Chương 7: Thức Tỉnh
"Wow wow, bình tĩnh nào…"
Tên thủ lĩnh khoác áo quý tộc nhếch môi, ánh mắt rét buốt nhưng chứa đầy thích thú.
"Ngươi nghĩ ngươi có thể thắng bọn ta sao? Một Vampire lại đi bảo vệ con người ư?!"
"Jack Đồ Tể… Ngươi bị gì vậy?"
Giọng hắn vang vọng trong hành lang chật hẹp, như một m·ũi d·ao xoáy sâu vào tâm trí Jack.
"Câu chuyện này sẽ khiến cả Hội Đồng Vampire kinh ngạc đây… Để ta lấy đầu ngươi về vậy!"
RẮC!
Hắn giơ hai tay, luồng năng lượng sấm sét xoáy tròn giữa lòng bàn tay, từng tia điện nứt toác không gian xung quanh.
Tên Vampire support nhanh chóng niệm phép hồi phục, một vầng sáng xanh lục bao trùm tên cầm rìu.
"Khà…! Hắn dám đánh ta hả?"
Tên cầm rìu đứng dậy, ánh mắt đỏ rực thù hận, toàn bộ thương tích biến mất như chưa từng tồn tại.
Tên pháp sư vẫn đang tụ lực.
Jack nhíu mày, rồi—
Vút!
Anh lao thẳng về phía tên pháp sư.
Phải ngăn hắn lại trước khi phép hoàn thành…!
Nhưng—
Véo!
Một mũi tên bay thẳng vào đầu Jack!
Anh xoay người né, quét nhẹ tay nghiền nát mũi tên giữa không trung.
Tên cầm cung!
Jack xoay chân, tung một cú đá cực mạnh vào bụng hắn!
BÙM!
Tên cầm cung bắn ngược ra sau, húc thẳng vào tên support, khiến cả hai văng vào tường.
Gần rồi…!
Jack tăng tốc, móng vuốt dài ra, nhắm thẳng vào cổ tên pháp sư!
KẾT THÚC RỒI!
Nhưng—
ẦM!
Một lực chấn động kinh hoàng đập vào người Jack!
Tên Tank to béo lao đến, giáng thẳng một cú huých khiên khổng lồ!
Jack bị hất văng, thân thể găm mạnh vào bức tường đá, tạo ra một vết nứt lớn!
"Khốn kiếp…!"
Jack cố gượng dậy, nhưng—
VỤT!
Một nhát chém xẹt ngang!
BÙM! BÙM! BÙM!
Ba nhát! Bốn nhát!
Tên cầm rìu thoắt ẩn thoắt hiện, mỗi nhát chém đều chuẩn xác, đâm sâu vào cơ thể Jack!
Sao hắn đã lành lại nhanh vậy…?
Jack khụ ra máu, nhưng ngay khoảnh khắc đó—
BỐP!
Anh chộp lấy đầu tên cầm rìu!
"C·H·Ế·T ĐI!!"
Jack siết chặt, định nghiền nát hộp sọ hắn!
Nhưng—
ẦM!
Một nhát búa kinh hoàng giáng xuống!
Mặt đất nổ tung, rung chuyển dữ dội!
Jack mất thăng bằng, cả hai lăn xuống nền đá.
Không kịp rồi…!
Tên cầm rìu biến mất!
Căn hầm sáng chói—
"THUNDER BALLLLLLL!!"
Tên pháp sư thủ lĩnh hét lớn, luồng sấm sét khổng lồ rực sáng, đốt cháy toàn bộ không gian.
Không thể né…!
UỲNH!!
Quả cầu sấm sét nổ tung vào người Jack.
Cả hành lang bị thắp sáng, như một tia chớp xé rách màn đêm.
ẦM!
Jack gục xuống.
Cơ thể bị t·hiêu r·ụi, bỏng loang lổ khắp người, áo cháy xém, máu chảy thành vệt dài trên nền đá.
Mình… thua rồi sao…?
Ở phía xa—
John hét lên:
"JACKKKKKKKKKKKK!!!!!!"
"Kiểm tra mắt hắn."
Giọng tên thủ lĩnh vang lên đầy hứng thú.
Tên to béo gật đầu.
"Vâng, thưa ngài."
Hắn thô bạo túm lấy đầu Jack, kéo mạnh hai mí mắt anh lên.
Hai nhãn cầu màu vàng cam rực sáng trong bóng tối.
"Tên này… nếu mang hắn đến Hội Đồng, chắc hẳn chúng ta sẽ đổi được rất nhiều thứ. Hôm nay, chúng ta đã tìm được kho báu rồi!"
"Bắt cả hai tên con người kia lại."
John bị lôi đi, đôi mắt đầy lo lắng hướng về Jack.
"Không… không thể như thế được…"
Bàn tay ông vẫn nắm chặt thanh kiếm, nhưng cơ thể đã kiệt sức, không thể phản kháng.
Mira ngước nhìn Jack, rồi lại nhìn John.
Cô chỉ biết nhắm mắt, cắn răng chịu đựng.
"Con bé này ngon đấy… ta đói rồi. Ăn nó trước đã!"
Tên cầm rìu liếm mép, ánh mắt đói khát nhìn chằm chằm vào Mira.
