Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ánh Chân

Khuyết Danh

Chương 2: Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2


Trời ơi đất hỡi, cả hai đều khó chiều thế này, vậy mà Hoàng thượng còn quản nổi cả một hậu cung đầy chim oanh én liễu như thế sao?

“Thần nữ Hứa Nhược Tình bái kiến các nương nương, thần nữ mười tám tuổi, phụ thân và ca ca đều đang trấn giữ biên cương phương Bắc.”

Chương 2: Chương 2

Thật ra với ta, vào cung hay vào chùa cũng chẳng khác gì nhau.

Chân vịt hầm thanh đạm, vi cá om chay, gà nếp gói lá sen, tôm ngọc cuộn rau xanh…

“Thần nữ Thôi Ánh Chân…”

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶

Ta không mở mắt, nắm chuẩn bàn tay nàng áp lên má mình, làm nũng dụi dụi: “Ngọc Lộ ngoan, để ta ngủ thêm chút nữa thôi, một chút thôi…”

Vậy thì khác gì đã chếc…

Sụp đổ mất rồi.

Vì vậy, hôm nay thực ra cũng chỉ là một... buổi tiệc dùng bữa.

Cửu hoàng tử là con trai nàng ấy, nay mới ba tuổi, nghe nói Hoàng thượng vô cùng yêu quý.”

“Cũng phải, vừa ăn vừa giới thiệu cũng được.” — Một vị nương nương mặc áo tím cười nói — “Nhìn các cô nương thế này lại nhớ đến lúc mình còn trẻ.”

“Hôm nay là ngày Hoàng hậu nương nương và các vị nương nương trong hậu cung triệu kiến các tú nữ, tiểu thư nên dậy sớm một chút thì hơn.”

Cũng phải, nếu làm phật lòng các nương nương, một câu lệnh đuổi ta khỏi cung, chẳng phải lại phải vào chùa ăn chay sao.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

Chưa kịp dứt lời, một tiếng la thất thanh vang lên.

Đột nhiên trong điện lặng ngắt, Hoàng hậu nương nương dẫn theo các vị phi tần bước vào từ cửa chính.

Ngọc Lộ không chiều ta, kéo ta dậy, bắt đầu mặc áo ngoài cho ta.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt lạnh nhạt, nhưng chỉ trong chớp mắt đã đồng thời tiến lại gần ta, một trái một phải khoác tay ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta cố gắng ghép mặt họ với danh xưng, nhưng cuối cùng đành buông xuôi.

Tuy nói là ngày các tú nữ diện kiến các nương nương, nhưng từ khi Hoàng thượng đăng cơ đến nay, quy củ trong cung cũng trở nên khoan dung hơn rất nhiều.

Vị nương nương mặc hồng y bên phải tùy ý chỉ vào một người:

Ba người chúng ta đến không sớm cũng chẳng muộn, vì cùng ở một viện nên chỗ ngồi cũng được xếp cạnh nhau.

Trương Duyệt Kiều không vui, liền kéo tay ta:

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Theo thứ tự ấy... thì ta phải đợi đến cuối mới đến lượt.

“Thần nữ tên Đinh Yên, mười chín tuổi, phụ thân là Thị lang Bộ Hộ Đinh Mậu.”

“Ánh Chân, chúng ta cùng đi.”

Trước mắt ta tối sầm.

Ta vội vàng kéo cả hai cùng bước đi: “Đi đi đi, cùng đi.”

“A Di! Con sao vậy? A Di!!”

Lâm Tuyết Hằng nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng nhắc nhở ta:

Cuối cùng đến cầu xin chùa Linh Nguyên, trụ trì nhìn bát tự của ta xong thì bảo: mười tám tuổi gặp một kiếp lớn, nếu muốn tránh, thì cả đời sau phải sống bên đèn xanh Phật cổ.

“Đoan phi tỷ nói đúng, vậy bắt đầu từ phía đó nhé.”

“Hừ.”

“Gọi thái y! Mau gọi thái y!!”

“Thôi tỷ, nghe muội nói này. Ba người họ đều là người cũ trong cung, luôn biết giữ chừng mực. Nhưng từ năm năm trước, Yêu Tiệp Dư mới nhập cung thì sủng ái đang lên vùn vụt.

Một loạt giới thiệu hoa mắt chóng mặt, nhưng trong mắt ta chỉ còn lại những món ăn được mang lên.

Tươi cười nhìn về phía Hoàng hậu:

Mắt ta sáng rỡ.

Giọng nói mềm mại và lạnh lùng cùng vang lên, hai người lại liếc nhìn nhau.

Nhưng nếu thực sự phải xuống tóc làm ni cô, chẳng phải cả đời sau chỉ được ăn chay sao?

Trước lúc ấy, để không trôi mất son môi, chẳng phải ta không được ăn một miếng nào sao?

03

“Thần nữ…”

Phụ thân ta hoảng sợ, trụ trì mới nói thêm: “Nếu không muốn vào chùa, thì phải đến nơi long khí vượng để trấn áp mệnh cách, năm năm sau mới có thể hóa giải.”

Đầu tóc điểm vàng khảm ngọc, mỗi người một vẻ kiều diễm, phong thái không ai kém ai.

Từ nhỏ ta đã không giỏi nhận mặt người, chắc là do trời cao bù lại cho ta chiếc lưỡi và chiếc mũi khéo léo.

Tai ta toàn bị mấy danh xưng như phi tần, tiệp dư, mỹ nhân làm cho quay mòng mòng, chỉ có thể gật gù tỏ ý mình đã nghe lọt tai. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các cô nương chắc đều đói rồi, truyền Ngự Thiện Phòng dâng món.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả mọi người đều hoảng hốt nhìn sang.

Vì thế, phụ thân ta vội vàng nhờ người đi tìm tiểu thái giám phụ trách tuyển tú, đích thân bổ sung tên ta vào danh sách.

Ta lập tức trợn tròn mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ít nhất vào cung, dù không được phong phi phong tần, thì nguyên liệu nấu ăn tốt vẫn không thiếu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng hậu ngồi ở vị trí cao nhất, nhìn những gương mặt trẻ trung tươi đẹp phía dưới, mỉm cười dịu dàng:

Giọng của Ngọc Lộ xuyên qua làn hương nghi ngút, chui vào tai ta.

“Ánh Chân, muội nên quan sát và ghi nhớ nhiều một chút. Hiện tại trong cung, ngoài Hoàng hậu họ Lưu ra thì hai vị có địa vị cao nhất là Nhuyễn phi và Đoan phi.”

Trong mộng, ta vung d.a.o như bay, hầm nhừ móng heo và xương bò trong một nồi lớn, hương thơm lan xa mười dặm.

“Tiểu thư, dậy đi.”

“Hơ.”

Cửu hoàng tử ngoan ngoãn bên cạnh Yêu Tiệp Dư đang bóp cổ mình, gương mặt đỏ bừng, nước mắt nước mũi tèm lem.

Sau khi sửa soạn xong ra khỏi phòng, vừa hay bắt gặp Lâm Tuyết Hằng và Trương Duyệt Kiều cùng lúc bước ra cửa.

“Thôi tỷ, đợi muội với~”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2