Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Chương 1

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Chương 1


“Chính chủ về nước rồi, đồ giả như cô cũng nên lui thôi.”

Xác nhận không vấn đề, tôi gật đầu ký tên. Để lo chuyện hôm nay, hôm qua mẹ của tổng tài hẹn tôi, tôi cố ý đặt ở quán cà phê cạnh phòng công chứng.

“Tôi cho cô một ngàn vạn, rời khỏi con trai tôi.”

Mẹ Cố tổng nhíu mày, lộ vẻ đã đoán trước, cho rằng tôi tham lam vô độ.

[Lê Nhiễm, em lại giở trò gì đấy?]

Còn cả hiện trạng “nhà trống trơn” nữa?

Cố Hoài dẫn Lục Bạch Nguyệt đi sự kiện này nọ, tôi thì đi định giá bán trang sức.

Tôi đây chủ trương thấy đủ là được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi thân thiện vẫy tay chào tạm biệt mẹ tổng tài, dù cho bà ta chẳng thèm để ý đến tôi.

Tôi vừa dứt lời, mẹ Cố tổng thở phào một tiếng, rồi lập tức gọi điện thoại.

Khổ chỉ khổ tôi.

[Bảo dì dọn một phòng, tối Bạch Nguyệt đến ở.] (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra một ngàn vạn tôi đã rất thỏa mãn rồi, ai ngờ mẹ Cố tổng lại tự tăng giá.

1

“Hai ngàn vạn, rời khỏi con trai tôi!”

“Ba ngàn vạn, cô còn không đồng ý thì tôi…”

“Thứ nhất, cháu không cần chi phiếu, chỉ nhận chuyển khoản.”

“Nhưng cháu có hai yêu cầu.”

Nộp thuế theo pháp luật là nghĩa vụ của mỗi công dân! Tôi nộp thuế xong, nhìn số dư trong thẻ ngân hàng mà xót hết cả ruột.

Tôi còn bận ôm tiền của mẹ anh ta chạy trốn, có để ý đến điện thoại đâu.

[?] (đọc tại Qidian-VP.com)

Có tôi làm nền, bây giờ Lục Bạch Nguyệt về nước, mẹ Cố Hoài ngược lại có thể chấp nhận cô ta.

Bên dưới còn hai tin, lần lượt gửi cách đây một tiếng và nửa tiếng:

Hiển thị tài khoản ngân hàng đã nhận ba ngàn vạn! Đây chính là tốc độ của Cố thị!

Tin nhắn của Cố Hoài hiện lên:

Tôi hít một ngụm khí lạnh.

Nhưng tôi lại thầm giật thót!

Cố Hoài ra sân bay đón Lục Bạch Nguyệt, tôi liên hệ chỗ đồ hiệu đã qua sử dụng đến thu mua.

“Sao? Thấy ít quá à?”

Dù sao, tôi biết Lục Bạch Nguyệt rời Cố Hoài năm xưa cũng là do mẹ Cố Hoài dùng tiền mà ra.

“Theo lời bác gái nói, hôm nay cháu có thể thu dọn đồ đạc rời đi!”

Cố Hoài không quan tâm đến tôi, mẹ anh ta lại dùng tiền để chèn ép.

Vừa bước chân trái ra khỏi đại sảnh cục thuế, điện thoại liền đúng lúc vang lên: “Chào cô Lê, tôi là…”

Nhìn theo bà ta rời đi, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến cục thuế.

Cố Hoài muốn đưa Bạch Nguyệt về ở ư?

Mẹ Cố tổng đưa chi phiếu đến trước mặt tôi.

Tin này đã từ hai tiếng trước rồi.

Vậy nên, việc công chứng cũng hoàn thành rất nhanh. Vừa làm xong mọi việc, điện thoại vang lên tiếng tin nhắn báo có tiền.

Bao gồm cả việc mẹ Cố Hoài tìm tôi, ném tiền bảo tôi rời xa con trai bà ta.

Tôi: ?

Tôi làm theo lời luật sư dặn tối qua, xem kỹ nội dung hợp đồng tặng cho. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi nhìn chằm chằm vào tờ chi phiếu, nhíu mày.

Lê Nhiễm tôi nói được làm được, đã hứa với mẹ tổng tài hôm nay rời đi thì nhất định không kéo dài đến ngày mai!

“Thứ hai, về khoản chuyển khoản này, chúng ta cần ký một hợp đồng tặng cho và phải công chứng.”

Từ khi biết tin người trong mộng Lục Bạch Nguyệt của Cố Hoài về nước tuần trước, tôi đã không rảnh rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc này khiến tôi lấy điện thoại xem tin nhắn thì máy bay đã vào chế độ bay ổn định.

Cái thuế này làm tôi đau cả lòng, nhưng cảm giác chiếc khăn quàng đỏ trước ngực càng thêm tươi thắm!

Ánh trăng sáng của Cố tổng đã về nước.

Từ lúc đặt vé hạng nhất, đến khi kiểm tra an ninh và lên máy bay, mọi thứ đều vô cùng suôn sẻ.

Hai phút sau, quản gia Cố thị mang hợp đồng đến ngay.

Tôi chỉ có thể ôm khối tài sản “bình dân” mà ảm đạm rời đi.

Trước đó tôi đã đặc biệt hỏi luật sư, làm thế nào để có được khoản thu nhập này một cách hợp pháp và an toàn.

“Được! Cháu rời đi.”

Nhưng mẹ Cố Hoài vạn lần không ngờ, sau Lục Bạch Nguyệt, Cố Hoài lại tìm một thế thân mà bà ta còn chướng mắt hơn.

Tôi ngẩng cao đầu ưỡn ngực bước ra khỏi đại sảnh cục thuế, nhân viên còn vẫy tay tiễn biệt, như thể đang nói, hoan nghênh quý khách lần sau lại đến.

Cố Hoài tuyên bố Lục Bạch Nguyệt nhậm chức ở tập đoàn Cố thị, tôi đã dọn sạch toàn bộ tài sản ở thành phố A.

Ồ, xe đưa đón sân bay của hãng hàng không đã đến.

Thế chẳng phải sẽ phát hiện tôi không có nhà ư?

Tôi cắt ngang lời mẹ Cố tổng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Chương 1