Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em
Lương Phong Mio
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: 62: Ngoại Truyện 1 Hôm Nay D·ụ·c Ca Có Định Cướp Bùa Xanh Không
Lúc Nguyễn Viên bị bệnh, Thẩm D·ụ·c và dì Quyên chăm sóc cô rất chu đáo, đến tận lúc hoàn toàn khỏi bệnh mới thôi.
Bây giờ cuộc sống hàng ngày của cô rất tốt, tốt đến nỗi trên mặt còn có nọng.
Thỉnh thoảng hai người cùng nhau đến trường học, mặc kệ ánh mắt đánh giá của người khác.
Thẩm D·ụ·c vốn dĩ rất khiêm tốn, nếu có người muốn chụp ảnh, anh sẽ yêu cầu họ đừng đưa những bức ảnh này lên mạng.
Đương nhiên, Nguyễn Viên không giống với Thẩm D·ụ·c, cô sẽ từ chối trực tiếp những người muốn chụp ảnh hoặc là xin chữ ký.
Thẩm D·ụ·c không muốn vì mấy chuyện này mà bỏ bê cô.
Nhưng Nguyễn Viên lại không nghĩ nhiều đến như vậy.
Trong một vài vấn đề, Thẩm D·ụ·c làm rất tốt, cô không muốn quản anh quá chặt.
Câu lạc bộ thể thao điện tử rất ngạc nhiên khi biết Nguyễn Viên là bạn gái của Thẩm D·ụ·c, mọi người xôn xao giống như bị đả kích vậy.
Có người nhớ lại chuyện muốn dạy Nguyễn Viên chơi VGVD nhưng cô không quá quan tâm, sau đó nở nụ cười lễ phép từ chối.
Giờ nghĩ lại, thật đúng là khiến họ đổ mồ hôi lạnh.
Hóa ra đó không phải là nụ cười xã giao.
Không lẽ là nụ cười khinh miệt họ sao?
Cảm thấy có hơi tự kỷ.
Nguyễn Viên không tới câu lạc bộ thể thao điện tử nữa, Tiết Linh Quân giúp cô nộp đơn xin rút khỏi câu lạc bộ.
Lúc cô và anh không có lịch học sẽ đi ra ngoài xem phim, đi dạo phố.
Chỗ nào có tiệm bánh ngọt mới khai trương, Thẩm D·ụ·c đều nhớ kỹ, sau đó đi mua một phần cho cô nếm thử.
Cảm giác yêu đương cũng không tệ, hơn nữa hai người đã thống nhất trước với nhau, muốn cùng nhau nắm tay tin tưởng đối phương, cho dù thế nào cũng phải thật đoàn kết.
Ám ảnh tuổi thơ từ từ phai mờ đi trong ký ức của cô.
Ở cùng anh, ngày ngày cô đều cảm thấy rất vui.
Cô đem toàn bộ đồ dùng để livestream dọn qua nhà Thẩm D·ụ·c.
Anh đã dọn dẹp sẵn chỗ cho cô.
Nguyễn Viên nhìn anh giúp cô lắp ghép lại trang thiết bị, cảm thán nói: “Không hổ danh là đại thần, anh thật là lợi hại mà”.
Thẩm D·ụ·c hơi ngại khi được bạn gái mình dùng ánh mắt hâm mộ khen ngợi, đúng là tâm ý dạt dào.
Sau khi thiết bị lắp hoàn chỉnh, cô nhấn vào game VGVD.
Thẩm D·ụ·c không để cô leo bảng xếp hạng quốc phục một mình, anh leo cùng cô, làm cô rất ngạc nhiên.
Khoảng thời gian này của hai người trôi qua rất thuận lợi, vui vẻ.
Có đúng là đen tình đỏ bạc không thế?
Cô và anh làm đủ thứ tình tứ trong VGVD, hai người chọn chế độ người yêu, vào game có thể thấy avatar đôi là hai trái đào màu hồng.
Cô không đánh xếp hạng mà cùng với anh chơi trận thường.
Tối nay hai người livestream còn mở mic.
Anh ngồi bên cạnh cô, người xem đều nghe được cuộc hội thoại của cả hai.
Cô và Thẩm D·ụ·c đều dùng tài khoản phụ.
“Chơi cái gì đây? Mọi người bình luận đi nha.
Nhanh nhanh nào”.
Lúc trước cô không thích mở mic, bây giờ có Thẩm D·ụ·c dẫn dắt nên cô bắt đầu học được cách khuấy động phòng livestream.
Tướng pháp sư mới ra gần đây là Nữ Oa, rất nhiều khán giả đều muốn xem hai người chơi Nữ Oa.
Thẩm D·ụ·c không chọn tướng nên hệ thống tự động chọn tướng.
