chưa?】
“Hình Mộ Bạch. Anh có bạn gái rồi sao?”
Tiêu Dương ngồi phịch xuống giường, k** r*n: “Đội trưởng…”
Sau đó cô còn không sợ c·h·ế·t nhấn mạnh một lần nữa: “Ma quỷ!!!”
“Tôi nói này đội trưởng Hình, anh nói dối cũng đừng qua loa lấy lệ như vậy chứ. Chẳng lẽ anh quên mất đội viên của anh vẫn đang dưỡng thương ở bệnh viện của tôi à? Tôi mới hỏi anh ta rồi, anh ta nói những năm qua, anh dồn hết tâm huyết vào việc dập lửa cứu người, chưa từng yêu đương.”
Dương Khải Hoa nhìn Lâm Sơ Thanh ra ngoài, bất đắc dĩ thở dài.
Hình Mộ Bạch nhìn sân huấn luyện, mặt không đổi sắc nhàn nhạt ừ một tiếng, ai ngờ giây tiếp theo cô gái đầu bên kia cười khanh khách, trêu anh: “Bạn gái của anh tên là “phòng cháy” đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Dương cười haha, “Tốt lắm ạ, tốt lắm ạ.”
Người khác giúp cô một thì cô sẽ nghĩ cách báo đáp mười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hình Mộ Bạch: “…” Cô gái này, còn tự xưng là tổ chức nữa.
Thấy Tiêu Dương dè dặt nhìn mình, Hình Mộ Bạch nói: “Nhớ, sau khi khỏi hẳn thì đeo bao tạ chạy mười vòng và chống đẩy một trăm cái cho tôi.”
Hình Mộ Bạch không hề khách khí mà đẩy tay cô ra.
Là một tin nhắn, đến từ: Lâm Sơ Thanh.
Hình Mộ Bạch đưa Lâm Sơ Thanh đến trước cổng bệnh viện rồi quay về tiểu đội. Lúc đang đi bộ về kí túc xá thì điện thoại trong túi rung lên.
Tốt bụng đến mức ngốc nghếch.
Cười Lâm Sơ Thanh xong, Tô Nam liền chạy mất, không cho cô cơ hội phản kích, Lâm Sơ Thanh chỉ có thể hung hăng trừng mắt với bóng lưng của cậu.
“Thầy… thầy giúp con đi mà!”
Hình như cô đang cười, sau đó vừa nghiêm túc vừa châm chọc anh: “Tổ chức nói, đến lúc anh cần kiếm bạn gái rồi.”
Thấy vẻ mặt ỉu xìu của cô, Dương Khải Hoa bật cười, gõ nhẹ lên trán Lâm Sơ Thanh: “Con đã nói vậy rồi, thấy có thể không giúp ư?”
Lâm Sơ Thanh hết sức bất mãn vì hai từ “hóng hớt” của anh: “Chỉ hóng hớt chuyện của anh thì không gọi là nhiều chuyện, mà là quan tâm!”
Sau khi cúp điện thoại, Hình Mộ Bạch nhìn chằm chằm tên danh bạ mà cô tự sửa trong chốc lát, cuối cùng cũng không sửa lại mà cất điện thoại di động vào túi. Khóe miệng anh khẽ cong lên, sải bước đi về ký túc xá.
Có vẻ tâm trạng của Lâm Sơ Thanh rất tốt, giọng nói không giấu được ý cười vang lên bên tai anh: “Được, vậy… chúc đội trưởng Hình ngủ ngon nhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở bên kia, Lâm Sơ Thanh đang chờ Dương Khải Hoa. Thấy ông quay về, cô rót nước cho ông, sau đó ngồi xuống, chống cằm nhìn ông đầy mong đợi.
Hình Mộ Bạch nhìn chằm chằm cửa phòng bệnh đã đóng một lát, Tiêu Dương ngồi trên giường bệnh sợ đến nỗi run bần bật, nghĩ thầm, sao chị bác sĩ kia lại to gan quá vậy, lỡ đội trưởng trút giận lên đầu cậu ta thì sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.