Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Hoàn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Hoàn


Ngay từ đầu lúc bà ta liên hệ Hạ Tri Hành đều nói là cầm tiền rồi thì nhất định sẽ không quấn lấy anh nữa, cho nên Hạ Tri Hành cũng đã đưa bà ta mười vạn. Kết quả không được bao ngày bà ta lại tới quấn lấy anh nói vô cùng muốn làm một người mẹ tốt bù đắp cho anh.

Cứ như vậy, hôm sau rời giường, Hạ Tri Hành liền gọi điện thoại tống cả Đào Thư Vân với tên nhà giàu mới nổi kia vào ngục.

Cho nên khi anh vừa cho tan học, tôi liền vọt tới bên người anh huých anh một cái, nhỏ giọng thúc giục: “Nhanh lên nhanh lên nào!”

Hạ Tri Hành cho rằng bà ta bị bệnh không trị được nên cũng không nghĩ nhiều, cho tới hai ngày trước anh mới phát hiện ra Đào Thư Vân đang làm cái gì.

(END)

Nghe từng tiếng kinh hô trầm trồ vang lên trong lớp, cả người tôi đỏ như tôm luộc, trừng mắt liếc anh một cái.

Hạ Tri Hành đang thu dọn sách vở thì dừng lại một chút, ngay sau đó thế nhưng lại còn làm trò trước mặt nhiều người như vậy, cách khẩu trang hôn tôi một cái.

Trước kia anh từng nói, muốn hôn thì cứ nói thẳng.

Hạ Tri Hành theo tiếng nhìn qua, hơi mỉm cười: “Thầy thay người yêu của thầy cảm ơn lời khen của em.”

Tôi đi theo Hạ Tri Hành tới hầm gửi xe trong trường, vừa định mở cửa ghế phụ lái ra thì đã bị anh kéo vào ghế sau.

Cho tới khi không biết đã qua mấy cái giờ nghỉ giữa giờ, đầu đôi mũ thỏ của tôi đột nhiên bị người ta túm lấy, làm tôi sợ tới mức giật mình, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Hạ Tri Hành với cái bộ dáng thầy giáo dạy toán cao cấp nghiêm túc của anh đang đội cái mũ con thỏ không hợp tý nào lên trên đầu.

Tôi bắt được trọng điểm trong đó: “Anh thích em từ lúc đó?”

Một tiết học sau đó, tôi không hề buồn ngủ tý nào, chỉ biết đỏ mặt nhìn người đàn ông lạnh lùng mặc áo lông trên bục giảng, trên đầu còn đội một cái mũ con thỏ trắng nhỏ, càng nhìn càng thích.

Hạ Tri Hành lấy mũ của tôi là để che đi cái tai mèo, vậy vì sao tiết học lúc nãy anh chưa biến ngốc, thậm chí còn rất có trật tự dạy xong một tiết toán cao cấp!

Bạn học bên cạnh chú ý tới tôi bên này, tò mò tụ ánh mắt về đây.

Cho dù là anh chồng đẹp trai ngút trời nhà tôi dạy, tôi vẫn nhịn không được bò ra bàn ngủ tới quên trời quên đất.

33.

Lúc này trong lớp có một nam sinh lớn tiếng nói: “Thầy Hạ, bạn gái thầy xinh quá!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người yêu…

Ngày hôm sau, tôi rốt cuộc cũng biết, cục cảnh sát không có quản chuyện tranh chấp gia đình mà là quản truyện hút m@ túy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạ Tri Hành lười nhác liếc tôi: “Chuyện gì?”

Hạ Tri Hành trực tiếp từ chối, kỳ nghỉ hè đó thật ra anh đã gặp Đào Thư Vân hai lần, lần nào bà ta cũng bọc kín mít tới tìm anh, hốc mắt sâu hoắm, bộ dáng xanh xao vàng rọt rất kinh khủng.

Anh lột cái mũ trên đầu xuống, lộ ra cái tai mèo trắng xù kia, sau đó liền đè tới hôn tôi, trong lúc đó còn bắt lấy cổ tay tôi sờ lên tai mèo của anh.

Tôi nhìn đám sinh viên vẫn còn trong lớp chưa đi, thanh âm càng nhỏ hơn: “Em muốn hôn hôn.”

Đào Thư Vân thực sự không có tiền, cho nên mới nghĩ tới đứa con trai kia của mình, đòi anh tiền mua thứ đồ kia.

Một ngày trước khi nghỉ tết Nguyên Đán, tôi đã đặc biệt xin nghỉ rồi trở về trường cũ, đầu tiên là chạy tới phòng học của Hạ Tri Hành tính cho anh một bất ngờ.

Tôi ngồi trên đùi Hạ Tri Hành, trái tim nhảy nhanh hơn: “Anh làm gì thế?”

“Không phải.” Hạ Tri Hành cười xoa đầu tôi, trong mắt toàn là ôn nhu dịu dàng, tình yêu mềm mại.

Chương 7: Hoàn

Hạ Tri Hành không coi ai ra gì búng trán tôi một cái, cũng không nói gì nữa, quay trở lại bục.

Ý thức được chân tướng, tôi chậm rãi siết lỗ tai Hạ Tri Hành: “Hạ Tri Hành, không phải anh lộ tai mèo sẽ thành ngốc sao? Anh lừa em?”

Trước kia tôi bảo anh làm toán, anh đều nghe không hiểu tôi nói gì cơ mà!

32.

Mọi chuyện, đều kết thúc tại đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà tôi lại nhớ tới một chuyện rất quan trọng.

Tôi phản ứng rất nhanh, nhéo nhéo tai anh, đồng thời cũng đáp lại nụ hôn của anh.

Tôi nhịn không được nhếch cao khóe miệng, trái tim cũng bởi vì lời xưng hô này mà ngọt ngào muốn c·h·ế·t, lan ra khắp người.

Vài năm sau, Hạ Tri Hành vẫn ở trường dạy toán cao cấp như cũ.

Tôi đần ra.

Hạ Tri Hành bị bại lộ khẽ ho nhẹ hai tiếng, như lấy lòng hôn môi tôi: “Anh sai rồi, lúc trước là muốn tìm cơ hội tiếp cận em, muốn tiến thêm một bước với em mà thôi, đừng giận…”

Hết thảy, đều là tính kế đã lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chờ tai mèo biến mất, Hạ Tri Hành cũng buông tôi ra, vùi đầu vào cổ tôi co cọ.

“Em là mối tình đầu tiên của anh, anh đã thích em… từ rất lâu, rất lâu rồi.”

31. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh… anh làm gì thế?”

Thì ra, sau khi Đào Thư Vân chạy khỏi nhà họ Hạ đã gả cho một nhà giàu mới nổi, hai người sinh được một đứa con trai, vô cùng chiều chuộng nó, sau đó đứa con trai ấy lớn lên lại nhiễm m@ túy ở bên ngoài, ngay cả bố mẹ cũng dây dưa vào, một nhà ba người cứ như thế hủy hoại hết khối gia sản to lớn, sau đó đứa con trai ấy cũng bởi vì hút quá liều mà c·h·ế·t bỏ mạng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Hoàn