Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 121

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121


Ai dám đảm bảo mình chưa từng nói xấu người khác sau lưng?

“Quá đáng thật! Bọn họ quá đáng quá rồi!”

“Đoá Đóa, cháu lên lầu, vào phòng dì cháu, mang cái cúp giải nhất cuộc thi vật lý mới nhận về đây cho ông! Nhanh lên!”

Nhưng chiếc cúp được đặt ở chỗ cao, cô bé với không tới.

Khuôn mặt vốn đầy nụ cười ngọt ngào của cô ta, từng chút một trở nên cứng đờ.

“Chú Tư ơi, chú có thể giúp cháu lấy một thứ được không ạ? Cháu với không tới.”

Cô ta cho rằng, lý do Dung Ngộ liên tiếp đạt giải nhất trong các vòng đấu nhóm là nhờ vào nhóm bạn ăn ý với cô.

Ngay cả nụ cười, cô ta cũng khó mà gượng nổi.

“Người thứ tám – Tô Điềm, số phiếu 370 nghìn…”

Những người đó, trước đây cô ta chẳng thèm liếc mắt nhìn, bây giờ lại phải đứng cùng chiến tuyến.

Fan Lisa châm ngòi.

“Người đứng thứ nhất – Dung Ngộ, số phiếu: 1 triệu 930 nghìn.”

Kỳ ghi hình thứ sáu của chương trình chủ yếu xoay quanh việc chọn đội trưởng, chọn thành viên và chọn bài hát.

Như vậy liệu có thể tạo nên một sân khấu xuất sắc không?

Chương 121

Sai một bước, là sai cả đường.

Lần này nếu lại chọn Dung Nhược Dao, chắc chắn còn thua thê thảm hơn, chưa biết chừng còn bị loại.

Nếu kỳ trước cô ta theo Dung Ngộ, thì người hát câu đầu tiên bằng giọng hát hí lúc mở màn đáng lẽ là cô ta, và người được khán giả chọn làm đội trưởng lúc này cũng là cô ta.

Đội của cô ta là đội cuối cùng mới đủ người, toàn là những thí sinh đang ở rìa nguy hiểm.

Thật sự rất mất mặt.

Dung Nhược Dao khẽ cong môi cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ lão gia đảo mắt một cái, lập tức nói:

Thật ra, trước khi đến tham gia chương trình này, mục tiêu của Tô Điềm chỉ là trụ được ba kỳ là đã “lời” rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Lưu Quang vừa thấy Đoá Đoá, lập tức nhớ đến chuyện tối qua, Đoá Đoá chơi đàn piano làm hắn mất ngủ, khiến hắn bị ông nội tát một cái.

Các thành viên sẽ dựa vào thứ hạng yêu thích cá nhân để chọn đội trưởng mình muốn. Đội trưởng không được từ chối người chọn mình.

Gương mặt nhỏ nhắn của Đoá Đoá tức đến mức phồng lên như bánh bao, “Sao họ có thể mắng dì dữ vậy chứ!”

Fan trung thành của Dung Nhược Dao bị tập này “đánh tơi tả”, tức tối mắng chửi Dung Ngộ một trận điên cuồng.

“Xin lỗi Dao Dao,” Tưởng Sương mở miệng, “Tôi vẫn chọn Dung Ngộ.”

Trong số các thành viên đã từng ở chung nhóm với cô, có hai người nằm ngoài top 30. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ta lập tức nặn ra một nụ cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

Dung Ngộ nhìn Tô Điềm, nói:

Cô ta sẽ không bao giờ đưa ra lựa chọn sai lầm nữa.

[Chậc chậc, đừng tâng bốc nữa, lần trước Dung Ngộ xây dựng hình tượng ‘mọt sách’ rồi bị lật xe đấy. Chẳng lẽ Dung Nhược Dao cũng định lật xe nốt?]

Fan nhà khác nhân cơ hội nhảy vào quậy.

Lần trước cô ta chọn Lisa, kết quả thua thảm hại.

