Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 141. Xổ số

Chương 141. Xổ số


Chương 141. Xổ số

Sáng ngày 6 tháng 2 năm Đoan Khánh thứ nhất, trong ngự thư phòng của hoàng đế xuất hiện một người khá đặc biệt Tây Nhai Doãn Quốc Thiện. Doãn Quốc Thiện có nằm mơ cũng không cũng không nghĩ tới có ngày mình xuất hiện trong ngự thư phòng của hoàng đế .

Chuyện này là do hôm trước Lê Tấn đã an bài nhiệm vụ cho lão Thập Lê Tấn muốn lão đổi nơi đ·ánh b·ạc một hôm từ đông thành tới Hoan Lạc Viên . Lý do cho sự thay đổi này là Lê Tấn muốn lão buổi sáng trở về tiện thể đưa Doãn Quốc Thiện vào cung gặp mình.

Đen cho Doãn Quốc Thiện, lão Thập thua hết sạch tiền từ canh ba nên đi tìm hắn sớm . Doãn Quốc Thiện đang ở Tây Viện của Hoan Lạc Viên cùng mỹ nhân ân ái thì bị người đánh thuốc mê đem đi.

Trong lúc di chuyển lão ma cờ bạc không quên kiểm tra trong quần áo của Doãn Quốc Thiện, may mắn có hơn năm mươi lượng bạc. Lão lập tức phóng tới sòng bạc thành đông chơi thêm vài ván đến sáng mới ôm hắn trở về cung.

Lúc về lão vẫn không ngừng lẩm bẩm về sòng bạc của Hoan Lạc Viên vào trong đó thua quá nhanh . Lão biết sòng bạc của Hoan Lạc Viên rất náo nhiệt có nhiều trò chơi thú vị nhưng ngày thường lão sẽ không tới. Hơn ai hết lão biết cái sòng bạc Hoan Lạc Viên đó là cả một mê trận gạt tiền người đi vào sẽ mất sạch tiền trong đó . Không có mấy ai có thể mang tiền trở ra tất cả trong hầm đ·ánh b·ạc đều do tiểu tổ tông sắp xếp . Có thể nói là ma trận trò chơi khó có ai có thể cưỡng lại được chỉ cần còn tiền là còn chơi. Khi xưa khi tiểu tổ tông cho đào hầm ngầm làm nơi đ·ánh b·ạc lão rất khó hiểu nên đã đi hỏi lý do . Tiểu tổ tông giải thích dưới hầm ngày đêm không thể phân biệt được khiến cho người ta quên đi thời gian mà lao vào chơi bạc . Về sau hắn cho xây dựng bên dưới như một ma trận trò chơi rất khó tìm đường ra từ đó con bạc lại càng khó rời đi mỗi khi đi một đoạn lại thấy một trò mới lạ lại muốn chơi thử . Cơ bản là chưa hết tiền thì hiếm ai thoát ra được cám dỗ của cái sòng bạc đó .

Quay lại Ngự Thư Phòng, Doãn Quốc Thiện đang rất phập phồng lo sợ hắn không biết nơi này là đâu chỉ biết rằng mình bị người ta bắt tới. Nhìn quanh một vòng có thể nhận ra đây là thư phòng của một nhà nào đó mọi thứ ở đây đều rất xa xỉ .

Ngay lúc này Lê Tấn từ cửa bước vào, sự xuất hiện của hắn khiến Doãn Quốc Thiện càng sợ hãi. Hắn biết người tới chính là hoàng đế người rất quen mặt ở chợ Tây Nhai, đặc biệt là Hoan Lạc Viên. Hắn nghĩ không ra hoàng đế tìm mình làm gì hai người nói là có chút quen biết bệ hạ có thể muốn gặp hắn một hai . Tuy nhiên cách hắn đến đây có chút không đúng nếu muốn ngài có thể cho gọi không cần phải phái người b·ắt c·óc như vậy . Điều này khiến hắn nghĩ tới việc bệ hạ có thể tìm mình tính sổ năm đó hắn từng dẫn người truy đuổi ngài sau đó còn dùng thủ đoạn ép ngài bồi thường cho ông chủ kỹ viện. Mấy năm rồi quan hệ của hai người coi như khá ổn cơ mà ai dám đảm bảo bệ hạ không nhớ thù có câu quân tử báo thù mười năm chưa muộn . Bây giờ bệ hạ đã là chí tôn không ai quản được ngài ngài muốn tìm hắn báo thù năm đó thì hắn c·hết chắc .

