Bạch Nguyệt Vân Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Ảnh Vệ
"Trong này có y phục của đệ tử Hạo Thiên Tông, ngươi mặc vào rồi theo đi chỉ dẫn của ta mà ra ngoài"
Đợi ra tới ngoài thành hắn vì để cho người khác không cảm thấy kỳ quái hắn cũng đạp kiếm phi hành về trên không.
Đương nhiên Bạch Vân cũng không phải được thừa kế toàn bộ ảnh vệ ngay. Dựa theo điều kiện của cha hắn, chỉ khi hắn đạt tới cảnh giới Phản Hư mới có toàn quyền điều khiển thanh kiếm này.
"Ảnh vệ danh tự đệ bát, tới bảo hộ thiếu chủ nhân hồi tông" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Vân lấy đan dược ra, vừa nhìn liền biết tác dụng của nó.
Hơn nữa Bạch Vân cũng muốn trở về báo tin bình an cho thúc thúc hắn.
Nhưng Luyện Thánh Quyết lại rất đặc biệt, nó sẽ luyện hoá cả thân thể người sử dụng để đúc lại một thân thể mới.
"Bát huynh, làm phiền ngươi rồi"
Làm như vậy tính nguy hiểm quá cao, cho nên Bạch Vân luôn không dám thử. Bất quá bây giờ hắn đã là phàm nhân, Tiên cốt cũng đã bị mất căn bản không cần lo sợ chuyện này.
Ăn vào ẩn tức đan, Bạch Vân theo lộ tuyến đi xuống Thiên trúc sơn.
Vài giây sau, cảm giác như Bạch Vân trêu đùa nàng Dạ Nguyệt định mở mắt liền chững lại.
Tu luyện giả khi tu luyện đều là hấp thụ linh khí vào đan điền rồi sau đó mới dùng linh khí để tẩy tủy trúc cơ.
Cứ như vậy Bạch Vân không gặp chút trở ngại đi ra khỏi Hạo Thiên Tông.
"Nếu ngươi đã quyết định vậy liền như thế đi"
Nếu không phải do tính chất đặc thù của Luyện Thánh Quyết thì thân thể đã tàn phế quá nửa của hắn căn bản chẳng thể tu luyện tiếp được.
Lý do trước đây Bạch Vân không tu luyện chính là vì tu luyện Luyện Thánh Quyết sẽ phải phá đi lập lại, tức toàn bộ tu vi Nguyên Anh và cả Tiên cốt của hắn đều sẽ bị luyện hoá rồi dung nhập vào thân thể.
Hắn xuyên không qua đây thật sự vì Dạ Nguyệt, nhưng những năm qua ở chung với người của Hỗn Nguyên Tông, hắn đã thật sự xem đó là nhà mình.
Vài giây sau, khi ánh sáng đạt đến cực hạn "v·út" một cái, hai người bọn hắn liền biến mất.
"Ngươi không đi sao?" Dạ Nguyệt khó hiểu hỏi
Có chút khiến Dạ Nguyệt ngoài ý muốn chính là Bạch Vân sẽ nhanh đi như vậy, nàng suy đoán ít nhất hắn cũng phải đợi tu vi trở về Kim đan rồi mới rời đi.
Một thân thể có chút săn chắc ôm nàng lại, xuyên qua lớp áo mà cảm giác được nhiệt độ thân thể của nhau.
"Tới lúc đó dù muốn hay không ta và ngươi vẫn sẽ là kẻ địch của nhau."
"Hơn nữa Tông chủ thúc thúc đối với ta rất tốt, có lẽ ta cũng nên báo bình an một tiếng"
Bạch Vân đi ra, cười cười nói:
Chương 8: Ảnh Vệ
Bạch Vân một thân Bạch y thoải mái nằm ngủ trên thảm cỏ xanh mướt, tùy ý để cho từng tia nắng chiếu lên người.
