Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 104. Triều hội đầu năm kết thúc. ( Lời cảm ơn của tác ở phía dưới)
Chương 104. Cảm ơn các bạn Lô cốt, Hello 123 My sói Thành nô bi, Phạm Thượng thư Thứ xây dựng đã tặng quà cho tác. Cảm ơn rất nhiều.
Lê Tấn thấy không ai đứng ra tấu thêm thì quyết định kết thúc vấn đề ở đây. Từ lúc bắt đầu đến giờ triều hội đều xoay quanh ba đạo chiếu chỉ của hắn. Thời gian qua đi khá lâu nên chuyển qua vấn đề khác dù sao đại triều đầu năm còn nhiều vấn đề phải thương nghị.
Hắn nói :" Vấn đề liên quan đến ba đạo chiếu chỉ kết thúc ở đây. Chúng ái khanh không cần nói thêm cứ thế mà làm. Bây giờ chúng ta chuyển sang phần tấu báo ai có tấu thì tâu lên."
Bách quan vẫn còn nhiều lời trong lòng chưa nói nhưng bệ hạ đã quyết định dừng bàn luận tại đây nên mọi người cũng đành chịu. Ba đạo chiếu chỉ này hẳn sẽ gây phong ba rất lớn, mọi chuyện chưa kết thúc đơn giản vậy. Mọi người đều tạm để sang một bên đợi về sau chậm rãi m·ưu đ·ồ.
Lữ Côi Vương là người đầu tiên tấu báo. Lão nói :" bẩm bệ hạ, thần đã hoàn thành nhiệm vụ bổ nhiệm quan lại thay thế những người từ chức mà bệ hạ đã giao phó. Nay thần xin phục mệnh với bệ hạ tất cả quan viên được bổ mới đều được thần lựa chọn kỹ càng. Đây là tấu chương ghi chép lại thông tin về từng người trong số họ thần xin dâng lên để bệ hạ ngự lãm."
Nói xong lão hai tay dâng lên tấu chương. Nguyễn Nhữ Vi biết ý liền tiến tới nhận tấu chương kiểm tra một lượt rồi dâng lên.
Bách quan thấy Lữ Côi Vương báo cáo đã hoàn thành việc này thì có nhiều người cực kỳ bất ngờ. Bọn họ thực không hiểu Lữ Côi Vương trong thời gian ngắn như vậy có thể bổ gần hai trăm quan viên thay thế . Đã thế gần 200 quan chức này còn không nhậm chức ở gần một chỗ nghe nói có những người nhậm chức tận Quảng Nam Thuận Hóa. Vương gia chẳng nhẽ có phép bay đi bay về như thần tiên nên mới làm được. Còn những người biết được huyền cơ trong chuyện này thì tỏ ra khinh bỉ, họ biết chỉ là trò lừa gạt mà thôi.
Lê Tấn mở ra tấu chương đọc xem một lượt rồi khen : " hoàng thúc quả là tài giỏi việc khó như vậy mà có thể hoàn thành xuất sắc . Trẫm thật vui mừng không hổ là Thái bảo đúng là triều ta bảo . Lần sau có nhiệm vụ khó khăn gì trẫm sẽ lại phái hoàng thúc đi làm . Với năng lực siêu phàm này thì có nhiệm vụ nào hoàng thúc không hoàn thành được. Có được sự phò tá của hoàng thúc quả là may mắn của trẫm cũng là may mắn của Đại Việt."
Lời khen này của Lê Tấn khiến cho mọi người vốn đang thầm khen ngợi Lữ Côi Vương phải câm nín. Bệ hạ đây là nâng g·iết nha nhận lời khen này xong sau này Thái bảo sẽ thảm rồi. Triều đình có việc gì khó thì bệ hạ lại phái Thái Bảo đi làm. Lúc đó mà Thái Bảo làm không được thì ngài sẽ nói " Thái Bảo phụ sự kỳ vọng của trẫm" làm được thì bệ hạ chỉ cần khen một câu "không hổ là thái bảo" . Có thể nói tương lai Lữ Côi Vương công không được xem trọng, tội lại rất dễ bị làm lớn .
Lữ Côi Vương nghe xong lời này lòng lạnh toát. Lần này lão nhờ Thái sư giúp đỡ mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nếu còn có lần sau lần sau nữa thì có trời mới biết lão có thể hoàn thành không.
Lão vội vàng nói :" Bẩm bệ hạ, thần có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này thực ra là may mắn. Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ nhiều lúc thần tưởng như mình không thể hoàn thành, muốn buông xuôi từ bỏ vì quá khó khăn . Vậy cho nên lần sau có nhiệm vụ khó khăn như này thần đúng là khó mà hoàn thành nhiệm vụ . Xin bệ hạ thương xót mà không giao cho thần thêm nhiệm vụ quá khó khăn giống như thế . "
Lê Tấn khẽ cười :" Ồ! Thì ra là vậy. Không sao lần sau trẫm vẫn sẽ trọng dụng Thái Bảo . May mắn cũng là năng lực trẫm tin rằng Thái Bảo may mắn lần một cũng sẽ may mắn lần hai ba bốn . Trẫm hoàn toàn tin tưởng khanh luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao. Khanh phải tự tin lên, khanh phải tin mình là giỏi nhất, không có nhiệm vụ nào mà bản thân khanh không làm được."
