Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15


"Con đang giấu ta điều gì đúng không?"

Trong quá trình ấy, lục địa trên hai phần Trái Đái kia bắt đầu hoán đổi cho nhau. Châu Á bỗng chèn vào giữa Châu Phi, Nam Cực lại xuất hiện giữa Châu Mỹ, hoang mạc Sahara lại xuất hiện một cánh rừng bạt ngàn của rừng rậm Amazon, Việt Nam như con rồng chuyển mình ra giữa đại dương,..vv...

Trước con mắt chứng kiến của cả lớp, một dải cực quang khổng lồ được dựng lên và cắt ngang Trái Đất. Một quả cầu năng lượng màu da cam như một hòn bi sắt vừa bị nung nóng xuất hiện ở giữa. Ngay sau đó, dường như quả cầu năng lượng ấy đang bị một thế lực vô hình nào đó từ từ ép chặt lại. “Bùm” một tiếng, một luồng năng lượng giải phóng ra xung quanh, quả cầu năng lượng giờ đã bị ép thành hình tròn và lơ lửng giữa không gian trông hệt như một đồng vàng.

Vài phút sau, giáo viên bắt đầu nối đuôi nhau đến lớp của mình.

"Chịu thôi. Thằng đó hay chốn học với đám đàn em của nó mà!"

Chương 15 (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, một cái tên chợt nảy ra trong đầu mọi người,

"Ừm!" Bá Minh vừa nói vừa ngồi xuống ghế rồi nói tiếp, "Mọi chuyện ổn chứ?".

Cả lớp nghe vậy liền đứng dậy, một số người thì đi làm theo yêu cầu kì lạ của thầy giáo.

Vào đến lớp, trông ai cũng cười nói vui vẻ, không còn cái vẻ mặt u ám như đưa đám trong mấy ngày qua.

Giữa lúc ấy, Marco đã xuất hiện trên bậc thềm và gọi Bá Minh.

Sau đó, Marco đã kể lại toàn bộ sự việc mà cậu đã trải qua trong phòng hiệu trưởng sánh ngày hôm nay. Thế nhưng cậu không hề nói gì về cuộc đối thoại giữa cậu với bác Tuân hôm chủ nhật.

Sơ nghe vậy thì trầm ngâm một hồi lâu rồi mới lên tiếng,

"Ô, lại là mấy đứa à!" Bác tài xế bất ngờ lên tiếng.

Xem xong bản tin thời sự đã là 6 rưỡi. Marco đi sửa soạn lại quần áo và gọi Haruko, còn Bá Minh đi ra sân sau tìm Sơ.

Nghe vậy, thầy giáo lập tức lộ ra vẻ e thẹn, đưa tay che miệng cười duyên một cái rồi chạy ra khỏi lớp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tụi con đi học đây. Sơ nhớ đi ngủ sớm đấy nhé!" Bá Minh đứng dậy chuẩn bị rời đi và cũng không quên khuyên Sơ một lần nữa.

“Giả thuyết á?” Marco bất ngờ

"Sơ không giận con chứ?"

Đám nam sinh xúm lại xì xầm to nhỏ dự đoán giáo viên xem giáo viên lần này là ai. Ai cũng mong giáo viên lần này là một cô giáo xinh đẹp, điện nước đầy đủ. Nghĩ đến thôi mà chỉ muốn mlem mlem.

Nghĩ lại những chuyện xảy ra mấy ngày nay mới thấy nó cứ như mơ vậy. Mới một tuần trước họ vào làm lao công ở trường này thì một tuần sau họ đã trở thành một học sinh của trường. Thật là hài hước làm sao...

Sau cùng, xuất hiện trước mặt cả lớp là một Trái Đất hình trụ, nhìn từ xa trông như một đồng tiền bị han rỉ giữa vũ trụ bao la rộng lớn vậy.

"Tên béo hôm qua đâu rồi?"

Rạng sáng ngày hôm qua,...]

"Vậy là có duyên đấy bác ạ. Sau này mong bác giúp đỡ nhiều."

"Được rồi. Mau đi học đi. Kẻo lại muộn." Sơ mỉm cười nói với Bá Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tất nhiên là không rồi. Sơ tôn trọng lựa chọn của con. Giờ mau đi ngủ đi!"

"Dạ... Con..." Marco ấp úng không biết phải trả lời làm sao.