“Bây giờ streamer về kỹ năng chơi game không quá hot nữa, vì thế tôi quyết định làm streamer giải trí, mọi người có thể vừa nghe nhạc vừa xem mình chơi game”.
Thẩm D·ụ·c có khá nhiều fans, cũng biết Nguyễn Viên livestream thì Thẩm D·ụ·c sẽ ở bên cạnh, vì thế mấy người bọn họ vào phòng livestream ủng hộ.
Tuy rằng fans nữ của anh nhiều nhưng đa phần đều là fans lý trí, không thổi phồng mà cũng không quay lại dẫm đạp.
Bình luận sôi nổi hơn nhiều, cảm giác chơi xếp hạng căng thẳng quá, cô cần thả lỏng một chút.
Thẩm D·ụ·c đang có ý định rút dần dần khỏi giới livestream nhưng anh cũng khá luyến tiếc fans của anh.
Tuy nói đánh chuyên nghiệp đều coi trọng nhất về thành tích, nhưng sau khi anh nghỉ đánh chuyên nghiệp, fans của anh vẫn theo anh một khoảng thời gian rất dài.
Cho đến khi anh gặp được cô, anh mới tìm thấy niềm vui quan trọng nhất của đời mình.
Thẩm D·ụ·c rất ít khi chơi pháp sư nhưng vẫn theo thói quen, anh chọn vị trí đi rừng.
Pháp sư đi rừng rất chậm, Nguyễn Viên đột nhiên dạy anh: “Anh chọn bảng tăng tốc độ đánh đi, đánh vui thôi mà, thoải mái lên anh”.
Bình luận lập tức bùng nổ:
‘Bắt đầu trêu nhau rồi, ha ha ha ha!!’
‘Tiểu Nhuyễn Muội thật là thông minh quá!!’
“Ha ha, anh thấy chưa? Mọi người nói em thông minh kìa, anh thử bảng tăng tốc độ đánh xem sao đi”.
Nguyễn Viên cười rất vui, Thẩm D·ụ·c nói “OK”, quả nhiên anh về lại nhà rồi mua một thanh đao tăng tốc độ đánh.
Đội địch của hai người cũng không quá tốt, năm Nữ Oa đánh với năm Thái Văn Cơ.
Lượng máu của Thái Văn Cơ rất cao, nếu không có một mắt phượng hoàng và áo choàng phù thủy thì rất khó đánh.
Đánh tới giữa trận, Nữ Oa và Thái Văn Cơ vẫn đang xêm xêm nhau, cô cảm thấy tướng đối phương sử dụng có khả năng hồi phục quá tốt.
Cô quyết định lên xong giày sẽ lên trượng rắn nhằm giảm khả năng hồi máu của đối phương.
Sau khi anh thay trang bị đi rừng bằng trang bị tăng tốc độ đánh thì tốc độ đi rừng cũng nhanh hơn, Nguyễn Viên thấy rừng bên mình đã xuất hiện bùa xanh, cô muốn ăn bùa xanh đó, liền nói với anh: “Em muốn bùa xanh, anh giúp em đánh một chút nha”.
“Được” Thẩm D·ụ·c nghe lời chạy đến, cô vừa dùng kĩ năng đẩy quái vào tường, g·i·ế·t quái rồi nhận buff, nhưng cô không ngờ mình lại bị anh cướp mất bằng trừng phạt, dưới chân Thẩm D·ụ·c đang có vòng bùa xanh bao quay.
Nguyễn Viên quay đầu nhìn anh, biểu tình vô cùng bực bội, giận dỗi: “Anh cướp bùa xanh của em sao?”
“Anh không có, anh không cố ý, là do nhân vật anh điều khiển cướp thôi, anh không có liên quan” Thẩm D·ụ·c cũng bắt đầu chơi xấu với cô.
Ở trong mắt cô, việc cướp bùa xanh là tội ác to lớn cỡ nào, anh không tưởng tượng nổi đâu.
‘D·ụ·c ca được lắm, em thích anh rồi đó ha ha ha!’
‘Tiểu Nhuyễn Muội g·i·ế·t D·ụ·c ca đi, anh ấy cướp bùa xanh của chúng ta kìa!’
“Anh cướp bùa xanh của em …” Nguyễn Viên buồn bã nói ra vài tiếng, sau đó cô cầm điện thoại lên, tiếp tục thao tác điều khiển nhân vật.
Cô mua một chén thánh, tướng như Nữ Oa thật sự tốn quá nhiều năng lượng (mana), nếu cô không có biện pháp thay thế thì đúng là quá tệ.
Thẩm D·ụ·c có thể cảm nhận được sự không vui của Nguyễn Viên.
