Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 117. Thu phục Lý Phong.
Sau một hồi suy nghĩ Lê Tấn nói :" Được rồi, việc thứ nhất coi như xong. Chúng ta sang việc thứ hai đi ngươi sẵn sàng chưa Lý Phong?"
Lý Phong cảm thấy việc khó khăn nhất đã qua hắn nhanh chóng đáp lời :" bẩm bệ hạ bần đạo sẵn sàng."
Lê Tấn nghe vậy thì gật đầu hài lòng hắn lại ngửa đầu lên nói :" ma cờ bạc ngươi đưa hắn đến chỗ lão quỷ y để lão giúp hắn tịnh thân . Nhớ nhắc lão phải dùng rượu mạnh khử trùng cẩn thận đừng để hắn c·hết mất."
Lão thập vốn đang ngồi nhẩm nhẩm tính toán xem buổi tối đánh kiểu gì kiếm lời thì bị sai khiến nên có chút không vui. Tuy nhiên lệnh của tiểu chủ nhân lão không dám không nghe vậy nên lão rất miễn cưỡng mà xuống.
Khi lão thập chuẩn bị tới gần thì Lý Phong mới tỉnh lại lão không thể tin nổi mình mới nghe điều kinh khủng gì. Bệ hạ định đem lão đi thiến lão lập tức lâm vào sợ hãi hai chân không tự chủ được mà khép lại dùng tay che chỗ hiểm. Lão lắp bắp nói : " không ...không muốn ... Bần đạo không muốn làm thái giám đâu bệ hạ xin bệ hạ tha cho bần đạo đi, xin bệ hạ khai ân xin bệ hạ khai ân..." Từng lời cầu xin trong sợ hãi vang lên vì quá sợ hãi nên lão quên luôn phải khóc lóc thảm thiết mới dễ xin xỏ.
Lê Tấn nghe vậy thì hỏi :" Ồ ngươi đây là không muốn ở lại trong cung nữa rồi?"
Lý Phong bắt đầu nói năng có chút không rõ ràng lão nói:" phải à mà không phải à mà phải là không phải ..."
Lê Tấn nghe vậy thì quát lớn :" rốt cục là phải hay không phải ?"
Lý Phong cố lấy lại bình tĩnh lão đáp :" là không phải thưa bệ hạ bần đạo không muốn rời khỏi hoàng cung nhưng cũng không muốn trở thành thái giám. "
Lão thập nghe vậy thì hừ lạnh trong lòng thầm nghĩ tên đạo sĩ thối dám coi thường thái giám chúng ta ta thề xong chuyện này sẽ gọi mấy lão quỷ kia đánh cho ngươi biết thế nào là lợi hại. Vậy là Lý Phong không biết rằng lão đã bị ghim, ngày tháng sau này của lão chắc chắn không được yên ổn rồi.
Lê Tấn nghe lão đạo sĩ đáp vậy thì nói :" Trong hoàng cung này chỉ có thể chứa một người đàn ông ở lại lâu dài đó chính là hoàng đế. Ngươi muốn ở lại chỉ có thể làm thái giám không phải vậy trẫm không thể đồng ý ngươi ở lại. Ai biết được ngươi có lừa gạt nữ nhân trong hậu cung của trẫm không dù sao lừa gạt là tài năng lớn nhất của ngươi chỉ có ngươi thành thái giám thì trẫm mới không cần lo lắng. Vậy cho nên ngươi nhất định phải chọn hoặc là rời khỏi hoàng cung hoặc là làm thái giám. "
Lý Phong vội vàng đáp :" bần đạo không muốn làm thái giám càng là không muốn c·hết. Xin bệ hạ thương xót bạn cho bần đạo còn đường sống. "
Lão thực sợ hãi làm thái giám quá tổn hại tôn nghiêm ra khỏi cung thì lão sẽ b·ị t·ruy s·át tới c·hết. Cả hai phương án bệ hạ đưa ra lão đều không thể chọn lão muốn cầu xin một lựa chọn khác cho bản thân.
Lê Tấn lại nói :* thực ra là còn một con đường khác ngươi có thể lựa chọn đó là hiệu trung với trẫm . Sau đó trẫm sẽ giúp ngươi có thể nghênh ngang mà rời khỏi hoàng cung đám người kia sẽ không dám làm gì ngươi . Chỉ là trẫm sợ ngươi sẽ không đồng ý đi con đường này. "
Lý Phong nghe vậy thì quá mừng rỡ, lão vội vàng nói :" không, bần đạo đồng ý đương nhiên là đồng ý . Bần đạo nguyện hiệu trung bệ hạ xin bệ hạ tiếp nhận ."
Lê Tấn nhếch mép cười âm hiểm mà nói :" Ngươi chờ chút nghe trẫm nói rõ khi hiệu trung ngươi cần phải làm những gì sau đó hãy đồng ý vẫn chưa muộn."
