Bản Nguyên Thần Tinh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Khu rừng bí ẩn
Từng tiếng bước chân nện trên hành lang xám ngắt dài và hẹp vang lên dội khắp khu trại giam hoà cùng với tiếng la hét và gào thét hỗn loạn, thế nhưng gương mặt của Thiên Minh lạnh tanh không hiện lên dù chỉ là một chút biểu cảm nào.
"Ta đương nhiên biết quy định như thế nào, chẳng qua chỉ muốn các ngươi báo cáo việc này lên muộn hơn một chút mà thôi, cũng không phải yêu cầu mọi người làm trái quy định." vừa nói hắn vừa lôi từ trong người ra một lá vàng nhỏ nhét vào tay đối phương.
Thị trấn nơi Vũ Thiên ở không quá xa thành phố vì vậy chẳng mấy chốc hắn đã dừng lại trước lối vào khu rừng trên bản đồ, nơi đây từng rất nổi tiếng với những vụ mất tích bí ẩn.
Càng đi tiếp thì trong lòng hắn càng bất an, có vẻ như hắn đã đoán ra được điều gì đấy, thế nhưng hắn vẫn không dám khẳng định điều đó là sự thật.
Hắn rất nhanh đã phát hiện thấy một vật thể phát sáng bám trên một gốc cây gần đấy, tiến lại gần đốm sáng kia hắn liền nhận ra đấy là một đầu côn trùng máy giống loại hắn đã nhìn thấy trước đấy.
Nhìn đám người rời đi hẳn Thiên Minh hướng mắt nhìn về phía trại tạm giam, sau một hồi đắn đo hắn chỉ thở dài một tiếng rồi đi thẳng về phía đó.
Thiên Minh lúc này mới định thần trở lại, hắn quay sang nhìn tên đội trưởng rồi nói: "Sự việc hôm nay có thể khoan hãy báo cáo lên trên được không?"
Thế nhưng càng theo dấu đám côn trùng máy hắn lại càng cảm thấy có đôi chút kì lạ, cuối cùng hắn cũng nhận ra nơi đây rất gần với trại tạm giam mà Vũ Thiên đang bị nhốt.
Thế nhưng sau khi bị dắt đi lòng vòng quanh khu rừng một thời gian thì không có sự việc bất thường nào xảy ra cả, cuối cùng hắn dừng chân trước một cửa hang động, đến đây thì dấu vết của đám côn trùng máy cũng biến mất.
Đảo mắt nhìn quanh một vòng, nếu như tấm bản đồ đấy thật sự là do Thiên Minh để lại thì chắc chắn đối phương sẽ để lại dấu hiệu để hắn lần theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng đám người cũng dừng lại, người đàn ông chỉ huy nói với Thiên Minh.
Chương 47: Khu rừng bí ẩn
Đây là một tấm bản đồ nhỏ phía trên có một chỗ được đánh dấu cẩn thận, hắn nhanh chóng nhận ra đây là thị trấn nơi Vũ Thiên từng ở, địa điểm được đánh dấu là khu rừng gần đó, nơi đây khá kì lạ vì vậy hắn cũng có tìm hiểu qua nhưng cũng không quá để ý.
Mặc dù vậy đối phương là người rất nhiệt huyết và quan tâm đến những người xung quanh mình, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác nhưng cũng chính vì vậy đôi khi lại khiến bản thân rơi vào tình thế khó xử.
Đối phương im lặng nhìn Thiên Minh một hồi, có vẻ như hắn cũng nhận ra điều gì đó liền nói: "Nếu không còn việc nào khác chúng ta phải trở về sớm để viết báo cáo còn nghỉ ngơi nữa."
Trầm ngâm trong giây lát hắn liền quay người đi thẳng ra ngoài, hắn bây giờ thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra nữa, vốn hắn tưởng mình đã hiểu rõ về Vũ Thiên thế nhưng mọi thứ đều bị đảo lộn chỉ sau một đêm.
Qua những tài liệu thu được cũng như ấn tượng của hắn thì đối phương ngoài việc có mối liên hệ không rõ với tiến sĩ Cao ra thì không có điểm gì quá nổi bật. Theo hắn thấy Vũ Thiên là một người thông minh nhưng lại rất trầm tính, không quá hứng thú với những sự việc xung quanh mà chỉ thích thu mình đứng ở một bên quan sát.
Sau khi đậu xe ở ven bìa rừng, Vũ Thiên bước xuống bắt đầu quan sát xung quanh, mặc dù trời tối thui nhưng không mất bao lâu để hắn tìm thấy lối vào khu rừng cách đó không xa.
Ở bên này Thiên Minh dưới sự trợ giúp của nhóm người nhanh chóng phát hiện được hướng đi của đám côn trùng máy, dù sao thì nếu như phải mang vác vật nặng thì dấu vết để lại sẽ có những điểm khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng chính vì tính cách hắn như vậy nên đối phương từ đầu vốn chỉ là một đối tượng theo dõi của hắn nhưng cuối cùng hai người lại dần trở nên thân thiết với nhau hơn. Thế nhưng từ những gì xảy ra hôm nay hắn lại cảm thấy bản thân dường như chẳng hiểu gì về đối phương cả.