Nhanh chóng, Bạch Vân tìm một chỗ kín đáo thay một bộ đồ mới.
"Có thể" Dạ Nguyệt không chút do dự trả lời
Lần này rời đi, ngày sau gặp lại thì hai người chính là kẻ thù rồi, cho dù không hoàn toàn như vậy thì ít nhất ở trước mặt người khác hai người bề ngoài phải thể hiện như vậy.
Dạ Nguyệt nhìn hắn, nhãn cầu trong suốt tĩnh lặng tựa như biển sâu không đáy khiến người khác dễ dàng trầm mê vào đó.
Ẩn tức đan, đối với cường giả cùng cấp không thể nào phát hiện ra tu vi của đối phương.
Thở dài một hơi, Bạch Vân không khỏi cảm thán.
Bạch Vân cũng không khỏi cảm thán Luyện Thánh Quyết quả thật rất bá đạo, nó có thể luyện hoá vạn vật, kể cả Tiên cốt cũng có thể.
Còn việc Bạch Vân muốn trở lại nơi đây ư?
Trong lúc Bạch Vân đang suy nghĩ làm thế nào để nhờ Dạ Nguyệt giúp mình ra khỏi Hạo Thiên Tông.
"Thiếu chủ quá lời, đây là trách nhiệm của ti chức" (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ trong choáng váng mở mắt ra Bạch Vân nhìn thấy cao nguyên xanh thẳm.
Bất quá hiện tại Bạch Vân chắc chắn sẽ không để sự kiện đó diễn ra nữa.
Cộng thêm Dạ Nguyệt trợ giúp vậy thì từ Hoá thần trở xuống liền không ai thăm dò được tu vi của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Vân tiếp nhận nhẫn trữ vật, dùng linh khí luyện hoá chiếc nhẫn, hắn liền dùng thần thức xem xét đồ vật bên trong.
Nàng biết Bạch Vân không thể ở lại chỗ này mãi, cho nên nàng đã chuẩn bị ổn thoả để lén đưa hắn ra khỏi đây rồi.
Nếu một tông môn đỉnh cấp thật sự dễ ra vào như vậy thì Hạo Thiên Tông đã bị diệt từ lâu rồi.
Thời gian cứ vậy trôi qua, bất giác Bạch Vân đã ở Hạo Thiên Tông gần 1 tháng.
Ở trong Hạo Thiên Tông vì có đại trận hộ tông ngăn cách, cộng thêm một đống lão quái vật luôn chú ý động tĩnh khác tức, khiến Bạch Vân không thể dùng phù truyền tin
Bây giờ hắn đã không c·hết thì cũng nên trở về một lần a! Hơn nữa hắn cần phải bảo Tông chủ gỡ bỏ đi Tất sát lệnh với Dạ Nguyệt mới được.
Tiếc là theo tình tiết trong truyện, vào trận chiến Nam chính đoạt cốt Bạch Vân toàn bộ ảnh vệ đều đã t·ử t·rận bảo vệ hắn.
Ánh sáng xanh loé lên không ngừng, không gian bắt đầu méo mó, vì hiện tại tu vi khá thấp nên Bạch Vân khá khó khăn khi chịu đựng trọng tải trong lúc truyền tống. Cũng may do thân thể hắn mạnh mẽ hơn bình thường nên áp lực lên người hắn cũng không lớn.
Lệnh bài này cũng là khá khó kiểm chứng vì đa số là bọn hắn lang thang ở bên ngoài, cho dù trở lại tông môn thì người nhận biết cũng rất ít, như vậy tính an toàn liền tăng lên rất cao.
Vài ngày sau, bọn hắn đến được điểm truyền tống trận đầu tiên, bước vào bên trong, chỉ thấy ảnh vệ đặt lượng lớn linh thạch xung quanh rồi niệm chú, trận pháp bắt đầu khởi động.
