Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 107. Phản loạn. ( có việc vui nên đăng sớm ).

Chương 107. Phản loạn. ( có việc vui nên đăng sớm ).


Chương 107.

( Vì đã đạt được mốc hơn một ngàn lượt mở khoá khiến tác rất vui mừng nên tác quyết định khuyến mãi cho anh em. Chương này chỉ thu phí 150 kẹo tất cả các chương cũ đều giảm về mức 150 kẹo. Ngoài ra để phát triển bạn đọc từ nay mỗi ngày tác sẽ bỏ khoá một chương cũ . Hy vọng sẽ thu hút thêm nhiều bạn đọc truyện Đại Việt Quỷ Vương. )

Lê Tấn thấy vấn đề này có thể cho qua, hắn hỏi Thái Uý:" vấn để thứ hai mà khanh muốn nói là gì ? "

Lê Quảng Độ nghe bệ hạ hỏi thì lập tức bỏ qua suy nghĩ miên man trong đầu. Lão điều chỉnh lại tâm thái rồi nói :" bẩm bệ hạ chuyện thứ hai thần muốn tâu là tác động của quy định thu thuế sở hữu nô lệ ."

Lê Tấn khẽ hỏi lại : " Ồ! Theo khanh quy định này sẽ có tác động như thế nào ?"

Thái Uý đáp :" bẩm bệ hạ thần cho rằng quy định này sẽ dẫn đến bắn ngược rất lớn . Cơ bản là quy định này gây ra thiệt hại cho tất cả những người thuộc tầng lớp trên trong xã hội. Trong thời gian tới rất có thể tầng lớp trên này sẽ liên kết lại chống đối bệ hạ. Ngoài ra họ có thể sẽ đưa ra nhiều lời đồn thất thiệt, như thể là sẽ nói bệ hạ muốn dồn nô lệ vào con đường c·hết nên mới đánh thuế lên chủ nô. Sẽ có nhiều chủ nô đứng ra nói rằng bọn họ có tâm muốn tiếp tục nhận những nô lệ khó khăn đó tiếp tục ở trong nhà mình nhưng do triều đình đánh thuế quá cao bọn họ không kham nổi, vậy nên chỉ còn cách đuổi nô lệ đi để nô lệ tự sinh tự diệt từ đó sẽ tạo nên sự hoảng loạn của tầng lớp nô lệ.

Bản chất tầng lớp nô lệ đa số là người ít học có thể nói là ngu muội, họ rất dễ bị người khác thao túng dẫn đến căm ghét bệ hạ . Sau đó chỉ cần một vài người tầng lớp trên ngầm kích động đám nô lệ tạo phản chống bệ hạ thì sẽ dẫn đến phản loạn không nhỏ.

Thần trước khi được nghe lời giảng của bệ hạ thì cho rằng quy định này rất không đúng đắn cần sửa đổi ngay lập tức. Tuy nhiên nghe bệ hạ giảng giải khiến thần có hiểu ra quy định này là cần thiết . Vì vậy bây giờ thần rất khó nghĩ mong bệ hạ xem xét mà quyết đoán làm thế nào cho phải . "

Lê Tấn nghe vậy có chút nhíu mày hắn suy nghĩ rất lâu rồi mới lên tiếng hỏi : " Thái Uý, khanh nói thật cho trẫm q·uân đ·ội sau quy định này vẫn sẽ trung thành tuyệt đối với trẫm chứ ?"

Thái Uý đáp :" Bẩm bệ hạ q·uân đ·ội mà đại diện là mấy người chúng thần tuyệt đối trung thành với bệ hạ. Không chỉ là hiện tại mà mãi về sau vẫn luôn là như vậy."

