Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66: Cờ tàn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Cờ tàn


Dứt lời, hắn cầm con Pháo 9 lên và đẩy về vị trí của trục Tung thứ 3.

- Mã 8 tấn 6. Sang Sông!

- Pháo 8 bình 9.

Bàn tay trắng ngần kia vừa thu lại, thì ngay lập tức, Huy không một chút do dự cầm lấy Mã 7 của cô lên.

- Pháo 8 bình 9.

Hừ lạnh một cái, Huy cầm Mã 8 lên và đặt tại vị trí gần con Tốt 5 của mình.

- Xe 8 thoái 7.

- Tượng 3 tấn 5.

Chương 66: Cờ tàn

- Pháo 9 bình 8. (Đen)

Đối thủ bên kia cũng không phải dạng vừa.

Tuy nhiên, ngay khi đặt con Pháo về vị trí cũ, nàng mới cảm thấy đây là một nước đi sai lầm.

Cầm con Xe lên, Huy liếc mắt sang cánh trái của cô. Và rồi một ý tưởng lóe lên, hắn quyết định dùng nước cờ.

Chứng kiến đôi bên toàn đi nước cờ phòng thủ, 6 bàn tay nắm chặt lại thành hình nắm đấm.

- Lần trước cô dám đổi quân với em. Thế còn lần này thì sao?

Lại lần nữa bị con Xe của địch truy đuổi, Lan Anh bậm nhẹ một bên môi và đẩy con Pháo quay trở lại vị trí cũ.

Nhưng người gặp bất lợi nhất vẫn là Huy. Bởi vì hắn là học sinh. Nếu vào muộn, không chỉ hắn bị trừ điểm cá, mà còn khiến lớp bị trừ điểm thi đua hàng tuần.

- Tượng 3 thoái 5.

Không để con Pháo này tung hoanh bên cánh phải của mình, Lan Anh liền điều Tượng 3 về thủ.

- Pháo 9 bình 3. Cô dám dùng Xe ăn Pháo không?

Vừa dứt lời, giọng nói ẩn hiện sát khí và có chút giễu cợt vang lên:

Thì thào một câu, Huy cầm con Tượng 3 đẩy về vị trí trước Tướng.

Ai ai cũng dè chừng đối phương.

Cánh tay của Huy vừa thu lại thì cánh tay của cô liền cầm lấy con Tốt 9 của hắn lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tính hơi xa đấy, cô Lan Anh à.

- Em nghĩ cô ngu?

- Tượng 5 tấn 3. Ăn Mã!

- Mã 8 thoái 7. Ăn Pháo!

Vừa đặt xong con Mã vào vị thế, ánh mắt của nàng liền lập tức dời lên nhìn chằm chằm vào gương mặt đen đó, nàng rất muốn biết trong lòng của thằng nhóc giờ đang nghĩ gì.

Quân đỏ còn 1 Xe, 1 Mã, 2 Tốt đã sang sông và còn nguyên dàn thủ. Quân đen thì còn 1 Xe, 1 Pháo, 1 Tốt chưa sang sông và cũng còn nguyên dàn thủ.

Không thể chịu được hoàn cảnh này nữa, Huy muốn kết thúc trận đấu này càng sớm càng tốt. Bản thân có thua cũng chẳng sao. (Tất nhiên, nếu đây là một trận đấu có ý nghĩa quan trọng, thì nó lại là một câu chuyện khác).

Mặc dù bản thân có 2 con Tốt sang sông, nhưng sắc mặt của Huy không một chút buông lỏng nào.

- Mã 6 thoái 8.

Biết rằng nếu bản thân không đưa quân công về về lãnh thổ, kiểu gì quân địch cũng luộc hết quân thủ của mình. Do đó, Huy liền cầm con Xe 8 lên và kéo một mạch về giao điểm giữa trục Tung thứ 8 và trục Hoành thứ 3.

- Pháo 1 bình 9, ăn lấy Tốt 1 của địch. (Đen)

Đây cũng là lúc cánh tay của nàng cầm con Mã 6 lên đặt tới một vị trí khác.

Dứt lời, hắn đẩy con Xe 8 lên một bước.

- Tượng 5 thoái 7.

Tới nước này, cả hai xem như trao đổi hòa nhau. Tuy nhiên, con Pháo của Lan Anh vẫn đang bị con Xe kia nhăm nhoe.

- Pháo 9 thoái 2.

- Nước kế của cô, chắc là Pháo 9 tiến 3. Và nước tiếp nữa, chắc là Mã 7 tấn 5 ăn lấy Tượng 5 của mình. Và nếu mọi bước đi đều đúng theo tính toán, cô sẽ dùng Xe 7 tiến 6 ăn nốt con Tượng còn lại của mình.

Thấy Huy muốn thí Tốt 5 để bắt nguyên cặp Tượng của mình, Lan Anh không cho phép điều này xảy ra. Nàng liền điều con Tượng 5 này lui lại.

Nghe thế, Lan Anh cười cười, đáp lại:

Thấy vậy, Huy cũng không dại gì biếu không không con Tượng 3 cho cô.

- Tốt 5 tiến 1. (Đỏ)

Thấy cô đi nước này, Huy nghĩ nhanh:

Mai Anh và Lan Anh là giáo viên, họ có thể vào muộn hơn 5 phút so với Huy. Tuy nhiên, bản thân của họ lại không cho phép thằng nhóc đi muộn.