Cũng vì có kinh nghiệm tu luyện qua một lần cho nên Bạch Vân mới có thể trong thời gian một tháng liền tăng tu vi lên lại Trúc cơ.
Khoảng nửa canh giờ sau liền có một Hắc ảnh xuất hiện tại chỗ Bạch Vân đứng khi nãy.
Không thể nhẹ nhàng vui vẻ nói chuyện với nhau như này nữa.
Hiện tại khoảng cách tu vi giữa hắn và Dạ Nguyệt còn rất xa, không thể chậm trễ tu luyện được.
Nửa tháng trước hắn đã đột phá Trúc cơ, hiện tại liền là Trúc cơ trung kỳ.
Đây là lệnh bài dành cho người có công lao nhất định với Tông môn nhưng không muốn trở thành đệ tử, hoặc vì một số lý do nào đó mà không thể trở thành đệ tử Hạo Thiên Tông.
Ảnh vệ chính là hộ vệ trung thành nhất trực thuộc tông chủ đời trước Hỗn Nguyên Tông, đương nhiên là của cha hắn - Bạch Khởi.
Hạo Thiên Tông y phục trông khá bắt mắt, là kiểu y phục xen giữa hai màu trắng xanh.
Vài trang phục đệ tử Hạo Thiên Tông cộng thêm vài món đồ linh tinh, đều là dụng cụ của đệ tử bình thường.
Đường trở về Hỗn Nguyên Tông rất xa, Bạch Vân phải đi qua mấy cái truyền tống trận mới có thể về đến nơi.
Ảnh vệ chỉ nghe lệnh Tông chủ, nhưng trước khi c·hết Bạch Khởi đã ra lệnh cho Ảnh vệ nghe lệnh Bạch Vân, toàn lực bảo hộ hắn.
Dạ Nguyệt có chút khó hiểu, nhưng nàng vẫn nghe theo hắn nhắm mắt lại, nàng hoàn toàn như phàm nhân nhắm mắt không có chút thần thức nào tản ra.
Hắn quỳ một chân xuống, âm thanh không nhận rõ nam nữ phát ra.
Lúc sau, lại nhờ Dạ Nguyệt tạo một tầng ảo ảnh bên ngoài, người khác nhìn vào sẽ không thể thấy được khuôn mặt thật của hắn.
Nếu thật sự nghi ngờ vậy chỉ cần lấy lệnh bài ra xác nhận là được. Lệnh bài của các tông môn đều được chế tạo khá đặc biệt, chỉ có chủ nhân mới có thể sự dụng, người khác không thể g·iả m·ạo được.
Nguồn: vtruyen.com
Bạch Vân ngồi dậy nhìn phía rừng trúc xa xa nói tiếp.
"Trước khi đi liền muốn tặng nàng một món quà, nàng nhắm mắt lại đi" Bạch Vân âm thanh nỉ non nói nhỏ.
"Ừm, đi thôi"
Hạo Thiên Tông đệ tử rất nhiều, không thể nhận biết nhau hết cho nên dù ngươi có lạ mặt hay không đều không ai quan tâm.
Trên đường đến các điểm truyền tống trận phải xuyên qua các sơn mạch rừng rậm.
Một trận chiến máu đổ thành sông, Hàn Minh g·iết đến trời đất u ám, kết quả cuối cùng đương nhiên là hắn nhất kiếm chém bay đầu Bạch Vân, ngay cả Tiên cốt cũng bị hắn đào lấy.
Bạch Vân vốn chuẩn bị đi đột nhiên ngừng lại, yên lặng đứng nhìn nàng.
Cho dù có Dạ Nguyệt trợ giúp thì cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Cứ như vậy hắn hoà vào dòng người đi lại bình tĩnh bước trên phố về hướng sơn môn.
Dạ Nguyệt đương nhiên đã chuẩn bị cho Bạch Vân một lệnh bài Vinh dự đệ tử.
