Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 131. Tiễn sứ đoàn.

Chương 131. Tiễn sứ đoàn.


Ngày 26 tháng giêng, buổi sáng hoàng đế dậy sớm hắn tập đi bộ để lại Quý Phi còn ngủ ngon trên giường . Hoàng đế sáng sớm rời lặng lẽ rời khỏi Kim Tàng . Vài ngày trước Hoa Quý Phi đã chuyển khỏi Bảo Quang điện để đến nơi ở mới . Đích thân hoàng đế lấy tên mới cho nơi ở mới của Quý Phi. Cái tên Kim Tàng theo lời giải thích của bệ hạ thì tức là kim ốc tàng kiêu với ngài Quý Phi mãi là mỹ nhân khiến ngài muốn chạy tới ở bên .

Hoàng đế sau khi tập luyện xong thì quay về Bảo Quang điện, tại đây ngài bắt đầu dùng bữa sáng. Món sáng hôm nay là cháo bào ngư có mùi vị rất tuyệt như thường lệ một lời " tạm được" gửi đến ngự trù làm món cháo này. Đối với chuyện này mọi người hầu cận bên cạnh hoàng đế và người làm ở Ngự thiện phòng đã dần quen thuộc. Thỉnh thoảng sẽ có thái giám được phái đến Ngự thiện phòng truyền lời của bệ hạ cơ bản chỉ là " tạm ổn" "tạm được" "không tệ". Tuyệt nhiên chưa từng có lời khen ngợi hay ban thưởng nào điều này làm trên dưới Ngự thiện không yên ổn . Nội quan Nguyễn Văn Đức gần đây rất là khắc nghiệt đối với đám ngự trù hắn bắt bọn họ phải thật chú tâm làm các món ăn phải thật hoàn hảo. Vẫn nguyên liệu đó tay nghề đó, món ăn đó vậy mà trước kia các vị tiên đế đều hài lòng thỉnh thoảng còn ban thưởng thì nay đương kim bệ hạ chỉ thỉnh thoảng cho người đến nói mấy từ không khen không chê. Điều này khiến áp lực lên trên dưới Ngự thiện phòng rất lớn thậm chí có người hoài nghi có phải tay nghề của bản thân bị thụt lùi hay không.

Quay trở lại Bảo Quang điện, sau khi dùng xong bữa sáng hoàng đế được hầu hạ thay bào phục. Hôm nay không có thượng triều nhưng bệ hạ vẫn mặc bào phục bởi nhẽ hôm nay bệ hạ sẽ đi tiễn sứ đoàn đi sứ phương bắc .

Giờ Mùi bách quan tụ tập ở ngoài của Bắc thành Đông Kinh lễ tiễn đưa sứ đoàn diễn ra rất trang trọng . Ngoài hoàng đế còn có đầy đủ bách quan trong triều cùng nhau tiễn đưa sứ đoàn.

Chính sứ Lương Đắc Bằng đang hối thúc mọi người kiểm tra từng chiếc xe ngựa kiểm đếm từng món đồ điểm danh từng người từng người. Hắn muốn đảm bảo không có sai lầm gì trước khi sứ đoàn xuất phát . Tổng cộng có hơn ba mươi quan viên tham gia lần đi sứ lần này đi kèm là hơn một trăm kẻ dưới đi theo chịu trách nhiệm bảo quản cống phẩm hầu hạ quan viên . Sứ đoàn được bảo vệ bởi bốn trăm túc vệ quân dưới sự chỉ huy của thống lĩnh Nguyễn Kim đây là quân số tương đương với một sở binh mã. Sau khi đến biên ải thì một nửa sẽ quay về bên kia biên giới có quan quân nước Minh tham gia hộ tống vậy nên không cần nhiều người như vậy.

Đầu giờ Ngọ hoàng đế giá lâm nơi này mọi người hành lễ nghênh đón . Rất nhanh Lê Tấn cho phép mọi người đứng lên giờ lành đã sắp tới tiếp theo nên tiến hành lễ tiễn đưa để sứ đoàn xuất phát cho kịp giờ.

Lê Tấn tiến lại gần bắt đầu trò chuyện cùng với những người dẫn đầu sứ đoàn . Đầu tiên là chính sứ hắn nói :" Lương ái khanh, mọi thứ chuẩn bị ổn thoả cả rồi chứ ?"

Lương Đắc Bằng đáp :" bẩm bệ hạ mọi chuyện đều chuẩn bị ổn thoả bất kỳ lúc nào đều có thể xuất phát ."