- Hừ! Đuổi cùng g·iết tận con Pháo của cô ư? Em có ngon thì vào đây mà đổi quân.

Nhận ra tình cảnh giữa đôi bên, cả ba người đồng thời nhìn chằm chằm vào nhau và tháo mồ hôi hột.

Đã thầm đoán trước được cô sẽ điều quân về thủ, Huy liền đẩy quân Pháo về.

- Xe 8 tiến 1.

Lập tức, nàng hô lên:

Thấy nước cờ này của thằng nhóc, Mai Anh bỗng bật cười, nói:

Nghe vậy, Mai Anh cảm thấy ngượng ngượng, gương mặt hơi ửng đỏ.

- Pháo 9 tiến 6. Ăn Tốt 1 (Đỏ) (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đó, đổi quân nè. Cô tự quyết nhé.

- Pháo 1 tiến 1.

- 3 mũi t·ấn c·ông, mình không chột cũng què.

- Xe 5 bình 2, bắt Pháo 8 của địch.

Nhận thấy Huy muốn phòng thủ, Lan Anh cũng quyết định thủ. Tức nhiên, nàng cũng muốn công lắm, nhưng không đủ quân lực.

- Mã 6 thoái 5.

Cũng may, nước tiếp theo là tới lượt nàng. Không thể để mất con Pháo này, nàng liền thoái lui.

- Mã 7 tấn 6.

Hình cờ hiện tại của đôi bên.

Thời gian không cho phép, Mai Anh biết điều đó, Lan Anh biết điều đó, Huy cũng biết điều đó.

- Tượng 3 thoái 5.

- Pháo 9 bình 8.

- C·hết rồi. Pháo của mình phải thoát khỏi vị thế này, nếu không thì mình sẽ thua.

- Pháo 9 thoái 2.

Nhận ra ý đồ muốn chạy Pháo của cô, tất nhiên, hắn không để cô được như toại nguyện.

Thấy cô nhìn mình, Huy mỉm cười đáp lại:

Nếu thằng nhóc đem chuyện này tố cáo với nhà trường, Song Anh cũng phải chịu phạt theo.

- Tượng 3 thoái 1. Chặn lối đi của nó lại.

- Xe 8 bình 2.

Hít sâu một hơi, trong lòng của Lan Anh giờ đây nóng như lửa đốt.

Nhưng nước cờ ăn miếng trả miếng của thằng nhóc, hai hàng lông mày cong cong nhíu chặt lại. Lan Anh biết, mọi chuyện không đơn giản như bản thân thấy.

Tuy rằng chiêu Khích Tướng của mình không thành công, nhưng Huy vẫn cảm thấy hài lòng trước nước đi của cô.

Dứt lời, cô Lan Anh liền đẩy Pháo vô lại vị trí trước Tốt 9.

Không một chút do dự, Huy lập tức đẩy con Pháo đang cover Tướng sang bên trái.

Từ trong suy nghĩ đi ra, nàng liền đẩy con Pháo sang phải một bước chân.

- Cô ăn con Tốt 9 rồi sao nữa?

- Mã 5 tấn 3. (Đỏ)

- Em chơi cả buổi mà vẫn không thể điều quân sang sông t·ấn c·ông vào lãnh thổ của thằng nhóc. Vậy mà chị lại có thể khiến nó oe ngại và điều quân công về thủ.

Bởi vì, chủ nhiệm của Huy là Mai Anh, thằng nhóc có vi phạm gì thì lớp lãnh đủ. Còn Lan Anh thì là bạn của Mai Anh và đồng thời là người trực tiếp làm cho Huy đi học muộn.

Do đó, hắn phải chắc chiu từng nước đi. Không thể dùng Tấn Công làm Phòng Thủ mãi được, bản thân phải có những bước phòng thủ chắc chắn nhất để bảo toàn quân lực.

- Ồ! Nói như vậy, đây là nước thủ đầu tiên của thằng nhóc kể từ khi khai cuộc à?

Thấy đầu của con bé gật một cái tỏ vẻ đồng ý, Lan Anh chỉ mỉm cười và dời tầm mắt quay trở lại bàn cờ.

- Haizz! Giá như bản thân không bị ảnh hưởng bởi thời gian.

Thở dài một cái, nàng nhanh chóng hồi phục tinh thần và cầm con Mã lên.

- Tượng 5 thoái 3. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hừ! Dùng Pháo 9 ăn Tốt 1 của mình nhằm tạo thế công ở cánh ư? Dễ vậy sao?

- Ăn miếng trả miếng. Pháo 6 bình 9.

Nhận thấy con Mã này đang nhăm nhe phục kích con Tượng 5 của mình, Lan Anh chỉ đơn giản là lùi lại.

Chỉ cần bản thân sơ sẩy 1 nước thôi, tất cả công sức gầy dựng từ đầu cho đến giờ đều sẽ đổ sông đổ biển.

- Có con Xe kia thủ, nước Pháo 9 tiến 3 của mình xem như đổ vỡ.

- Chị Lan Anh đánh ghê quá. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Xe 2 bình 5. (Đỏ) (đọc tại Qidian-VP.com)

Lan Anh khẽ hừ một cái và con Pháo 3 của Huy lên và đặt con Mã mình tại vị trí đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Cờ tàn