Cô đang rất buồn nên giọng nói càng nhẹ hơn, làm anh chịu thua: “Anh để bên kia g·i·ế·t anh, sau đó em g·i·ế·t lại bên kia thì bùa xanh cũng là của em luôn, được không?”
Nguyễn Viên “À” một tiếng: “Anh vốn dĩ là người của em, tại sao anh lại muốn dâng hiến mạng của anh cho bên kia?”
Đúng là hợp tình hợp lý.
Anh đột nhiên cười ngây ngô: “Được rồi, sau này bùa xanh anh nhất định sẽ nhường cho em”.
‘Trời ạ, D·ụ·c ca đúng là người si tình!’
‘D·ụ·c ca cười thật ngốc nghếch’.
Tuy nói cướp bùa xanh rất vui, nhưng từ đó về sau Thẩm D·ụ·c không dám cướp bùa xanh của Nguyễn Viên nữa.
Nhưng anh không cướp không có nghĩa là không có người cướp của cô, anh và cô đang ở rừng bên đội mình đánh bùa xanh thì Thái Văn Cơ đội đối phương đột nhiên thả kỹ năng thứ hai vào chỗ bùa xanh.
Lúc này bùa xanh chỉ còn chút máu mà thôi.
Kỹ năng thứ hai của Thái Văn Cơ liên tục tấn công bùa xanh, cuối cùng bùa xanh vẫn không thuộc về Nguyễn Viên.
Thẩm D·ụ·c biết cô có hai cá tính, ở trước mặt anh thì mềm mại, đáng yêu, còn mặt kia chính là độc ác, tàn bạo.
Quả nhiên, cô thấy mình bị cướp bùa xanh, hít vào một hơi giống như đang cố gắng ngăn bản thân mình nổi giận.
‘Xong rồi, xong rồi, thật sự tức giận rồi kìa’.
‘D·ụ·c Ca, mau dỗ dành người ta đi’.
Thẩm D·ụ·c đương nhiên cũng muốn dỗ cô nhưng anh nhìn cô lúc này có lẽ là không cần dỗ đâu.
Vẻ mặt cô đằng đằng sát khí, ra hiệu tập hợp.
Cô nhìn bản đồ nhỏ rồi nói: “Đường giữa đẩy đi, chờ mình về nhà thì đổi sang trang bị tăng tốc độ đánh, xem ai c·h·ế·t trước”.
Trận này đánh 30 phút vẫn chưa kết thúc.
Thẩm D·ụ·c và Nguyễn Viên đi lên đường trên bắt người, tuy đồng đội không đi cùng họ nhưng sát thương của Nữ Oa không kém, có thể sử dụng tường chặn sát thương.
Vì cô lên trượng rắn nên tốc độ hồi máu của Thái Văn Cơ không còn nhanh nữa, hơi khó khăn, nhưng đội cô vẫn g·i·ế·t được toàn đội đối phương.
40 phút trôi qua, cuối cùng đội cô cũng chiến thắng.
Thẩm D·ụ·c không dám cướp bùa xanh của cô nữa, vì thế sau hai lần đó, cô liên tục nhận được bùa xanh.
Cô không biết trận vừa rồi cô có quá nghiêm túc hay không? Cô bỏ điện thoại xuống, uống một ngụm nước, đột nhiên nói: “Đây là trận giải trí mà, tại sao em lại nghiêm túc như vậy?”
Thẩm D·ụ·c nghiêm túc nó: “Đối với việc gì cũng nghiêm túc là chuyện tốt, anh thích em như vậy”.
Nguyễn Viên cười một tiếng, không nói gì, tiếp tục hỏi: “Trận sau đánh gì đây?”
“Tùy em, anh chơi với em là được rồi”.
Hai người cứ như vậy, không có việc gì thì cùng nhau livestream, nếu không phải anh đưa cô chơi l*l thì sẽ là cô dắt anh chơi VGVD, vô cùng hài hòa.
Cuộc sống chậm rãi trôi qua, hai người chuẩn bị đón năm mới.
Mùa đông năm nay có hơi lạnh, mưa liên tục nhiều ngày không ngừng nhưng hai người vẫn cảm thấy rất ấm áp.
Hai người nắm tay nhau, cùng đón năm mới.
Từ khi ở bên anh, đa phần đều là anh giám sát cô, đúng 10h30 phải đi ngủ.
Bởi vì cô thức đêm khiến bản thân suy nhược, nhưng hôm nay là năm mới nên Thẩm D·ụ·c ở cùng cô, cùng nhau đếm đến số 0.
Anh ôm chặt lấy cô, hôn sâu.
Đây là năm đầu tiên anh trải qua cùng cô, anh vô cùng vui mừng, hạnh phúc chào đón tuổi 26 của mình
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