Lê Tấn nghe vậy liền khen ngợi : " Rất tốt ái khánh làm việc trẫm an tâm . Lần này đi sứ thiên triều trách nhiệm nặng nề trăm sự trẫm ủy thác cho khanh . Nếu sứ đoàn có kẻ không chịu phục tùng mệnh lệnh trẫm cho phép khanh tiền trẫm hậu tấu. "

Mọi người nghe lời này đều rất bất ngờ, chính sứ đúng là người lãnh đoàn có quyền lớn nhất trong sứ đoàn nhưng không có quyền xử tử người khác . Bất kỳ ai trong sứ đoàn làm sai chính sứ có thể tạm tước bỏ chức vụ của người đó đợi khi trở về thì báo lên để hoàng đế phán xử. Lần này bệ hạ nói thẳng cho phép Lương Đắc Bằng được tiền trảm hậu tấu tức là gia tăng quyền lực rất nhiều . Bách quan thầm đoán bệ hạ vì đạt được mục đích mở cửa giao thương cùng Đại Minh nên làm vậy ngài không cho phép trong sứ đoàn vì lục đục nội bộ mà làm hỏng việc này. Trong tay chính sứ nắm quyền sinh sát sẽ khiến những kẻ khác không giám làm loạn . Khi cần thiết Lương Đắc Bằng có thể dùng quyền này để khiến người khác đi vào khuôn khổ.

Lương thị lang rất bất ngờ trước quyết định này của bệ hạ không thể ngờ bệ hạ lại cho hắn có quyền như quan khâm sai trong lần đi sứ này. Hắn đoán được chuyện bệ hạ lo lắng điều đó cho thấy sức nặng của nhiệm vụ đàm phán mở giao thương trong lòng ngài. Lần này đi sứ thành bại quyết định ở nhiệm vụ này, hắn quyết tâm phải hoàn thành nó. Lương Đắc Bằng nói :" tuân mệnh thần tạ ơn bệ hạ sứ đoàn quyết không phụ bệ hạ kỳ vọng ."

Lê Tấn khen :" tốt trẫm chờ mong các ngươi trở về . Khi đó trẫm sẽ lại ra thành nghênh đón các ngươi . "

Mọi người đều biết lời này là ý gì . Nếu sứ đoàn hoàn thành nhiệm vụ thì bệ hạ sẽ nghênh đón bọn hắn trở về bằng nghi thức nghênh đón đoàn quân thắng trận. Đương nhiên nếu thất bại thì quên đi chờ đón bọn họ sẽ là trừng phạt . Lời này của bệ hạ khiến áp lực lên cả sứ đoàn trở nên lớn hơn đặc biệt là chính sứ. Lương Đắc Bằng hiểu rằng nếu thất bại chờ đón lão là tương lai u tối chỉ có hoàn thành nhiệm vụ lần này tiền đồ của lão mới đảm bảo nếu không chỉ có thể chờ đối một vị hoàng đế .

Lê Tấn rời đi sự chú ý trên người chính sứ hắn tiến lại chỗ Nguyễn Kim. Nhìn kỹ một lượt vị thống lĩnh trong quân túc vệ này ở đây chỉ có hắn mới biết vị này trong sử sách đã lưu danh ra sao . Không quá khi nói hắn chính là người khởi đầu cho đại nghiệp nắm quyền thiên hạ của hai họ Trịnh-Nguyễn mấy trăm năm sau đó.

Đó là việc của mấy chục năm sau hiện tại Nguyễn Kim cũng không thể lường được mình sẽ có sự nghiệp lớn như vậy. Đứa con trai Nguyễn Hoàng của lão còn chưa có sinh con rể quý hoá Trịnh Kiểm thì đang còn tập nói đâu.

Quay lại hiện tại Lê Tấn hỏi :" Nguyễn ái khanh, đội hộ quân như thế nào ?"

Nguyễn Kim đáp :" bẩm bệ hạ hộ quân chúng thần đã sẵn sàng chỉ chờ lệnh là có thể xuất phát."

Lê Tấn khen : "tốt rất tốt " . Dừng chút lại nói tiếp :" Nguyễn ái khanh, nhiệm vụ của hộ quân là phải đảm bảo an toàn của sứ đoàn . Ngoài ra còn phải thể hiện được Đại Việt quân uy không thể để cho người Minh khinh thường quân nhân Đại Việt. Khanh nhớ rõ lời trẫm sao ?"

Nguyễn Kim đáp :" bẩm bệ hạ thần nghe rõ . Hộ quân quyết không phụ sứ mệnh sẽ dùng tính mệnh bản thân bảo hộ sứ đoàn an toàn đi về ."

Lê Tấn nói :" Được rồi, khanh tiếp tục chuẩn bị đi giờ xuất phát sắp tới rồi." Nói xong hắn quay người rời đi tiến đến gần chỗ Khương Chủng.

Khương Chủng thấy bệ hạ tới chỗ mình thì vội vàng tiếp đón, lão lên tiếng hỏi trước :" bệ hạ người có điều gì muốn dặn dò thần sao ?"

Lê Tấn gật đầu hắn nói :" trẫm có hai điều muốn dặn dò ngươi. Thứ nhất trong suốt quá trình đi sứ không được kháng lệnh chính sứ. Có điều gì không hài lòng khi trở về có thể tìm trẫm nói trẫm sẽ phân xử. Thứ hai khi đến Yên Kinh ngươi phụ trách đi tặng quà cho quan lớn nước Minh và cả Đông cung Thái tử. Lưu ý nên dùng thái độ cung kính một chút kể cả là khi nói chuyện với đám người hầu cận của Minh triều Thái tử."

