Anh Lính Là Người Chồng Tốt
Túy Tiểu Tiên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20
Chương 20 (đọc tại Qidian-VP.com)
Những điều này Điền Đại Hà và Vương Tứ Nhi cũng không dám nói với cô sợ cô thi bị phân tâm, Triệu Phương Nghị lại không ở nhà, sợ cô nghe sẽ khó chịu. Vào lúc này khi con gái con rể đi ô tô về còn mang theo túi lớn túi bé đến nhà mẹ đẻ thì lời đồn đại bát quái nhất thời không đánh mà tan. Vương Tứ Nhi cảm thấy vô cùng có mặt mũi, suy nghĩ một chút đến những cái miệng bà tám đang xám xịt ảo não kia liền muốn cười to ra thành tiếng.
"Về đây như vậy thậttốt,ngườiđàn ông đã kết hôn so với khi chưa kết hôn thật không giống nhau, cũng không thể rời bỏ đượcngườiphụ nữ của mình. Mặc dù cậu tat ham gia quân ngũ, thời gian tiếp xúc với bên ngoài không nhiều nhưng cũng phải xem xét, trên đời này không mèo nào mà chê thịt cả!". Bà Vương Tứ Nhi mang kinh nghiệm đã kết hôn hai mươi năm của mình truyền thụ lại cho con gái!
Vương Tứ Nhi gửi biếu bà cũng không ít đồtốtnàolà: nhung hưu, đầu khỉ, dương xỉ, nấm mèo, quả phỉ, hạt thông còn có các loại rau khô nữa. Không có thịt thú rừng tươi vì lễ mừng năm mới đã cầm không ít đồ đông lạnh rồi, hiện tại mà cầm về thì không chừng cũng bị thối .Ngườithành phố thấy những thứ đồ này rất mới mẻ, đặc biệtlàhai khúc lộc nhung này làm quà biếu rất có giá trị. Nghe nóilàĐiền Đại Hà cùngngườita vào núi săn thú bắt đại lộc những cái khác đều không muốn chỉ cần hai khúc sừng hươu để biếu hai ông bà thông gia mà thôi. Lại nghe nói ông cụ có bệnh phong thấp thì nói rằng sẽ chú ý xem có hổ cốt hay không, lấy cái này mang ngâm rượu uống nhất định sẽ đỡ nhiều.
"Nếu ở nhà thân thích của bọn họ mà không quen thì đến tìmanhcủa con, nó cũng ở thủ đô được một thời gian rồi, nghe nói ở kí túc xá của trường học cũng phải tốn tiền, đến lúc đó hai đứa ra bên ngoài ở, haianhem còn có thể chiếu cố lẫn nhau."
Điền Mật Nhi lại đẩy lại, nhét vào trong túi của bà đè tay của bà lại không cho lấy ra nữa.
Mọingườitrong nhà đều có thể thấy được vợchồngĐiền Gia rất biết cách ứng xử, không trách được có thể nuôi ra một cô gáitốtnhư Điền Mật Nhi vậy. Thật ra mỗingườibình thường đều sẽ phải c·h·ế·t, tiền bạc cũng chỉlàphù du,ngườiphụ nữ mà mất đi thông minh khôn khéo thì trong nhà làm sao yên ấm được. Nếu không như vậy thì con trai bà có khác gì sa vào hố đâu đời này chỉ chờ bị ấm ức thôi. Ví dụ cũng không phảilàkhông có, ban đầu nhà mẹ bà dần dần nghèo túng,anhtrai cưới đượcngườichị dâu có gia thế rấttốt, hiện tại mặc kệlàquyền cao chức trọng hơnngườinhưng vẫn bị nóilàdựa vào nhà mẹ của chị dâu, chỉ cần hai vợchồngcãi nhau thì chị dâu lại dùng chuyện này để nóianhbà, không có ngày nào được yên ổn. Nhìnanhtrai bà tóc đã hoa râm, bà liền cảm thấy mệt mỏi thayanhmình, thậtlàlàm chongườita đau lòng.