Còn nhóm nữ sinh chỉ mong sẽ là một thầy giáo giống giáo viên chủ nhiệm của lớp A2. Đẹp trai, cao ráo, nhẹ nhàng, ấm áp, lại còn độc thân nữa...

Hành động ấy khiến nhóm nữ sinh như c·hết lặng. Họ đang dần mất niềm tin vào trai đẹp, đồng thời đặt ra nghi vấn rằng vị chủ nhiệm lớp A2 kia liệu có bị như vậy. Còn đám nam sinh thấy thầy giáo kia rời đi thì thở phào nhẹ nhõm rồi quay sang liếc đểu đứa bạn bên cạnh.

Chào tạm biệt bác tài xế thân quen xong, ba người cùng nhau bước xuống xe.

Cả lớp nhìn lên bục giảng thì thấy khối lập phương trên bàn giáo viên kia đang b·ốc k·hói nghi ngút. Thầy giáo thì ngơ ngác nhìn vào khối lập phương.

10 phút sau, tiếng chuông báo hiệu vào học vang lên, học sinh bắt đầu lục đục quay về chỗ ngồi của mình và chuẩn bị tinh thần cho buổi học đầu tiên sau 2 tuần vào học.

[ 90 năm trước, nơi con người chúng ta sống và phát triển được gọi là Trái Đất. Trái Đất có diện tích 510 triệu km vuông với phần đất liền chiếm 29% tổng diện tích, tức 149 triệu km vuông và phần đại dương chiếm 71% tổng diện tích, tức 361 triệu km vuông.

Bùm…

Lúc này, Marco hiếu kỳ lên tiếng hỏi vì đây là lần đầu tiên cậu xem cái này. Nó đã gạch bỏ toàn bộ những suy nghĩ trước đây của cậu vì cậu ta đã nghĩ rằng Trái Đất hình cầu, điều cậu được nghe từ một ông cụ lúc còn ở khu ổ chuột.

“Có cần tắt đèn không thầy?” Một cậu học sinh hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tẹo nữa tụi con đi."

“Chào mọi người. Mình là Abedi Kish. Mọi người cứ gọi mình là Abedi. Mong mọi người giúp đỡ.” Abedi đẩy gọng kính rồi nói.

Đúng vậy, đây chính là Trái Đất nhưng lại là Trái Đất của 90 năm trước.

...

"Này, cậu nhầm lớp rồi đấy. Cậu dạy lớp C4 cơ mà."

"Chiều nãy ông ấy có qua đây và kể với Sơ về việc đó."

Lời nói ấy tuy không lọt vào tai Marco nhưng cậu luôn cảm thấy có gì đó kì lạ từ ánh mắt lo lắng của Sơ trong suốt cuộc trò chuyện.

"Hai đứa vẫn chưa đi học à?"

“Này Paul, sao người ta lại biết được Trái Đất lại như vậy?”

Không để cả lớp phải chờ lâu, ông ấy vừa tới bàn giáo viên đã lên tiếng,

Niềm vui còn chưa được trọn vẹn, một cô giáo đứng ngoài cửa đã vội vàng lên tiếng gọi thầy giáo kia.

Một ngày mới bắt đầu…

[... xoẹt… xoẹt… bla bla… mlem mlèm… ư ư…]

"Có chuyện gì sao Marco?"

"Tại kênh này có nhiều tin tức hay thôi."

Nói xong, Bá Minh đi đến chỗ Marco rồi cùng Haruko đang đứng đợi ngoài cổng bắt xe đến trường.

Thế nhưng, trong suốt sự kiện con người thức tỉnh siêu năng lực, Trái Đất đã hoàn toàn biến đổi.

Bá Minh ổn định chỗ ngồi rồi vui vẻ bắt chuyện,

...

Vài giây sau, khi mọi người mở mắt ra, mọi thứ xung quanh lại chuyển thành màu đen. Họ vẫn nhìn thấy bạn học và thầy giáo, vẫn sờ được cái bàn đang ở ngay bên dưới và vẫn nhìn thấy bên ngoài qua ô cửa kính trên cửa ra vào.

“...”

