0
Tôi nhìn Vô Song dò hỏi.
"Này Vô Song, ngươi biết đám người này không?"
Vô Song nhún vai nói.
"Chịu thôi, chắc lại bọn ất ơ nào đó.
Nếu không tôi và Tử Thần đều đã có ấn tượng."
Tử Thần cũng cau mày.
"Bình thường xếp đội đều là cùng lớp nhưng sao chúng ta lại xếp chung với người khách lớp vậy?"
"Chắc là do chúng ta quá xuất sắc."
Vô Song đắc trí mà khoe khoang.
Nghe vậy Tử Thần chỉ hừ lạnh.
Tôi đành phải nói.
"Thôi, chúng ta cứ chuẩn bị tốt nhất là được.
Đi thôi, chuẩn bị đồ đạc rồi tập trung với đội ngũ."
Chiều hôm đó chúng tôi đi tới nơi tập chung.
Đang đi thì có một thân ảnh xinh đẹp chạy tới.
"Mọi người, chờ chút.
Em có chuyện muốn nói."
Chúng tôi nhìn lại thì là Lưu Tinh.
Tên Vô Song mặt dày mà trêu trọc.
"Có chuyện gì không em, nhớ anh à."
Nghe vậy thì Lưu Tinh đỏ mặt.
"Không, không có."
Tên Vô Song lại tiếp tục cợt nhả.
"Ai da.
Tôi đau quá à.
Đau ở đây này."
Vô Song cứ như tê ngốc và dùng tay đấm vào lồng ngực rồi tỏ vẻ đau khổ.
Thấy vậy thì Tử Thần trực tiếp chen vào giữa hai người.
"Lưu Tinh, có chuyện gì thế?
Lưu Tinh lo lắng mà nói.
"Mọi người đi chuyến này phải hết sức cẩn thận.
Theo như những gì tôi biết thì đám người cùng đội với chúng ta đều là người của Quân Mạc Tà."
Nghe đến đây tôi và Tử Thần đều cau mày chỉ có tên Vô Song là vẫn chẳng quan tâm.
Hắn đẩy Tử Thần ra rồi ra oai.
"Em cứ yên tâm.
Có anh ở đây thì dù là một Quân Mạc Tà chứ mười Quân Mạc Tà cũng không lo."
Khi chúng tôi đang định hỏi Lưu Tinh nhiều hơn thì một tín hiệu tập trung đã được đưa ra.
Chúng tôi đành ngừng nói chuyện rồi tập trung.
Một tên đầu lĩnh với bộ râu quái nón xuất hiện, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
"Ngày hôm nay chúng ta đi ra ngoài lịch luyện.
Tôi sẽ là người trực tiếp chỉ huy và cho điểm.
Vì thế tất cả phải nghe lệnh của tôi tuyệt đối để chúng ta hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ lần này.
Rõ chưa!"
Chữ “ Rõ Chưa” hắn hét rất lớn.
Nghe vậy tất cả đồng thanh đáp lại.
"Rõ."
Hắn lại nói tiếp.
"Bây giờ tôi sẽ chia quân làm ba nhóm nhỏ.
Nhóm số một gồm có Hoàng Thao, Vô Song, Tử Thần, Lưu Tinh, Phi Hổ, Phi Long, Triệu Vân.
Các ngươi đều có chiến lực mạnh mẽ vì vậy sẽ làm tiên phong t·ấn c·ông sào huyệt địch.
Còn lại chia làm hai đội.
Một đội sẽ đảm nhiệm dụ địch đi còn một đội sẽ hiểm hộ, đánh lén để tiên phong có thể sâm nhập cứ điểm địch dễ dàng.
Sau khi tiên phong xâm nhập thì phải nhanh chóng tìm kiếm nơi giấu tư nguyên rồi rút lui.
Chúng ta sẽ yểm hộ rồi tổng lực đánh chiếm sau.
Các người rõ cả chưa.
Tất cả lại đồng thanh.
"Rõ."
Mặc dù trong lòng có nghi hoặc khi không hiểu vì sao chúng tôi bị xếp hết vào đội tiên phong, đội ngũ được cho là nguy hiểm nhất nhưng cũng không thể hỏi.
Dù sao không phải chúng tôi sẽ là người khác bị xếp vào.
Đây có thể coi là đúng luật mà làm.
Lưu Tinh sau khi nghe xong sắp xếp cũng chạy tới phía chúng tôi.
Nàng tức giận nói nhỏ.
"Đây, chuyện này chắc chắn do tên Quân Mạc Tà sắp xếp.
Đúng là vô sỉ thật sự."
Tôi đành lên tiếng để mọi người yên tâm.
"Không sao, chỉ cần chúng ta cẩn thận thôi."
Nhưng Vô Song thì không bình tĩnh được.