Lê Tấn trong lòng thầm cười lạnh, lão Thái Uý đúng là nói dối không nhíu mày. Cái gì mà mãi trung thành tuyệt đối với ta cái các ngươi trung thành chỉ là lợi ích mà ta hứa hẹn cho các ngươi mà thôi. Hừ nếu một ngày có kẻ khác có thể cho nhiều hơn thử xem đến lúc đấy có khi Lê Quảng Độ ngươi lại chính là kẻ đầu tiên dẫn binh xông vào hoàng cung bắt trẫm ấy chứ.

500 năm sau lịch sử không phải chép lại Đoan Khánh đế cử Lê Quảng Độ dẫn binh đi đánh phản quân của Lê Oanh. Sau đó thì sao chứ chính lão đã đầu phục phản quân dẫn theo binh mã dưới trướng quay giáo t·ấn c·ông về kinh thành đánh cho Đoan Khánh đế một cái trở tay không kịp . Cuối cùng Đoan Khánh đế đô bị phản bội mà b·ị b·ắt bị Lê Oanh ép t·ự s·át. C·hết rồi còn bị sử sách gọi bằng cái tên đầy ô nhục Lê Uy Mục, bị đời sau mãi mãi xem như một trong những vị vua bạo ngược, đáng c·hết nhất trong suốt triều dài lịch sử nước Việt.

Không bàn đến tính đúng sai về việc lịch sử đã chép về Lê Uy Mục . Có một sự thực chắc chắn là Đoan Khánh đế đã bị phản bội bởi kẻ mà hắn hết lòng tin tưởng. Phải tin tưởng Lê Quảng Độ rất nhiều mới giao cho lão cầm lực lượng q·uân đ·ội cuối cùng của bản thân đi bình phản loạn khi ấy . Không ai lại dùng kẻ mà mình không tin tưởng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc đó cả.

Kết cục là Lê Quảng Độ phản bội Lê Tấn, lão nhận được Lê Oanh khen thưởng rất hậu. Dưới thời Lê Tương Dực lão được phong Thiệu Quốc Công cho giữ chức Thái Sư nắm toàn bộ quyền nội chính trong triều có thể nói Lê Tương Dực rất tin tưởng và trọng dụng lão. Nhưng phản chủ một lần thì sẽ có lần tiếp theo lão lại hợp mưu với Trịnh Duy Sản, Trình Chí Sâm g·iết c·hết Lê Tương Dực lập con của Cẩm Giang Vương là Lê Y làm vua. Chưa dừng lại ở đó khi Trần Cảo đem quân đánh vào hoàng cung thì lão lại là người hỗ trợ lão đã đầu phục Trần Cảo. Sở dĩ như vậy là vì sau khi dựng Lê Y lên ngôi thì Trịnh Duy Sản nắm hết quyền quân chính Đại Việt, Lê Quảng Độ bị thất thế trên triều đình nên làm vậy. Khi loạn Trần Cảo được dẹp yên thì Lê Quảng Độ bị Lê Y xử c·hết.

Nghĩ tới đây Lê Tấn lại nhớ đến câu mà Trương Phi chửi Lữ Bố trong tam quốc " đồ gia nô ba họ ". Ở thế kỷ 16 Lê Quảng Độ trong lịch sử Đại Việt có thể xem như một phiên bản nâng cấp của Lữ Bố, lão đầu phục bốn người chủ có thể xem là gia nô bốn nhà đi .

Biết rõ đoạn lịch sử này nên Lê Tấn vẫn luôn rất thận trọng trong đối đãi vị Thái Uý này, hắn dùng lợi ích to lớn cả về quyền lực lẫn tiền bạc để thu phục lão. Chỉ cần hắn cho đủ nhiều thì lão sẽ không phản bội hắn. Thực ra loại người này rất dễ sử dụng, chỉ cần luôn đảm bảo hắn ở dưới trướng mình là có lợi cho hắn nhất là được. Đây cũng là loại người mà người cầm quyền bất kỳ tổ chức nào cũng phải dùng tốt nếu muốn tổ chức đó lớn mạnh.

