Anh Là Ánh Lửa Và Mặt Trời
Chiêu Loạn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67
Thiệu Quý Phương yên tĩnh đợi một lát, phát hiện bản thân hồi lâu cũng khôngthu được hồi đáp của Lão Hoàng.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Hiểu Như là học sinh ta đắc ý nhất, trò ấy linh tính tốt,ngộ tính cao, mà còn chịu được khổ, quan trọng nhất là đối đãi với người khácchân thành. Chẳng qua không được hoàn hảo chính là tính cách trò ấy quá đơnthuần.
Lâm Hiểu Như vẫn luôn liều mạng sống sót, đợi ngày tất cả đều qua sau cơnmưa trời lại sáng.
Nhân vật như Lão Hoàng chủ động thêm bạn tốt với mình, ngược lại làm TôLinh thập phần kinh ngạc.
Chỉ tiếc bà ấy không đợi được.
Thật ra chuyện Tô Linh với Thẩm Tử Kiêu ở bên nhau cũng không có chínhthức công khai với bên ngoài, người biết được cũng không tính là nhiều.
Tô Linh bấm mở avatar của Lão Hoàng, cẩn thận xem chi tiết bức tranh.Phong cách rất quen mắt…
Nhưngbắtđầutừlúcnãy,côquảthậtvẫnluônlưuýbứctranhtrênavatar.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Haizz, cháu không cần giải thích. Thật ra năm đó lúc tađi Mexico, vốn dĩ mẹ cháu sẽ đi cùng ta học tập.
AvatarcủaLãoHoànglàmộtbứctranh,vẽmộtthiếunữantĩnhngồibênbờhồ,đôi mắt khép hờ, khóe môi mang theo một chút ý cười.
[Linh Bồ Câu]: Chào ngài!! Rất vui khi có thông tin liên lạc của ngài!![HoàngHạcNhấtKhứ]:Tacũngvậy[mỉmcười][mỉmcười][mỉmcười]!!Tô Linh “...”
Hết thảy rung động trong nháy mắt.
Tất cả những nơi liên quan tới tiền, đều là ăn thịt người không nhả xương.
Tô Linh nhìn hai cái mỉm cười hệ thống tự kèm theo trên màn hình, rơi vàotrầm mặc.
Mà nhân mạch bao nhiêu năm qua của tập đoàn Đằng Dật, cộng thêm địa vịkhông thể lay động trong giới thương nghiệp, cũng lục tục có rất nhiều xínghiệp tiến hành chuyển tiếp chúc mừng.
Một hồi sau, Lão Hoàng gửi tới một câu: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhiều năm qua, tất cả những bàn tán về mẹ trong tai Tô Linh, đều là dùngnhững từ ngữ độc ác với làm người ghét bỏ đem ra mắng chửi.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Chào buổi tối [mỉm cười] [mỉm cười].
Ngay khi Tô Linh định dứt khoát rời khỏi wechat, không để ý tới những tinnhắnnày, độtnhiên nơi bạntốt sánglên một chấmđỏ.
[Linh Bồ Câu]: Bức tranh này…rất giống tác phẩm của mẹ cháu.
ThậtraLãoHoàngphảnđốiLâmHiểuNhưvớiTôNhânTriiệtởbênnhau,dùsao gia đình càng hiển hách, nước bên trong càng sâu.
Năm đó Lão Hoàng dẫn Lâm Hiểu Như tham gia bữa tiệc, vừa vặn gặp được TôNhânTriệt góa vợ.
Nhưng vừa nghe ngóng lại biết được Lâm Hiểu Như đã sớm qua đời.LãoHoànghay tinnày, lậptức từMexico vộivã trởvề.
Bất quá Tô Linh có hơi thắc mắc, tại sao trước giờ mẹ chưa từng nói với mìnhchuyện ông Hoàng là thầy của bà?
[LinhBồCâu]:Đúngvậy,bấtquácóthểbàấychorằngcháukhônghiểunhữngđiềunày.
