Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 63

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63


Hai người nhận ra đã hết tiết, vừa thu dọn dụng cụ thí nghiệm vừa thảo luận vấn đề gặp phải trong thí nghiệm vừa nãy.

Lạc Thư Nhan không phải người khác.

Nhầm tình bạn thành tình yêu, hoặc tình yêu thành tình bạn đều không tốt.

Ông Lục nhìn trong phòng một vòng, xoay người hỏi.

Lên cấp hai, rõ ràng giữa các bạn nữ có nhiều thứ để nói chung hơn. Thỉnh thoảng Lạc Thư Nhan sẽ đi với bạn cô đến tiệm sách, cùng đi dạo phố, cùng nhau nói chuyện về phim truyền hình, cậu quen hết bạn của cô.

Thẩm Yến không muốn ở trong phòng học, cũng không muốn ra sân thể d·ụ·c, dứt khoát ngồi trên cầu thang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng quen nhau nhiều năm như vậy, cô chưa từng nói dối câu nào, cậu nghe xong đã biết cô thực sự không thích Giang Thành, cũng biết những lời cô nói lúc đấy là thật. Hơn nữa thành tích học tập của cô không có hạ xuống, vậy rốt cuộc cậu khó chịu cái gì chứ?

Thẩm Yến với Lạc Thư Nhan cùng là loại học sinh mà giáo viên thích nhất, không học lệch môn nào, thành tích môn nào cũng rất tốt. Dưới sự lôi kéo của Thẩm Yến, thành tích của Lạc Thư Nhan càng ngày càng ổn định, bây giờ hầu như các kỳ thi quan trọng cô đều đứng nhất lớp, thỉnh thoảng trúng đề đơn giản còn có thể đứng nhất chung với Thẩm Yến. Đề thi càng đơn giản thì khoảng cách giữa hai cái tên càng nhỏ.

Sau khi tan học, Thẩm Yến về nhà một mình.

Lục Hành Sâm cúi thấp đầu, những tài liệu kia anh phải rất dũng cảm mới dám xem.

“Vậy lần sau mình dẫn cậu đi ăn, ăn trong cửa hàng càng ngon hơn.”

Trong tình bạn cũng có ý muốn độc chiếm.

Thẩm Yến đã khôi phục lại bình tĩnh, đang xem đề thi vật lý cấp ba.

Tổ bọn họ còn có hai học sinh nghịch ngợm gây chuyện, dự định ban đầu của giáo viên vật lý là định để lớp trưởng trong tổ này, ít nhiều cũng có tác dụng răn đe.

Bạn cùng bàn uống một ngụm canh, nhìn cô: “Chắc không phải phần thịt chiên giòn này mang cho trúc mã cậu ăn đấy chứ?”

Lục Hành Sâm nghe vậy tự cười nhạo chính mình: “Bây giờ con không mong có kết quả, bố yên tâm, trong lòng con nắm chắc, con chỉ muốn để cô ấy với con của con trôi qua dễ chịu hơn chút thôi.”

h*m m**n chiếm hữu không chỉ có trong tình yêu, mà tình bạn cũng có.

Đợi đến lúc cậu xác định chắc chắn, nghĩ đến bước kế tiếp cũng không muộn. Bởi vì quý trọng tình bạn với Lạc Thư Nhan cho nên một bước cũng không muốn đi sai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Yến trên phương diện học tập là thành phần tích cực, chuông tan học vừa vang, cậu đã chuẩn bị xong sách giáo khoa chuẩn bị đến phòng thí nghiệm. Nhìn xuyên qua cửa sổ, thấy Lạc Thư Nhan với Giang Thành.

Thẩm Yến bỏ sách trong tay xuống, ăn thử một miếng thịt chiên giòn.

Không phải là hơi ngu khi một người không biết lòng mình nghĩ thế nào à? Cậu ghét người ngu.

“Phòng này con mua cho Tiểu Yến à?”

Đột nhiên Thẩm Yến nghĩ cậu không giống những con kiến kia, con kiến muốn từng bước xâm chiếm bánh kẹo, mà cậu chỉ muốn ở bên bánh kẹo.

“Thịt chiên giòn này ăn rất ngon, cậu thử xem, mình cam đoan đây là vị cậu thích!” Lúc Lạc Thư Nhan nói lời này mắt lấp la lấp lánh.

