Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 11: Hồi Ức và Cánh cửa Bạc
Đi thêm một đoạn cầu thang thì
Cánh cửa bạc nguyên khối dừng lại trước mặt họ, bề mặt lấp lánh dù bị bụi phủ một lớp dày. Những hoa văn chạm khắc tinh xảo xoắn vào nhau, tỏa ra khí chất uy nghiêm. Ngay chính giữa là biểu tượng một mặt trời, với những tia sáng sắc bén như ngọn giáo hướng ra ngoài.
Jack khẽ nhíu mày. Hình ảnh này… quen thuộc.
Jack: "Đây là…?"
John: "Một trong những trụ sở của Solar Order—Hội Thợ Săn Vampire."
Mira há hốc miệng.
Mira: "Chà… Không ngờ dưới lòng đất lại có một cơ sở hoành tráng thế này!"
Jack tiến lại gần, bàn tay vô thức chạm vào cánh cửa. Nhưng ngay khi đầu ngón tay tiếp xúc với bề mặt bạc thuần khiết, một cơn đau nhói xuyên qua da thịt.
Jack giật mình rụt tay lại, nhưng khoảnh khắc ấy… một mảnh vỡ ký ức lóe lên trong đầu anh.
Một nơi tương tự… Một cánh cửa bạc khác… Những con người khoác áo choàng trắng với biểu tượng mặt trời trên ngực…
Ta đã từng ở đây sao?
Cơn đau từ bạc kéo Jack trở lại thực tại. Anh nhìn xuống tay mình—phần da vừa chạm vào bạc đang bỏng rát, bốc lên một làn khói mỏng.
Mira đứng khoanh tay nhìn anh, khóe môi nhếch lên.
Mira: "Nhìn xem, 'người được chọn' vẫn chỉ là một con quỷ hút máu nhỉ. Tôi còn ngửi thấy mùi thịt nướng đấy."
Jack thoáng khựng lại. Ánh mắt anh trầm xuống nhưng không đáp lời. Anh đã quen với sự mỉa mai của cô… và đôi khi, anh cũng tự hỏi bản thân điều tương tự.
John không để tâm đến cuộc đối thoại, ánh mắt ông tập trung vào biểu tượng mặt trời trên cửa. Ông đặt tay lên giữa biểu tượng và trầm giọng niệm câu chú:
"Silver makes you die, the Sun makes you burn."
(Bạc khiến ngươi c·hết, Mặt trời khiến ngươi t·hiêu r·ụi.)
Ngay lập tức, biểu tượng mặt trời phát sáng rực rỡ, tỏa ra ánh vàng chói lóa.
ẦM…
Cánh cửa khổng lồ rung chuyển, những bánh răng ẩn bên trong bắt đầu xoay chuyển. Một luồng khí lạnh tràn ra từ bên kia cánh cửa khi nó từ từ mở ra.
John nheo mắt, nhìn vào bóng tối phía trước.
John: "Đã lâu rồi… Thật hoài niệm."
Jack và Mira liếc nhìn nhau. Bên trong trụ sở Solar Order sẽ ẩn chứa điều gì?
Bên trong trụ sở Solar Order
John thắp sáng những ngọn đèn dầu cũ kỹ, ánh lửa chập chờn phản chiếu trên những bức tường đá lạnh lẽo. Khung cảnh hiện ra đầy hoang tàn.
Ở giữa đại sảnh là một chiếc bàn tròn lớn, trên đó phủ đầy tài liệu và giấy tờ, tất cả đều bị thời gian bào mòn, phủ một lớp bụi dày.
Jack lướt tay qua bàn, để lại một vệt sạch giữa bụi mờ.
Jack: "Nơi này chắc đã bị bỏ hoang khá lâu rồi."
Mira khoanh tay, liếc nhìn xung quanh.
Mira: "Dĩ nhiên rồi. Sau Tận thế, thợ săn bị săn lùng gắt gao. Tôi nghĩ bọn họ đ·ã c·hết cả rồi… Giờ thì ai mới là kẻ đi săn đây?"
John hơi khựng lại. Lời nói sắc bén của cô bé như một lưỡi dao đâm vào ông.
Ông cúi đầu thở dài.
John: "… Đúng vậy. Tận thế khắc nghiệt. Kể từ khi đám mây đỏ bao trùm bầu trời, mọi hy vọng đã biến mất. Không còn lối thoát cho bất kỳ ai…"
Jack chậm rãi nói, ánh mắt xa xăm:
Jack: "Chúng tôi gọi nó là Red Sky."
Mira và John đồng loạt quay lại nhìn Jack.
Jack nhận ra sai lầm của mình. Anh đưa tay gãi đầu, cười gượng.
Jack: "À… ý tôi là… hồi còn là Vampire."
John không nói gì thêm, ông nhìn lên trần hang động, ánh mắt đăm chiêu.
John: "Đúng vậy… bầu trời đỏ như máu."
Và rồi, ông bắt đầu kể về ngày kinh hoàng đó.
Hồi ức của John - Ngày Red Sky bắt đầu
Đó là một buổi sáng đẹp trời. Nắng vàng rực rỡ, gió thổi nhẹ nhàng qua những con phố nhộn nhịp.
Tại một quảng trường lớn, người ta cười nói, mua bán, trẻ con nô đùa bên đài phun nước.
Một khung cảnh yên bình, đẹp đến nao lòng.
Nhưng rồi…
Bầu trời tối sầm lại.
Một luồng gió lạnh lẽo quét qua. Những đám mây đỏ cuồn cuộn ùn ùn kéo đến, như một cơn bão máu đang nhấn chìm thế giới.
Người dân hoảng sợ ngước nhìn lên bầu trời.
Rồi…
Hỗn loạn.
Tiếng hét vang lên.
Người bán hàng rong, kẻ vừa nãy còn cười đùa với khách hàng… bỗng lao tới, cắn phập vào cổ người bên cạnh.
Đôi mắt hắn rực sáng.
Máu tuôn xối xả.
Một người ăn mày gầy gò, run rẩy đứng dậy—nhưng không phải để chạy trốn.
Hắn cười.
Và rồi hàm răng nanh lóe lên, cắm vào cổ một người phụ nữ.
Vampire.
Chúng đã luôn ở đây. Ẩn nấp dưới vỏ bọc con người.
Dưới lớp áo choàng, sau những bộ trang phục bình thường… chúng chờ đợi thời khắc này.
Ngày loài người sụp đổ.
Chỉ trong vài phút, quảng trường biến thành một biển máu.
Những người bị cắn… lập tức biến đổi.
Chúng đứng dậy, ánh mắt đỏ ngầu, và lại lao vào con mồi mới.
Vampire l·ây l·an nhanh hơn bất kỳ đại dịch nào trong lịch sử.
Không gì có thể kìm hãm nó.
Loài người… bất lực.
John hít một hơi sâu, giọng ông trầm xuống, đầy căm hận:
"Dracula… hắn chính là kẻ đã gây ra tất cả. Ta chắc chắn là vậy."