Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 146. Ai đã đặt tên cho dòng sông.

Chương 146. Ai đã đặt tên cho dòng sông.


Chương 146.

Trái với sự lo lắng bất an của Tri Phủ Lý Nhân, đoàn người xuôi nam rất yên ổn tới được Thanh Hoá đạo . Ngày 28 tháng 2 thánh giá tới bến Hàm Rồng thuyền lớn đã được tiền trạm cùng quan lại địa phương chuẩn bị từ trước. Mọi người bắt đầu chia nhau lên thuyền vượt sông qua bến này chỉ cần đi thêm bốn năm ngày là có thể về đến Lam Kinh chắc chắn có thể đến kịp trước tết Thanh Minh.

Mùa xuân nước sông không lớn thuyền bè qua lại không gặp nhiều khó khăn. Trên thuyền lớn Lê Tấn ngắm nhìn dòng sông xanh biếc bỗng hắn cảm thán " sông Mã mùa này thật đẹp !"

Lời này của bệ hạ vừa ra khiến mọi người xung quanh đều ngây ra trong đầu bọn họ đều đang tự hỏi bệ hạ đang nói cái gì vậy ?

Nguyễn Nhữ Vi nhanh trí nói :" Thưa bệ hạ người nhớ nhầm rồi . Tên dòng sông này không phải sông Mã mà là ...."

Lời của đại tổng quản chưa nói xong thì Lê Tấn bỗng gắt :" Trẫm biết ngươi thấy trẫm giống người không biết nổi tên sông hay sao ?"

Nguyễn Nhữ Vi nghe vậy liền rụt đầu lại lão nhận ra bệ hạ khó chịu . Vốn dĩ lão thấy bệ hạ nói sai nên muốn nhắc để người sửa lại nào ngờ khiến bệ hạ nổi cáu. Lúc thế này tốt nhất chính là nhận sai vậy nên đại tổng quản vội vàng quỳ xuống dập đầu nói : " nô tài không có ý đó nô tài biết tội xin bệ hạ trách phạt ."

Lê Tấn không phải là không biết thời này các con sông có tên rất khác so với 500 năm trăm năm sau . Chỉ là hắn bị khắc ấn trong đầu tên của các địa danh của thế kỷ 21 mà hắn được học vậy nên mỗi khi đến đâu đó hắn lại bỗng thốt ra vài cái tên không phải của thời đại này . Hôm nay cũng là vậy dòng sông này hắn đã từng đi qua vài lần . Mỗi khi Hiến Tông về Lam Kinh đều đem theo con cái chưa kể mới vài tháng trước trong lần an táng vua cha hắn từng tham gia đoàn người đưa tang .

Cảm thấy có chút bất tiện lại bị mọi người dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình. Lê Tấn bỗng tuyên bố :" Từ nay con sông này tên là sông Mã tên này do trẫm ngự ban. Nguyễn Nhữ Vi tý nữa ngươi đi bảo người của Hàn Lâm Viện soạn chiếu với nội dung như vậy."

Nguyễn Nhữ Vi biết ý lập tức nói "tuân mệnh" rồi lui đi tránh mặt một chút thì không bị bệ hạ xử phạt tại sao không tránh.

Mọi người còn lại trên thuyền thì chỉ biết tặc lưỡi bệ hạ quả là bá đạo lập tức cho đổi tên con sông. Mọi người bắt đầu nghĩ có khi bệ hạ quả thật không biết tên sông này bị đại tổng quản nói vậy thì thấy xấu hổ để chữa thẹn ngài đổi luôn tên sông. Đương nhiên ý nghĩ này chỉ dám giữ trong lòng không ai ngu mà nói ra chọc bệ hạ lúc này không khôn ngoan.

