Bảo Bối Nhỏ Của Anh Nhan
Toàn Nhị
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Cảm giác hơi kỳ lạ
(Khuyết áo vest là phần được tạo ra trên áo vest để cài khuy (nút))
Ôn Nhiễm tự cổ vũ bản thân xong, liếc nhìn thời gian, đã một giờ chiều rồi.
Phóng viên hỏi: “Xin hỏi lần này cô đến cùng tổng giám đốc Nhan của ‘Carllyle’ phải không?”
Đó là một đoạn video phỏng vấn.
Yên Nhiễm tỏ ra rất dễ tính, cười tít mắt nũng nịu: “Đổi câu hỏi khác được không?”
Ôn Nhiễm phóng to bức ảnh.
Lý Uyển: [Nhân dịp cuối tuần nghỉ ngơi cho khỏe hai ngày đi.]
Video kết thúc tại đây.
Đờ người một lúc, không hiểu sao Ôn Nhiễm lại bấm vào xem.
Đinh Dao và Nhan Vọng Thư, là mối quan hệ có thể cùng uống cà phê trò chuyện.
“Vừa nãy nói chị tổng giám đốc Nhan về Hộ Thành theo kế hoạch ban đầu…” Ôn Nhiễm hỏi: “Em có thể hỏi là ngày nào không? Anh ấy về ngày nào ạ?”
Yên Nhiễm quay đầu, cười rạng rỡ, giọng điệu vui tươi: “Có người cầu hôn rồi tính sau.”
“Biết rồi, anh bận đi.”
Nhưng nếu xảy ra với Đinh Dao thì dường như lại không quá kỳ lạ, bởi vì cô ấy thực sự rất tốt.
Nhìn lại bộ vest đen tưởng chừng đơn giản của anh hóa ra là được lựa chọn kỹ càng để làm nổi bật viên đá quý.
Tin tức đăng rất nhiều ảnh hiện trường.
Rốt cuộc, vẫn là câu nói của Nhan Vọng Thư đã phá hủy sự tự tin của cô.
Có phóng viên vẫn lớn tiếng hỏi: “Cô còn trẻ như vậy đã kết hôn có phải quá đáng tiếc không?”
Các phóng viên phản đối nhẹ nhưng thực sự không hỏi nữa mà chuyển sang câu hỏi khác: “Cô bận rộn như vậy, làm sao để cân bằng giữa công việc và cuộc sống?”
Ôn Nhiễm gửi một biểu tượng cảm xúc ‘OK’ dễ thương.
Hơi thở vừa lên tới cổ họng đã bị người đàn ông đầu dây bên kia ngắt lời.
Trang phục của anh tương phản rõ rệt với những người xung quanh, dù là phong cách đơn giản kín đáo nhưng đường nét góc cạnh phương Tây cùng thân hình không thua kém người mẫu, cử chỉ toát lên vẻ quý phái.
Đúng như lời dì chăm sóc nói về sự chu đáo, Nhan Vọng Thư thậm chí còn để lại xe cho cô.
Cô ngẩng thẳng lưng dựa ra sau, thả lỏng cổ đã cứng đờ, hai tay ôm máy tính bảng, ngắm nhìn tác phẩm của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong số đó có một bức ảnh, những nhân vật xung quanh đều bị làm mờ, chỉ còn lại Nhan Vọng Thư và Yên Nhiễm.
Bản vẽ dù sao cũng chỉ là hai chiều, không sinh động bằng nhìn thực tế.
Ôn Nhiễm chợt nhớ lại đêm đó ở bệnh viện, cô bước ra từ phòng kiểm tra, thấy bóng lưng cao ráo của người đàn ông đứng dựa vào tường trắng, một tay cầm điện thoại, không biết đang nói gì, tay còn lại xách một chiếc túi da màu đỏ sẫm.
Phóng viên xúm vào: “Nói đi mà! Mọi người đều muốn biết lắm!”
Yên Nhiễm hơi ngẩng đầu suy nghĩ: “Tôi yêu công việc, cũng yêu cuộc sống, tôi biết ơn tất cả những gì mình đang có. Tôi sẽ trân trọng từng công việc và càng trân trọng những người bên cạnh mình hơn.”
Lần này cô phát hiện thêm điểm nhấn mới, phụ kiện của Nhan Vọng Thư.
Quản lý kịp thời ra ngăn phóng viên: “Xin lỗi xin lỗi, chúng tôi còn lịch trình khác.”
Đồ ăn nhanh chóng được giao đến, Ôn Nhiễm bày từng hộp thức ăn ra, dựng máy tính bảng giải trí lên, vừa ăn vừa xem tin tức.
