Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59: Nữ sư thúc Tuyệt Thiên Vẫn, tới phòng ta!
Trần Lục bình tĩnh nào.
...
Dài dòng lải nhải.
" Ô ~ phụ thân, bế "
" Vậy được, nhưng ta cần dẫn nàng theo "
" Không được, phù lục truyền tin dễ bị trộm hoặc nhìn lén "
" ? "
Nhược Ly thì...dẹp, nhỡ nàng giống như trong mô phỏng lần trước, rút kiếm muốn chém cả Nhạc Nhạc thì chắc dọa Tiểu Bạch hóa thành Đại Bạch luôn mất.
" Chuyện nhỏ, sư thúc xin yên tâm "
Tuyệt Thiên Vẫn hơi suy tư, tự dưng cất lời khiến hắn hết hồn: " Đến phòng ta một chuyến đi "
Khè ~
Chương 59: Nữ sư thúc Tuyệt Thiên Vẫn, tới phòng ta!
Thật đáng yêu... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn xuống, Trần Tiểu Bạch đã quay về trạng thái bình thường, thấy hắn nhìn nàng liền giơ hai tay nhỏ.
" Có thể, đi theo ta "
Chẳng hiểu sư thúc Tuyệt Thiên Vẫn lấy đâu ra tình báo rằng hai người đó có quan hệ thân thiết nữa.
Cố nén không thả phù khôi ra đánh đối phương, Trần Lục miễn cưỡng nở nụ cười gượng hỏi thêm.
Thế có phải mau không!
Giọng nói chợt vang lên sau lưng, nhìn lại đó là một nữ tử váy tím, thân thể mảnh khảnh lung linh nhưng lại vác một thanh cự kiếm vượt xa thể trạng của mình, trông rất mất cân đối. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ừm, ta là Tuyệt Thiên Vẫn, chấp sự Kiếm Phong, ừ thì...nghe đệ tử khác bảo ngươi có quan hệ rất tốt với Lãm Hồng Lăng của Đan Phong? "
Trần Lục ngồi lên ghế, Tuyệt Thiên Vẫn ở đối diện, Trần Tiểu Bạch nằm ỳ ra trên đùi hắn.
Mặc dù đi xa cả năm, nhưng luôn có người tới quét dọn nên vẫn rất ngăn nắp, dơ nữa thì một tấm phù lục là sạch sẽ cả thôi.
Phía trên.
...
" Ngươi bị đần? " Lần này đến phiên Tuyệt Thiên Vẫn khó chịu, đây là kẻ ngu đi, nói đến vậy vẫn không hiểu.
" Đúng là có chuyện như vậy "
Rõ ràng mọi thứ của nàng đều hơn người ta, nhưng vẫn thua do thiếu quyết đoán, đúng là mất mặt đến cực điểm.
" Ngươi hẳn là Trần chấp sự nhỉ "
Sắc mặt nàng tối đen, hít một hơi thật sâu nói rõ ràng hơn: " Đừng có nghĩ bậy bạ, ta tìm ngươi chỉ vì muốn trò chuyện một chút về Lãm Hồng Lăng "
Nhìn nữ hài tới tới lui lui như là " hiếu kỳ bảo bảo " Trần Lục rơi vào trầm tư.
" Để xem nào, ta có vài nhân tuyển "
" Ngươi vẫn chưa thử đột phá trung kỳ sao ? "
Hắn quay về không báo trước cho ai nên cũng chẳng thấy ma nào đón, liền dẫn Trần Tiểu Bạch cùng về căn nhà ở khu tạp dịch.
...
" À không, bây giờ cô ta đang nhậm chức ở Chấp Pháp Điện thì phải "
Trần Lục gật đầu, trong lòng lại thấy cái tên Tuyệt Thiên Vẫn nghe quen quen.
Tuyệt Thiên Vẫn nói thẳng, lười chơi bí ẩn ám hiệu, mặc dù nghe khá ngầu nhưng tên đối diện bị ngốc, đợi tiếp nữa có khi lại biến cả nàng thành tên đần mất.
" Dầu gì tính tới nay cũng đã đợi chín năm, chờ thêm vài tháng để đạt trạng thái tốt nhất cũng không có vấn đề gì "
Đừng làm bậy, trên người ta có hai bộ phù khôi Trúc Cơ, thật sự liều mạng lên ai c·hết vào tay ai còn chưa thể chắc chắn đâu.
Chuyện vừa rồi chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn ngủi.
Khuyên? Sư tỷ mà gặp có khi sẽ rút quạt gõ đầu đối phương, còn bên kia vung kiếm chém ngược về, chứ khuyên nhủ thế nào được.
Trần Lục mặc kệ nó cứ thế đi tiếp, nhưng còn Trần Tiểu Bạch thì bất thình lình quay đầu, hai con mắt hóa xà nhãn vàng rực trừng ngược trở về.
... (đọc tại Qidian-VP.com)
" Phù lục truyền tin ? "
Lưu Tiểu Thụ nhanh chóng tới căn viện của Trần chấp sự, vừa vào cửa liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc khi thấy một tiểu nữ hài lạ lẫm.
Đại sư tỷ Kiếm Phong liên tục tới gây sự, nhưng người ngoài nhìn vào lại tưởng hai bên là bằng hữu gặp nhau rồi trò chuyện cũng nên.
Nhạc Nhạc cũng không được, để nàng lo tu luyện đi, ta còn tính cho nàng sang năm tham gia thi đấu ngoại môn giống trong mô phỏng.
Tu sĩ Trúc Cơ!
Trần Lục cảm thụ một cái liền giật mình.
