Bạch Nguyệt Quang Của Nữ Phụ
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 72
Nhà chồng tốt? E là muốn dùng cô để đổi lấy thứ gì đó chứ.
Con dâu Trương nói: “Đó là trước kia, bây giờ mẹ cháu sống tốt rồi, mới đi tìm cháu, bà ấy cũng không nỡ để cháu chịu ấm ức. Em trai mà mẹ cháu sinh ra, cháu còn chưa gặp, trông giống cháu đấy, cháu nhìn thấy nhất định sẽ thích.”
“Ai dám bắt nạt Sương Sương, xem người nhà họ Cố chúng tôi có đồng ý không! Sương Sương không thiếu anh em, nhà tôi Tiểu Giang Tiểu Hải đều ở đây, còn có bác cả của cháu nó, ông bà chúng tôi cũng vẫn còn khỏe mạnh, không cần người nhà họ Trương các người lo lắng.”
Nghe lời bà lão Trương nói, Cố Sương nhướng mày thì ra đây là mục đích của Trương thị?
Con gái bà Vy Vy biết điều hiểu chuyện biết bao, sao lại sinh ra đứa con gái không được lòng người như vậy chứ.
Nhớ đến lời dặn của con gái, bà vẫn nhịn xuống.
“Đừng nhớ nữa, nhà chúng tôi Sương Sương có đối tượng rồi!” Bà nội Cố trực tiếp nói: “Chuyện tốt này nhà chúng tôi không có phúc hưởng, các người vẫn nên về đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở nhà quen ra oai rồi, chưa có ai dám sắc mặt với bà, bà lão Trương suýt thì không giữ được nụ cười.
“Bà lão này, sao nói mãi bà không hiểu thế!” Bà lão Trương nói: “Bà tưởng tôi không muốn để lại chuyện tốt này cho cháu gái tôi sao, còn không phải vì Vy Vy nhớ con gái mình, vì muốn Sương Sương tốt sao.”
Nghe vậy, bà lão Trương rất không vui, người ta phải coi trọng cháu gái bà, còn phải bà nói sao!
TBC
Cố Sương trực tiếp nói: “Em trai gì chứ, cháu không thích.”
Cố Sương chớp chớp mắt, ở bên cạnh giả vờ ngoan ngoãn, cô nghe lời bà nội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói chuyện thì nói chuyện, sao còn công kích cá nhân thế? Cô rõ ràng còn chưa đến hai mươi tuổi, sao lại thành gái già rồi!
“Chúng tôi không thèm!” bà nội Cố lạnh mặt nói: “Mối hôn sự tốt như vậy, để dành cho con gái nhà họ Trương các người đi. Nhà chúng tôi Sương Sương, không cần các người lo lắng.”
Đứa trẻ này, tính tình quá cô độc, không giống người nhà họ Trương bà chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chính là thông cảm với bà ấy nên cháu mới không đi, bà ngoại ạ.” Cố Sương rất biết điều.
“Không phải mẹ con đã viết thư nói với con rồi sao, đứa trẻ này, sao còn giận mẹ con thế, đó là mẹ ruột của con, không có mẹ thì không có con. Sương Sương à, mẹ cháu cũng không dễ dàng gì, không phải cố ý không tìm con đâu, con thông cảm cho mẹ con một chút.” Bà lão Trương khuyên nhủ.
Liếc nhìn bà nội Cố, thầm nghĩ, bị bà nội nuôi, giống bà nội, không được lòng người.
“Nói thật với các người, mẹ Sương Sương đã tìm cho Sương Sương một nhà chồng tốt, đây là chuyện tốt mà người khác cầu còn không được, người ta ánh mắt cao lắm đấy. Nếu không phải người đàn ông hiện tại của Vy Vy có bản lĩnh thì Sương Sương cũng không đến lượt!”
Nói gì cũng bị chặn họng, Bà lão Trương cũng hết kiên nhẫn, nói thẳng: “Người nhà họ Cố các người có ích lợi gì, mẹ Sương Sương sớm đã gả cho Cố Minh Hoa nhà các người! Sương Sương giờ lại bị các người giữ thành gái già rồi!”
Nghe vậy, Bà lão Trương cau mày: “Đó là em trai cùng mẹ khác cha với con, đả đoạn xương cốt vẫn còn dính gân, sao con lại không thích được! Nói không chừng sau này con bị nhà chồng bắt nạt, còn phải nhờ em trai ra mặt giúp đỡ.”
Con nhóc này, còn khá lanh lợi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gái già Cố Sương: “...”/
“Đi tỉnh làm gì?”
Chương 72
“Không sao, về nhà uống cũng được. À, Sương Sương, con định khi nào đi tỉnh thành?” Con dâu Trương vội vàng hỏi.
Cố Sương “Ừ.” một tiếng, nói: “Đã như vậy, mẹ cháu sống vất vả như vậy, xem ra nhà chồng hiện tại của bà ấy đối xử với bà ấy không tốt. Nếu cháu đến đó, người ta nhìn thấy cháu là đứa con bà ấy sinh với người đàn ông trước, nói không chừng lại càng coi thường mẹ cháu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.