Bảo Bối Cún Con Của Tôi
Nguyệt Sơ Giảo Giảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11
Tôi kéo kéo tay áo cậu ta.
Đến vội quá, quên mất không báo cho cậu ta, tôi có chút xấu hổ. Ai ngờ lại trùng hợp như vậy.
Chu Vọng cẩn thận thắt dây an toàn cho tôi, trong lúc đó không quên "lợi dụng": “Một cô gái nhỏ làm chuyện xấu lại còn sợ hãi à."
Một giọng nói vang lên bất ngờ khiến tôi sững sờ: “Tiểu Chu gia, cậu đã tìm thấy Thiến Thiến chưa?"
Tuổi còn trẻ mà nóng tính như vậy, không tốt.
Trong lúc môi lưỡi kề nhau hỗn loạn, tôi đã cảm nhận được mùi m.á.u tanh trong miệng.
Nói xong, cậu ta kéo tôi đi.
Tôi theo bản năng siết c.h.ặ.t t.a.y áo cậu ta. Chu Vọng lười biếng ngẩng đầu, mặt không đổi sắc nói: “Cô ấy về nhà rồi."
Tôi đẩy cậu ta ra: “Sao cậu lại ở đây?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu ta nhếch mép cười: “Tất nhiên em sẽ vô điều kiện đứng sau chị, chị muốn hái sao trên trời, em cũng sẽ giúp chị."
Cậu ta lại hừ hừ: “Chị ơi tốt lắm~”
Tôi khoác áo của cậu ta, nháy mắt với Trần Ngọt.
"Chị, quán bar đó, là của em, yên tâm đi."
Tôi thường nghi ngờ Chu Vọng bị rối loạn nhân cách. Giây trước cậu ta còn làm nũng, giây sau cậu ta có thể nghiêm túc như một người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ít lướt mạng đi, đọc sách nhiều vào."
"Nhìn cái gì mà nhìn, đây là bạn gái tôi, còn nhìn nữa, tôi móc mắt cậu ra đấy."
Vừa đi ra ngoài, lại bị người ta ôm eo từ phía sau. Giọng nói trầm thấp nguy hiểm của Chu Vọng vang lên bên tai ta: “Chị ơi, đồ dối trá."
Chương 11
Cậu ta lạnh lùng hừ một tiếng, cố ý lau vết m.á.u trên khóe miệng, giọng điệu âm dương quái khí: “Chị ơi tốt lắm~”
Thấy cậu ta sắp tức giận đến nơi, tôi bèn bịt miệng cậu ta lại, dỗ dành.
(*Âm dương quái khí: nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.)
Cậu ta nhìn tôi từ trên xuống dưới, ánh mắt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái váy c.h.ế.t tiệt, ngắn như vậy, không muốn sống nữa à?"
Sao tôi cảm thấy lời này của cậu ta có ý tứ khác vậy?
Lòng dạ đàn ông như kim đáy biển.
Cậu ta tủi thân nói: “Chị ơi."
Tôi gật đầu. Hình như cậu ta cũng đoán được tôi muốn nói gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ừm, cậu ta thật sự rất biết cách, tôi thật sự có chút cảm động.
Tôi không nhịn được, cho cậu ta một cái bạt tai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giây tiếp theo, cậu ta hôn xuống.
Tôi phản ứng lại chậm, liền vội vàng giải thích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi cắn mạnh cậu ta một cái. Cậu ta trả thù bằng cách cắn lại.
Tôi: ?
Nhưng tôi nghĩ lại, sống trong môi trường gia tộc đầy nguy hiểm và thủ đoạn, tinh thần không bình thường cũng là chuyện bình thường.
Bạch Thiến Thiến luôn được nuôi dưỡng trong nhung lụa, ngày thường đều có vệ sĩ đi theo bảo vệ bí mật.
Ánh mắt đối phương dừng lại trên người tôi, Chu Vọng đá hắn ta một cái.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.