TrongngựcLãoHoàngdânglênmộtluồngnộkhí,càngcháycànglớn,saukhingắt điện thoại ông soạn một đoạn văn dài, trực tiếp đăng trên trạng thái củamình.
Lão Hoàng người này tính tình trước nay cổ quái, nổi giận lên cũng khôngkiêng kỵ gì.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Cháu biết bức tranh trên avatar của ta, là ai vẽ không?
Lão Hoàng đời này không kết hôn cũng không có con cái.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Hôm nay ta nhìn thấy cháu, cảm thấy cháu lớn lên rấtgiống nó, vì vậy để ý thêm chút. Vừa mới biết được, thì ra cháu lại là con gáicủa nó.
Nhưngvừađợiliềnđợinhiềunămnhưvậy,đợiđếnLãoHoàngcũngbướcnửachân lên quỷ môn quan rồi.
Ngoại trừ có chút khác với phong cách của Lão Hoàng, bức tranh này còn choTô Linh cảm giác quen thuộc vô cớ, giống như đã từng ở đâu đó gặp qua phongcáchgiống vậy.
Câu này giống như long trời lở đất, làm Tô Linh tức khắc sửng sốt, đầu ngóntaycô runrẩy, sau đóhít sâu mộthơi, chậm rãihỏi.
Nội dung đại khái là làm rõ bản thân là thầy của Lâm Hiểu Như, cũng nói rõLâmHiểuNhưvớiTôNhânTriệtquennhaucònlàvìbảnthânngẫunhiêndắtmối.
Mặc dù Lão Hoàng không nhắc tới tên, nhưng người “âm hiểm xảo trá dụngtâm hiểm ác tâm địa rắn rết” trong cả bài văn, rõ ràng là chỉ bà ta.
[Hoàng lão tiên sinh, tôi nhìn thấy bài đăng của ngài, cảm thấy giữa chúng takhả năng có hiểu lầm gì đó. Mong ngài đừng nghe mấy tên tiểu nhân châmngòi]
LãoHoànghỏi:“CháubiếtmẹcháurốtcuộcvìsaomấtkhôngTôLinh?Tanghe nói, tuy rằng là tai nạn giao thông nhưng trận tai nạn này xảy ra rất kìquặc.”
Cóngọngióphấtquamáitóccôấy,lụatrắngtrênngườitungbay,làmcảbứctranh có vẻ ôn nhu mà lại thanh tỉnh.
Huống hồ có phương thức liên hệ của Lão Hoàng, hơn phân nửa đều là nhân vậthơi có sức ảnh hưởng.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Cháu nói đúng rồi, bức tranh này chính là của mẹ cháu.
Lão Hoàng bất lực đồng ý, hơn nữa dưới cơn phẫn nộ bày tỏ từ nay về sau đoạntuyệt quan hệ thầy trò với Lâm Hiểu Như, không liên lạc nữa.
Tô Linh đã xem tranh của Lão Hoàng nhưng bức tranh avatar của ông, rõ ràngrất khác với phong cách của Lão Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông ấy thật lòng quan tâm Lâm Hiểu Như.Vì thế Tô Linh nói với ông ấy tất cả.
Mà đứa con mình nâng trong lòng bàn tay lại bị những người dụng tâm hiểm áchủy diệt rồi.
Lâm Hiểu Như đối với bản thân mà nói, không đơn giản chỉ là học sinh, càng làmột tồn tại như con gái tri kỷ lại ngoan ngoãn.
Nhưngcốtìnhloạilãonghệthuậtgianày,lạikhôngcầnnhữngthươngnhânđó,Thiệu Quý Phương cơ hồ không có biện pháp gây khó dễ ông.
Bà ta xác nhận lại bản thân không có thêm sai tài khoản, đang nghĩ có cần gửilại một lần nữa không, một khung tin nhắn nhảy ra.
Chương 67
Bài viết phân cốt truyện theo tuyến tình cảm, có hình ảnh có thuyết minh tưởngchừng như một quyển truyện ngắn.