Lê Tấn an bài tên này đi tặng quà là vì hắn chính là một cái tiểu nhân chính hiệu rất biết cách luồn cúi. Giao việc này cho hắn thì chính là đúng người . Lương Đắc Bằng là sĩ phu tính cách thanh cao Trịnh Duy Sản thì ngang tàng cả hai không thích hợp nhiệm vụ này.

Khương Chủng nghe bệ hạ an bài lão đi liên hệ các nhân vật lớn ở Yên Kinh thì rất lấy làm vui mừng. Đây là cơ hội tốt để tạo vài mối quan hệ bên phương bắc cũng là cơ hội để lão lập công với bệ hạ. Vậy nên lão hưng phấn mà đáp :" tuân mệnh, thần quyết không phụ sự kỳ vọng của bệ hạ."

Lê Tấn vỗ vỗ vai lão một cái rồi rời đi dù sao lão cũng là họ hàng bên nhà mẹ nuôi, hắn tỏ ra thân thiết một chút. Nghĩ đến mẹ nuôi hắn bỗng nghĩ đến việc sắc phong Thái Hậu, việc này đến nay hắn vẫn chưa làm. Một phần là vì chưa đến thời điểm thích hợp nên vẫn luôn gác lại . Ngoài ra hắn còn muốn truy phong cho mẹ đẻ của hắn . Vậy là một lần cần sắc phong hai vị Thái Hậu, hắn nghĩ xem nên làm sao cho phải. Một ý nghĩ bỗng hiện ra trong đầu hắn có thể học triều Thanh, phong mẹ đẻ là Thân Mẫu Hoàng Thái Hậu, phong mẹ nuôi là Thánh Mẫu Hoàng Thái Hậu vậy là vẹn cả đôi đường.

Khi hắn đang suy nghĩ lan man thì tiếng chiêng vang lên, giờ lành đã tới . Hắn dẫn đầu bách quan chính thức làm lễ đưa tiễn sứ đoàn rời đi. Nghi thức đầy đủ lễ nhạc do Lễ bộ sắp xếp kỹ càng. Giờ Ngọ hai khắc Đại Việt sứ đoàn chính thức lên đường đi sứ Minh triều. Chuyến đi sứ mang theo trong trách nặng nề mà hoàng đế giao phó . Kết quả ra sao thì phải đợi khi bọn họ trở về mới biết được thông thường sứ đoàn cả đi cả về phải mất gần một năm . Từ Đông Kinh nước Việt đến Yên Kinh nước Minh phải trải qua đoạn đường dài cả mấy ngàn dặm, đường đi lại gian khó vậy nên không thể gấp được.

***

Sau khi tiễn đưa sứ đoàn rời đi Lê Tấn hồi cung cùng Quý Phi dùng bữa trưa. Đầu giờ chiều tiếp tục đến Ngự Thư Phòng làm việc. Có rất nhiều chuyện cần hắn đi xử lý . Đúng lúc này thì Lê Niệm lại tới .

Lê Niệm mang đến một tin tức rất là chấn động ít ra thì lão cho là như vậy . Chuyện là ở Hải Dương đạo đám nô lệ bắt đầu tụ tập làm loạn bọn chúng tiến hành c·ướp phá các nhà phú hộ đến sáng nay đã có bảy nhà gặp tai ương.

Đối với tin tức này Lê Tấn rất bất ngờ mặc dù hắn đã biết trước điều gì xảy ra nhưng vẫn có phản ứng như vậy. Kế hoạch này là hắn và Lê Quảng Độ cùng lập ra nên hành động của đám phản loạn không có gì đáng nói đáng nói là thời cơ không đúng rồi. Chỉ mới có một nhúm quân phản loạn thì Đông quân phủ đã ra tay điều này có thể làm thất bại kế hoạch dùng phản loạn diệt đối đầu của hắn. Trong lòng hắn thầm mắng chửi Vũ Cảnh ngu xuẩn không thôi . Hắn không hiểu đường đường là một tả đô đốc mà đạo lý thả dây dài câu cá lớn cũng không biết. Sự nóng vội của lão sẽ khiến bên kia phát hiện ra điều không đúng từ đó bọn họ sẽ hủy bỏ những hành động tiếp theo. Không có thêm quân phản loạn chỉ dựa vào hơn một nghìn phản quân hắn làm sao mà đạt được mục đích tiêu diệt đối lập . Không thể lại để q·uân đ·ội đóng giả nô lệ đi phản loạn đi. Vậy nên hắn chỉ có thể thở dài thôi thì coi như là mưu sự tại nhân thành sự tại thiên vậy.

Hắn lại dùng lời lẽ đuổi khéo Lê Niệm tâm trạng của hắn không được vui vẻ không muốn tiếp tục nhìn thấy lão . Lê Niệm hiểu ý xin phép rời đi . Lão không rõ bệ hạ làm sao lại có vẻ mặt tiếc nuối như vậy lúc này không phải là bệ hạ nên tỏ ra lo lắng hay sao. Càng nghĩ lão càng không hiểu được bệ hạ vị mập mạp này quá khó hiểu .

Chương 131. Tiễn sứ đoàn.