Mira rùng mình, ghê tởm, tuyệt vọng.
Cô nhắm chặt mắt, chờ đợi điều kinh khủng sắp xảy ra…
—
BÊN TRONG TÂM TRÍ JACK
Một hồ nước tĩnh lặng.
Giữa lòng hồ, một cái bóng màu vàng đứng đó, mờ ảo như ánh sáng trong màn đêm.
"Jack…"
"Hãy sử dụng ta."
Jack quay đầu, giọng nói vang lên như vọng lại từ vô tận.
"Ngươi là gì…?"
Cái bóng đưa tay ra phía Jack.
"Hãy tin tưởng ta."
Jack bước tới, nhưng cơ thể anh đột nhiên bị hút xuống nước.
"Khốn kiếp…!"
Anh vùng vẫy, không khí rời khỏi phổi, cảm giác như chìm xuống vực sâu không đáy.
Cái bóng tiến đến, giơ tay về phía Jack.
"Hãy nắm lấy ta."
Jack không còn lựa chọn.
Anh đưa tay ra—
Khoảnh khắc hai đầu ngón tay chạm vào nhau…
—
BÊN NGOÀI THỰC TẠI
Thanh Long Sword rung lên dữ dội!
John kinh hoàng quay lại, vì thanh kiếm đang phát sáng trên lưng ông.
"Cái…?!"
Trước khi ông kịp phản ứng, thanh kiếm rời khỏi vỏ, như một viên đ·ạ·n lao thẳng về phía Jack.
Tên thủ lĩnh và đồng bọn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
Jack—
Bừng tỉnh.
Khoảnh khắc cán kiếm chạm vào tay anh, một luồng sáng vàng chói lọi bùng lên.
Đôi mắt vàng cam phát sáng rực rỡ.
Thanh kiếm giải phóng năng lượng vàng, những tia sáng đan quanh cơ thể Jack, tựa như hào quang của thần thánh.
Mọi v·ết t·hương trên người anh… biến mất.
Không chỉ là hồi phục, Jack cảm nhận được sức mạnh đang tràn ngập từng thớ cơ.
Những đường gân vàng hiện lên, tỏa ra hào quang thần thánh, hòa quyện vào cơ thể săn chắc của anh.
Mái tóc bạc bung ra, bồng bềnh như lửa trắng.
Khoảnh khắc đó—
Jack không còn là một Vampire.
Anh giống một vị thần giáng thế hơn.
—
Tên to béo chưa kịp phản ứng.
Chỉ thấy một tia sáng lóe lên—
XẸT!
BỘP!
Cơ thể hắn b·ị c·hém đôi.
Khoảnh khắc kinh hoàng xảy ra trong chớp mắt.
Những tên còn lại… cứng đờ.
"Cái… cái gì vậy…?!"
Jack hạ thấp thanh kiếm, ánh mắt đổ dồn vào nó.
Quá đẹp.
Cán kiếm được chạm trổ tinh xảo, với những hoa văn mang hình dáng mặt trời rực rỡ.
Chuôi kiếm cuốn một lớp da cao cấp, cầm vào chắc chắn mà thoải mái.
Lưỡi kiếm bằng bạc tinh khiết, dài, sắc, phản chiếu ánh sáng như lưỡi dao của thần linh.
Trên thân kiếm, một dòng chữ khắc sâu vào kim loại, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt:
"Silver makes you die. The Sun makes you burn."
(Bạc khiến ngươi c·hết. Mặt trời khiến ngươi cháy.)
Jack siết chặt chuôi kiếm, cảm giác dòng năng lượng kỳ lạ chảy vào cơ thể.
Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, anh cảm thấy thật sự… sống.
Anh nhìn xuống cơ thể mình—
Những đường gân vàng phát sáng vẫn đang chạy dọc bắp tay, bắp chân, lan tỏa đến từng thớ cơ rắn chắc.
Anh cười nhẹ, giống như một đứa trẻ tò mò về món đồ chơi mới của mình.
—
ẦM!
Sau lưng Jack, hai nửa cơ thể của tên Vampire to béo đột ngột b·ốc c·háy.
Lửa vàng thần thánh nuốt trọn hắn, chỉ trong nháy mắt, hắn cháy thành tro, trơ lại bộ xương đen kịt.
—
"CÁI QUÁI GÌ VẬY?!"
Tên thủ lĩnh gào lên.
"G·I·Ế·T HẮN! GIẾTTTTTTTT!"
Bốn tên còn lại gầm lên như dã thú, không còn do dự.
—
Jack nở một nụ cười tự tin, nụ cười của một thợ săn.
Hàng răng nanh sắc bén ẩn hiện sau làn môi.
"Chơi thôi nào."
"Let's play."
—
Ở phía xa, John quỳ rạp xuống, ánh mắt đầy kinh ngạc và thán phục.
Giọng ông run rẩy, nhưng đầy kiên định:
"Cuối cùng… cuối cùng thì ta đã tìm thấy chủ nhân của ngươi…"
"Last Light—Blade of the Sun's Wrath."
(Tàn Dương—Lưỡi Kiếm Của Cơn Thịnh Nộ Mặt Trời.)