Lê Tấn nhìn thấy Doãn Quốc Thiện thì cười nhẹ hắn nói :" Doãn lão đại ngươi đây là không nhận ra trẫm sao ."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì vội vàng khấu đầu hơi run giọng nói:" thảo dân khấu kiến bệ hạ bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

Lê Tấn nghe ra sự khác lạ trong giọng của Doãn Quốc Thiện . Hắn nói :" không cần sợ hãi trẫm tìm ngươi nói chút chuyện ."

Doãn Quốc Thiện đương nhiên vẫn sợ làm gì có ai tìm người nói chuyện như vậy phái người b·ắt c·óc ngay trong đêm . Hắn cố gắng giữ cho mình bình tĩnh đáp lời :" bệ hạ là thiên tử thảo dân nào dám không kính sợ."

Lê Tấn nói :" không cần lo lắng trẫm tìm ngươi bàn chút việc làm ăn xong xuôi sẽ cho người đưa ngươi trở về ."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì hoài nghi làm ăn là việc làm ăn gì . Hắn chỉ là đầu mục bảo kê khu tây thành hàng ngày trừ thu phí bảo hộ thì có mở chút việc làm ăn nhỏ . Bệ hạ muốn làm ăn còn cần một kẻ như hắn tham gia sao . Dù không đoán được hắn đáp :" thảo dân xin nghe bệ hạ sai xử."

Lê Tấn hỏi Doãn Quốc Thiện :" Hồ tú tài dạo này vẫn ổn chứ?" - tên tú tài đó rất quan trọng trong kế hoạch này.

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì thầm nghĩ ngài triệt đường kiếm ăn của người ta bây giờ còn hỏi hắn có ổn hay không. Đương nhiên là Hồ tú tài không ổn rồi mấy hôm trước tên đó vừa chạy tới tìm hắn uống rượu xin giúp đỡ . Hắn đáp :" bẩm bệ hạ Hồ tú tài vẫn ổn chỉ là gần đây hắn có chút lo lắng ."

Lê Tấn cười nói :" trẫm biết hắn không còn việc làm nên lo lắng, vậy nên trẫm sắp tới sẽ tạo việc làm cho hắn."

Nghe đến đây Doãn Quốc Thiện bỗng nghĩ tới một chuyện bệ hạ lại định để Hồ tú tài làm ngân phiếu giả đi. Việc đó bây giờ rất khó làm a lần trước bị thua thiệt lớn mấy tiền trang đó đều nâng cao cảnh giác rất nhiều . Chưa kể đám người đó không dễ chọc chút nào sau lần đó Hồ tú tài phải trốn tránh mấy năm nay. Hắn nhỏ giọng nói :" bệ hạ việc làm ngân phiếu giả e là rất khó . Vả lại chuyện này bệ hạ nên tìm Hồ tú tài tìm thảo dân nào có tác dụng gì."

Lê Tấn nghe vậy thì biết lão hiểu lầm hắn nói :" trẫm không định làm ngân phiếu giả lần này chúng ta làm ăn thực sự không phải đi lừa gạt."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì khó hiểu làm ăn gì mà lại tìm một đầu mục chợ Tây Nhai, một kẻ chuyên làm giả giấy tờ. Hắn hỏi : " thưa bệ hạ là việc làm ăn gì vậy ?"

Lê Tấn đem một quyển sổ con ném tới bảo hắn đọc. Doãn Quốc Thiện tuân lệnh mở ra xem càng xem mắt hắn càng sáng đây rõ ràng là chuyện làm ăn siêu lợi nhuận lại không khó hắn có thể làm được . Đọc xong hắn gấp lại sổ con nhìn về phía Lê Tấn nhỏ giọng hỏi : " bệ hạ vụ làm ăn này tiền vốn thế nào ? Lợi nhuận chia ra sao ?"

Lê Tấn nói :" Vốn ngươi tự ra lợi nhuận chia đôi chúng ta mỗi bên một nửa ."