Nghe những lời này trong lòng Lữ Côi Vương chỉ biết hận, lão hận mình hận hoàng đế đáng giận . Tại sao lại cố hoàn thành nhiệm vụ làm gì kia chứ . Lão cảm thấy mình quá ngu lão đây là bị bệ hạ hố . Từ khi giao nhiệm vụ này cho lão bệ hạ đã đào sẵn hố cho lão nhảy vào vậy mà lão cứ hưng phấn mà chạy vào cái hố đó. Lúc này lão mới cảm nhận sâu sắc được mình đã đánh giá sai về Lê Tấn rất nhiều. Đây không phải là tên mập mạp ngu xuẩn mà bọn lão vẫn nghĩ đây rõ ràng là con rắn độc luôn sẵn sàng nhe răng cắn người khác một cái. Chỉ là hắn ẩn giấu quá sâu nên không ai biết rõ mà thôi.
Thái sư cũng cảm nhận rõ áp lực mà Thái Bảo đang phải chịu. Lão cũng chịu áp lực không nhỏ bệ hạ ra ngoài dự đoán của mọi người quá nhiều. Lão thật không ngờ bệ hạ lại sắc bén như vậy ngày tháng sau này hẳn là không dễ dàng . Trước tiên phải ổn định Lữ Côi Vương cái đã.
Lão bước ra nói : " bẩm bệ hạ Vương gia đã rất khó khăn, khổ cực mới hoàn thành nhiệm vụ này . Thần mạn phép đề nghị bệ hạ thưởng công cho ngài ."
Lê Tấn nghe vậy thì hiểu lão thái sư đang cố đẩy nhanh tiết tấu để việc này sớm kết thúc, giảm áp lực cho Lữ Côi Vương. Trong lòng hắn cười lạnh thầm nghĩ lão già ngươi chờ đó rồi tới lúc trẫm tìm ngươi tính sổ. Muốn thưởng chứ gì vậy thì thưởng cho hoàng thúc một chút đi dù sao hôm nay hắn cũng kiếm lớn .
Hắn nói :" Thưởng là đương nhiên, trẫm quyết định ban thưởng Lữ Côi Vương 200 quan tiền, 20 mẫu ruộng vĩnh nghiệp. Hộ bộ sẽ chịu trách nhiệm thi hành quyết định này. "
Lữ Côi Vương nghe vậy thì vội vàng tạ ơn rồi xin lui về hàng. Lê Tấn đương nhiên là đồng ý.
Triều hội tiếp tục lần này Hữu tướng quốc đứng ra tấu lên. Lão nói :" bẩm bệ hạ, Thần thay mặt Lễ bộ có ba việc muốn tấu lên bệ hạ."
Lê Tấn nói :" chuẩn mời tướng quốc tấu."
Đàm Văn bắt đầu tâu : " bẩm bệ hạ việc thứ nhất thần muốn tấu là lễ tế thiên mùa xuân hàng năm . Theo thông lệ lễ tế sẽ được tổ chức vào cuối tháng giêng. Thần muốn xin chỉ ý của bệ hạ năm nay tổ chức tế thiên như thế nào ?"
Hàng năm triều đình sẽ tổ chức tế thiên mùa xuân ở đàn xã tắc, phía nam kinh thành. Trong buổi lễ này hoàng đế là người chủ trì tế lễ cầu cho một năm mưa thuận gió hoà mùa màng được bội thu. Sau lễ tế hoàng đế sẽ cử hành nghi thức cày tịch điền . Đây là nghi thức thể hiện sự coi trọng của triều đình đối với nông nghiệp . Trong lịch sử thì một vị vua họ Lê đã là người đầu tiên cày tịch điền ông là Đại Hành hoàng đế Lê Hoàn.
Lê Tấn biết chuyện này rất được xem trọng ở thời đại này hắn không dám qua loa chút nào . Hắn nói :" Đàm ái khanh việc này trẫm giao cho khanh cùng Lễ bộ trù bị. Hãy soạn một chương trình, viết thành tấu dâng lên . Trẫm sẽ xem xét rồi quyết định."
Đàm văn Lễ nói :" Tuân mệnh bệ hạ tan triều Lễ bộ sẽ bắt tay ngay vào làm việc này. Chúng thần sẽ nhanh nhất dâng lên bệ hạ."
Lê Tấn nói :" Được, trẫm chờ tấu chương của Lễ bộ. Chuyện này tạm vậy đi chuyện thứ hai mà khánh muốn tấu là gì ?'