Cơm tối liền được nấu với những nguyên liệu được mang về từ nông thôn, còn có cả rau dưa mới hái ở trong vườn nhỏ của Điền Gia nữa. Vào thời này thức ăn cũng ít bị nhiễm hóa chất, nhưng cũng không thể so với đồ ăn ở thôn quê vừa tươi và ngon được. Triệu Phương Nghị tuy không phảilàngườikén chọn, nhưnganhphát hiện vợ mình làm thức ăn so vớingườikhác ngon hơn nhiều, thật muốn để cho cô ngày ngày ở bên cạnh nấu cơm choanhăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bọn con có tiền rồi, đâylàchút thành ý của Triệu Phương Nghị,anhấy ở trong quân ngũ ngày nghỉ cũng ít không thể thường về thăm nhà được nên cố ý hiếu kính đến cha mẹ. Cha mẹ tuổi cũng đã lớn, bênngườinên có chút tiền, có bị bệnh tật gì thì đến lúc đó cũng không luống cuống!"
Vương Tứ Nhi lại đẩy trở về nói: "Các conlàvợchồngson mới vừa kết hôn, cần dùng đến tiền hơn! Con lại muốn đi thủ đô, ra bên ngoài thì trênngườicũng nên có chút tiền để phòng thân! Mẹ và cha các con không cần dùng đến tiền, nấu ăn đã có nguyên liệu trong vườn, lương thực thì tự mình trồng được, có đưa tiền cũng không biết dùng vào chỗ nào." (đọc tại Qidian-VP.com)
Âm thầm dặn dò con trai và Điền Mật Nhi lại nói một chút đến tình huống ở trong nhà, đừng để đến lúc đó không hiểu rõ tình tình để chongườita lấy sơ hở dể công kích. Đừng nhìn Điền Mật Nhi học giỏi, động lòngngườinhưng lạilàngườithật thà, thành thật nên dễ bị lừa. Hiện tạilàcon dâu của bà nên không thể để chongườikhác khi dễ được.
Điền Mật Nhi cũng đành chịu, trước đây còn muốn khi đi học trên đó thuê một phòng để ở với mong muốn được độc lập sinh hoạt bây giờ liền tan biến rồi!
Điền gia rất có lễ độ mặc dù điều kiện khôngtốtlắm, nhưnglàmỗi khi trở về đều không về tay không. Sau này bà hỏi nhỏ con trai khi đến bên nhà vợ có cho hồng bao hay không, mặc dù kết hôn đã được một năm rồi nhưng từ ngày cưới kia thì đâylàlần đầu tiên bước vào cửa nhà bên đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi đi vợchồngson trở về Điền Gia một chuyến, Điền Mật Nhi một năm này bù đầu vào thi cử mà Triệu Phương Nghị lại không có ở trong nước. Một năm trước lúc Điền Mật Nhi gọi bọn họ lên thành phố để đặt mua đồ tết thì lúc đó mới gặp được một lần. Vì lúc lại mặt Triệu Phương Nghị không về nên hiện tại trong thôn nói xấu rất nhiều, nói rằng Điền Mật Nhi bị lừa gạt, con trai Triệu gia thật ralàmột kẻ ngu ngốc. Cũng cóngườinói nhà họ không cần Điền Mật Nhi rồi nên mới chỉ có một mình cô trở về thôn thôi .
Điền Mật Nhi cười cười, nói đã biết, thật ra thì biết rõ conngườicủa Triệu Phương Nghị thật không phải như vậy, biết bà Vương Tứ Nhi không yên tâm như thế vì chỉ sợ côlàngườithua thiệt mà thôi.
Điền Mật Nhi gật đầu, lần trước đi thủ đô gặpanhtrai làm cô đau lòng không thôi. Vừa đen lại vừa gầy, chỉlàtrạng thái tinh thần rấttốt, nhiệt tình năng động mười phần. Thật ra thì cô thích Thanh Hoa hơn nhưng lại muốn ở gần Điền Dã hơn một chút để dễ dàng chăm sócanh, đãlàđàn ông mặc kệ tâm có lớn bao nhiêu nhưng sẽ không biết tự chăm sóc mình. Nhưng cô cũng không nói với cha mẹ sợ bọn họ lại suy nghĩ nhiều nên chỉ nói chuyệntốtkhông nói chuyện xấu.