Điều đó chứng minh Tô Điềm cũng rất xuất sắc.

[Dù sao những người có em trai sẽ hiểu cho Dao Dao. Tôi tin là cô ấy bị em trai hại thôi.]

[Dung Ngộ chỉ là một đứa học lại, học dốt, đến một ngón tay của Dao Dao cũng không bằng!]

“Chị Ngộ ơi, em không muốn làm đội trưởng đâu, em nhường cho người khác được không…”

[Các vị phía trên, chẳng lẽ các người không thấy bài đính chính của Dao Dao à? Mấy câu chê bai đó không phải do cô ấy đăng, đừng vu oan cho Dao Dao nhà chúng tôi nữa!]

Sau khi đội trưởng đã được xác định, mọi người ngồi vào khu vực của mình để bắt đầu chọn thành viên.

Dung Nhược Dao tức đến mức suýt cắn nát răng bạc.

Thí sinh xếp hạng thứ 16 – Lý Dĩnh Nhi – liếc nhìn Dung Ngộ, rồi lại nhìn Tô Điềm, do dự một lúc lâu, sau đó đứng dậy nói với Dung Ngộ:

Đợi đến khi ông hoàn hồn quay lại nhìn, thì bình luận đã bị “công kích” tới tấp.

“Cậu là cộng sự tuyệt vời nhất của tôi. Tôi cũng hy vọng, cậu có thể trở thành đối thủ xứng tầm nhất, cùng đội mới của cậu, tận hưởng sân khấu thật trọn vẹn, được không?”

Dung Nhược Dao thực sự bắt đầu lo lắng. Đúng lúc này, đến lượt Tưởng Sương chọn đội trưởng.

Bị ánh mắt của cô nhìn như thế, Tô Điềm bỗng nhiên có thêm dũng khí.

Tô Điềm không còn buồn bã nữa, cất lời đầy khí thế:

Vậy mà đến kỳ thứ sáu, dù là về độ yêu thích cá nhân hay thành tích trong các trận đấu nhóm, cô ta đều hoàn toàn bị Dung Ngộ áp đảo.

Bình luận này vừa nhìn đã biết là fan Lisa, giọng điệu đầy mỉa mai.

Càng xếp hạng thấp, quyền lựa chọn càng thấp.

Cô bé quay người định gọi người đến giúp, thì vừa vặn nhìn thấy Kỷ Lưu Quang từ tầng ba đi xuống, lập tức gọi to:

[……]

Bây giờ, chỗ cô ta ngồi lại không một ai đoái hoài.

“Người thứ ba – Lisa, số phiếu 910 nghìn.”

[Đáng đời, ai bảo cô ta dùng tài khoản phụ công kích người khác vô tội vạ, bị cô lập là đúng rồi.]

MC cầm thẻ ghi chú bước vào:

[Thật không hiểu nổi là loại người gì lại đi thích Dung Ngộ, buồn cười quá!]

[May là chương trình còn rộng lượng, nếu không cắt luôn cảnh quay của cô ta, thì có kêu trời cũng chẳng ai thèm để ý.]

[Dao Dao nhà chúng tôi là học bá thật sự, không thể lật xe được!]

Mà đội trưởng không có quyền chọn, nên Dung Ngộ chỉ có thể thầm chúc họ may mắn.

Những thí sinh nổi tiếng không chọn cô ta, vậy thì cô ta sẽ chỉ có thể biểu diễn cùng những người xếp hạng thấp.

Khi cô còn đang suy nghĩ, thì một loạt thí sinh top đầu lần lượt đi về phía cô.

Tô Điềm mếu máo:

Trước khi chương trình này phát sóng, cô ta là thí sinh có độ nổi tiếng cao nhất.

“Gì cơ, sao tôi lại đứng thứ tám? Tôi không muốn làm đội trưởng đâu, tôi chỉ muốn ôm đùi chị Ngộ thôi mà! Ngay cả cơ hội ôm đùi cũng không cho tôi sao?”