Lý Phong nghe vậy thì có chút sững lại lão quá gấp nên quên mất vị này nói lời càng êm tai thì càng đáng sợ . Vậy là lão cứ ngần ngừ mãi mới đáp :" Xin bệ hạ nói rõ bần đạo sau khi hiệu trung với ngài thì cần làm những gì ? "
Lê Tấn nói :" Sau khi ngươi hiệu trung thì cần phải làm được hai việc sau . Thứ nhất trẫm sẽ phong ngươi làm Quốc sư để ngươi đi trấn thủ Khâm Thiên giám, từ nay về sau trẫm không muốn nghe được điềm xấu gì hết . Ngươi lĩnh trách nhiệm ở Khâm Thiên giám thì phải quan sát thiên tượng một cách cẩn thận tuy nhiên chỉ có thể truyền ra những điềm tốt, điềm xấu chỉ có thể nói cho trẫm .
Thứ hai trẫm muốn ngươi quên đi gốc gác của mình . Cụ thể là từ nay ngươi phải chính là người Việt phải vì lợi ích Đại Việt mà làm việc . Ngày sau trẫm muốn ngươi chống lại Đại Minh, chống lại Toàn Chân Giáo, thậm chí chống lại Khưu gia ngươi đều phải làm được. "
Nói đến đây thì hắn ngừng nghỉ trong giây lát xong hỏi tiếp :" thế nào ngươi làm được chứ ?"
Lý Phong nghe vậy thì lại trầm mặc điều kiện bệ hạ đưa ra có chút khắc nghiệt . Ngài muốn lão phản bội tổ quốc, phản bội tông môn, phản bội gia tộc đây đều là những hành vi bất nghĩa lão thật khó mà tuân theo.
Lê Tấn không nghe được câu trả lời thì ra lệnh: " ma cờ bạc, ngươi kéo tên này ném ra ngoài cung đi. Trẫm không có thời gian cùng hắn lãng phí ".
Lý Phong nghe vậy thì vội vàng nói :" bần đạo đồng ý ". Nói xong lời này lão xụi lơ trên sàn lão thật không nghĩ mình vào lúc nguy cấp lại đồng ý rồi. Lão cảm thấy mình thật hèn nhát, thật đáng xấu hổ vì mạng sống của bản thân mà sẵn sàng phản bội gia tộc, tông môn, quốc gia. Trong lòng lão tràn đầy đau khổ do nội tâm giằng xé.
Lê Tấn nghe vậy thì mỉm cười hài lòng hắn khẽ nói :" Rất tốt trẫm chấp nhận sự hiệu trung của ngươi. Ma cờ bạc ngươi tìm chỗ nào cho hắn ở lại đợi trẫm an bài sau."
Lão thập tuân lệnh xách theo Lý Phong rời đi . Lão đạo sĩ như người mất hồn nên không có phản kháng chút nào. Lão thập thấy vậy thầm thấy lão đáng thương vậy nên quyết định lúc nào đánh lão sẽ nhẹ tay một chút. Đáng thương là đáng thương nhưng dám khinh thường thái giám là không được vẫn phải đánh.
***
Sau khi lão thập mang Lý Phong đi xa trên nóc nhà lại có tiếng vọng xuống. Người lên tiếng là lão đại Quỷ Y lão là người đến thay thế lão thất mới đi làm nhiệm vụ.
Quỷ Y hỏi :" Tiểu tử ngươi vì thu phục tên đạo sĩ mà bày ra thế trận lớn như vậy đáng sao ?"
Sở dĩ lão nói như vậy là vì lão biết Lê Tấn đã bố trí kế hoạch rất sâu từ lúc hắn biết Lý Phong thân phận chân thực đã nảy ra ý muốn thu phục lão. Vậy nên mới có vụ đem theo lão đi Tịnh Tâm Am c·ướp người sau đó là dùng lão làm quân cờ trong câu chuyện ma quỷ mà hắn kể trên triều hội hôm qua . Tất cả chỉ vì muốn đẩy lão vào tuyệt cảnh để rồi Lê Tấn trở thành người duy nhất có thể cứu lão . Kế hoạch từng bước từng bước tỷ mỉ này khiến cho lão đạo sĩ chỉ có thể phục tùng hắn mà thôi. Chỉ là Quỷ Y không rõ tên đạo sĩ đó trừ biết kể chút truyện thú vị ra thì không thấy có tác dụng gì lớn. Nói đến đánh g·iết thì dù là kém nhất trong số bọn lão như lão thập cũng có thể chấp mười tên Lý Phong. Tài năng khác thì lão đạo sĩ không có gì nổi trội . Người như vậy sao mà tiểu chủ nhân lại tốn công bày trận thu phục vậy chứ.
