Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 142. Bàn bạc

Chương 142. Bàn bạc


Chương 142.

Màn đêm buông xuống trong phủ Trình Quốc Công hai nhà Trịnh - Nguyễn tụ hội . Đại diện họ Nguyễn là Thái sư Nguyễn Hữu Vĩnh, Nghĩa quận công Nguyễn Văn Lang, bên phía họ Trịnh thì có Trịnh Duy Đại Trịnh Duy Minh.

Thái sư lên tiếng trước:" tình thế hiện tại rất bất lợi cho chúng ta mọi người cùng thảo luận xem tiếp theo chúng ta nên làm gì ?"

Nguyễn Văn Lang trong lòng rất không vui lão đã đoán trước sẽ có ngày hôm nay . Tộc trưởng già rồi khó mà đấu lại vị kia lão có ý muốn đẩy Nguyễn Kim lên cầm lái. Không biết vô tình hay cố ý vị kia điều hắn đi phương bắc làm m·ưu đ·ồ của bọn lão bị phá hư từ trong trứng nước . Nếu là vô tình còn đỡ mà là cố ý chứng tỏ ngài nắm được tin tức vậy thì quá đáng sợ rồi sau này đi ngủ lão không dám nói mớ . Bây giờ không còn cách nào khác lão một tay cố gắng giúp tộc trưởng hết mình tranh đấu một tay khác thì chuẩn bị chạy trốn . Lão tính cả rồi sau khi bệ hạ xuất hành đi Lam Kinh lập tức để cho trong nhà bí mật tẩu tán tài sản ai có thể cho về quê gửi đi học xa đều đưa đi .Quay lại cuộc họp Nguyễn Văn Lang nói lên ý kiến của mình .

" Tộc trưởng, ta cho rằng cần liên hiệp tất cả lực lượng có thể cùng chống lại bệ hạ . Khi cần thiết có thể vứt bỏ Lữ Côi Vương cùng đám sĩ phu liên thủ dù để bọn họ đắc thế vẫn tốt hơn bị bệ hạ thanh trừng. Ngoài ra không nên từ bỏ khả năng lôi kéo Quân đội, Cẩm y vệ hộ bộ dù trả giá lớn thế nào vẫn phải thử lôi kéo bọn họ. Lúc không còn cách nào khác chúng ta có thể dùng toàn bộ lực lượng đánh liều một lần chính biến Thiên Hưng có thể lấy ra làm mẫu."

Lời này của lão nói ra khiến ba người còn lại nhíu mày dấy binh làm phản rất mạo hiểm, một bước đi lầm có thể c·hôn v·ùi cả tộc . Chính tranh thì khác dù thua vẫn có khả năng bảo tồn gia tộc chỉ cần những người thế hệ trước như bọn họ chịu c·hết, thế hệ sau chịu buông bỏ tiền đồ thì hoàng đế sẽ giữ lại hai nhà Trịnh-Nguyễn ngài cần bọn họ tồn tại để cân bằng quyền lực về sau . Chưa kể hai nhà bọn họ cùng hoàng tộc có dây mơ dễ má rất sâu trong cơ thể bệ hạ có chảy một phần huyết mạch họ Nguyễn.

Trịnh Duy Đại nói :" tình hình có chút xấu nhưng không đến mức như vậy đi hiện tại đúng là chúng ta thế yếu nhưng không phải là không thể lật bàn. Vả lại dù chúng ta thua chỉ cần lui khỏi triều đình thì vẫn bảo tồn được gia tộc . Dấy binh làm phản thất bại cơ nghiệp tổ tông coi như bị hủy trong tay chúng ta tiếng xấu lưu lại muôn đời."

Nguyễn Văn Lang nghe vậy thì cười nhẹ lão nói : " hiền điệt ngươi cho rằng bệ hạ có cơ hội sẽ không đuổi tận g·iết tuyệt hai nhà chúng ta sao ?"

Lần này đến lượt Trịnh Duy Minh lên tiếng :" thúc phụ ta cho rằng bệ hạ không làm tuyệt như vậy . Ngài cần hai nhà chúng ta tồn tại để làm đối trọng với đám sĩ phu Bắc Hà . Chưa kể về huyết thống có phần thân cận chỉ cần không tạo phản thì bệ hạ sẽ không làm tuyệt. "

Nguyễn Văn Lang lại nói :" nếu bệ hạ cũng g·iết đám sĩ phu Bắc Hà đâu khi đó ngài còn cần cân bằng thế lực sao . Còn cái gì mà huyết thống đừng có quên hoàng gia thiếu nhất chính là thân tình . Đến anh em ruột còn g·iết nhau nói gì đến ngoại thích đặc biệt lại ngoại thích cách đời như chúng ta."