Rời khỏi phòng của Tuyệt Thiên Vẫn, Trần Lục bĩu mỗi.
Nó sợ hãi đến mức quấn thành hình tròn, càng quấn càng nhỏ, nếu có thể làm được thì chắc nó phải quấn chính mình tan vào hư vô luôn mất.
Một con Độc Linh Xà bị giam trong lồng sắt ở bong thuyền, nó giương đôi xà nhãn nhìn chăm chú vào hai thân ảnh vừa bước lên.
" Tỷ tỷ của ta là đại sư tỷ Kiếm Phong, Tuyệt Thiên Tuyết "
Trần Lục lại cảm thấy chuyện này mức nhảm nhí.
Trần Lục suy tư một chút rồi bế nàng vào ngực.
" Vậy thì chỉ còn lại vài nhân tuyển thôi..."
!!!
" Ta muốn đi bế quan đột phá ngay, nhưng không thể đặt nàng ở đây một mình được, cần một người trông dùm, hoặc...một vị bảo mẫu luôn càng tốt "
Trần Lục thấy là lạ: " Sư thúc, sao ngài không tự mình đi nói với Hồng Lăng sư tỷ đi, thông qua ta làm gì, không phải quanh co lòng vòng hơn sao " (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết mình đang bị giày xéo trong âm thầm, Trần Lục nghe vậy mới liên tưởng tới sư tỷ từng kể, là có bà điên nào đó ở Kiếm Phong đến kiếm chuyện với nàng.
Chỉ một ánh mắt, Độc Linh Xà như gặp phải tổ tông, lưỡi rắn bay ngược trở về, suýt thì va phải nanh độc, c·hết bởi chính nọc độc của mình.
Làm sao những gì nàng kể, với những gì ta biết khác nhau hoàn toàn thế.
" Tuyệt sư thúc, ta vẫn không rõ..."
" Trần chấp sự, ngài trở về "
" Ừm, vừa về không bao lâu, tiểu tử ngươi tin tức linh thông thật "
Không, ta không biết!
" Liền ngươi hỏi nhiều lắm, chỉ cần nói những gì ta nhờ vả với Lãm Hồng Lăng là đủ, đồ trong túi trữ vật sẽ là của ngươi "
Trần Lục cười nói, nhưng khi nhận thấy tên này vẫn là luyện khí sơ kỳ liền kỳ quái.
Lần này nhất định phải thắng Mộc Doanh Doanh, phải giành được xếp hạng cao hơn, nghĩa nữ của ta không thể kém như vậy.
Bình tĩnh!
Trần Lục buồn bực, chẳng hiểu vị sư thúc này chơi trò bí hiểm gì, nói thẳng sẽ c·hết?
" Ta nhớ rằng đã đổi một viên Tụ Linh Đan phẩm chất khá tốt cho ngươi từ năm trước rồi "
" Đúng là vẫn chưa " Lưu Tiểu Thụ ngượng ngùng cười khan. " Chủ yếu là do đệ tử thấy thời cơ chưa tới, nên vẫn còn chần chờ " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Chính là Trần Lục, gặp qua sư thúc "
Biểu cảm của nàng tràn ngập thú tính, cứ như vừa bị con Độc Linh Xà đó khiêu khích nên phẫn bôn.
Răng nanh, lưỡi đỏ tươi nhè ra.
" Chắc ngươi cũng biết tỷ ta có quan hệ khá tốt, thân thiết với Lãm Hồng Lăng..."
Có khi là tam sao thất bản?
" !? " Trần Lục cứng đờ cả người, không phải chứ sư thúc, ngươi muốn làm cái gì.
Trần Lục hơi kinh ngạc, chuyện vừa rồi sao mà giấu được tinh thần lực của hắn.
Hửm?
Tuyệt Thiên Vẫn nhìn qua Trần Tiểu Bạch, thấy là một nữ hài đáng yêu cùng ngây thơ liền đồng ý.
...
Nửa tháng sau, đợi đến khi phi thuyền hạ xuống tông môn rồi mà Trần Lục vẫn không thấy bóng dáng của Tuyệt Thiên Vẫn đâu.
" Chuyển lời liền chuyển thôi, còn sư tỷ có giúp hay không chẳng liên quan gì đến ta "
Một cái túi màu hồng đặt trước mắt Trần Lục, tinh thần lực chui vào hắn tức khắc thu túi về, gật đầu đồng ý.
Kệ đi!
Đi thêm chốc lát...
Quan hệ rất tốt?
Chẳng lẽ xuống thuyền từ trước rồi?
" Chắc ngươi phải đoán được ta muốn nói về chuyện gì rồi nhỉ? "
Tuyệt Thiên Vẫn định đi, thấy hắn còn đứng đó liền nhíu mày, nhìn vẻ mặt Trần Lục biến liền hiểu tên này đang suy nghĩ tới cái dơ bẩn gì.
" Khoảng thời gian gần đây tỷ tỷ ta ngày càng đắm sau vào tình yêu cuồng nhiệt với Bạch Diện Lang Quân, thậm chí bỏ bê tu hành, khiến người làm muội muội như ta rất lo lắng "
" Ngươi không hiểu " Tuyệt Thiên Vẫn lắc đầu. " Nếu ta tự mình đi, lỡ tỷ tỷ biết thì sao ? "
" Ta dự tính nhờ Lãm Hồng Lăng giúp khuyên tỷ tỷ một chút, cứ chìm đắm mãi thế này nhỡ phong chủ tức giận thì không tốt "
Đây là một gian phòng khá bình thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.