Nghe thấylàcon rể cho, tiền nàylàminh bạch nên Vương Tứ Nhi cũng không từ chối nữa nhưng vẫn nhỏ giọng nói: "Con bây giờ ăn uống hay dùng cái gì đềulàcủa nhàchồng, bọn họ bây giờ hài lòng về con nên không nói gì??, Về sau nếu thấy con không vừa mắt thì những lời khó nghe cũng sẽ nói ra thôi. Bình thường tiêu tiền phải cẩn thận một chút, có thể tiết kiệm được liền tiết kiệm, phụ nữ cũng phải có một khoản riêng, giữ lại sau này còn có lúc dùng đến."
Vương Tứ Nhi cũng rất tự hào vềngườicon trai này của mình, thao thao bất tuyệt nóianhcon đã cho bọn họ bao nhiêu tiền, nó còn chưa cótốtnghiệp nhưng rốt cuộc bọn họ đã có thời gian hưởng phúc rồi. Con gái đã kết hôn, con trai có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình, hai vợchồnglúc này như trút được gánh nặng, trên mặt cũng bớt đi vẻ sầu khổ so với trước kia, xem ra trẻ ra đếnmấy tuổi.
Vừa nghĩ tới sắp tới sẽ phải chia lìa mấy tháng không dược gặp,anhthật sự thấy cần phải đòi hỏi phúc lợi một chút! Một năm này cũng không phí công chịu đựng, nếu không phải đạt được thành tích huấn luyện ưu tú nhất thìanhsao có thể trở về được! Trong lònganhcũng biết cô dâu nhỏ của mình hâm mộanhtrai nên không muốn vợ của mình phải tiếc nuối thất vọng, vợ củaanhso vớingườikhác đều ưu tú hơn cho nên phải xứng với đồtốtnhất! Vì vậyanhmới chọn thủ đô để vợanhcó thể học ở một trường họctốtmàanhcũng có thể đặt hết tâm huyết vào đại đội này để xây dựng nên một chế độ hùng mạnh nhất!
Hiệu trưởng kích động liền tặng thưởng cho Điền Mật Nhi ngoài quà ra còn có năm trăm đồng tiền thưởng nữa! Dĩ nhiên hiệu trưởnglàvì tương lai của mình nên không thèm cân nhắc đến vấn đề tiền bạc ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Aiz, đãlàphụ nữ thì ai cũng đều có chút nhỏ mọn như vậy, mặc dù không quan tâm đến tiền bạc, nhưng lại quan tâm đến chuyệnngườita có cho hay không. Hiện tại đều thấy vui vẻ rồi, không quan trọnglànghèo hay giàu, nhưng nếu không có thành ý thì dù cho có lót đệm vàng mời bà cũng không thèm ngồi. Lại nhớ đến Lý gia ngày trước, cô ta đã cầm bao lì xì cùng với dây chuyền mà bà đưa cho mà con trai bà tối đa cũng chỉ được mời một bữa cơm. Nói gìlàmang con trai của mình đến cho bọn họ nhìn mặt, thật ra thì nói vậy để lừa bà mà thôi.
Đạt điểm cao nhất nước khi nghe thấy liền làm chongườita nhiệt huyết sôi trào, Triệu Quốc Đống cùng Phương Di ở đơn vị còn đang đương chức nên không ítngườimượn lý do này tới chúc mừng để thiết lập quan hệ . Ông cụ Triệu nghe nói cháu dâu thi được thành tíchtốtnhất cả nước thì liền mừng rỡ mời bạn bè thân thích tới ăn bữa cơm, khi đi ra ngoài tìm chiến hữu cũ cũng liền khoe khoang, đi đến đâu thì câu ở cửa miệng luônlàcháu dâu của tôi thế này cháu dâu của tôi thế kia. Nghe nói Điền Mật Nhi muốn tới thủ đô học, còn nói phải tìm chỗ ở bên ngoài như vậy làm sao được, trong nhà có rất nhiều phòng, có phải không nguyện ý ở cùng với một ông giàlàông hay không ! !
