Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18


Tô Nguyệt nhếch nhác vô cùng, điên cuồng hét lên: “Các người xâm phạm nhà riêng, tôi sẽ kiện các người!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, các dòng bình luận trên livestream cũng vô cùng phẫn nộ.

[Thật đúng là loại điên rồ, thời buổi này, ngay cả tiểu tam cũng dám ngang ngược thế này à?]

Có người tát mạnh Tô Nguyệt hai cái.

Mộ Tô lớn tiếng hét lên: “Mẹ cháu nói rồi, mẹ cháu không phải là tiểu tam, mẹ cháu nói dì Lâm Tịch mới là tiểu tam, vì ba cháu căn bản không yêu dì Lâm Tịch, mẹ cháu nói người không được yêu mới là tiểu tam.”

Có người bóp chặt mặt Tô Nguyệt, hướng thẳng về phía camera, lớn tiếng nói: “Mọi người nhìn cho rõ, đây chính là con tiểu tam Tô Nguyệt đã hại Lâm Tịch sảy thai và ly hôn. Mọi người nhìn kỹ mặt nó đi, hừ... Không biết có phải vì muốn dụ dỗ Lục Thiếu mà đi sửa mặt không nữa? Nào, để tôi bóp thử xem, mũi này có phải thật không?”

Bình luận tràn ngập những lời mắng nhiếc.

[Các người biết không? Chính những đứa con hoang này sau này cũng có quyền thừa kế, các người nói xem có nực cười không? Vì vậy tiểu tam mới ngang ngược như thế, vì con của họ cũng có thể thừa kế tài sản.]

"Cô kiện chúng tôi à?" Có người cười lớn: “Cô là một tiểu tam, cô còn dám kiện chúng tôi. Chính cô chen chân vào hôn nhân của người khác, phá hoại hôn nhân của người ta, mà còn phá hoại cả hôn nhân của bạn thân nhất của cô. Tô Nguyệt, lương tâm của cô để đi đâu?”

[Dù nói rằng trẻ con vô tội, nhưng mẹ nó thì không vô tội đâu! Thật là tạo nghiệt…]

Trong các bình luận toàn là những tiếng nói phẫn nộ.

[Đánh, đánh thật mạnh…] (đọc tại Qidian-VP.com)

Bình luận lại bùng nổ lần nữa.

[Thật không đáng để thương hại, Lâm Tịch thật đáng thương! Lục Thiên Dã luôn tỏ ra là người chồng yêu vợ, giờ thì hình tượng sụp đổ hoàn toàn, đàn ông ấy mà! Cuối cùng cũng không đáng tin.]

Anh đứng nguyên tại chỗ, đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy ngón tay mình ngày càng lạnh hơn.

Có người lại giơ tay tát thêm mấy cái, đánh cho Tô Nguyệt hét thảm liên hồi…

[Còn dám làm vợ người khác? Giấy chứng nhận kết hôn chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao?]

[Tốt nhất là hủy khuôn mặt của cô ta, để cô ta không thể quyến rũ chồng người khác sau này. Loại người đã quen làm tiểu tam thế này không có giới hạn, cũng chẳng biết xấu hổ.]

Đột nhiên, con gái của Tô Nguyệt là Mộ Tô lao đến ôm lấy người mẹ.

[Không thể dung túng cho lối sống như vậy được. Nếu cứ để tiểu tam ngang ngược thế này, thì sau này ai còn dám kết hôn? Ai còn dám làm vợ? Chẳng phải giấy đăng ký kết hôn sẽ thành trò cười hay sao?]

Bình luận trực tiếp trên màn hình lại bắt đầu náo nhiệt.

Cô bé nằm rạp trên người Tô Nguyệt, khóc đến khản cả giọng: “Các người đừng đánh mẹ cháu, ba cháu nhất định sẽ đánh ch.ết các người.”

[Tôi ủng hộ mọi người đánh cô ta thật mạnh, pháp luật không xử lý được tất cả.]

Bất kể là bị b·ắ·t· ·c·ó·c hay rời đi, anh nhất định phải tìm được Lâm Tịch, dùng phần đời còn lại để bù đắp cho cô.

18

Lúc này, có người túm lấy cánh tay nhỏ của Mộ Tô, lớn tiếng chửi rủa: “Cút đi, đứa con hoang kia, mày có biết mẹ mày là tiểu tam không? Mày có biết mẹ mày đã hại tan nát gia đình người khác không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

[Nghe kìa, các người thương nó là một cô bé, nhưng nó đã học được thủ đoạn làm tiểu tam của mẹ nó từ lâu rồi, thậm chí nghĩ rằng mẹ nó không phải là tiểu tam.]

Vừa vào cửa, có người túm chặt lấy tóc cô ta, giơ tay tát hai cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Đúng vậy, làm tiểu tam mà còn làm một cách hiên ngang, đám tiểu tam hèn hạ này đúng là làm bại hoại đạo đức xã hội.]

[Quan điểm sống của nó đều bị mẹ nó làm lệch lạc hết rồi.]

“Bốp bốp...”

[Nhìn kìa, đứa con hoang của tiểu tam xuất hiện rồi, nó còn dám bênh vực bà mẹ tiểu tam của nó, thật đáng tức giận.]

Có người bóp mũi Tô Nguyệt.

Cái lạnh ấy từ đầu ngón tay thấm dần vào tim, đóng thành một lớp băng giá.

Lúc này, Tô Nguyệt mới thực sự hiểu thế nào là tuyệt vọng.

“Đồ đê tiện...”

Lục Thiên Dã đứng dậy, lái xe điên cuồng đến biệt thự của Tô Nguyệt. Anh muốn hỏi rõ có phải cô ta đã b·ắ·t· ·c·ó·c Lâm Tịch hay không…

“Đây chính là con tiểu tam, con c·h·ó phản bội bạn thân của mình. Mọi người mau tới xem!”

Một nhóm người trong "Liên minh chính nghĩa chống tiểu tam" đã giả làm nhân viên giao hàng, khi cô ta mất cảnh giác mở cửa, nhóm người này lập tức xông vào nhà cô ta.

Có người bật livestream, phát trực tiếp cảnh đánh tiểu tam.

“Đừng đánh mẹ cháu, các người đừng đánh mẹ cháu...”

Những người tại hiện trường, trong ánh mắt đều bừng lên ngọn lửa giận dữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Nguyệt gào thét: “Tại sao tôi phải cảm thấy có lỗi? Là do Lâm Tịch bị tàn phế, cô ta đã tàn phế năm năm, hai chân không hề cử động được. Nếu các người là đàn ông, các người còn thấy cô ta thú vị không? Lục Thiếu yêu tôi, anh ấy đã không còn yêu Lâm Tịch từ lâu rồi. Là do Lâm Tịch cứ bám chặt không chịu buông, không chịu nhường chỗ...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18