Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Chương 13

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chương 13


Tiếng vỗ tay vang dội, mọi người bắt đầu hoạt động tự do.

Nhưng cô lại nghĩ, đây có thể là một cơ hội giới thiệu tốt, vậy nên cô đồng ý.

Bạch Tử: "Hả?"

Cô đã biết Trầm Thanh Thanh sẽ làm loạn như hôm nay, vì vậy cô đã chuẩn bị sẵn một bức ảnh của mình và lúc Trầm Thanh Thanh không chú ý, cô đã lén giấu bức ảnh trong lớp vải tay áo.

Muốn trả lại bức ảnh, Bạch Tử cần phải có một cơ hội hợp lý để đưa lại cho Đạo diễn Lưu, như vậy mới không gây ra sự bất tiện, cũng không khiến người khác nghĩ là cô đang cố gắng tiếp cận ông.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Vâng."

“Trời ơi, các anh mau đi đi mà!”

“Các anh sao lại tới đây?”

C·h·ó thật sự!

Bạch Tử đẩy nhẹ Bạch Chú, đuổi họ đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không lâu sau, Trầm Thanh Thanh cũng vào, cô ta không cam lòng ngồi ở hàng ghế phía sau, liếc nhìn Bạch Tử ở hàng ghế trước rồi bất mãn quay đi.

Bạch Tử bị Bạch Chú buông tay, cô ngẩn ra “Có chuyện gì vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi họ đến tổ chức buổi gặp mặt tân sinh viên, đã nghe nói con gái của nhà tài phiệt Giám đốc Bạch được gửi vào khoa biểu diễn.

“Bạch Tử!”

Lúc này ánh mắt của Tề Hàn không rời khỏi tay Bạch Chú đang nắm tay Bạch Tử.

Lương Trạch Tích : "Vậy thử nắm tay một lần nữa xem." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Tử: “……”

Ánh mắt lạnh lùng sắc bén như d.a.o của anh hướng về phía Bạch Chú.

Khi nhìn thấy Tề Hàn và những người đi cùng, viện trưởng Dương và viện trưởng Tống đều ngạc nhiên "Tề Hàn, các em sao lại tới đây?"

Bạch Chú đột nhiên cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ, quay đầu nhìn về phía Tề Hàn.

Bạch Tử ngượng ngùng chào họ, giọng điệu đầy kính trọng: "Viện trưởng Dương, viện trưởng Tống, chào các thầy ạ."

Chu Hòe cười lớn, chế nhạo: "Bạch Tử à, Bạch Chú chưa tắm đấy."

"Chắc không phải đợi đến khi tốt nghiệp đâu! Ha ha ha..."

C·h·ế·t tiệt, hai người này đúng là c·h·ó , định để anh bị đánh cho thảm hại à?

Sau một vài câu nói vui vẻ, họ chủ động giới thiệu Bạch Tử "Bạch Tử là tân sinh viên khoa biểu diễn." (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đang phát biểu trên sân khấu, ánh mắt của anh luôn tìm kiếm Bạch Tử trong đám đông, khi nhìn thấy cô, anh lập tức xuống sân khấu và đi về phía Bạch Tử.

"……?"

Đang suy nghĩ về cách trả lại bức ảnh, Bạch Tử nghe thấy lời kết thúc từ trên sân khấu.

Bạch Tử bước vào đại sảnh, nhanh chóng hòa vào dòng người.

Để tham dự buổi gặp mặt tân sinh viên, Trầm Thanh Thanh đã thay một bộ đồ mới, chuẩn bị kỹ càng, mục đích chính là gây ấn tượng thật mạnh trong buổi gặp mặt này.

Trầm Thanh Thanh cố tình đứng ở con đường mà Tạ Bắc Mạc sẽ đi qua, vừa cầm cốc rượu vừa cố tình không nhìn đường, chuẩn bị tạo ra một cuộc gặp gỡ tình cờ với Tạ Bắc Mạc.

Trong đại sảnh, rất đông tân sinh viên năm nhất, Bạch Tử tìm được vị trí lớp mình và ngồi xuống.

Giờ gặp trực tiếp, chắc chắn là Bạch Tử rồi.

Bốn người cùng Bạch Tử công khai đi tới chỗ các viện trưởng ngồi ở hàng ghế đầu, còn có một vài đạo diễn cũng ở đó.

Chương 13: Chương 13

Bạch Tử từ chỗ ngồi đứng dậy, chưa đi được hai bước thì nghe thấy một tiếng gọi từ phía sau—

Tề Hàn: "Đến xem, ủng hộ thôi."

Bạch Chú quay lại, khuôn mặt đẹp trai đối diện với Bạch Tử, anh nắm tay cô và nói: “Đi đâu chứ, em đến trường học, bác trai còn dặn anh phải chăm sóc em nhiều hơn, để anh giới thiệu mọi người trong trường cho em nhé, mấy người phát biểu trên sân khấu vừa rồi anh đều quen cả.”

Bạch Chú: "Cậu nói ai chưa tắm thế? Tôi tắm mỗi ngày, thơm lắm đó!"

Bạch Chú: "Không sao, đừng có nắm tay nữa, khó chịu lắm."

Tạ Bắc Mạc hoàn toàn không đi con đường này!

Viện trưởng Dương: "Ôi, các em đừng làm thầy thêm phiền phức nữa, thầy không ngờ các em lại đến ủng hộ thầy."