Đàm Văn Lễ nói :" bẩm bệ hạ chuyện thứ hai thần muốn tấu là tổ chức khoa thi ."
Lê Tấn hỏi :" Cụ thể là thế nào ? Khanh nói rõ trẫm nghe xem ."
Đàm Văn Lễ đáp :" bẩm bệ hạ triều ta theo thông lệ 3 năm tổ chức khoa thi một lần. Năm ngoái vốn là năm tổ chức khoa thi nhưng do vướng t·ang l·ễ tiên đế nên gác lại. Vậy nên năm nay nên tổ chức khoa thi thưa bệ hạ, bởi người mới lên ngôi năm nay có thể tổ chức ân khoa.
Nay Lễ bộ chúng thần muốn tâu lên bệ hạ xin bệ hạ quyết định ban chiếu mở khoa thi . Ngoài ra các vấn đề như thời gian tổ chức khoa thi, nội dung đề thi đối tượng dự thi cũng xin bệ hạ quyết đoán. "
Lê Tấn trầm ngâm suy nghĩ hắn biết tổ chức khoa thi rất quan trọng đối với vương triều phong kiến. Đây là cách thức tuyển chọn nhân tài ra giúp vua giúp nước ở thời này. Hắn muốn tổ chức một kỳ ân khoa một khoa thi đặc sắc chưa bao giờ thấy qua trong lịch sử."
Nghĩ vậy hắn liền nói :" Trẫm chuẩn tấu của khanh, triều đình năm nay sẽ tổ chức khoa thi. Thời gian thì định vào cuối năm cụ thể nửa cuối tháng 8 thì tổ chức thi hương, cuối tháng 11 thì tổ chức thi hội, đầu tháng 12 thì tổ chức thi đình. Ngày giờ cụ thể thì sẽ do Thái sử viện phụ trách lựa chọn. Còn các vấn đề khác trẫm sẽ cân nhắc cẩn thận rồi quyết định sau. Cứ thế đi ."
Đàm Văn Lễ nói :" thần tuân mệnh. "
Lê Tấn lại nói :" chuyện thứ ba khánh muốn tấu là gì ?"
Đàm Văn Lễ đáp :" bẩm bệ hạ là chuyện đi sứ nước Minh. Chuyện này vốn nên quyết định trước tết nhưng bệ hạ đã gác lại chờ năm mới quyết định . Giờ năm mới đã sang mong bệ hạ sớm định chuyện này để Lễ bộ chúng thần còn tổ chức sứ đoàn sang nước Minh. "
Theo thông lệ, tân đế lên ngôi phải cử sứ đoàn qua Yên Kinh báo tang tiên đế tiến hành tiến cống cho Đại Minh sau đó xin xác phong của vua Minh cho tân vương.
Lê Tấn nói :"Lễ bộ soạn một chương trình về việc này rồi dâng lên cho trẫm xem xét. Để trẫm cân nhắc kỹ càng triều hội ngày 15 trẫm sẽ quyết định về việc này. Tạm thế đi."
Đàm Văn Lễ nghe bệ hạ nói vậy thì tuân mệnh rồi xin phép lui xuống. Triều hội tiếp tục, nhiều quan viên lần lượt đứng ra dâng tấu về nhiều vấn đề khác nhau.
Lê Tấn lần lượt giải quyết từng vấn đề một. Chuyện gì khó nghĩ chưa thể quyết định thì hắn cho tạm gác lại đợi sau hôm nay sẽ triệu quan viên vào cung bàn luận tìm cách giải quyết sau .
Cứ thể triều hội kéo dài tới chính Ngọ Lê Tấn mới tuyên bố bãi triều. Hắn rời triều hội với tâm thế của người chiến thắng. Vậy nên hắn hưng phấn đi nhanh về điện Bảo Quang tìm Quý Phi của hắn ăn mừng một chút.
Trong khi đó có rất nhiều người rời khỏi sân Phụng Tiên trong tâm thế thua trận. Có thể kể đến liên minh Phật-Đao-Nho, phương nam quý tộc do Thái sư lãnh đạo sĩ phu nhóm do Đàm Văn Lễ cầm đầu . Hôm nay bọn họ đã bị hoàng đế đánh cho thua tan tác mà về.
Đám người hiệu trung hoàng đế thì thở phào một hơi . May mà bệ hạ chiến thắng trong trận chiến miệng lưỡi này không cần thiết g·iết chóc đổ máu. Ngoài ra bọn họ càng tin tưởng vào khả năng thắng chính tranh của hoàng đế năng lực trên triều của bệ hạ rất mạnh.
Đám dân đen 120 người được mời tới xem thì vui vẻ rời đi . Bọn họ hôm nay đã được đến xem một buổi triều hội. Sau này có thể tự hào mà kể lại cho người khác về ngày hôm nay mình đã được quan sát triều hôi. Những câu chuyện của ngày hôm nay cũng rất đặc sắc bọn họ sẽ có rất nhiều chuyện để kể cho người khác nghe.