[Linh Bồ Câu]: Tên của mẹ cháu là Lâm Hiểu Như, không biết ngài có quenkhông?
Chẳngtráchnhiềunămnhưvậy,LâmHiểuNhưtrướcgiờchưatừngchủđộngtìm mình. Sợ rằng trò ấy cũng không muốn để người thầy vẫn luôn quan tâmmình, cảm thấy thất vọng cùng đau khổ thay bản thân.
Nhưng Lâm Hiểu Như thích một người, nhất định đem cả tấm lòng đều giao chongười ta, mặc kệ buồn vui cũng cam tâm tình nguyện.
Vì thế bà ta chỉ có thể áp chế lửa giận, gọi người muốn phương thức liên hệ củaLão Hoàng, còn cung cung kính kính gửi lời mời kết bạn.
Không khó nhìn ra, tập đoàn Đằng Dật mượn cơ hội lần này triệt để công khaivới bên ngoài vị giám đốc vẫn luôn thần bí này của mình.
Ngón tay cái cô dịch tới nút đồng ý, sau đó nhẹ nhàng nhấn xuống.
Hoàng lão tiên sinh từ chối lời mời kết bạn của bạn.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Nhưng có một lần, ta dẫn mẹ cháu tham gia một buổitriển lãm tranh thương nghiệp. Tại buổi triển lãm, nó gặp cha cháu. Hai ngườikhông biết thế nào liền ưng ý nhau, đến bên nhau.
Chuyện này vừa đăng lên liền có vô số người nhìn tình cảm với thể diện củaLão Hoàng, ở bên dưới phụ họa cùng an ủi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơnnữanửanămnày,ThẩmTửKiêuchưatừngxuấthiệnbêncạnhTôLinh,có vài người mặc dù biết bọn họ đã từng ở bên nhau nhưng lại không rõ haingười hiện tại chia tay chưa.
Lờinàysắcbénlạilàmngườiấntượngsâusắc,hơnnữakiểunghệthuậtgiađứcnghệcótiếngnhưLãoHoàng,khôngcầnthiếtphảinóidốiloạichuyệnnày.
ThiệuQuýPhươngbịngườivảmặtnhưvậy,cảmthấycảngườikhôngthoảimái, suýt nữa một hơi cũng không thở được.
[Linh Bồ Câu]: Đúng rồi, ngài tìm cháu có chuyện gì sao?
Tô Linh sửng sốt.
Tô Linh tựa như đột nhiên nghĩ tới cái gì, cô hơi hơi sững người, cắn cắn môidưới, chậm rãi gõ mấy chữ.
Lâm Hiểu Như biết mình là một người già sống một mình, mỗi năm tết sum vầyluôn chạy hai bên nhà với thầy, muốn làm cho mình mỗi một ngày lễ đều trảiqua vô cùng náo nhiệt.
Lão Hoàng sớm từ lúc vừa rồi nghe Tô Linh kể lại, trong ngực liền bốc lên mộtngọn lửa vô danh.
Lão Hoàng đầu kia tựa hồ trầm mặc rất lâu, khung chat hiện lên “đang nhập”khôngngừng nhấp nháy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Linh sửng sốt.
TôNhânTriệtvừangẩngđầuliềnnhìnthấyđáymắtmangýcườicủaLâmHiểuNhư.
Từ sau khi video lộ ra trên mạng, điện thoại của Tô Linh cơ hồ không ngừng cóngười gửi tin nhắn hỏi thăm.
Tô Linh bất đắc dĩ cười cười, sau đó nhắn lại.
Lão Hoàng nghe Tô Linh kể lại, ngay cả hô hấp cũng dồn dập lên.
Đủ mọi kiểu gièm pha với cái mũ cứng rắn chụp trên đầu bà, bị người bạn thâncholàbạn tốtđâm saulưng,sau đóchết trongtrậntai nạnxe dongườita tạora.
Nhưng đó chỉ là những lời tức giận của ông cụ, nhưng chưa từng nghĩ, nhiềunăm như vậy trôi qua, Lâm Hiểu Như thật sự không liên lạc với mình.
