Ánh Trăng - Nho Không Chua
Nho Không Chua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16
Nhưng người đàn ông kia lại vẫn cứ chống cằm, ung dung nhìn tôi, như đang thưởng thức biểu cảm của tôi.
"Vâng."
Hóa ra họ sống gần nhau đến vậy, gần đến mức có thể cùng nhau ăn sáng mỗi ngày.
Anh cúi đầu, đôi môi đỏ hồng dần tiến lại gần tôi, hơi thở gấp gáp.
Kiều Dịch Thần và chị Lệ Lệ bắt đầu hẹn hò từ thời đại học, tháng sau sẽ đính hôn, đàn ông và phụ nữ trưởng thành, không thể yêu nhau lâu như vậy mà chưa phát sinh chuyện đó..
Sáng hôm sau, tôi bị tiếng mở cửa đánh thức.
Nhưng không kịp để phàn nàn, tôi sợ chị Lệ Lệ ở bên ngoài sẽ đẩy cửa vào bất cứ lúc nào.
Trong nháy mắt, nước mắt tôi trào ra như mưa.
Kiều Dịch Thần đi đến tủ quần áo chọn quần áo, tranh thủ liếc nhìn tôi: "Sao nào, muốn xem tôi thay đồ à?"
Mặt đỏ tai hồng.
Tôi biết điều này rất bình thường nhưng nghĩ đến điều này, trong lòng tôi vẫn có chút chua xót. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại sao?
"...”
Trong bóng tối đen kịt này, tôi cũng không nhìn rõ được gì, chỉ là khi trượt xuống, tôi vô tình chạm vào một chỗ nào đó của Kiều Dịch Thần.
Tuy nhiên, lúc này, điều khiến tôi kinh ngạc không phải là ánh mắt đối diện với anh, mà là tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài phòng ngủ.
Tôi lập tức mở to mắt, giây tiếp theo, mặt đỏ bừng.
Nếu không nhớ rằng bên ngoài vẫn còn người, tôi đã suýt hét lên.
Đến lúc này rồi mà tôi không nhận ra anh định làm gì thì tôi đúng là đồ ngu!
Tôi sắp bị sự bình tĩnh của anh hạ gục rồi.
Kiều Dịch Thần xuống giường, vào phòng tắm rửa sơ qua, một lát sau, anh quấn khăn tắm rồi thản nhiên đi ra ngoài.
Tôi cũng không biết là do sợ hãi hay là nhìn đến ngây người mà phản ứng chậm chạp, thậm chí còn quên mất phải rụt đầu vào ngay.
Có một số chuyện là thuận theo tự nhiên.
Tôi bất lực, lại thấy rất tủi thân, co ro trên giường anh, lặng lẽ rơi nước mắt.
Chương 16
Đó là d*c v*ng mà tôi chưa từng thấy trong mắt Kiều Dịch Thần, giống như có một ngọn lửa, mượn đôi mắt của anh, lan ra thiêu đốt đến tận đáy mắt tôi.
May mắn thay, Kiều Dịch Thần cũng không quá vô tư, khi chị Lệ Lệ gõ cửa phòng ngủ, anh đã kịp thời lên tiếng: "Anh ra ngay đây."
Là chị Lệ Lệ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Chị Lệ Lệ ở bên ngoài không nghe thấy Kiều Dịch Thần trả lời, liền đi thẳng về phía phòng ngủ.
Anh trai này, vị hôn thê của anh đang ở ngay ngoài cửa, mà tôi vẫn đang nằm trên giường anh, nếu cô ấy vào đây, chẳng phải sẽ thành chiến trường sao?!
"Dịch Thần, anh dậy chưa? Em làm bữa sáng cho anh rồi, hôm nay là cháo bí đỏ anh thích ăn, em cố tình dậy sớm để hầm đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng bước chân ngày càng gần, tôi lo lắng đến mức mồ hôi lạnh sắp chảy ra.
Tôi hoảng loạn không biết đi đâu, đầu óc choáng váng, tôi chui vào trong chăn!
Khóc mãi, khóc mãi, đến cả bản thân mình mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi từ lúc nào cũng không biết.
Tôi cũng không biết có phải do suy nghĩ không trong sáng hay không, tôi co ro trong chăn, ngửi thấy mùi của anh, không hiểu sao lại có cảm giác như được Kiều Dịch Thần ôm vào lòng.
29
Anh nhướng mày, thậm chí còn trơ tráo hỏi ngược lại tôi: "Tại sao?"
Tôi hạ giọng: "Anh bảo chị ấy đừng vào đi!"
"Đừng... Kiều Dịch Thần, đừng..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong mơ hồ, tôi như nghe thấy tiếng thở dài.
Tôi thực sự không thể tin được, Kiều Dịch Thần sáu năm sau lại có sở thích kỳ quái như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Á á á!
30
Tôi sắp sốc đến mức không nói nên lời!
Cuối cùng, nụ hôn tôi không muốn đó cũng không rơi xuống
Không biết anh đã nhìn tôi bao lâu, khi tôi nhìn lại, anh thậm chí còn không kịp chớp mắt.
Có phải lúc này anh hôn tôi một cách thành thạo như vậy là vì say rượu nên đã coi tôi thành chị Lệ Lệ không?
Tôi chỉ nghe thấy người đàn ông khẽ rên lên, toàn thân anh căng cứng.
Tôi cắn chặt môi, mắt mở to.
Lúc này tôi mới phản ứng lại, mặt đỏ bừng, vội vàng rụt đầu vào trong chăn.
Kiều Dịch Thần ngủ thiếp đi, nhưng trước khi ngủ, anh vẫn nắm chặt tay tôi không cho tôi đi.
"Ủa? Sao nay anh vẫn chưa dậy?"
Chị Lệ Lệ im lặng vài giây, sau đó trả lời rồi rời đi.
Tôi vừa thò đầu ra, bất ngờ nhìn thấy phần thân trên tr*n tr** của anh, những đường gân cơ bắp khiến người ta phải đỏ mặt.
Tôi lập tức mở mắt, bất ngờ chạm phải đôi mắt sáng ngời của Kiều Dịch Thần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.