"Hừ, nếu để lão tử gặp hắn ngoài chiến trường thì ta sẽ tìm cách tiêu diệt hắn."
"Được rồi, chuyện đó tính sau.
Chuẩn bị xuất phát thôi."
Tử Thần lên tiếng rồi dẫn đầu chúng tôi bước lên phi thuyền.
Đây là một chiếc phi thuyền có hình nón.
Nguyên nhân có hình nón là vào nắm 3023 con người đã nghiên cứu ra một cách phản trọng lực.
Mà cách tốt nhất đó là phải chế tạo, mô phỏng theo hình dạng giống với con sứa và phương thức di chuyển của nó.
Kì thực người trái đất kiếp trước cũng cố gắng tìm kiếm cách có thể chống lại lực hút của trọng lực rồi nhưng vẫn chưa thành công mà thôi.
Rất nhanh phi thuyền xuất phát.
Nhờ có hình tròn, khi di chuyển lớp ngoài lại không ngừng xoay như cái thông gió mà phi thuyền có thể chống lại trọng lực cũng như trở nên vô hình trong mắt đa số sinh vật.
Nó giống kiểu khi bạn nhìn vào cánh quạt vậy, bạn chỉ thấy mấy vệt mờ mờ chứ không thế thấy toàn chuyển động.
Sau một ngày di chuyển chúng tôi đã tới địa phận của đám người robot.
Đây là một vùng biên giới nên cũng chỉ là một căn cứ khá nhỏ.
Lập tức chúng tôi được thả tự do từ trên phi thuyền xuống.
Sau khi tập trung thì tên Lí Bá, đội trưởng dẫn đội ra lệnh.
"Đội ba t·ấn c·ông ở phía Bắc để dân dụ quân địch.
Đội hai nhanh chóng dọn dẹp quân địch còn xót lại.
Đội một thì trực tiếp tiến vào căn cứ địch."
Rồi hắn ra hiệu để chúng tôi nhanh chóng xuất phát.
Mọi chuyện khá thuận lợi.
Đại bộ phận quân phòng thủ bị dẫn dụ ra phía Bắc.
Những kẻ canh gác còn xót lại cũng bị đội hai tiêu diệt.
Chúng tôi trực liếp dùng chiến cơ mini tiến nhập căn cứ.
Chiến cơ mini bản chất là một dạng giáp ngoài được gắn thêm các công năng t·ấn c·ông, phòng ngự như một chiến cơ lớn.
Tuy nhiên uy lực của nó không cao.
Chúng tôi rất nhanh tiến vào được trung tâm căn cứ và thả ruồi do thám ra.
Nhưng ở đây lại có quá nhiều thứ khiến chúng tôi ngây người.
Đây giống với địa ngục hơn là nhân gian.
Ở một căn phòng có rất nhiều robot đang tiến hành mổ xẻ con người và động vật.
Những bộ phận cần dùng thì được cho vào dung dịch bảo quản còn không cần thì bị vứt trực tiếp vào sọt rác.
Cơ thể đám robot thì bê bết toàn những thứ đỏ đỏ, trắng trắng, ruồi bọ bâu đầy vô cùng ghê gớm.
Vì chúng đều là robot nên không hề có khái niệm vệ sinh hay sạch sẽ gì hết.
Chỉ cần vài ngày tiến hành vệ sinh định kì tránh rỉ sét là được.
Ở một căn vòng khách chúng tôi lại thấy có rất nhiều người b·ị b·ắt giữ.
Họ được làm cho hôn mê và nhốt trong khoang ngủ đông.
Lại có một căn phòng giống như phòng dung hợp.
Có rất nhiều người được ghép bộ phận của động vật và nuôi dưỡng.
Một cái máy đo sự tương thích và chắt lọc thông số cũng như tế bào phù hợp giữa hai loài.
Một căn phòng sâu nhất giống như phòng sinh sản.
Nơi đây có rất nhiều phôi thai được bơm tế bào lai giữa hai loài.
Lại có một căn phòng nhốt những sinh vật được lai tạo thành rồi chiết suất một loại thuốc gen.
Rồi lại được vận chuyển tới căn phòng nhốt người để thử nghiệm.
Đây là một chu trình nhằm tạo ra người, động vật đột biến hoặc thuốc gen của đám người robot.
Không rõ mục đích của chúng là gì.
Có lẽ giống như một vài bộ phim, đám người robot quá nhàm chán nên một tạo ra những chủng loại sinh vật mới đấu với con người.
Để chúng có thể giống như thần linh.
Dù sao tài nguyên có hạn mà con người lại sinh sôi không ngừng.
Theo tính toàn của AI thì chỉ khoảng 200 năm là đế chế người robot sẽ bị hủy diệt nếu liên tục bị con người t·ấn c·ông và c·ướp đoạt tài nguyên.
Nhưng nếu tạo ra những chủng tộc khác đối đầu với con người thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.