Account marketing đủ loại kiểu dáng liên tiếp tiến hành chuyển tiếp, thậm chícó người biên soạn bài viết phổ cập ngọn nguồn sự việc cho quần chúng ăn dưađến muộn.
Vì thế khoảng thời gian trước, Lão Hoàng quanh co lòng vòng với bạn mình hỏithăm tin tức của Lâm Hiểu Như. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Hoàng biết Lâm Hiểu Như tính cách đơn thuần, nếu như thật sự gả cho TôNhân Triệt, bà ấy không có địa vị lại không có chỗ dựa, không khác gì dê vàomiệng cọp.
[HoàngHạcNhấtKhứ]:Xinthêmbạntốt.Ghichú:TalàLãoHoàngsánghômnay đã gặp cháu.
Hơn nữa tốc độ nhanh chóng, truyền tới chỗ Thiệu Quý Phương.SaukhiThiệuQuýPhươngthấyđoạnvăn,cảngườitứcđếnrunrẩy.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Cho nên nói tới, thật ra ta cũng tính một nửa là bà mối.Lão Hoàng gọi điện thoại cho Tô Linh.
Tô Linh có thể nghe được vô cùng rõ ràng giọng nói của Lão Hoàng đầu bên kiamang theo chút vội vàng cùng bi thương.
Mẹ lương thiện một đời, nhưng người khen bà lại ít ỏi không có mấy người.
Xác nhận trá hình chính thức này lập tức nhấc lên sóng to gió lớn trên weibo.
TôNhânTriệttronglúcvôtìnhlàmđổrượuvanglênváyLâmHiểuNhư,TôNhânTriệtxin lỗi,Lâm HiểuNhư nhẹnhàng cườiphất taynói khôngsao.
[Hoàng Hạc Nhất Khứ]: Có phải trước giờ nó chưa từng nhắc đến ta với cháu?
Lão Hoàng đột nhiên nhìn ra suy nghĩ của Tô Linh, cho nên hỏi một câu nhưvậy.
Nước bẩn từ trên trời rơi xuống, lời đồn tanh tưởi dơ bẩn lại không có thật, đemmẹ sống sờ sờ bức ra bệnh.
TôLinhnóitớiđây,hơihơingừnglại,sauđócườimộttiếng,giọngđiệumangtheo chút an ủi: “Hiện tại, cháu có thể đúng lý hợp tình phản bác”.
Cô có thể nhìn ra được Lão Hoàng không mang theo bất kỳ ác ý nào gửi cáibiểucảmnày,nhưngkhôngbiếtvìcớvì,mỗikhiTôLinhngẩngđầunhìnthấycái mỉm cười đó đều cảm thấy tê tê trong lòng.
[Linh Bồ Câu]: Thật ngại quá, là cháu mạo muội rồi…cháu có hơi tò mò, khôngbiết ngài làm sao quen biết mẹ cháu?
Lúc trước cũng không thân lắm, thậm chí còn có người coi như có chút mâuthuẫn giờ phút này đều vô cùng nhiệt tình bắt chuyện với Tô Linh, nhưng thật ranăm ba câu đều không khỏi ngầm dò hỏi chuyện Thẩm Tử Kiêu.
Không biết vì sao câu này của ông Hoàng làm sống mũi Tô Linh chua xót.
TôLinhcườinóivớiLãoHoàng:“Nhiềunămnhưvậy,nguyênnhândẫnđếntấtcả lời đồn, toàn bộ đều bởi vì không biết từ chỗ nào truyền tới tiếng gió, nói mẹcháu là kẻ thứ ba phá hoại tình cảm người ta, sống sờ sờ bức c·h·ế·t vợ đầu”.
Tô Linh sững sờ một lát, không biết tại sao Lão Hoàng đột nhiên nhắc tới cáinày.
Lâm Hiểu Như quỳ ở nhà Lão Hoàng một đêm, khăng khăng phải đi với TôNhânTriệt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.