Cô đưa tay nhìn thời gian, liền gọi nhân viên phục vụ: “Lấy cho cháu một phần thịt chiên giòn này ạ.

Có đôi khi sẽ lẫn lộn giữa tình bạn với tình yêu.

Lạc Thư Nhan với Giang Thành chung một tổ, về cơ bản thì trong hai năm tới các lớp thí nghiệm sẽ xếp như vậy.

Thẩm Yến ngẩng đầu nhìn cô, gật đầu: “Ăn ngon.”

Lục Hành Sâm gật đầu, hình như anh sợ bố cảm thấy căn phòng này nhỏ nên vội vàng giải thích: “Đa số biệt thự bên này tương đối cũ, cũng có chỗ mới khai phá nhưng vẫn chưa làm xong. Số lần con đến Xích Thành tương đối nhiều, ở mãi khách sạn thì không tốt lắm nên mới mua một căn phòng ở khu chung cư này rồi viết tên Tiểu Yến.”

Nhưng cậu cảm thấy nhìn con kiến, nhìn đám mây lững lờ trên bầu trời rất có ý nghĩa.

Rất nhanh đã lên năm hai(tương đương lớp 8), lớp tám có thêm môn vật lý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu lúc trước cô không gả cho anh, anh tin cho dù sau này có gả cho ai thì người đấy sẽ không đối xử với cô như anh lúc trước, với tính cách của cô nhất định sẽ sống rất tốt.

Cậu không biết có nên nói để cô biết, để cô phát hiện không.

Giáo viên vật lí của lớp một với lớp hai đều thích đưa học sinh đến phòng thí nghiệm, chỉ là phòng thí nghiệm vật lí có hạn, lớp chín(năm ba) cũng dùng nên phòng còn cho lớp tám sử dụng rất ít. Hôm nay, lớp hai dùng phòng thí nghiệm trước, sau đấy đến lớp một.

Cậu nhất định phải chắc chắn sự khác thường của mình lúc này.

Lớp thí nghiệm cũng chia phân tổ, giáo viên vật lý chia tổ theo thành tích, hai người thành tích tốt với hai người thành tích hạng chót.

“Vâng.”

Cuối cùng Lạc Thư Nhan mang theo một thịt chiên giòn về.

Cậu luôn biết mình thông minh, cậu hiểu rất nhiều chữ người lớn không nhìn thấu. Cậu có thể dễ dàng giải được mấy cái đề khó của lớp trên trong quyển toán Olympic. Mặc dù năm nay cậu mới mười ba mười bốn tuổi, nhưng có rất ít vấn đề khiến cậu phân vân bối rối.

Rất kỳ lạ, bạn cùng bàn của cô từng đến như cô ngủ hai lần, hai người còn đến trung tâm mua sắm mua hai cái áo khoác giống nhau, cũng thường xuyên hẹn đi mua sắm hay chụp ảnh sticker, cậu đều không có cảm giác gì. Nhưng cô đứng chung với Giang Thành hay một bạn nam nào đấy, dù chỉ làm thí nghiệm thì trong lòng của cậu sẽ rất phiền muộn rất khó chịu.

Hai người ở chung nhiều năm, Lạc Thư Nhan hiểu rất rõ Thẩm Yến, ngay lập tức nhận ra khác thường trong giọng cậu: “Sao thế, tâm trạng không tốt à?”

Mặc dù Giang Thành thích Lạc Thư Nhan, nhưng trong vấn đề học tập cậu vẫn rất nghiêm túc. Lúc này không nghĩ gì, chỉ một lòng một dạ thảo luận với Lạc Thư Nhan.

Lạc Thư Nhan đi dạo ở bên ngoài với bạn cùng bàn, đến cửa hàng bún gạo mới mở ăn, bún gạo bình thường không có gì lạ, ngược lại nghe nói thịt chiên giòn trong cửa hàng này rất ngon.

...

Nói tới chỗ này, ông Lục không nói thêm câu gì mà chỉ thở dài.

Anh đúng là thảm họa trong cuộc đời cô.

Mà trong mắt Thẩm Yến đứng ngoài cửa sổ, hai người này cười cười nói nói, trò chuyện vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng xem càng hiểu rõ những nỗi khổ của cô mấy năm qua, càng hận mình của trước kia.