Hoa Quý Phi đứng ở một bên chứng kiến hết thảy thì nén cười bệ hạ của nàng có chút bá đạo có chút xấu tính . Nàng tiến lại gần nói :" Bệ hạ lấy tên thật hay sông Mã chính nói dòng sông là phi nước đại hướng về biển Đông ."

Mọi người nghe vậy thì vội xum xoe, ai nấy đều khen bệ hạ đặt tên hay đổi tên tốt lắm . Tuyệt nhiên đều là nịnh nọt không có ai vì tên một con sông mà đi làm bệ hạ khó chịu với mình.

Lê Tấn thì nghĩ có phải cũng nên đổi tên thêm vài địa danh hay không kiểu như sông Nhị có thể đổi tên thành sông Hồng chẳng hạn . Bây giờ hắn có quyền muốn đổi vài cái tên theo ý mình muốn không phải việc khó khăn gì .

Trở lại với công tác vượt sông, mất khoảng nửa buổi chiều thì đoàn người mới qua hết sông . Nhanh chóng tiến tới nơi được địa phương chuẩn bị sẵn để nghỉ lại đêm nay.

***

Đêm xuống, Hoàng Đế và Quý Phi cùng dùng thiện đám nội quan đứng hầu xung quanh. Trên bàn bày khá nhiều món ngon đều là do dân chúng địa phương dâng lên để vừa hưởng dụng có đầy đủ gà cá tôm thịt thú rừng các loại . Nhìn chung đây là một bữa thịnh yến Lê Tấn quên mất mình đang trong quá trình giảm cân hôm nay hắn ăn rất nhiều.

Ăn uống no nê Lê Tấn nhìn Quý Phi nói :" sáng mai trẫm cho một đoàn người hộ tống nàng tiếp tục xuôi nam chắc hẳn trong vài ngày có thể tới được Châu Minh Linh quê nàng."

Tiểu Mai có chút bất ngờ nàng không nghĩ rằng trong chuyến đi này mình có cơ hội được trở về thăm quê nhà . Bệ hạ không có nói trước với nàng chuyện này đây hẳn là niềm vui bất ngờ mà ngài dành cho nàng . Nàng thật mong chờ có thể trở về gặp anh chị em của mình một lần, để xem bọn họ sống có tốt không . Đặc biệt nàng muốn trở về thăm mộ cha mẹ nàng bệ hạ đã ra lệnh cho quan tri châu Minh Linh xây mới phần mộ cho hai người . Tuy nhiên hẳn là còn chưa xong đi nàng muốn trở về xem một chút thăm nơi yên nghỉ cũ mới của cha mẹ .

Nghĩ đến cha mẹ nàng thầm nghĩ hai người họ ở dưới suối vàng hẳn là có thể an lòng rồi đi . Trước đây do cha bị tội nên đám nhỏ các nàng phải làm nô nay nhờ bệ hạ mà tất cả đều được phóng thích có cho mình sản nghiệp còn được phong tước. Nghĩ đến đây nàng cảm thấy thật may mắn vì đã quen biết bệ hạ được ngài chọn trúng ngài không quản khó khăn mà đưa nàng vào cung, còn phong nàng làm Quý Phi. Đời nàng vốn đầy khốn khổ chỉ vì gặp được ngài mà một bước lên mây cuộc sống trong cung của nàng cũng rất hạnh phúc, bệ hạ rất sủng nàng .

Nàng cảm thấy mình không thể ỷ sủng mà kiêu cần phải giữ quy củ . Nàng đáp :" tạ ơn bệ hạ đã lo lắng vì thần thiếp tuy nhiên thần thiếp xin được ở lại bên cạnh bệ hạ cùng người tới Lam Kinh. Sau khi tế tổ cùng an táng tiên đế xong thần thiếp lại xin bệ hạ phái người đưa thần thiếp trở về thăm nhà ."

