Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 132. Các phương phản ứng.

Chương 132. Các phương phản ứng.


Chương 132.

Chiều ngày 27 tháng giêng trong một gian phòng ở Đông Kinh một cuộc họp mặt giữa Thái sư Nguyễn Hữu Vĩnh, Nhất Minh đại sư, Phạm thiên sư Hữu tướng quốc Đàm Văn Lễ lại diễn ra. Sắc mặt của bốn vị đại diện cho các thế lực lớn đều không tốt sáng hôm nay họ đã nhận được tin báo về từ Hải Dương đạo .

Thái sư là người lên tiếng đầu tiên, lão nói :" Các vị đều biết tình hình rồi ta không cần phải nói thêm. Mọi người nói xem tiếp theo nên làm thế nào?"

Đàm tướng quốc lập tức lên tiếng : " còn thế nào nữa đương nhiên là lập tức phái người tiêu diệt đám phản loạn kia."

Lão là người tức giận nhất trong bảy nhà b·ị c·ướp thì có sáu nhà là gia đình sĩ phu . Đám nô lệ đó không rõ làm sao đã quay ra cắn lại bọn họ.

Mấy người còn lại đều hiểu việc này đã vượt qua tầm kiểm soát . Ban đầu bọn họ muốn lợi dụng đám nô lệ ngu dốt đó đối phó hoàng đế bây giờ thành chơi dao bị đứt tay. Thật may mắn có vị kia đưa ra lời cảnh báo nếu không lúc trước bọn họ tiến hành quy mô lớn thì đúng như câu "nhóm lửa đốt rừng" .

Nhất Minh đại sư nói:" bây giờ quan trọng là làm sao tiêu diệt đám phản loạn đó ta cảm thấy việc này không đơn giản. Có vẻ như đám nô lệ đó có người lãnh đạo khá lợi hại tổ chức đánh c·ướp rất có bài bản . Chúng ta không thể chủ quan phái vài người đi như vậy không giải quyết được vấn đề . Ta sợ đám nô lệ đó trốn đi thỉnh thoảng lại nhảy ra c·ướp phá thì sẽ rất khó giải quyết ."

Phạm thiên sư nói:" chúng ta có thể sử dụng lực lượng lớn một chút, một lần diệt sạch đám phản quân . Đạo môn chúng ta nguyện xuất 500 người tất cả đều là cao thủ. "

Nhất Minh đại sư nói :" Phật môn vốn là từ bi không muốn đánh g·iết nhưng mà có ác đồ tàn hại thế gian . Chúng ta nguyện phái ra 500 võ tăng đi trừ gian diệt ác."

Đàm tướng quốc nói :" vậy chúng ta cũng không thể đứng ngoài việc này bên phía chúng ta sẽ phái ra 800 người tham gia ."

Thái sư ứng lời :" được mọi người đã quyết đoán như vậy phía chúng ta sẽ phái ra 1000 người tham dự." Dừng lại một chút lão lại hỏi:" Quân số của chúng ta hẳn là có thể áp đảo phản quân nhưng chưa chắc có thể thắng lợi dễ dàng. Ta cho rằng cần phải hành động có tính tổ chức nên cử ra một người chủ trì hành động lần này."

Ba người còn lại đều đồng ý lời này của Thái sư việc một đội liên quân không có tổ chức sẽ có nguy hại rất lớn. Để đảm bảo thắng lợi với tổn thất thấp nhất thì cần có người lãnh đạo các bên phải phối hợp hành động một cách chặt chẽ .

Đàm Văn Lễ nói :" Thái sư đề ra ý kiến này thì tiện thể ngài tiến cử một người thử đi ."

Thái sư chậm rãi nói ra :" Ta cho rằng nên để Nghĩa quận công phụ trách chỉ huy hành động lần này."

Thực ra trong lòng lão có hai người thích hợp hơn là Nguyễn Kim và Trịnh Duy Sản, đáng tiếc cả hai đều đã tham gia đi sứ phương bắc. Nguyễn Văn Lang là lựa chọn không tệ lão là người có kinh nghiệm cầm quân .

Ba người còn lại đều đồng ý với tiến cử này của Thái sư Nghĩa quận công đúng là một nhân tuyển tốt tài năng và uy vọng của lão đủ để khiến những kẻ khác phục tùng.

Thái sư thấy mọi người đồng ý thì chuyển qua chủ đề khác lão nói :" Được rồi quyết định vậy đi ta trở về sẽ nói việc này với Nghĩa quận công." Dừng một chút lão lại hỏi :" Việc này đã xảy ra biến số các vị cho rằng kế hoạch tiếp theo còn cần triển khai sao ?"