Xây cao hơn trước, vững chắc hơn trước.
Lần này phóng viên không buông tha cô: “Trong giai đoạn thăng tiến của sự nghiệp cô có nghĩ đến việc trở về với gia đình không?”
Ôn Nhiễm chợt nghĩ đến một điều, đó là Nhan Vọng Thư ngoài các sự kiện ra dường như không đeo bất kỳ trang sức nào.
Giọng nói này, Ôn Nhiễm nghe ra ngay là Nhan Vọng Thư.
Công tử quý tộc trong giới thượng lưu, có lẽ chính là để chỉ người như vậy.
Ôn Nhiễm cúi đầu ăn vài miếng cơm, nhai chậm rãi rồi tiếp tục xem lại ảnh tin tức.
ĐIỆN! THOẠI! CHƯA! CÚP! SAO?!!!
Ôn Nhiễm tỉnh táo lại, ánh mắt dán vào máy tính bảng, dần dần, môi cô mím thành một đường thẳng.
Ôn Nhiễm lập tức nghĩ đến, ngày cưới của Yên Nhiễm và Nhan Vọng Thư?
Giờ cô không dám không ăn cơm.
Trong ảnh, Nhan Vọng Thư ngồi xa ống kính, mặc bộ vest đen cổ rộng, bên trong là áo sơ mi trắng, cổ áo thắt nơ cùng màu với vest.
“Ừ, lúc đó tôi sẽ bảo Tần Tiêu sắp xếp cuộc họp trước.”
Ái Vi: [Không sao là tốt rồi, vấn đề ăn uống sau này cậu không thể tùy tiện đối phó được nữa đâu.]
“Những người bên cạnh?” Phóng viên đùa cợt: “Là tổng giám đốc Nhan sao?”
Chiều Chủ nhật, cuối cùng Ôn Nhiễm cũng hài lòng với bản thiết kế của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôn Nhiễm chạm nhẹ vào màn hình, lướt sang những bức ảnh khác, có rất nhiều ảnh đều xuất hiện bóng dáng Nhan Vọng Thư.
Ôn Nhiễm không định nghe cô ấy nói chuyện điện thoại, ngồi trên ghế cúi đầu chơi đùa với các ngón tay.
Cô nghĩ, đã quyết định làm thì phải làm đến nơi đến chốn.
Trong lòng cô vẫn còn một thắc mắc, đó là ngay cả Trần Tinh cũng biết cô bị ốm, trong khi cô chưa kịp báo với công ty.
Bình thường cô bận công việc, trong công ty cũng không có dụng cụ điêu khắc sáp, cô muốn căn cứ vào thời gian Nhan Vọng Thư về để lên kế hoạch.
Không phải khuyên tai mà là khuyên cài.
Ôn Nhiễm nhìn mãi, trong đầu hiện lên đường nét tinh xảo lạnh lùng của Nhan Vọng Thư.
Dưới chiếc nơ thẳng tắp điểm xuyết một viên đá quý màu xanh, trên khuyết áo vest là hai chiếc khuyên tai hình sao biển bằng đá sapphire.
Yên Nhiễm nghe câu hỏi, bất lực lại ngại ngùng nhún vai, sau đó cầu cứu nhìn về phía quản lý đứng sau.
Chương 28: Cảm giác hơi kỳ lạ
Ngày cưới?
Địa vị của anh rõ ràng khác biệt so với những ngôi sao tụ tập đông đúc, chỗ ngồi rộng rãi không chật chội, thậm chí anh còn thả lỏng tư thế, một tay chống lên thành ghế như đang lắng nghe người bên cạnh nói chuyện.
Phóng viên hỏi sâu hơn: “Ý cô là cô không ngại kết hôn trong giai đoạn thăng tiến của sự nghiệp sao?”
Nhưng quan hệ giữa cô ấy và Nhan Vọng Thư, dù không nói thẳng… nhưng cũng coi như là hé mở rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ăn cơm xong uống thuốc, Ôn Nhiễm ôm máy tính bảng dựa vào đầu giường, tỉ mỉ hoàn thiện bản thiết kế.
Yên Nhiễm mặc váy đuôi cá lấp lánh màu đỏ tím, trang điểm rực rỡ. Cô cầm hai chiếc mic, xung quanh còn có trợ lý ôm một đống mic cho cô trả lời phỏng vấn.
Đinh Dao giọng điệu quan tâm hết mực: “Em chắc chắn là không có chỗ nào khó chịu chứ?”
“Monna!” Ôn Nhiễm cắn nhẹ môi, giọng nói nhỏ nhẹ: “Em có thể hỏi chị một chuyện được không?”