Dù hiểu rất rõ lời Thái Uý nói cũng như bản chất con người lão trong lịch sử nhưng Lê Tấn không có nói phá . Hắn cười tươi mà nói :" Rất tốt, chỉ cần q·uân đ·ội luôn trung thành thì không có gì đáng lo. Bọn họ muốn phản loạn thì phản loạn đi. Trẫm đảm bảo với khanh chỉ cần q·uân đ·ội luôn sẵn sàng tuân theo lệnh trẫm mà làm thì bất kỳ cuộc phản loạn nào đều có thể bình diệt trong nửa năm. Vậy nên khanh nên để xuống lo nghĩ này. "

Thái Uý thấy bệ hạ tự tin như vậy thì cho rằng bệ hạ không hiểu việc quân nên mới nói thế. Lão phải tâu rõ cho bệ hạ hiểu được tình thế nguy cấp như thế nào.

Lão nói:" bẩm bệ hạ, q·uân đ·ội là trung thành tuyệt đối nhưng phản loạn cũng không có dễ dàng dẹp yên như vậy. Thiên hạ nô lệ có gần 100 vạn người chỉ cần một nửa trong số họ tham gia tạo phản thì tình hình rất khó khống chế. Chưa kể cuộc phản loạn này còn được những người có quyền có tiền ngầm ủng hộ. Bọn họ sẽ được tổ chức bài bản, được trang bị đầy đủ quân bị tiền lương càng là đầy đủ. Một cuộc phản loạn như vậy quả thật q·uân đ·ội chúng thần không có lòng tin chắc chắn dẹp yên được . Vậy nên thần cho là bệ hạ vẫn nên cân nhắc kỹ càng một chút vẫn hơn."

Lê Tấn cười nhẹ nói :" Thái Uý, trẫm hiểu tất cả những gì ngươi vừa nói cũng như lo lắng trong lòng . Nhưng ngươi yên tâm đi dưới sự chỉ đạo của trẫm q·uân đ·ội chắc chắn dẹp yên được một cuộc tạo phản có hàng chục vạn người tham gia lại được kẻ có tiền ủng hộ đó. Quân đội trong tay trẫm sẽ có sức mạnh vô địch phản loạn sẽ nhanh chóng bị trấn áp mà thôi. Có thể nói Trẫm có được sức mạnh từ q·uân đ·ội thì giống Phật Tổ vậy dù cho con khỉ đá làm loạn có mạnh mẽ đến đâu trẫm cũng có thể dễ dàng trấn áp . Thái Uý yên tâm đi."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì không tin lời bệ hạ nói. Làm sao mà tin được bệ hạ quá tự đại đi. Ngài có năng lực cầm quân bách chiến bách thắng sao ? Chưa từng nghe nói bệ hạ biết cầm quân đánh trận bao giờ. Ngài chưa từng tham gia q·uân đ·ội, võ công nói nhẹ là không mạnh nói thật chính là chẳng biết chút gì ngài trừ thể trọng có chút nặng thì đúng là không có gì nổi trội khi đánh đấm . Lão không tin bệ hạ có thể làm nguyên soái thống lĩnh q·uân đ·ội bọn lão dẹp yên thiên hạ . Chuyện không thể nghĩ thông theo hướng này lão liền xoay chuyển vấn đề mà nghĩ .

Xong đó lão hỏi :" Bệ hạ là có kế sách kỳ diệu gì nên mới chắn chắn như vậy sao? Xin bệ hạ nói cho thần được biết để thần còn quay về cùng trên dưới q·uân đ·ội cùng chuẩn bị hành động khi có biến . "

Lê Tấn nói :" cũng không phải là diệu kế gì. Chỉ là trẫm có phương pháp chuyên trị những cuộc phản loạn kiểu vậy mà thôi."

Thái Uý nghe vậy vẫn rất nghi ngờ lão hỏi lại:" Bệ hạ có thể giảng cho thần phương pháp bình loạn này cụ thể làm như thế nào được không ?"