Ba vị còn lại đều nhất trí cho rằng kế hoạch dùng nô lệ tiến hành phản loạn đã không thể tiếp tục, bản thân bọn họ không có cách gì đảm bảo sẽ kiểm soát được bọn chúng. Sau khi khi bàn bạc chi tiết việc hội quân cùng diệt phản loạn thì bốn người tản đi ai nấy đều cần về an bài công việc.

***

Tối cùng ngày trong phủ thượng tướng quân Thái Uý Lê Quảng Độ đang tiếp Binh bộ thượng thư Nguyễn Quang Mỹ. Trà nước được dâng lên Thái Uý lên tiếng trước. Lão hỏi :" Thượng thư vội vàng đến tìm ta có việc gì gấp sao ?"

Nguyễn Quang Mỹ liền đáp :" hạ quan tìm Thái Uý là có điều không rõ trong lòng xin ngài chỉ điểm cho ta."

Thái Uý nói :" Ngươi không cần như vậy ta chưa bao giờ xem ngươi là cấp dưới, chúng ta cứ ngang hàng nói chuyện đi. Ngươi nói xem có chuyện gì khiến ngươi không rõ ? "

Nguyễn Quang Mỹ đáp :" ta không rõ hành động của Đông quân phủ Vũ Cảnh có vẻ không đúng rồi ."

Thái Uý hỏi tiếp :" Tại sao ngươi lại nói như vậy ? Đông quân phủ có làm sai gì sao ?"

Nguyễn Quang Mỹ liền đáp :" Thái Uý, thứ cho ta không hiểu chuyện . Ta muốn biết tại sao lão Vũ lại hành động nóng vội như vậy đây rõ ràng không phải cách làm việc của lão."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì im lặng sự im lặng này của lão chính là câu trả lời. Nguyễn Quang Mỹ thấy Thái Uý như vậy thì lòng hiểu rõ. Lão nói:" Thái sư nghỉ ngơi đi hạ quan xin cáo từ. "

Lê Quảng Độ nghe vậy không có ngăn cản mà gật đầu đồng ý lão không có gì để nói thêm. Lão chính là người đã lén đưa thư cho Vũ Cảnh để lão nhanh chóng hành động. Mục đích đơn giản là để cho phản loạn không thể lan rộng lúc này bên kia hẳn là làm ra hành động ứng đối rồi đi. Việc này có thể coi là phản bội hoàng đế nhưng lão có lý do của mình . Về công lão không muốn mạo hiểm dấy lên phản loạn quy mô lớn ảnh hưởng đến giang sơn Đại Việt, về tư lão không muốn thấy những người thân quen của mình có thể c·hết đi trong chiến loạn .

***

Đông thành trong một gian phòng đang diễn ra một cuộc họp nhỏ người tham gia đều là đầu lĩnh gián điệp nước Minh.

Người đàn ông áo vải ngồi chính giữa lên tiếng trước :" Nội tuyến của chúng ta trong Cẩm Y Vệ truyền lại tin tức ở Hải Dương đạo đang xảy ra phản loạn . Theo tin thì có khoảng một ngàn tên nô lệ bỏ trốn đã tập hợp phản loạn chúng đã c·ướp b·óc mấy nhà giàu có. Mọi người nói xem trong tình hình này chúng ta nên làm gì ?"

Một tú tài trẻ tuổi nói: " thống lĩnh tại hạ cho rằng chúng ta nên cử người tham gia đám phản quân đó tốt nhất là một vị mưu sĩ . Phản quân có thể mạnh mẽ nhất thời do có kẻ biết cách tổ chức chiến đấu nhưng không có được mưu sĩ bày tính thì rất khó có thể kéo dài. Theo hạ quan nên cử Lưu tiên sinh tiến tới với năng lực của ngài ấy hoàn toàn có thể để cuộc phản loạn này trở nên lớn hơn cuốn cả Hải Dương đạo vào trong chiến loạn."

Lưu tiên sinh nghe tú tài tiến cử mình thì không ngồi yên lão lên tiếng :" tiểu Hạ ngươi còn trẻ cái nhìn thế cục chưa được thông thấu. Thực ra đám phản loạn ở Hải Dương đạo đó chúng ta hoàn toàn không có cơ hội lợi dụng. "

Hạ tú tài nghe vậy thì hỏi lại :" Tiên sinh vì sao nói vậy ?" - Hắn thật không rõ tại sao Lưu tiên sinh lại nói là không còn cơ hội lợi dụng phản quân .