Ở kiếp trước, Bạch Tử chỉ là sinh viên bình thường ở Đại học T, chưa bao giờ có cơ hội gần gũi các viện trưởng như vậy, cô rất kính trọng những học giả này.

Trên sân khấu, vài vị trưởng khoa và đại diện sinh viên khóa trên lên phát biểu.

Bạch Chú đến gần Bạch Tử, mỉm cười nói: “Đây không phải là buổi gặp mặt tân sinh viên sao? Tụi anh đến đây cho vui thôi mà.”

Bạch Tử “… Các anh đến để làm gì, không thấy phiền sao?”

Khi không ai để ý, Bạch Tử từ lớp vải trong tay áo lấy ra bức ảnh.

Nhớ lại kiếp trước, khi Bạch Tử bị rách áo và xấu hổ trước đám đông, cô lúc đó chỉ lo cho bản thân, chẳng nhớ gì về việc Trầm Thanh Thanh đã trả lại bức ảnh cho Đạo diễn Lưu như thế nào, và làm thế nào để tạo ấn tượng tốt trước ông.

Trầm Thanh Thanh muốn tìm được bức ảnh này chắc chắn là điều không thể.

"Viện trưởng Dương, viện trưởng Tống."

Không thể phủ nhận, nhóm Tề Hàn nổi tiếng quá, danh tiếng của họ tại trường Đại học T không hề kém cạnh chủ tịch hội sinh viên Tạ Bắc Mạc.

Trời ơi, suýt thì bị dọa c·h·ế·t, anh vội vàng thả tay Bạch Tử ra.

Không chỉ là hoạt động tự do, mà rất nhanh chóng những người có tài năng cũng bắt đầu biểu diễn, vì dù sao ở đây cũng có vài đạo diễn nổi tiếng, ai cũng muốn có cơ hội nên ai nấy đều phô diễn tài năng của mình.

Thấy cảnh này, Trầm Thanh Thanh vội vàng chạy tới.

Thử một cái là c.h.ế.t ngay.

Viện trưởng Tống cười lớn.

Tuy nhiên, cô ta không ngờ rằng mình đã tính toán sai!

Khi nhìn thấy họ, ánh mắt của Bạch Tử hơi ngừng lại, kiếp trước, Tề Hàn và nhóm họ không xuất hiện, sao giờ đột nhiên lại có mặt ở đây?

"Em là Bạch Tử phải không? Rất tốt, là một hạt giống triển vọng."

Mọi người tản ra, Trầm Thanh Thanh vội vã đi đến gặp một số “con nhà giàu” ở thành phố Q mà cô ta đã muốn làm quen từ lâu.

"Đến đây, Bạch Tử, hôm nay có ba đạo diễn nổi tiếng đến, không thể chờ đến ngày khác nữa, thầy sẽ giới thiệu em với họ. Đây là Đạo diễn Lưu, Đạo diễn Tống, Đạo diễn Trương, đều là những đạo diễn nổi tiếng, Bạch Tử, sau khi em tốt nghiệp, chắc chắn sẽ có cơ hội hợp tác với họ."

Chẳng mấy chốc, buổi gặp mặt tân sinh viên bắt đầu.

Bạch Chú: "Viện trưởng Dương, viện trưởng Tống, sau này các thầy nhớ dạy bảo Bạch Tử giúp em nhé, học xong nhớ quan tâm hơn đến em ấy."

Bạch Chú: "Viện trưởng Dương, viện trưởng Tống, đừng nói vậy, yên tâm đi, chúng em chỉ đến sau khi các thầy phát biểu thôi, không có ý giành sự chú ý đâu!"

Bạch Tử tìm kiếm vị trí của Đạo diễn Lưu, quả nhiên thấy ông ngồi ở hàng ghế đầu, lúc này ông đang ngồi cùng mấy lãnh đạo của trường, có vẻ như chưa nhận ra bức ảnh trong ví của mình đã bị mất.

Trước khi đến thành phố Q, Trầm Thanh Thanh đã điều tra kỹ về họ, giờ đây cô ta bắt đầu hành động, mục tiêu lớn nhất của cô là làm quen với chủ tịch hội sinh viên mới, Tạ Bắc Mạc, người đã phát biểu trên sân khấu!

Sao tay của Bạch Chú lại trở nên không thoải mái thế này?

“Vỗ tay đi nào——”

Bạch Tử quay đầu lại, nhìn thấy Bạch Chú đang đi về phía cô, sau lưng còn có ba người nữa, trong đó có Tề Hàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Tử cầm bức ảnh của Đạo diễn Lưu, vốn dĩ không muốn đi cùng bốn người họ, vì càng đông càng dễ gây chú ý!

Tề Hàn bước tới, không quan tâm tới bọn họ, anh nói với Bạch Tử: "Đừng để ý đến bọn họ, anh đưa em đi."

Ngay khi Bạch Chú và nhóm Tề Hàn tới, sự chú ý của mọi người cũng đồng loạt đổ dồn về phía Bạch Tử, khiến cô cảm thấy không được thoải mái.

“Tiếp theo, mọi người có thể tự do làm quen và tìm những người bạn đồng hành trong bốn năm học tới…”

Thực ra không cần họ phải đón chào, họ biết cách đối xử tự nhiên thôi, dù sao cô cũng là con gái của nhà tài phiệt, ai dám gây chuyện với cô?

Trầm Thanh Thanh đợi mãi không thấy Tạ Bắc Mạc đến, nhìn xung quanh một lượt rồi mới thấy anh đang đi về phía Bạch Tử!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Chương 13