Lê Tấn nói : " Dễ thôi chỗ nào có phản loạn thì q·uân đ·ội cho người tới tham gia cùng tạo phản là được."

Thái Uý nghe vậy thì đứng hình lão thật hoài nghi mình nghe sai rồi. Vậy nên lão hỏi lại :" Ý bệ hạ là muốn binh sĩ cùng tham gia vào đội quân tạo phản sao ?"

Lê Tấn không hề chần chừ mà gật đầu hắn nói :" Chính xác là như vậy ."

Thái Uý mặt nhăn lại lão thật muốn phát điên . Bệ hạ đang nói cái gì vậy chứ ngài còn sợ quân phản loạn không đủ mạnh nên để q·uân đ·ội đi giúp bọn họ hay sao. Đây mà là phương pháp dẹp loạn gì chứ rõ ràng là nối giáo cho giặc . Bệ hạ đúng là không thể hiểu nổi ngài đang nghĩ gì mà lại nói vậy. Lão nghĩ nát óc cũng không hiểu được bệ hạ lời này lại có thâm ý gì hay còn kế hoạch gì tiếp theo sao ? Lão không tin một người có trí tuệ như bệ hạ vừa mới thể hiện lúc nãy mà lại đưa ra một phương pháp vô lý như vậy.

Vậy nên lão lại hỏi :" bẩm bệ hạ người có thể nói rõ ràng hơn phương pháp này là thế nào không ? Thần thực có chút hiểu không được lời của bệ hạ."

Lê Tấn đáp :" Là thế này khi có quân phản loạn thì trẫm sẽ để q·uân đ·ội mặc quần áo dân thường mang theo binh khí đơn giản đi tham gia cùng đám người tạo phản.

Trước khi đi tham gia phản quân trẫm sẽ ra lệnh cho q·uân đ·ội chia thành từng nhóm nhỏ . Khi gia nhập các cánh phản quân nhiệm vị của các nhóm nhỏ này là quan sát xem ai là người lãnh đạo cánh quân đó ai là người hô hào cổ động người khác tạo phản cuối cùng là tra xem những kẻ nào phía sau ngấm ngầm hỗ trợ v·ũ k·hí, lương thực cho cánh phản quân đó.

Tra rõ rồi thì từng nhóm q·uân đ·ội sẽ hành động nhiệm vị tiếp theo của bọn họ là tiếp cận những người trên . Khi đã vào chỗ sẵn sàng thì đồng loạt ra tay g·iết sạch những kẻ đó rồi rút lui. Bất kỳ nhánh phản quân nào không có người lãnh đạo thì sẽ tự sụp đổ nhanh thôi. Bằng phương pháp này bất kỳ cuộc phản loạn của dân chúng nào đều có thể dễ dàng dẹp yên.

Vậy nên Thái Uý à Thái Uý, chuyện này không đáng lo. Trẫm chỉ sợ q·uân đ·ội tạo phản với ta dân chúng tạo phản không thể tạo được thành tựu gì. "

Lê Quảng Độ nghe xong thì đăm chiêu suy nghĩ . Lão biết phương pháp dẹp loạn này của bệ hạ rất cao minh áp dụng phương pháp này thì việc dẹp loạn sẽ có khả năng thành công rất lớn. Tuy nhiên lão vẫn phải suy nghĩ thấu đáo xem có chỗ nào không ổn không. Lão biết chuyện này rất quan trọng không thể nào qua loa .

Vậy là lão trầm ngâm suy nghĩ, Lê Tấn mặc kệ lão như vậy . Hắn bưng chén trà lên uống cạn sau đó vẫy tay sai Đỗ Khắc Hải đi pha chén mới . Đỗ Khắc Hải tuân mệnh mà đi phía sau lão là một Thái Uý trầm ngâm suy tư một hoàng đế nhàn nhã ngửa đầu nhìn nóc nhà.

Chương 107. Phản loạn. ( có việc vui nên đăng sớm ).