Vị thống lĩnh gật đầu ra hiệu cho Lưu tiên sinh tiếp tục . Lưu tiên sinh nói:" Đám phản loạn đó nhanh thôi sẽ bị g·iết sạch, dù bây giờ ta có phi ngựa khẩn cấp đều không tới kịp để giúp bọn họ. Chưa kể ta là người xa lạ bỗng nhiên gia nhập chưa hẳn đã được tin tưởng ngay . Không được đám người cầm đầu phản loạn trọng dụng thì ta đây dù có mưu kế gì đều không thể triển khai. Chúng ta vẫn là nên mưu tính chỗ khác thì hơn . "

Hạ tú tài có vẻ không hiểu hắn hỏi lại :" Ý tiên sinh là Đông quân phủ sẽ nhanh chóng dẹp loạn thành công sao ?"

Lưu tiên sinh đáp :" Không phải nếu ta đoán không nhầm bọn họ sẽ bị một đám người giấu mặt g·iết sạch sẽ đi ."

Hạ tú tài càng nghe càng nghi hoặc hắn hỏi lại :" Là ai sẽ ra tay ? Tiên sinh có thể giúp ta giảng giải một chút sao ?"

Lưu tiên sinh nói :" Nếu ta đoán không sai thì việc nô lệ bỏ trốn rồi tiến hành phản loạn này là do có người cố ý sắp xếp mục đích là phản đối quy định mới của vua An Nam . Kết quả là do không lường trước được biến số nào đó nên nhánh phản quân này trở nên mất khống chế . Vậy nên sớm thôi chính những người đã tạo ra chi phản quân này sẽ hủy diệt bọn chúng lúc này e rằng bọn họ đã hành động rồi. "

Hạ tú tài nghe xong thì có điều ngộ ra hắn biết là Lưu tiên sinh nói có lý, vậy nên hắn quyết định im lặng chờ nghe mấy vị ở đây bàn tính tiếp theo .

Thống lĩnh hỏi:" lão Lưu nói xem tiếp theo nên làm thế nào ?" - bản thân hắn đã có cho mình một bộ kế hoạch đã vạch ra nhưng hắn vẫn muốn nghe ý kiến của người khác đặc biệt là Lưu tiên sinh.

Lưu tiên sinh đáp :" thống lĩnh tại hạ cho rằng nội bộ triều đình Đại Việt đang có mâu thuẫn rất lớn . Những kẻ phản đối hoàng đế đã không ngần ngại mà phát động phản loạn có vũ trang có thể nói hai bên đã không thể hoà hoãn . Tại hạ cho rằng chúng ta nên dùng nội tuyến tiến hành đào sâu mâu thuẫn này đợi lần sau lại có quân phản loạn thì chúng ta hãy tiến hành can thiệp vào. Như vậy sẽ an toàn hơn và đạt được hiệu quả cao hơn. "

Thống lĩnh nghe vậy thì gật đầu hắn nói :" lời của ngươi rất hợp ý ta chỉ là ta có thêm chút ý nghĩ. Ta cho rằng chúng ta nên tự tổ chức một cuộc phản loạn quy mô nhỏ ở phương nam Đại Việt. Đặc biệt là khu vực Quảng Nam Thuận Hóa có thể sẽ thu được hiệu quả bất ngờ."

Lão là đánh chủ ý lên nhóm tàn dư phản quân ở phía tây Thuận Hóa mấy năm trước từng nổi loạn cùng với đó là tổ chức người Chiêm Thành muốn phục quốc. Nếu kế hoạch này có thể thành công sẽ khiến phương nam Đại Việt loạn lớn . Cùng với sự bất đồng rất lớn trong triều đình có thể khiến Đại Việt suy yếu rất nhiều.

Rất nhanh sau đó một kế hoạch dấy lên phản loạn ở phương nam Đại Việt được lập . Lưu tiên sinh là người được cắt cử tiến tới phía nam chỉ huy hành động tất cả gián điệp nước Minh ở phía nam sẽ phối hợp lão trong lần tổ chức hành động này.

***

Ngoài ba cuộc gặp gỡ này trong ngày 27 tháng giêng còn diễn ra rất nhiều cuộc gặp gỡ bàn về cuộc phản loạn ở Hải Dương. Mục đích của từng cuộc gặp mặt là khác nhau có người muốn cùng bàn phương sách đối phó phản loạn nếu điều đó xảy ra trên địa bàn của mình có người muốn tìm cách tránh nạn khi cần thiết có người thì lại muốn tìm cách tiêu diệt mầm mống phản loạn từ trong trứng nước. Phần lớn người giữ thái độ không muốn xảy ra phản loạn trên địa phương mình chỉ có số ít người vì mục đích nào đó lại chờ mong phản loạn có thể bùng lên ở nhiều nơi.

Chương 132. Các phương phản ứng.