"Không sao, chỉ cần ta cố ý giấu thì trong thời gian ngắn sẽ không ai tra được ta đã trở về"
Trong đó có một viên đan dược màu trắng toả hương thơm ngát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần trước chính là vì có các trưởng lão khác ngầm trợ giúp, cộng thêm chưởng môn đang bế quan cho nên mới may mắn không ai phát hiện.
Bạch Vân đương nhiên cũng hiểu điều này, bất quá chỉ cần lúc không có ai ở đó hắn và Dạ Nguyệt liền trở lại như thường.
Bạch Vân ước tính, khoảng cách từ đó ra đây chắc cũng phải xa khoảng 10 vạn dặm là ít.
Hắc ảnh lập tức đứng dậy, hoá thành tàn ảnh dẫn đường đi trước, Bạch Vân đạp bộ pháp theo sau.
Bạch Vân nghe vậy ngẩng đầu nhìn nàng cười cười.
Chưa kịp phản ứng lại, bên tai liền nàng vang lên một âm thanh nhỏ bé, hơi thở ấm áp như có như không thổi qua lỗ tai trắng ngọc của nàng.
Một nữ tử xinh đẹp mặc tiên váy trắng đỏ đang đi lại chỗ hắn, bước chân nàng nhẹ nhàng tựa như theo một quy tắc nào đó.
"Không phải là tại rảnh rỗi quá hay sao, tu luyện cũng không thể ngồi lì một chỗ mà làm được"
Sáng sớm, Bạch Vân vừa thức dậy đi ra khỏi phòng.
Hắn nhìn sang chỗ Dạ Nguyệt bế quan, nghĩ nghĩ một hồi Bạch Vân liền tìm một chỗ thoáng mát ngồi xuống.
...
Không nghĩ nhiều, Bạch Vân tiếp rục hành trình trở về Hỗn Nguyên Tông.
Dạ Nguyệt lấy ra một cái nhẫn trữ vật đưa cho Bạch Vân
Bay khoảng ba canh giờ, xác nhận không có ai đi theo sau Bạch Vân mới tìm một khu rừng hạ xuống.
Hiện tại liền có thể.
"Ngươi thật nhàn rỗi a" âm thanh như tiếng chim hót vang lên
Bạch Vân dù sao cũng là con người, hắn vì từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu cha mẹ nên càng là người trân trọng tình cảm.
Vận chuyển Luyện Thánh Quyết, từng tia linh khí xung quanh không ngừng bị cơ thể Bạch Vân hấp thu để rèn luyện nhục thân hắn.
Trong đó càng có vài người Bạch Vân rất yêu quý coi như người thân.
Cũng may mỗi nơi đi qua đều nhờ Ảnh vệ mà bọn hắn mới dễ dàng đi qua được.
Nếu Bạch Vân quay lại lần nữa thì có lẽ chưa đến được cổng sơn môn liền bị phát hiện rồi.
Lần trước vì nghĩ bản thân sẽ c·hết chắc cho nên hắn mới hủy đi ấn ký của Vương Lục trong người mình.
Bạch Vân có chút đắn đo, hắn hiện tại còn sống, tu vi cũng đang dần khôi phục, có phải bây giờ hắn nên trở về Hỗn Nguyên Tông không? Chuyện Hỗn Nguyên Tông phát ra Tất sát lệnh đối với Dạ Nguyệt hắn cũng đã biết cách đây không lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta muốn trở về Tông môn của mình xem một chút, được không?"
Từng tấc da thịt đều được linh khí trui rèn, ngay cả các n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong vốn là điểm yếu của con người cũng rèn luyện để trở cứng rắn hơn.
Dùng xong truyền tin phù về sau, hắn tìm một chỗ kin đáo nấp đi.
Tuy phải chịu cực độ đau đớn vì luyện hoá thân thể nhưng cái giá này vẫn không đáng kể so với thành quả nhận lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.