Doãn Quốc Thiện nghe vậy thì sửng sốt hai bên chung nhau làm ăn mà ngài không chịu bỏ một đồng vốn lợi nhuận đòi chia đôi nào có lý như vậy . Sau khi suy đi nghĩ lại hắn vẫn chấp nhận ngài là hoàng đế không lấy trắng đã là tốt rồi có thua thiệt thì hắn cũng đành chịu. Hắn đáp :" thảo dân tuân mệnh sau khi trở về sẽ bắt đầu chuẩn bị bằng tốc độ nhanh nhất đem việc làm ăn này khai trương ."

Lê Tấn lắc đầu hắn nói :" không vội, phải chuẩn bị cho kỹ càng rồi hãy khai trương. Đừng để mở được vài hôm lại phải dẹp tiệm ."

Doãn Quốc Thiện hỏi :" Bệ hạ cho rằng thời điểm nào khai trương là tốt nhất ? Trước khi khai trương cần phải chú ý chuẩn bị những gì ?"

Lê Tấn liền đáp :" thời điểm thì nên chọn vào cuối tháng tư khai trương . Sắp tới trẫm rời kinh thành một chuyến lúc đó mới trở về . Việc làm ăn này sẽ có người làm khó trẫm không ở kinh thành không ai giúp đỡ ngươi không gánh nổi áp lực đâu .

Còn chú ý thì nên chú ý đến việc làm vé phải đảm bảo vé không thể bị làm giả không thì sẽ loạn . Chuyện này cần Hồ tú tài ra sức ngươi tìm hắn nói rõ mỗi tháng chúng ta trả hắn 30 quan tiền để hắn tới làm việc. Ngoài ra bên phía quan phủ hẳn sẽ để ý một hai chuyện này ngươi không cần lo trẫm tại ."

Doãn Quốc Thiện trong đầu bắt đầu tính toán hắn bỗng thấy việc làm ăn này bệ hạ không bỏ vốn là đúng . Cơ bản là do bệ hạ bày ra cách làm ăn lại làm hậu thuẫn phía sau không có ngài những kẻ có quyền thế khó mà để yên lợi nhuận quá lớn khiến bọn họ thèm khát . Việc Hồ tú tài tới làm rất quan trọng một tháng có thể kiếm 30 quan tiền hẳn là tên đó hài lòng đi . Nghĩ đi nghĩ lại hắn thấy bệ hạ thật là thiên tài làm ăn ngài mà đi kinh thương thì hẳn là phú khả địch quốc . Cứ nhìn Hoan Lạc Viên thì biết từ cái kỹ viện rẻ tiền ngài biến nơi đó thành chốn ăn chơi lớn nhất nhì kinh thành tiền thu cứ phải gọi là như nước. Bây giờ ngài lại bày ra việc làm ăn này hẳn là sẽ thu lời không ít. Hắn hỏi : "việc làm ăn cần phải có cái tên trò này có tên là gì vậy thưa bệ hạ ?"

Lê Tấn đáp :" trò này gọi là xổ số khai trương cứ đề biển là " xổ số Đông Kinh".

Đúng vậy Lê Tấn quyết định mang việc kinh doanh xổ số tới thời đại này . Đây chính là cây rụng tiền một việc làm ăn chắc chắn có lời thậm chí là lời lớn. Ở thế kỷ 21 có câu " xổ số kiến thiết ích nước lợi nhà " lợi nhà thì ít mà đơn vị kinh doanh xổ số kiếm lợi rất nhiều. Chưa kể đi kèm với xổ số là lô đề một trò chơi tàn phá biết bao gia đình có câu "đánh đề ra đê mà ở". Hắn sẽ không mở trò lô đề nó quá hại người à thì có thể sẽ mở nhưng mà đem qua nước Minh mở đi vừa kiếm tiền vừa hại dân Hoa Hạ một chút.

Doãn Quốc Thiện nghiền ngẫm cái tên xổ số không hiểu lắm ý nghĩa của hai từ này . Bỏ qua cái tên hắn hỏi :" bệ hạ chúng ta cần mở mấy cửa hàng ."