Thấy học sinh đã ổn định vị trí, thầy giáo không biết từ đâu đã lấy ra một khối lập phương màu xám bạc có những khe rãnh chia nó làm ba phần từ trên xuống dưới và đặt nó lên bàn giáo viên. Tiếp đó, ông ấy gõ 2 cái rồi xoay nhẹ 45 độ phần trên của khối lập phương, một thứ gì đó giống hình trụ theo đó nhô lên một chút và trước con mắt hiếu kỳ của đám học sinh, hàng trăm tia sáng chợt bắn ra từ nó. Chúng di chuyển liên tục khắp căn phòng, quét đến mọi ngóc ngách. Vài phút sau, mọi thứ lại trở về bình thường, cái thứ hình trụ kia cũng thụt xuống.

Thầy giáo vừa đi, cả đám học sinh lại xúm vào bàn tán về cảnh tượng vừa rồi. Ai cũng tấm tắc khen ngợi nó quá là chân thực, cứ như họ đang vào vai những phi hành gia quan sát Trái Đất trên con tàu vũ trụ vậy.

"Có khi còn đang ngất ngây trên giường bệnh."

"Há há há~~~"

Một cô giáo nóng bỏng với những đường cong c·hết người đi qua cửa lớp khiến đám nam sinh ngậm ngùi, xuýt xoa không thôi.

"Chuyện là..."

Sự chú ý theo đó chuyển sang cậu học sinh. Cậu ấy là một người da màu với làn da nâu nhạt, mái tóc được cắt tỉa ngắn gọn, trên gương mặt còn đeo một cặp kính đầy tri thức.

"Không rõ nữa. Tôi cảm thấy sơ lạ lắm."

Sau đó, mọi giọng nói nhẹ nhàng của một người phụ nữ vang lên. Trái Đất sau đó cũng chậm rãi chuyển động.

"Thôi không sao đâu. Chắc tại mấy hôm trước Sơ thức khuya nên mới bị như vậy. Tí để tôi ra khuyên Sơ vài câu."

"Ừm."

Trên đường đến lớp, họ đã gặp được vài người bạn cùng lớp và trò chuyện vui vẻ với nhau. Không chỉ vậy, họ cũng bắt gặp Nacer, lớp trưởng lớp D2 cùng cậu học sinh bị mắng chửi hôm qua đang tiến đến từ phía đối diện. Tuy nhiên, hai bên chẳng nói lời nào và lướt qua nhau như chưa hề quen biết.

"Tụi con đi học đây." Marco nói từ xa.

Nói xong, thầy giáo xoay phần trên kia về vị trí cũ. Ông ấy lấy tay trái giữ chặt lấy mặt trên rồi dùng tay còn lại xoay thật mạnh phần giữa, hai trăm tia sáng lại bắn ra lần nữa. Chợt cả căn phòng trở thành một màu trắng xóa, cả lớp theo đó đưa tay che mắt lại.

"Con chào Sơ."

[... Và ngay nay, các nhà khoa học đã đặt tên cho nó là New Earth…]

Đám học sinh nghe vậy liền vỗ tay chào mừng học sinh mới như một thói quen. Sau đó, Abedi đi xuống chọn lấy chỗ ngồi của mình.

“Nhớ đừng có di chuyển linh tinh.” Thầy giáo lại nói.

"Hahaha! Mấy đứa cứ nói đùa. Phải là bác mong mấy đứa giúp đỡ mới đúng chứ."

Bá Minh tiến đến chỗ ngồi của mình và cũng không quên hỏi,

Giữa lúc cả lớp còn đang tận hưởng cái cảm giác được tận mắt chứng kiến một cột mốc lịch sử thì nghe thấy một âm thanh kì lạ không gian xung quanh bỗng bị vặn vẹo, còn giọng nói bỗng trở nên nhiễu loạn rồi cả lớp lại trở về phòng học quen thuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"À đúng rồi. Dạo này sơ nhớ đi ngủ sớm đấy nhé chứ mấy hôm trước con thấy sơ cứ thức khuya suốt à."

Trái Đất có 6 châu bao gồm: Châu Á, Châu u, Châu Đại Dương, Châu Mỹ, Châu Nam Cực, Châu Phi và 5 đại dương bao gồm: Thái Bình Dương, Đại Tây Dương, Ấn Độ Dương, Bắc Băng Dương, Nam Đại Dương.

“Ơ?”

Chưa dừng lại ở đó, “đồng vàng” kia bắt đầu xoay chuyển kịch liệt. Nó tạo ra một lực hút đáng sợ hút lấy hai Trái Đất kia. Sau một hồi Trái Đất lại quay về tình trạng ban đầu và rồi tưởng chừng như mọi việc đã kết thúc thì Trái Đất lại bị thế lực vô hình kia ép chặt.

