Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Người đầu tiên bị trừ điểm cá nhân
Hai chân vừa chạm nền, hắn liền hỏi:
Thở dài một cái bất lực, hắn đành ngẩng cái mặt lên nhìn về phía trước và chầm chậm bước đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lấy việc công trả thù tư đây mà.
Bởi vì từ nhỏ Huy đã rèn luyện kỹ năng đi nhanh, nên hiện tại dù hắn có bước chậm một cách vô định thì cũng nhanh hơn hai thằng kia.
Nghe cô nói thế, cả lớp liền móc điện thoại di động ra và nhấn nhấn. Không bao lâu sau, họ lại xì xầm bàn tán:
- Bốn đứa bọn mình đi lấy đồng phục cho cả lớp.
- Rầmmmmm!
Mà hình như hai tên này còn nhà quê hơn cả hắn, bọn chúng đi tới đâu thì chỉ trỏ và bàn tán rôm rao tới đó. Nên khoảng cách giữa hắn và chúng nó càng ngày càng xa.
Phải biết rằng, nơi này là một trong số những nơi tập trung nhiều nước hoa nhất. Hương thơm sẽ men theo tóc và bay xuống mặt hắn.
Tới lúc này, đám học sinh trong lớp lập tức nhôn nhao và nhìn Thảo như một sinh vật lạ.
Tuy nhiên khi vừa mới bước tới cánh cửa, cô xoay người lại và quát to:
Mặc kệ ánh nhìn ngơ ngác của mọi người, Thảo lặng im và chầm chậm đi về chỗ ngồi.
Nếu bỏ đôi giày của đôi bên ra, hắn thấp hơn cô tới 10cm.
Úp mặt xuống bàn, hắn nhanh chóng chìm vào giấc mộng bá chủ Runeterra.
- Dạ!
Lập tức, cả lớp giật mình hoảng hốt và dồn hết tầm nhìn về phía cửa lớp. Cùng lúc này, giọng nói thét ra lửa của cô Mai Anh giằng lên từng chữ một:
Vì sao ư? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Em là người đầu tiên trong lớp bị trừ điểm đó Thảo. Cô hy vọng tất cả các bạn trong lớp lấy đó mà rút kinh nghiệm. Ngôi trường này nói được làm được, không có dung túng cho sự yếu kém.
- Ừm! Tui cũng thấy rồi. Sợ thật! Mới gặp ngày đầu tiên thôi, mà cô đã khai đào rồi. Hic!
Nhìn cool girl đã yên vị, hắn mới thượng vị và âm thầm quay sang phải ngắm nàng. Hắn muốn biết liệu nàng ta đang giả bộ ở trước mắt của mọi người, hay là thật sự không quan tâm đến điểm cả nhân bị trừ.
- À à! Hai anh bạn. Tui tự đi được. Có thể thả tui xuống chứ?
Lần nữa tỉnh táo, Huy thầm nhủ bản thân tuyệt đối không được nhìn vào vùng cổ sau trắng ngần của cô Mai Anh nữa.
…
- Tránh ra!
- Ừ! Tao cũng nghĩ vậy. Từ khi vô lớp này, tao không thấy nó nói một tiếng nào, cứ ngồi trong cái góc đó tự kỷ một mình.
- Ok! Có gì thì liên lạc với cô.
Cảm nhận ánh mắt bất thiện của họ dành cho mình, Huy nhíu mày, thầm nghĩ:
- Em biết ạ.
Hắn còn chưa kịp định thần thì đã thấy hai tên cao to bước tới chỗ ngồi của mình. Sau đó, chúng nó mỗi đứa một bên xách hai bên nách của hắn.
10 phút sau, Huy đang combat cực căng với nữ thần thì phải lần nữa bật tỉnh dậy, vì bị cô chủ nhiệm réo:
Lúc này, cô Mai Anh đi đầu tiên. Cách cô khoảng nửa mét là hắn. Lùi về sau 3 mét là hai thằng Hào và Bảo. Cuối cùng là thằng Đức.
- Gì?? Ủa sao cô lại gọi tui theo? Đáng lẽ cô phải kêu một đứa con trai cao to khỏe mạnh chứ?
- Không làm gì cũng bị dính đ·ạ·n lạc. Thảo ơi là Thảo.. Cậu báo quá.
Nghe thế, Huy liếc mắt dòm tên hot boy đang lảo đảo theo sau bọn hắn, rồi thoáng suy nghĩ:
Đã tỉnh ngủ hoàn toàn, hắn mở miệng nói:
Bởi vì hắn càng hít càng phê như điếu đổ, trong lòng thì nảy sinh ngọn lửa d·ụ·c niệm.
Và rồi, hắn thấy cô nàng móc cái điện thoại ra và mở một cái app có logo của trường.
- Cái thằng Huy kia còn ngủ đến khi nào. Thanh niên trai tráng gì như xì ke.
- bla bla!
Nghe thế, Kim Hà gật gù cái đầu đáp lại:
- À mà cũng không đúng. Thằng Đức đâu có nằm trong ban cán sự đâu.
- Huy, Đức, Hào, Bảo theo cô xuống cầm đồng phục cho các bạn. Còn Hà thì xuống phòng hội đồng chụp thời khóa biểu của lớp, sau đó lập một group Zalo và kéo tất cả các bạn trong lớp vào.