Người chỉ huy nhướng mà sau đó liếc mắt nhìn về phía đồng đội của mình, những người khác im lặng nhìn hắn không lên tiếng cho đến khi một trên trong số đó thì nhìn tên chỉ huy gật nhẹ đầu.
Từ bên trong hang động một bóng đen dần tiến ra, đối phương dừng lại tại vị trí cửa hang để lộ ra thân phận của mình chính là Thiên Minh.
"Ngươi biết như vậy là trái với quy định, chúng ta đương nhiên không thể làm việc đó mà, phong hiểm quá lớn." người đội trưởng lắc đầu lạnh nhạt nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù hắn vẫn khá tự tin vào năng lực của bản thân mình nhưng hắn không muốn chỉ vì một chút bất cẩn lại khiến bản thân rơi vào trạng thái bị động, chưa kể đến những việc làm kì lạ của Thiên Minh khiến hắn cũng đôi phần bối rối, hắn cần phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng nếu đối phương thật sự là phần tử p·h·ả·n· ·đ·ộ·n·g, đến lúc đấy hắn sẽ không tiếc giá nào bắt đối phương về chịu tội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi hắn bước lại gần, trên những cái cây gần đó liền có một đốm sáng hiện lên tạo thành một con đường ánh sáng hướng vào sâu bên trong khu rừng.
Không mất quá nhiều thời gian đắn đo, Vũ Thiên tiến lên phía trước theo sự chỉ dẫn của những con côn trùng máy đang phát sáng. Tuy nhiên không ai biết được hắn đã bí mật nhấn một cái nút bí mật được giấu trên cái nhẫn trên tay hắn.
Càng đi sâu vào bên trong khu rừng sự nghi hoặc bên trong hắn càng lớn, mặc dù tỏ ra bình tĩnh nhưng toàn thân hắn vẫn luôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Bên trong khu rừng tối đen như mực, hắn có thể nghe được tiếng bước chân của bản thân trên lớp lá khô hoà cùng tiếng côn trùng râm ran.
Chẳng qua sự khác biệt rất nhỏ, chỉ có dân chuyên nghiệp cùng với thiết bị phù hợp mới có thể phát hiện những thứ đó, chứ còn với sức một mình hắn thì không biết mất bao nhiêu lâu mới tìm được tuyến đường chính xác.
Hắn còn nhìn thấy kí hiệu đi đường ra hiệu đây là điểm kết thúc được vẽ ở trên nền đất, thế nhưng mọi sự chú ý của hắn lại hướng về phía hang động, lúc hắn chuẩn bị tiến về phía cửa hang để thăm dò thì một đám côn trùng máy ở gần đấy lao ra, bám trên vách đá nơi cửa hang hình thành dấu hiệu nguy hiểm, ra lệnh cho hắn không được tiến vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Được rồi, dù sao thì việc viết báo cáo cũng không phải vội, thế nhưng ngươi cũng biết thủ tục rồi đấy, ta chỉ có thể cho ngươi 24 tiếng đồng hồ mà thôi." người chỉ huy nhét miếng vàng vào trong người rồi nói.
Cánh cửa sắt nặng nề mở ra, Thiên Minh bước vào đưa mắt nhìn quanh căn phòng trống trơn, Vũ Thiên đã biến mất khỏi phòng giam từ lúc nào. Tiến lại gần chiếc giường đá bên trong căn phòng, hắn vươn tay lấy tờ giấy to được cố định ở chính giữa.
Hắn vừa nói vừa chỉ tay về phía trước khiến Vũ Thiên trầm mặc vì hướng đối phương chỉ chính là khu vực trại tạm giam nơi Thiên Minh đang ở.
Vũ Thiên kiếm một hòn đá ở gần đấy ngồi xuống dự định nghỉ ngơi thì từ phía miệng hang bắt đầu phát ra tiếng động, hướng ánh mắt về hướng kia cùng lúc sờ vào đôi song phủ ở bên hông, hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái phòng bị.
Ra đến bên ngoài trại giam, xe của hắn đã đậu sẵn phía trước, Thiên Minh ra tín hiệu người lái xe ngay lập tức bước xuống nhường lại vị trí lái xe, thấy vậy hắn cũng nhanh chóng lên xe phóng vút đi một mình, chiếc xe phóng nhanh về phía ngoại ô thành phố.
Sau giây lát đắn đo cuối cùng hắn cũng quyết định không tiến vào bên trong hang động, mặc dù không biết đối phương đang giở trò gì nhưng tính đến hiện tại hắn vẫn chưa gặp phải nguy hiểm nào, chứng tỏ đối phương cũng không có ý định làm hại hắn.
"Như vậy là đủ rồi, mọi người đã vất vả rồi cũng nên về nghỉ ngơi thôi." Thiên Minh cười nhẹ gật đầu nói.
Khu vực này rất đặc biệt nên người bên ngoài gần như không được lại gần, đã vậy còn được kiểm soát nghiêm ngặt nên việc có kẻ lạ mặt chọn đây làm chỗ trú ẩn gần như là không thể, thậm chí bọn chúng còn tránh nơi này không kịp.
"Từ các dấu vết để lại gần như có thể chắc chắn đối phương đang ở đâu đó hướng bên kia."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.