Chẳng phải cô ta chỉ lỡ lời phàn nàn mấy câu trên mạng thôi sao? Những người này cần thiết phải tuyệt tình đến thế không?

Chương trình đang bước vào phần chọn bài hát, ông nhanh chóng phân tích ưu – nhược điểm của từng bài, suy nghĩ xem bài nào phù hợp nhất với Dung Ngộ. Vì tập trung suy nghĩ nên chưa để ý đến phần bình luận.

Tô Điềm ngơ ngác:

Trước đây, cô ta từng là “miếng bánh thơm”, ai cũng muốn được hợp tác chung.

Lúc này, Kỷ lão gia đang nằm trên ghế sofa xem livestream.

Đội trưởng kỳ này sẽ được quyết định dựa trên lượt bình chọn trực tuyến trong tuần. Đến sáng thứ Sáu, số phiếu đã bị ẩn, nên không ai biết thứ hạng cuối cùng của mình là bao nhiêu.

“Chị Ngộ, em nhất định sẽ cố gắng trở thành đối thủ mạnh nhất của chị.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dung Nhược Dao cắn môi đến gần rách.

Hai mắt Đoá Đoá sáng rực, liền chạy lộp cộp lên lầu, đẩy cửa phòng Dung Ngộ bước vào.

Hắn lạnh giọng nói:

Những thí sinh trong top 20 lần lượt chọn xong chỗ ngồi, chỉ còn Dung Nhược Dao là không có ai đứng trước mặt.

Dung Ngộ nhìn bảng xếp hạng, kỳ này còn lại tổng cộng 48 thí sinh, sau buổi công diễn sẽ loại 16 người, tức là những ai xếp sau hạng 30 đều đang rất nguy hiểm.

[Dao Dao nhà chúng tôi giỏi thế cơ mà, thư pháp, hội họa, piano, môn nào cũng đứng đầu, người tài giỏi thế, lấy đâu ra thời gian mà đi nói xấu người khác?]

[Buồn cười c.h.ế.t mất, cô ta nói gì các người cũng tin à?]

Trong phòng livestream, vô số người hả hê mỉa mai:

“Người thứ hai – Dung Nhược Dao, số phiếu: 1 triệu 240 nghìn.”

Tưởng Sương xếp hạng 26, điều đó có nghĩa là đội này toàn là những thí sinh có thứ hạng cao, độ nổi tiếng cao.

Ai ngờ vì ôm đúng đùi, lại trụ được đến kỳ thứ sáu, chương trình đã đi qua nửa chặng đường, một người không ai để ý như Tô Điềm, lại được khán giả chọn làm đội trưởng.

“Không thấy tay chú bị gãy rồi à? Giúp thế nào? Con bé này thật là không hiểu chuyện gì hết!”

Giờ thì hay rồi, Tô Điềm đã thành đội trưởng, mấy thành viên chắc chắn sẽ bị chia rẽ. Cô ta muốn xem thử, khi Dung Ngộ phải lập nhóm với người mới, Dung Ngộ còn có thể giành hạng nhất nữa không?

Sức hút và độ nổi tiếng của cô lúc này đã quá cao, trở thành lựa chọn số một trong mắt các thí sinh còn lại.

“Chị Ngộ, em hy vọng có thể cùng Tô Điềm trở thành đối thủ mạnh nhất của chị.”

Tưởng Sương chỉ cười gượng hai tiếng.

Một đội có sáu người, Tưởng Sương vừa đi qua ngồi xuống, đội của Dung Ngộ liền đủ người.

Tưởng Sương ngồi bên cạnh, nét mặt đầy phức tạp.

Ôm đùi đủ rồi, cũng đến lúc phải tự bước đi.

“Tưởng Sương, chúng ta chẳng phải từng nói, nếu có cơ hội sẽ hợp tác trên một sân khấu sao?”

Cũng đến lúc phải tự mình dẫn dắt một đội, chứng minh bản thân có thể làm được rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121