- Dù có lỗi, nhưng chạm tới lợi ích của bản thân thì ai chả tức? Nếu không tức, thì chắc nhà tù trên khắp thế giới đã đầy ắp phạm nhân.
Mặc dù bên ngoài cool girl không tỏ ra điểm bất thường nào, nhưng hắn thầm suy đoán trong lòng của nàng chắc cũng khá cay cú chuyện này.
Thấy hắn thắc mắc, thằng Bảo quay sang đáp:
- Tui cũng không biết nữa. Chắc cô chỉ gọi mấy đứa con trai nằm trong ban cán sự lớp thôi.
Huy cũng lấy điện thoại ra và xem thông tin của Thảo. Sau đó, hắn ngẩng đầu lên nhìn cô nàng thì thấy sắc mặt lạnh lùng này vẫn giống như ngày thường.
- Thảoooo! Vậy tức là em chấp nhận bị trừ 5 điểm cá nhân?
Mà thua một cái đầu, thì mặt của hắn còn ghim vào đâu nữa? Tất nhiên là phần gáy của cô Mai Anh rồi.
Nghe vậy, thằng Hào quay sang, nói:
- Con nhỏ Thảo còn có 495 điểm cá nhân. Cô trừ thật đó tụi bay ơi.
Khi cô mang giày cao gót khoảng 7cm vào, còn hắn thì cũng mang đôi giày có đế dày khoảng 3cm vào, chiều cao của đôi bên vốn đã chênh lệch thì nay lại càng chênh lệch hơn.
Tức nhiên, nữ thần trong tim của hắn liền dập tắt đi ngọn lửa tà đạo kia.
Nghe Huy cầu xin, hai thằng này cười ha hả và lập tức buông tay ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, tay của cô cầm điện thoại nhấn nhấn. Vài giây sau, lại lần nữa ngẩng đầu lên, một nụ cười sắc lẹm xuất hiện trên đôi môi đỏ tươi như máu ấy.
- Các em vào trong app, nhấn vào lớp 10a4, nhấn tiếp vào danh sách lớp, rồi nhấn vào thông tin cá nhân của bạn Thảo. Ở đó sẽ hiện lên số điểm cá nhân còn lại mà mỗi học sinh sở hữu.
Sau vài giây, Huy thấy khuôn mặt tuyệt mỹ và lạnh lùng của Thảo bỗng nhiên xuất hiện từng nét nhăn nhó. Tới nước này, hắn cũng không cần nhìn lén nàng làm gì nữa.
- Chắc không sao đâu, nhỏ này còn tới tận 495 điểm mà. Khi nào còn dưới 100 điểm mới sợ.
- Con này bị khùng ư? Không không chấp nhận bị mất 5 điểm.
Gần 15 cm, tương đương gần một cái đầu. Đó là chiều cao của hắn so với cô ở hiện tại.
…
Thằng đang kẹp nách phải của hắn có tên là Nguyễn Phong Hào, cao khoảng 1m72, thân hình hơi mũm mĩm và có làn da ngăm đen. Hắn ta làm tổ trưởng của tổ 4.
Chẳng mấy chốc, Huy đã đi gần như kế bên cô Mai Anh.
- Tốt! Em tốt lắm, Thảo à.
Nghe cô réo to, Huy bất đắc dĩ lắm mới ngồi dậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Được hai thằng cao to đen hôi kèm cặp, cả người của hắn nhanh chóng bị nhấc bổng lên không trung, rồi bị kéo đi.
Thấy thế, cả bọn trong lớp cười nghiêng ngả. Còn cô Mai Anh thì hừ lạnh một cái rồi xoay người chầm chậm bước đi.
- À! Hà biết phòng hội đồng ở đâu chưa?
Dứt lời, cô Mai Anh chầm chậm bước ra khỏi lớp. Thấy thế, ba thằng Đức, Hào và Bảo cũng đứng lên và chầm chậm lẽo đẽo theo sau.
Lúc nãy ở phần giới thiệu, Huy nghe được phần trình bày của hai tên này. Vì vậy, một vài đoạn ký ức trong não hắn nhanh chóng nổi lên.
Đúng như hắn nghĩ, một tiếng vỗ bàn cực mạnh vang vọng khắp cả lớp học.
Đi gần với cô như vậy, tức nhiên một hương thơm từ trên người của cô cứ thoang thoảng bay vào mũi của Huy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe cô Mai Anh gọi, nàng xoay người lại và gật đầu đáp:
Còn thằng đang kẹp nách trái có tên là Nguyễn Trần Thái Bảo, dáng người cân đối cao 1m75, gương mặt bình thường và cũng có nước da ngăm đen giống hắn. Tên này được cô phong làm lớp phó lao động.
- Nghe ghê vậy mày. Thôi tốt nhất tránh xa mấy đứa này ra, kẻo nó lại lây bệnh cho mình.
Vì sao hắn lại biết?
Thấy hắn nhìn, Thảo không nóng không lạnh nói:
- Ủa mà cô bắt bọn mình đi đâu thế?
Nghe vậy, Huy liền đứng lên và bước ra bên ngoài để nhường lối đi cho nàng.
Mùi hương này rất đặc biệt. Nó thơm theo kiểu quý phái và sang trọng. Ngoài ra, hắn còn nhận ra hương thơm này hình như còn mang theo sự lôi cuốn và quyến rũ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.