Ánh mắt Ôn Nhiễm lại dán vào máy tính bảng rồi chợt nhận ra, Nhan Vọng Thư xách túi giúp cô…
Điện thoại trong tay rung lên, là Ái Vi và Lý Uyển trong nhóm chat hỏi thăm sức khỏe của Ôn Nhiễm đã khá hơn chưa.
Ừm… cảm giác hơi kỳ lạ.
Nhìn từ góc độ này, ranh giới giữa họ và các ngôi sao rõ ràng hơn.
Thứ hai, sau cuộc họp định kỳ, Ôn Nhiễm trở về vị trí làm việc xử lý công việc.
Xem đến cuối tin tức Ôn Nhiễm mới biết tất cả trang sức mà các người mẫu trong buổi diễn này đeo đều là của ‘Carllyle’.
Mỗi lần nhớ lại câu nói này Ôn Nhiễm đều cảm thấy da đầu tê dại, sống lưng lạnh toát.
!!!
Gần đây trong nước đột nhiên nổi lên một trào lưu phong cách cổ điển Tây Âu, Ôn Nhiễm lấy cảm hứng từ đó.
Bức tường thành cô xây dựng bao năm nay bị một câu nói của anh đánh tan. Ôn Nhiễm vốn không phải người gặp khó khăn là trốn tránh. Cô muốn từ chỗ sụp đổ xây lại bức tường thành.
Ôn Nhiễm tưởng là có việc công giao cho mình, kết quả Đinh Dao hỏi cô: “Sức khỏe em đỡ hơn chưa?”
Cô thẳng thắn nói: “Có việc gì xin cứ nói.”
Ôn Nhiễm trả lời: [Đỡ nhiều rồi, giờ đang về nhà.]
Đinh Dao không ngờ Ôn Nhiễm lại hỏi chuyện này, mắt tròn xoe, một lúc không phản ứng được nên trả lời thế nào.
Buổi chiều Ôn Nhiễm ngẫm nghĩ mãi về tác phẩm của mình, cô quyết định bắt tay vào điêu khắc sáp.
Cuối tin tức hệ thống đẩy thêm tin liên quan, tiêu đề là ‘Tiểu hoa Yên Nhiễm lần đầu hé lộ, trả lời thẳng thắn về ngày cưới…’
Giọng anh nhẹ nhàng, pha chút cười: “Thứ hai tuần sau.”
Cài khuyên tai của nữ giới lên khuyết cổ áo vest quả là một cách thể hiện độc đáo.
Lúc này anh ấy chắc vẫn còn ở nước F chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đột nhiên, điện thoại của Đinh Dao vang lên, cô liếc nhìn màn hình, rồi nháy mắt tinh nghịch dặn Ôn Nhiễm: “Em đợi chị một chút nhé, chị nghe điện thoại đã.”
Nhãn hàng mời rất nhiều người mẫu nổi tiếng trong và ngoài nước tham gia trình diễn, cùng nhiều ngôi sao đình đám đến xem show, tăng thêm độ phủ sóng.
Không phải đã trả lời rồi sao?
Không khí có chút lãng mạn.
Tiêu đề trang thời trang là buổi trình diễn sản phẩm mới năm 2019 của thương hiệu thời trang xa xỉ XXX, được tổ chức tại BL nước F hôm qua.
Anh nói: “Ở chỗ tôi, cô thậm chí còn chưa đủ tư cách là một nhà thiết kế đạt chuẩn.”
Ánh đèn trên sàn diễn biến đổi liên tục, có lúc khuôn mặt anh hiện rõ, có lúc lại chìm vào bóng tối chỉ còn lại đường nét góc cạnh.
Yên Nhiễm ngồi ở vị trí gần ống kính hơn, hơi nghiêng đầu, liếc nhìn về phía Nhan Vọng Thư đang ngồi cách cô một khoảng.
Bạch ngọc phỉ thúy làm đá chủ, xung quanh đính một vòng kim cương nhỏ, vành nhẫn dùng vàng đen 18K mô phỏng hoa văn tự nhiên trên vải ren, phần khảm vàng như dây leo hoa hồng.
Cô vừa định mở miệng nói mình chỉ hỏi cho vui, không tiện nói thì thôi.
Đầu dây bên kia nói: “Email của cô tôi đã xem, về nước hãy cùng phòng thị trường và phòng marketing họp bàn rồi quyết định.”
Cô càng nhìn càng thấy không tự tin.
Yên Nhiễm: “Ừm~ Tôi là cô gái khá truyền thống, vẫn sẽ coi gia đình là trên hết.”