Triệu Phương Nghị liền móc ra một đống tiền lì xì cho bà nhìn, sợ bà không tin: "Cha mẹ vợ cho nhiều hơn một chút, với lại khi đi đến nhà họ hàng của Điền Mật Nhi thì ai cũng phát cho một phong bao lì xì."
Phiếu điểm vừa có đã được Hiệu trưởng của Tam Trung khua chiêng gõ trống tự mình đưa tới, chỉ còn kém chín điểm nữalàđạt điểm tối đa! Thủ khoa củakhoa tự nhiên của cả nước thế nhưng lại xuất hiện tại trường học của bọn họ. Điều này không biếtlàcó bao nhiêu vinh dự, vốn còn tưởng rằng ông bị c·h·ế·t già ở vị trí hiệu trưởng này rồi, xem ra vẫn còn có hi vọng để thăng chức! !
Ngày nghỉ của Triệu Phương Nghị không nhiều lắm, đại đội mới thành lậpcũng rất mong chờ huấn luyện viên đến đó, ở nhà chưa được bao lâu liền phải chuẩn bị trở về rồi. Nghĩ tới vừa đúng còn dư ra hơn hai ngày nên giúp đỡ Điền Mật Nhi chuẩn bị thu thập một chút để lên thủ đô.
Con rể tới cửa, gà vịt liền gặp nạn, bảy đĩa tám bát so tiệc mừng cũng không kémlàbao, cha vợ con rể uống với nhau vô cùng sảng khoái. Điền Mật Nhi cũng cùng với Vương Tứ Nhi tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện mặc kệ cha con bọn họ ở đó thi nhau uống rượu.
Điền Mật Nhi gật đầu, tỏ vẻ khiêm tốn tiếp thu, lại nói với bà rằng tiền lương của Triệu Phương Nghịđều do cô giữ, tiêu tiền cũng không phải chịu gò bó, để cho bọn họ đừng nghĩ nhiều nữa. Vương Tứ Nhi thấy cô giữ chặt được tiền lương của con rể liền cảm thấy cũng không ngoài ý muốn. Mình có con gái vừa đẹp lại ưu tú, nếu không phảilàbởi vì trong nhà có tình huống đặc biệt thì Triệu Phương Nghị cũng chưa chắc xứng với cô.
Triệu Phương Nghị và Điền Đại Hà đều uống nhiều, lúc này mới buổi trưa mà đã say cả rồi, vì vậy đành phải để cho bọn họ ngủ một lát cho tỉnh sau đó mới đi chào họ hàng thân thích được. Lúc kết hônngườita cũng đã mang lễ tới rồi, nhưng chú rễ cũng không được nhìn thấy, bây giờ trở lại, về tình về lý cũng phải đến từng nhà ngồi một chút. Vợchồngson buổi tối ở lại một đêm, sáng sớm ngày hôm sau liền đi, mang theo về rất nhiều sản vật của núi rừng, bà Phương Di vừa nhìn thấy đã nói rằng ông bà thông gia quá khách sáo rồi!
Bà Phương Di vui vẻ nói: "Tiền nhiều không quan trọng, quan trọng ở đây chínhlàhọ đã có lòng!"
Nhưng cơ cấu tổ chức của đại đội mới vẫn chưa thiết kế hoàn hảo nhưng lại nghe nói phía trên đối với đại đội đặc chủng này đặc biệt coi trọng, trước kia cũng nghe nóilínhđặc chủng có phúc lợitốt, ngay cảngườithân theo cũng đều có ưu đãi.Anhtin rằng không bao lâu nữa có thể mangngườithân theo quân rồi, cái trụ sở kia của bọn họ cách thành phố không xa lắm, nếu rảnh rỗi thì có thể để Điền Mật Nhi tới ở vài ngày.
"Mẹ, tiền này mẹ cầm lấy bình thường mua thức ăn ngon mà ăn, đừng quá khắc nghiệt với mình!" Điền Mật Nhi từ trong túi móc ra một xấp tiền, nhét vàotrong tay mẹ của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.