Lần này thì đến Thái sư cũng không ngồi yên được rồi lão lên tiếng :" bệ hạ g·iết sạch thì tiếp theo lấy ai ra giúp ngài thống trị thiên hạ. Văn Lang ngươi là nói chuyện giật gân rồi đi ."

Nguyễn Văn Lang nói :" tộc trưởng, ngài đừng quên bệ hạ đã nói " thiên hạ không thiếu người muốn làm quan càng không thiếu người có thể làm quan" . Đừng có đánh giá chúng ta quá cao, có khi trong lòng bệ hạ chúng ta chỉ là thứ cản trở ngài muốn diệt đi chợ rảnh nợ."

Thái sư trầm ngâm, lão thực không cho là như vậy . Phương nam quý tộc là một thế lực khổng lồ sĩ phu Bắc Hà cũng là như vậy . Từ khi triều ta lập quốc đến nay triều đình chỉ là hai phe tranh đấu là chính hoàng đế không thể cùng lúc diệt sạch hai phe dù là Thánh Tông cũng không có đảm phách đó. Lão nói:" bệ hạ không dám làm như vậy ."

Nguyễn Văn Lang lắc đầu nói :" tộc trưởng, các ngươi vẫn không hiểu bệ hạ tính cách chính hoang đường . Người như hắn làm gì có chuyện hắn không dám làm chỉ là hắn chưa làm mà thôi."

Mọi người bắt đầu suy nghĩ lời lão nói có vẻ đúng từ trước đến nay không có hoàng đế nào như đương kim bệ hạ . Nhìn lại những chuyện hắn đã làm thì biết đúng là rất hoang đường đắc tội rất nhiều người, thậm chí đụng lợi ích của q·uân đ·ội phê đang ủng hộ hắn .

Thái sư bỗng nghĩ tới q·uân đ·ội, lão cảm thấy lời trước đó của Nguyễn Văn Lang rất đúng có thể thử lôi kéo q·uân đ·ội . Thái sư nói : " Việc dấy binh tạm thời không bàn chúng ta có thể theo lời của ngươi . Trước tiên lôi kéo q·uân đ·ội lần này tổn thất của bọn họ không nhỏ hẳn là có chút không hài lòng với bệ hạ chúng ta có thể thử xem . Thứ bệ hạ có thể cho, chúng ta và người lên ngôi tiếp theo cũng có thể cho thậm chí cho nhiều hơn."

Nguyễn Văn Lang nghe vậy thì dịu lại ít nhất ý kiến của lão vẫn được tộc trưởng chấp nhận phần nào . Lão không cho rằng việc dấy binh có nhiều cơ hội thắng chỉ là khi hoàn toàn thất thế thì phải làm lão sợ vị kia sẽ đồ tộc.

Trịnh Duy Đại nói :" Thái sư có thể tìm Thái Uý nói chuyện thử xem chúng ta và lão đều có chung địa bàn ở phía nam trong trung quân phủ không thiếu người nhà chúng ta ."

Thái sư nghĩ một chút rồi nói :" Thực ra không phải không có cách khác . Ta cho rằng chúng ta không thể chính tranh chiến thắng thì có thể dùng kế ở hậu cung khiến bệ hạ tự phế. Ngài ấy chính là hoang d·â·m chỉ cần dâng lên nhiều mỹ nữ để ngài tự trầm luân là được."

Nguyễn Văn Lang nói :" Không dễ như vậy đâu ngài ấy đúng là hoang d·â·m thật 13 tuổi đã phá thân thường xuyên ngủ lại nơi trăng hoa . Nhưng phải biết một điều trong mấy năm ngài ấy chỉ có một nữ nhân tên Chiêm Hồng Cơ đó thôi hiện tại trong cung ngài chỉ độc sủng một vị Quý Phi . Thêm mỹ nhân nơi hậu cung mà ngài không ngó ngàng tới thì chẳng có tác dụng gì ."

Ba người còn lại nghe vậy có chút nhíu mày . Nghĩ lại thì đúng vậy chuyện này có chút khó làm. Một lúc sau Trịnh Duy Minh nảy ra một ý hắn nói :" chuyện này không khó bệ hạ độc sủng Quý phi chúng ta có thể vận động gây áp lực . Cứ tạo dư luận yêu phi hoạ quốc là được kiểu gì bệ hạ cũng phải chia sẻ ân sủng cho cung nhân khác. Việc của chúng ta là phải tìm được những mỹ nhân thật xinh đẹp thật biết lấy lòng nam nhân chỉ có như vậy khi thời cơ đến mới có thể khiến bệ hạ mê đắm bọn họ ."

