Anh Thật Đáng Sợ Mà - Thất Thất
Thất Thất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Chương 28
Đến công ty, cô thấy chỗ bên cạnh đã có người khác ngồi vào, là một thực tập sinh mới, Chu Phượng Vũ được thông báo sang phòng marketing để học việc.
Chương 28
Tống Tử Sâm trả lời nhanh gọn. “Vì tiền”
Chương 28: Chương 28
“Này sao bọn mày lại nghe cô ta mà đi b·ắ·t· ·c·ó·c vậy, bọn mày cũng thiếu tiền cờ b.ạ.c hả”
Thấy Tống Tử Sâm hỏi nhiều quá, hắn tiết lộ.
Gần lúc tan làm, cô bị chị Lưu nhờ gõ nốt báo cáo, do con gái chị ấy bất chợt sốt cao, cô nhiệt tình giúp đỡ đằng nào anh không có nhà, cô về sớm cũng không có gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô sờ thử tay thì thấy vòng tay đã bị tháo ra, nhìn xung quanh có vẻ đã bị rơi ra lúc cô vùng vẫy ở trên xe, một lần nữa rơi vào tuyệt vọng, Vũ Đình chỉ còn cách cầu nguyện.
Nói xong cô ta dập máy, không để Bùi Vĩ Trí nói thêm được một câu nào, hắn chửi thề vài câu, Tống Tử Sâm thấy vậy tiến lên hỏi hắn.
“Anh vội cái gì chứ, bây giờ bên này đang loạn cả lên, họ sẽ tìm cách liên lạc với các anh để gửi tiền, nhớ cầm được thì biến đi giúp tôi”
“Cảm ơn chú, cháu đã đặt xe rồi, cháu đi nhé, chào chú”
“Rốt cuộc cô ta sao lại chậm như vậy?”
Bùi Vĩ Trí giật lấy máy, quát cô ta.
Ngừng một chút, hắn ta quay qua hỏi hai tên bên cạnh, hắn rất tò mò về hai tên còn lại, hắn làm vì tiền thì chắc bọn chúng cũng vậy chứ.
Cô vẫn không hiểu tại sao bọn chúng lại b·ắ·t· ·c·ó·c cô, chắc hẳn có lý do gì đó, ngoài có thù oán với Bùi Vĩ Trí ra, thì hai người còn lại Vương Lâm và Tống Tử Sâm, cô không nhớ đã đắc tội gì với họ.
“Cô về cẩn thận nhé”
“Cô còn dám lớn tiếng hả, nghe đây khôn hồn thì mau bảo bọn nó gửi ngay tiền chuộc, không chúng tôi không để yên đâu”
Sau gần 1h gõ cặm cụi, cuối cùng cũng hoàn thành, cô dọn dẹp nốt xuống lầu để ra về, công ty vắng lặng không còn bóng người, xung quanh yên tĩnh đến cả tiếng kim rơi xuống cũng nghe được.
Vũ Đình nghe được thì hoảng sợ, nước mắt chảy không ngừng, cô không muốn bị bán đi, ai đó làm ơn hãy cứu cô. Cô nhớ đến ba mẹ, nhớ đến Lục Tử Sâm, đúng rồi anh từng nói có cài GPS trên đồng hồ điện tử của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chờ một chút cano sắp tới rồi, Vương Lâm mau gọi cho Chu Phượng Vũ, tôi muốn nói chuyện với cô ta một chút” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô Vũ về muộn quá, cần tôi gọi xe giúp không?”
Thư ký Chương không nghĩ rằng, vừa kịp cử người bảo vệ Vũ Đình mà cô đã xảy ra chuyện luôn rồi, chuyến này Lục tổng xé xác anh mất
“Sao các anh lại gọi cho tôi, muốn tôi bị lộ hay sao”
“Thế anh nói đi, anh định xử lý cô ta ra sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Đình choáng váng, trên xe xóc nảy vô cùng, tay chân cô bị buộc chặt lại về phía trước, miệng bị nhét giẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
“Chúng ta chỉ cần đưa cô ta đến một bến cảng, trên đó có người đưa cô ta ra nước ngoài, bán cô ta vào nhà thổ nào đó, thế thôi”
Cô nhanh bước chân hơn, đến khi nhìn thấy bảo vệ cô mới bớt sợ hơn.
Sự việc quá nhanh, chú bảo vệ bên trong đuổi theo không kịp, ngay lập tức ông rút điện thoại ra, gọi ngay cho thư ký Chương báo sự việc.
“Cô ta nói sẽ tìm cách giúp chúng ta lấy được tiền chuộc nhanh nhất”
“Giờ bọn mày nghe tao, chúng ta sẽ chờ tiền chuộc là được, chia ba rồi chạy, cũng không cần lo lắng tao đã có kế hoạch với cô ta rồi”
Lúc tỉnh lại cô thấy bản thân trong một căn phòng khác, bên ngoài có vài tiếng nói chuyện cãi nhau, lần này đã ít tạp âm hơn cô đã nhận ra, cả ba người này là ai.
Lúc đi ngang qua phòng marketing, cô thấy cô ta đang rất vui vẻ, các chàng trai xung quanh phòng bu lấy cô ta, dù cảm giác vẫn có gì đó không ổn lắm, nhưng Vũ Đình gạt phắt đi cô đoán bản thân cô đã nghĩ nhiều rồi.
Vương Lâm nghe vậy, cầm điện thoại lên gọi cho Chu Phượng Vũ, bên kia có người bắt máy, cô ta nóng nảy quát lên.
Bùi Vĩ Trí lên tiếng trấn an hai tên còn lại, Vương Lâm vẫn còn hoảng sợ, hắn không nghĩ Chu Phượng Vũ lại muốn hắn ta đi bắt người, nhưng hắn chót nhận tiền của cô ta mất rồi, có trách thì trách Vũ Đình đắc tội nhầm người.
Ngược lại Tống Tử Sơn lại khá bình tĩnh, thậm chí hắn còn hỏi rõ ý định của Bùi Vĩ Trí, muốn nghe xem định xử lý Vũ Đình thế nào.
Thư ký Chương nhận được tin, vội như vắt chân lên vai, anh báo cho Lục tổng, huy động người đi tìm kiếm Vũ Đình.
Một người bịt chặt miệng cô một người ôm chân cô, cô giãy giụa trong tuyệt vọng, bị bọn họ vứt lên xe đưa đi.
Vẫy tay chào chú bảo vệ, cô đứng ra một góc co ro đợi xe tới, đột nhiên có một chiếc xe lao đến chăn ngang chỗ cô đứng, Vũ Đình chưa kịp phản ứng đã có hai người đàn ông trong xe nhảy ra.
Hai người trên xe thầm thì gì đó, gã lái xe quát lên với hai kẻ phía sau, có tiếng cảnh sát, cô vùng vẫy để ra hiệu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.