Lúc cậu còn rất nhỏ, khi đó cậu không có bạn, mẹ phải ra ngoài làm việc kiếm tiền, cậu cứ thế ngồi trước cửa nhìn con kiến dọn nhà.

Cho nên Thẩm Yến rất lý trí, chờ cậu xác định mới có thể theo đuổi cô (loại theo đuổi không ảnh hưởng học tập)

Lạc Thư Nhan với Giang Thành một trước một sau ra khỏi phòng thí nghiệm, lúc này mới thấy Thẩm Yến, lên tiếng chào cậu: “Lớp các cậu cũng tới học tiết thí nghiệm à?”

Thẩm Yến nhìn qua đám kiến đang điên cuồng bò về phía viên kẹo, đột nhiên cậu cảm thấy mình như con kiến, Lạc Thư Nhan là viên kẹo kia.

Lạc Thư Nhan vội vàng hỏi: “Thế nào thế nào, có phải ăn rất ngon không?”

Mặc dù chỉ cách một cái cửa sổ, nhưng cũng sinh ra “ảnh hưởng xấu”.

Thẩm Yến không để lại dấu vết liếc Giang Thành một chút, lại nhìn về phía Lạc Thư Nhan: “Không có.”


Thẩm Yến cũng quen bạn cùng bàn của cô, là một cô gái có tính cách cởi mở.

Ông Lục ngẩng đầu nhìn con trai mình, lại nói: “Lần này đừng để thằng bé nhìn thấy bố, Tiểu Yến còn nhỏ nên có rất nhiều chuyện thằng bé chưa thể hiểu hết. Nếu không thể chấp nhận chuyện của người lớn thì đừng ép thằng bé phải chấp nhận. Về phần Tiểu Thấm, bố không có mặt mũi gặp con bé, nghĩ đến bây giờ con bé sống yên ổn chắc cũng không muốn gặp lại người quen cũ. Nếu như con bé đã thay tên đổi họ thì cố gắng đừng làm phiền con bé. “

Nhân viên phục vụ lấy thực đơn đi vào phòng bếp, Lạc Thư Nhan lại thúc giục bạn cùng bàn: “Nhanh lên nhanh lên, thịt chiên giòn này ăn nóng mới ngon.”

***

Thẩm Yến hít sâu một hơi, cậu vô thức siết chặt tay.

“Rất tốt.” Ông Lục ngồi xuống, trong tay cầm cốc cà phê thủy tinh cách nhiệt, không biết có phải do hơi nóng bốc lên khiến mắt cay không nhưng lúc nhớ tới cháu mình hốc mắt ông hơi ướt: “Đứa bé kia được dạy rất tốt, nhà họ Thẩm là một gia tộc tri thức, ông Thẩm với lão phu nhân lúc còn trẻ cũng từng ra nước ngoài. Có một câu chuyện như này, thà ăn xin với mẹ chứ không làm quan với bố. Lời răn dạy tổ tiên để lại lúc nào cũng có lý, nếu như Tiểu Yến lớn lên bên cạnh con, có lẽ thằng bé sẽ không tốt như vậy. Bố nhìn ra, Tiểu Thấm bỏ rất nhiều tâm huyết lên người thằng bé.”

Cậu thật sự thích Lạc Thư Nhan sao? Không phải bạn với bạn, mà là nam thích nữ. Cậu thật sự thích cô sao?

Cậu dừng hẳn lại, tranh thủ lúc này còn chưa đến giờ tan học, trên cầu thang không có người đến người đi, cậu ngồi trên bậc thang, ngơ ngác nhìn đàn kiến bị miếng kẹo hấp dẫn trên đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu vô thức siết chặt bút bi.

*

Thanh mai trúc mã càng dễ đứng trước loại vấn đề này, rốt cuộc tôi với anh ấy/ cô ấy là tình bạn hay tình yêu?

Khi đó Lạc Thư Nhan bị cảm động đến mức nước mắt rưng rưng, cậu chỉ cảm thấy thiểu năng, ngây thơ.