Ôn Nhiễm: [Được.]
Ôn Nhiễm ngẩng đầu: “Dạ?”
Ôn Nhiễm gật đầu: “Em chắc chắn, em rất ổn.”
Cô cũng đã gặp anh vài lần, ngoài đồng hồ đeo tay thực sự chẳng có gì khác.
Sự quan tâm đột ngột và nhiệt tình này có chút kỳ lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mic được trả lại cho các phóng viên, Yên Nhiễm trong sự hỗ trợ của trợ lý đi về phía hậu trường khu phỏng vấn.
Sàn diễn được tổ chức trong nhà, tông màu chủ đạo là xám cao cấp.
Những người mẫu cao ráo khí chất trình diễn trên sàn catwalk, các ngôi sao xem show ăn mặc tinh tế, ngồi san sát ở hàng ghế đầu tiền hình gợn sóng gần sàn diễn nhất.
Giữa biển người mênh mông, em chỉ nhìn thấy anh.
Cái tiêu đề tin tức này có phải quá vô lý không? Cô ấy có trả lời gì về ngày cưới đâu?
Nhìn lúc đó, cũng khá là bình dị.
Khuyên tai hình sao biển đá sapphire tương ứng với viên đá quý xanh dưới chiếc nơ, màu sắc lộng lẫy, toát lên vẻ sang trọng và bí ẩn.
Đinh Dao rất thoải mái: “Cô hỏi đi.”
Vậy là Nhan Vọng Thư đã nói.
Không chỉ Ôn Nhiễm nghĩ vậy, mọi người trong phòng đều nghĩ như thế. Trong lúc trò chuyện, có người còn nói Đinh Dao là quản lý tốt nhất mà họ từng gặp.
Ôn Nhiễm chỉ muốn xác định thời gian Nhan Vọng Thư về nước, muốn biết liệu lúc đó mình có hoàn thành được phần điêu khắc sáp không.
Cuối tuần Ôn Nhiễm cảm thấy người đã có sức, liền không nằm trên giường nữa, lại chui vào phòng làm việc.
Vì vậy cô nỗ lực bấy lâu chính là để Nhan Vọng Thư thu hồi lại câu nói đó.
Ái Vi: [Sáng sớm nay, Đinh Dao giao việc gấp của cậu cho tớ xử lý, tớ hỏi một câu thì cô ấy bảo cậu bị ốm.]
Ôn Nhiễm hỏi ra nghi vấn: [Sao mọi người biết chuyện tớ bị ốm vậy?]
Cô nhanh chóng đặt máy tính bảng xuống, lấy điện thoại gọi đồ ăn.
Đinh Dao nói xong, gọi: “Ôn Nhiễm.”
Việc đầu tiên cô làm khi về nhà là tắm rửa gội đầu.
Ôn Nhiễm cảm thán, đồ ăn mang về thật tiện lợi, sau này có thể thường xuyên gọi.
Yên Nhiễm: “Kết hôn với người mình yêu là ước mơ của mọi cô gái mà? Nếu tình yêu đích thực của tôi muốn kết hôn tôi nghĩ mình sẽ suy nghĩ nghiêm túc, nhưng kết hôn không có nghĩa là tôi từ bỏ sự nghiệp đâu nhé.”
Ôn Nhiễm lập tức nở nụ cười ngọt ngào đáp lại: “Đỡ nhiều rồi ạ.”
Đinh Dao đột nhiên gọi cô vào văn phòng.
Quả là một chiêu quảng cáo đẹp đẽ cùng có lợi.
“Vậy thì tốt.”
Đinh Dao ngẩng đầu nhìn Ôn Nhiễm một cái, hỏi Nhan Vọng Thư: “Thời gian anh về vẫn là ngày theo kế hoạch ban đầu chứ?”
Sau đó cô chạm nhẹ vào màn hình, bật loa ngoài.
Nhưng giờ nhìn biểu cảm của Đinh Dao, cô cảm thấy có lẽ mình đã thất lễ.
Ôn Nhiễm ngồi trong xe, bên ngoài là ánh nắng rực rỡ.
Hôm qua Ôn Nhiễm đổ rất nhiều mồ hôi, giờ cảm thấy người nhớp nháp.
Ôn Nhiễm tắt máy tính bảng tập trung ăn cơm, đồ ăn sắp nguội hết rồi.
Yên Nhiễm lại cầu cứu quản lý bằng ánh mắt.
Ôn Nhiễm lật thêm vài bức ảnh nữa mới phát hiện người ngồi cạnh anh là nhà thiết kế chính của nhãn hàng và một đại gia khác trong giới thời trang.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.