“À thật ra đây chỉ là giả thuyết thôi vì chẳng có ai chứng kiến điều đó cả.”

Nói xong, Sơ liền rời đi nhưng đi được một đoạn, Sơ lại khẽ nói, "Mong sao lựa chọn lần này của ông là đúng."

Vài giây sau, ông ấy liền hoảng hốt mang khối lập phương kia chạy ra ngoài. Cậu học sinh Abedi cũng nhanh chóng chạy theo sau.

Phải mãi một lúc sau, thầy giáo của họ mới bước vào lớp, theo sau ông ấy còn có một người khác, thế nhưng sự chú ý của cả lớp lại đổ dồn vào vẻ ngoài kì lạ của vị giáo viên kia. Quần áo luộm thuộm, mái tóc đã xoăn lại còn bù xù, cặp mắt thì thâm quầng vì thiếu ngủ và cái miệng vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài.

“Chào mấy đứa. Tôi! Một người luôn thích tìm tòi, học hỏi và cũng là giáo viên phụ trách mảng công nghệ của lớp này. Còn đây...Oáp~ Hờ~ là Abedi. Học sinh mới của lớp.”

Theo khảo sát, trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, một nửa dân số đã thấy được một dải cực quang chia cắt những tòa nhà cao tầng, những dãy núi cao chọc trời, những sa mạc nóng bỏng bất tận và vùng biển cả bao la, rộng lớn…]

Chiếc xe chậm rãi lăn bánh và không mất quá lâu, nó đã đến được nơi cần đến.

[Thưa quý vị, cho tới thời điểm này đã có 3 vụ g·iết người xảy ra gần cầu XXX. Nạn nhân lần này được cho là một tên t·ội p·hạm cấp C. Theo điều tra cho thấy h·ung t·hủ của các vụ án đều cùng một người. Hiệp hội đã vào cuộc nhưng dù vậy, người dân hãy cẩn thận khi đi ra ngoài vào ban đêm…

Bá Minh tiến đến ngồi cạnh Sơ và nói,

"Ừm."

“Không cần.”

"Minh!"

“Được rồi. Nhân dịp chào đón bạn mới và ngày đầu tiên chúng ta gặp mặt. Thầy sẽ cho mấy đứa chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật mà thầy mới trộm… à mới chế tạo ra... Mời mấy đứa đứng dậy. À đóng hết cửa lại giúp thầy. Kéo rèm lại nữa.”

“Ừ. Cái này hình như dựa trên giả thuyết Keith Filbert. Ông là một nhà thiên tài địa lý học. Trong một lần đi thám hiểm trên một hòn đảo vô danh, ông ấy cùng các đồng nghiệp của mình đã phát ra một điều kỳ lạ ở phần đỉnh núi trên hòn đảo ấy. Ví dụ tay trái của tớ là đỉnh núi 1, tay phải là đỉnh núi 2.”

"Cậu thích xem kênh này à?" Một giọng nói quen thuộc truyền đến từ phía sau Marco. Không cần quay lại nhìn cậu cũng biết đó là ai.

Trong sự ngỡ ngàng của cả lớp, cả không gian chợt xoay 360 độ rồi dừng lại trước một quả cầu khổng lồ, trên đó còn có cả những mảng lục địa, đại dương bao la và hai vùng đất quanh năm lạnh giá.

"Có phải bác Tuân bảo con làm vậy?"

Tin tức tiếp theo.

“Và thứ ông ấy phát hiện chính là đỉnh núi 1 thấp hơn đỉnh núi 2 vài mét lận, đặc biệt cái phần đá lộ ra ấy lại nhẵn mịn không tì vết luôn. Chính vì vậy ông ấy đã lao đầu vào nghiên cứu và cuối cùng đã đưa ra giả thuyết này.”

Tối qua, đợi sau khi tụi trẻ và Haruko đã đi ngủ, Marco đã tìm Sơ và nói chuyện.

“Old Earth!”

"Dạ...vâng. Nhưng sao Sơ lại biết?"

Sau đó, một thầy giáo cao ráo, đẹp trai chợt đi thẳng lên bục giảng của lớp. Nhóm nữ sinh ai cũng la hét trong vui sướng, còn đám nam sinh ai cũng bĩu môi chê bai.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15