Tác giả có lời muốn nói:

Thật ra, chính cậu cũng biết, tâm trạng khó chịu bực bội này không chỉ xuất hiện một lần. Nhưng mỗi lần cậu đều có thể tự đè nén lại, cũng không có ý định tìm hiểu kỹ hơn. Lần này, lúc đầu cậu định làm vậy, nhưng khi cậu bước lên bậc thang của khu chung cư, đột nhiên cảm thấy như thế không tốt lắm, cậu mơ hồ biết mình chỉ cách đáp án kia đúng một bước. Vô số lần trước đó, cậu đều sẽ lùi lại một bước hoặc đứng yên tại chỗ, nhưng thực ra, chỉ cần cậu bước ra một bước... Có lẽ cậu sẽ biết đáp án kia.

“Chỗ nào không hợp.” Bạn cùng bàn nháy mắt ra hiệu: “Cậu nhìn cậu xem, ở bên ngoài ăn được món gì ngon, đều nghĩ đến mang cho cậu ta, tốt bao nhiêu.”

Chương 63

Lạc Thư Nhan rất thích tiết vật lý, lúc làm thí nghiệm rất tập trung. Dưới sự lãnh đạo của Giang Thành kéo theo phía dưới, còn cố ý làm thêm mấy thí nghiệm. Đến khi tiếng chuông hết tiết vang lên, học sinh tổ khác cầm với với bút phi như bay, để lại Lạc Thư Nhan với Giang Thành vẫn đang nghiên cứu thí nghiệm.

“Ừ.” Mặc dù tâm trạng Thẩm Yến không tốt, nhưng cũng không trút cảm giác khó chịu này lên người Lạc Thư Nhan.

Thật ra cậu biết tất cả mọi chuyện, nhưng cậu không muốn tiến sâu vào chuyện này.

Không được.

Mặc dù trên mặt cậu không có biểu cảm gì, nhưng giờ khắc này lại lạnh đến dọa người.

Cậu rất ít khi nói chuyện, có hàng xóm thân thiện nói cậu là quý nhân ít nói, có người thích bàn tán lại thấp giọng nói nhỏ, nói liệu cậu có phải đồ ngu không.

Ông Lục không muốn nhúng tay vào chuyện riêng của con trai, nhưng thấy con mình nhiệt tình đến Xích Thành không hẳn là vì con trai của nó, mơ hồ nói: “Hành Sâm, khi còn bé bố từng dạy con, mọi thứ phải nghe theo ý trời. Chỉ là khi đó dạy con vì công việc, bây giờ bố bổ sung thêm một câu, mọi thứ phải có chừng có mực, không được quá cứng đầu. Con với Tiểu Thấm có duyên vợ chồng, nhưng lại không có phận làm vợ chồng, không cần quá miễn cưỡng. Hại người hại mình.”

Lạc Thư Nhan muốn tiếp tục hỏi tiếp, nhưng hiện tại chỉ còn mấy phút nữa sẽ đến tiết tiếp theo, phòng thí nghiệm không gần khu dạy học lắm, cô đưa tay nhìn thoáng qua thời gian, nói: “Vậy mình về phòng học trước, đúng rồi, chút nữa tan học đừng đợi mình, mình với bạn cùng bàn đi mua đồ, ăn bún gạo ở ngoài luôn.”

Trên phim truyền hình có tình tiết này, nam chính thích nữ chính, nhưng anh không biết, phải đợi đến khi trải qua rất nhiều chuyện, đến khi người khác nhắc nhở thì anh mới bừng tỉnh nhận ra.

Trong phòng học có học sinh đang đọc sách, có đang nói chuyện, còn có đang chơi bóng tản bộ bên ngoài sân thể d·ụ·c.

Cậu nhìn chằm chằm những thiết bị này, không hiểu sao lại cảm thấy bực bội.

Sau tiết vật lý là tiết thể d·ụ·c, nếu không ai xin tiết thể d·ụ·c thì sẽ được hoạt động tự do.

Mãi đến khi cậu quen Lạc Thư Nhan, đã rất nhiều năm cậu không nhìn kiến. Cậu quý trọng tình bạn với Lạc Thư Nhan, chính bởi vì như thế nên cậu mới khó duỗi chân ra chạm vào đáp án.

Chẳng lẽ cậu sợ cô yêu sớm ảnh hưởng học tập sao?

Lạc Thư Nhan: “... Đã bảo không phải trúc mã rồi, không hợp từ thanh mai trúc mã này đâu.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63