Lê Tấn biết Quỷ Y có chút khó hiểu nên hắn bắt đầu nói :" tên Lý Phong đó dùng 12 năm bôn ba phương nam nước Minh . Có thể nói từng huyện từng xã đều có dấu chân của hắn đi qua. Vậy nên địa hình đồi núi đất đai, sông ngòi phong tục tập quán từng vùng lão đều nắm rõ . Lão chính là một cuốn địa đồ sống một cuốn địa đồ vô cùng chị tiết. Chỉ cần sử dụng hợp lý thì đem lại lợi ích rất lớn nói không khách khí thì lão có giá trị sử dụng hơn bất kỳ ai trong số các ngươi. "
Quỷ Y nghe vậy thì hỏi lại :" Vậy ngươi định dùng lão như thế nào ?"
Lê Tấn đáp :" còn phải xem trọng tương lai ta là đắc thế hay thất thế . Trong từng hoàn cảnh khác biệt có cách dụng khác biệt ".
Quỷ Y hỏi :" Đắc thế thì dùng lão thế nào ?"
Lê Tấn giảng :" Nếu ta đắc thế, tức là có thể ngồi vững cái ngôi vua này thì có thể dùng lão mưu lợi từ nước Minh. Dựa vào hiểu biết của lão chúng ta có thể khai khác các con đường để buôn bán sang phương bắc có thể kết hợp buôn bán hợp pháp và không hợp pháp . Ngoài ra dựa vào những con đường lão biết có thể xây dựng hệ thống truyền tin từ phương bắc về Đông Kinh một cách nhanh nhất. Trong trường hợp có xung đột quân sự với nước Minh thì lão lại càng quan trọng . Có sự hiểu biết của lão là chúng ta coi như chiếm được địa lợi trên chiến trường. Vậy cho nên lão đáng rất đáng giá trong trường hợp này."
Quỷ Y nghe vậy thì hiểu ra tiểu chủ nhân vẫn là tiểu chủ nhân hắn còn trẻ nhưng mưu tính sâu xa lão không thể theo kịp. Lão tò mò muốn biết mưu tính khác của hắn là gì. Vậy nên lão hỏi :" Vậy còn khi thất thế thì sao ?"
Lê Tấn nói:" Thất thế tức là ta không giữ được ngai vàng. Bằng vào năng lực của mười người các ngươi hẳn là có thể mang ta chạy ra Đông Kinh, tiếp đó là chúng ta phải phiêu bạt giang hồ . Lúc đó chỉ cần mang theo Lý Phong thì chúng ta không cần phải lo lắng gì rồi, cứ để lão dẫn đường chúng ta chạy qua Đại Minh trốn là được . Với sự am hiểu của lão có thể dễ dàng dẫn chúng ta tránh đi quan quân nước Minh cũng như những sát thủ mà kẻ thù phái tới t·ruy s·át chúng ta. "
Quỷ Y nghệ vậy thì cảm thán " thì ra là vậy". Tiểu chủ nhân đây là đang chuẩn bị đường lui cho mình trong trường hợp t·ranh c·hấp quyền lực thất bại thì có thể an toàn thoát thân chạy tới phương bắc. Lão cảm thấy đúng là mười người lão không ai có giá trị bằng tên đạo sĩ kia thật.
Trong khi Quỷ Y đang không ngừng cảm khái thì Lê Tấn lại nói :" Ngoài ra ta còn có một cách khác dùng tên đạo sĩ đó. "
Quỷ Y nghệ vậy thì hỏi :" Là cách gì vậy ? Tiểu tử ngươi có thể nói ta nghe sao ?"
Lê Tấn đáp :" không có gì ta chỉ là nghĩ nếu ngày nào đó ta chán làm hoàng đế thì có thể dùng thuốc của ngươi giả c·hết. Sau đó chúng ta mang theo tên Lý Phong đó qua nước Minh đi dạo chơi . Phương bắc cảnh đẹp nhiều vô số nghe nói Giang Nam mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Ta thực có chút mong ước được thưởng thức một chút." - Nói đến đây mặt hắn cười lên nhìn có chút ngự ngốc.
Quỷ Y nghe vậy thì câm nín lão thật không hiểu nổi tên này sao lại có ý nghĩ quái dị đó. Làm vua không muốn lại muốn giả c·hết trốn đi rong chơi thiên hạ . Thật đúng là tiểu tổ tông của bọn lão chính là cái kiểu tà tính như vậy nên bọn lão mới phục hắn hơn cả lão chủ nhân. Lão chủ nhân quá nghiêm khắc luôn ăn nói nghiêm túc làm người coi trọng quy củ . Tên này thì khác hắn rất tà nên rất hợp với tính cách của đám ma quỷ bọn lão.