Thái sư suy ngẫm đôi chút rồi nói : " kế này có thể được như vậy nhất trí sẽ dùng mỹ nhân kế với bệ hạ." Dừng lại một chút lão nói tiếp :" quyết định thế đi tiếp theo chúng ta sẽ làm hai việc. Thứ nhất là tập hợp tất cả lực lượng chúng ta có thể dùng để tranh đấu với bệ hạ bao gồm cả việc thử lôi kéo q·uân đ·ội, cẩm y vệ, hộ bộ. Thứ hai là tiến hành mỹ nhân kế với bệ hạ nếu khiến ngài tự phế là tốt, không được cũng đành chịu ."

Ba người còn lại không ai phản đối mọi thứ rất nhanh được nhất trí kế hoạch hành động chỉ tiết được lập ra . Trong lòng Nguyễn Văn Lang còn thầm tự nhủ việc thứ ba chính là chuẩn bị chạy . Ba người này không ai có đủ quyết đoán để có thể liều lĩnh dấy binh . Nếu có Trịnh Duy Sản, Nguyễn Kim ở đây thì hai tên đó nhất định đồng ý với kế này của lão. Trời khuya mọi người tản đi ai về nhà nấy.

***

Cùng buổi tối hôm đó Lê Tấn đến thăm mẹ nuôi của mình hắn có vài điều muốn cùng bà thương nghị.

Trong Xuân Hoa cung mẹ con hoàng đế Thái Hậu ngồi đối diện . Nguyễn Thái Phi hỏi :" con có phải quá nóng vội rồi hay không ?"

Lê Tấn biết mẹ nuôi lo lắng về chuyện hắn làm hôm trước quy định về muối gây ảnh hưởng không nhỏ đến lợi ích của rất nhiều người. Lê Tấn đương nhiên sẽ không trình bày rõ ràng kế hoạch của mình với bà hắn nói :" mẹ yên tâm đi con đã tính toán rất kỹ phân tấc . Bên phía q·uân đ·ội sẽ không có bắn ngược gì con và bọn họ có thoả đàm với nhau rồi. "

Thái Hậu nói :" con giữ được phân tấc là tốt đừng gấp quá từ từ sẽ đến."

Lê Tấn đáp :" vâng thưa mẹ . Lần này con đến là muốn hỏi mẹ người có muốn cùng con đi Lam Kinh hay không ?"

Thái Hậu nghĩ ngợi một chút rồi nói :" Ta đi mẹ muốn đến thăm phụ hoàng con . Đi thăm mẹ con ta muốn đến trước mộ nói cho bà ấy con của chúng ta làm hoàng đế rồi. "

Lê Tấn nói :" vậy thì tốt rồi, cả nhà ba người chúng ta đi ra ngoài một chút cho thấy đổi không khí. Ở mãi trong hoàng cung này quá gò bó ngột ngạt ."

Thái Hậu hỏi :" con định đem nàng dâu cùng đi sao ?"

Lê Tấn đáp : " Vâng thưa mẹ nhân tiện con muốn để nàng gặp gỡ người nhà một chút . Từ châu Minh Linh đến Lam Kinh cũng không quá xa con sẽ cho người đưa nàng về thăm . Dù gì lần này cũng sẽ đợi khá lâu mới trở về thời gian đó hẳn là đầy đủ để nàng về thăm quê một lần. "

Thái Hậu nghe vậy thì biết con trai nghĩ cho con dâu nàng ta bây giờ là Quý Phi có thể phong quang về quê một lần vừa là để thăm quê vừa là để người thân có thể nở mày nở mặt.

Nghĩ đến đây Thái Hậu bỗng thấy nhớ nhà nàng có lẽ cũng nên trở về quê một chuyến. Để họ hàng người thân có thể gặp mặt một lần để bọn họ có thể nở mày nở mặt . Bây giờ nàng đã là Thái Hậu rồi nhà mẹ đẻ của nàng có thể vì nàng mà vinh .

Hai mẹ con tâm sự thêm đôi chút bàn bạc thêm chi tiết về việc xuất hành. Muộn chút Lê Tấn rời đi hắn đến Kim Tàng cùng mỹ nhân qua đêm. Cái tên Kim Tàng này hắn thấy rất ổn nhưng mẹ nuôi nói nó không hay chút nào bà khuyên hắn nên đổi đi . Thực sự với vốn hiểu biết tầm thường về Hán văn và các điển tích thì hắn không giỏi trong việc lấy tên này. Vậy nên hắn hứa suy nghĩ lại dù sao mới đặt tên mà lại đổi thì không hay lắm thư thả một chút thời gian đi .

PS : Cãi nhau vs người ta nên chương này viết hơi vội.

Chương 142. Bàn bạc