Lê Tấn nói :" đông thành tây thành nam thành bắc thành mỗi khu mở một cửa hàng chọn chỗ nào ở trung tâm ấy . Chủ yếu là dùng để yết bảng kết quả trả đổi vé trúng thưởng . Việc bán vé có thể để đám thủ hạ của ngươi đi bán rong . Mỗi vé giá 5 đồng thì chúng ta thu về 4 đồng bán một vé được công một đồng, coi như tạo việc làm cho bọn hắn. "

Doãn Quốc Thiện nghe xong thì hiểu rõ ràng hắn bắt đầu tính toán . Mở bốn cửa hàng ít nhất cần 8000 quan tiền đó là của hàng loại nhỏ thuê cửa hàng phải đóng cọc trả trước phí thuê một năm. Sau đó còn phải tu sửa trang trí cho phù hợp với việc kinh doanh. Bốn cửa hàng cần tối thiểu 12 người làm ngoài ra còn cần khoảng 100 người bán vé rong. Việc làm vé cần phải đầu tư một xưởng in nhỏ mỗi ngày hàng vạn vé bán ra không thể dùng cách viết tay . Việc kỹ thuật thì đã có Hồ tú tài lo còn bảo kê cửa hàng bảo vệ người bán vé thì không cần lo hắc đạo hắn có thể quan phủ có bệ hạ . Về cơ bản cần bỏ ra khoảng trên một vạn hai ngàn quan tiền vốn ban đầu theo tính toán của hắn trong một tháng có thể hồi vốn .

Mọi chuyện đều ổn thoả Doãn Quốc Thiện nói: " bẩm bệ hạ thảo dân đã rõ mọi chuyện tuân theo an bài của người mà làm."

Lê Tấn nói :" Chúng ta cùng nhau phát tài, hợp tác vui vẻ."

Doãn Quốc Thiện đương nhiên không dám nhận mình ngang hàng hợp tác với hoàng đế hắn nói :" thảo dân xin tuân mệnh bệ hạ mà làm ."

Lời này của hắn tỏ ý phục tùng hắn biết rõ bệ hạ tìm hắn làm ăn là để ý hắn . Ở Tây Nhai hắn có thể coi là lão đại trong kinh thành thì chỉ là nhân vật nhỏ bệ hạ muốn diệt hắn chỉ là một câu nói.

Lê Tấn rất hài lòng với thái độ này của Doãn Quốc Thiện, hắn nói :" được rồi ngươi quay trở về chuẩn bị đi." Ngừng một chút hắn ngửa mặt lên gọi :" lão đầu bếp ngươi đưa Doãn lão đại xuất cung . Nhớ phải khách sáo một chút sau này còn cần hắn giúp ta kiếm tiền đấy."

Lão Cửu nghe vậy thì nói " tuân mệnh" trước mặt người ngoài bọn hắn xưng hô chủ tớ rất phải phép. Chỉ khi nào không có ai thì mấy lão mới gọi hắn là tiểu tử này kia cơ bản là mấy lão cậy mình tuổi tác lớn vả lại Lê Tấn không để ý mấy chuyện xưng hô này.

Tiếp sau đó, lão đầu bếp từ trên xà nhà hạ xuống sau lưng Doãn Quốc Thiện, không để hắn kịp ngoái đầu nhìn rõ hình dáng lão ra sao đã một chưởng vào gáy khiến hắn ngất đi. Đến khi hắn tỉnh lại thì đã nằm trên giường của mình ở trong nhà ở Tây Nhai. Đúng là hắn gặp bệ hạ mà đến đi đều không có bước một bước . Tỉnh lại hắn còn hoài nghi mình là nằm mơ đâu . Chỉ là đêm qua ở trong kỹ viện lúc này ở tại nhà quan trọng hơn là trong người mất đi túi tiền có thêm quyển sổ con về kinh doanh xổ số. Vậy nên hắn chắc chắn mình không có mơ mà là sự thật bệ hạ tìm hắn hợp tác làm ăn. Doãn Quốc Thiện lập tức đi tìm đám thuộc hạ tiến hành an bài công việc chuẩn bị mở việc kinh doanh xổ số " xổ số Đông Kinh " sắp xửa xuất hiện.

Chương 141. Xổ số