Lê Tấn nghe vậy thì suy nghĩ một chút hắn cảm thấy như vậy có vẻ ổn hơn so với an bài của hắn tránh được điều tiếng không tốt cho Tiểu Mai . Sớm muộn một tháng hẳn là không ảnh hưởng quá nhiều dù sao nàng và người thân đều có mấy năm không gặp mặt . Nghĩ thông suốt hắn nói :" được, đợi xong chuyện ở Lam Kinh trẫm lại cùng nàng xuôi nam một chuyến vậy."

Quý Phi nói :" không thể chính sự quan trọng bệ hạ sao có thể vì thiếp mà xuôi nam như vậy tội thiếp to lắm . Xin bệ hạ cứ để vài người đưa thiếp trở về là được từ đây đến Minh Linh cả đi cả về chỉ đến 20 ngày mà thôi ."

Lê Tấn nghe vậy thì hiểu Tiểu Mai là lo lắng . Ở trong cung nàng vốn là được độc sủng có lẽ sẽ có chút áp lực . Bây giờ hắn lại vì nàng mà xuôi nam e là sẽ có người đứng ra nói lời không hay về nàng. Nữ nhân vẫn là tâm tư cẩn mật Lê Tấn nói :" được rồi, cứ làm như nàng nói đi . Lúc đó trẫm sẽ chuẩn bị vài phần quà nhỏ, nàng đem tặng cho mấy người trong nhà dùm trẫm."

Quý Phi rất là cảm động trước sự quan tâm này của bệ hạ có câu yêu ai yêu cả đường đi . Ngài yêu nàng nên mới quan tâm đến người nhà nàng, điều này nói lên vị trí của nàng trong lòng bệ hạ . Nàng bỗng rơi lệ giọt nước mắt hạnh phúc của nữ nhân khi biết mình gả đúng người.

Thấy Tiểu Mai khóc khiến Lê Tấn luống cuống hắn vội vàng hỏi :" làm sao vậy ? Trẫm đã nói gì sai sao ?"

Tiểu Mai lắc đầu cười nhìn hắn nàng đáp :" Thiếp không sao ."

Lê Tấn hỏi lại :" vậy tại sao nàng lại khóc?"

Tiểu Mai đáp :" thiếp là quá hạnh phúc nên mới khóc . Đợi một chút thiếp sẽ ổn thôi."

Lê Tấn nghe vậy thì không hỏi thêm gì hắn lại gần ôm lấy nàng dùng tay lau đi nước mắt trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng. Nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn Tiểu Mai nhanh chóng đáp lại nụ hôn này của hắn hai người dùng lưỡi tấn công qua lại . Cả hai cứ thế tham lam mà dính chặt vào nhau, cùng nhau trao đổi enzym trong miệng.

Trong cả quá trình này tay của Lê Tấn không ngoan mà đi du lịch một vòng khiến cho Tiểu Mai không thể kiềm chế được. Hoàng Đế và Quý Phi đêm nay đi nghỉ sớm hai người cùng nhau đại chiến lăn giường.

Phía bên ngoài đám người hầu chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng thở dốc vọng ra từ bên trong . Bọn họ quá quen với việc này Bệ hạ và Quý phi chính là vẫn cuồng nhiệt như vậy .

***

Trên mái nhà Ma Cờ Bạc và Lão Biến Thái giống như hai cái bóng u linh đang âm thầm bảo vệ an toàn của tiểu chủ nhân. Không chỉ có hai người bọn họ Tứ Nương Tử đang thêu hoa ở phía xa nàng chọn một vị trí có tầm quan sát bao quát toàn bộ khu vực mà tiểu chủ nhân ngủ lại. Với năng lực của nàng chỉ cần có gì bất thường thì chỉ cần một kim trong bán kính 100 bộ tất cả mọi vật sống đều có thể đi đời nhà ma.

Bản năng nổi lên Ma Cờ Bạc dùng tay ra hiệu hỏi Lão Biến Thái "chơi không?" - Lão Biến Thái không cần nghĩ nhiều, lão dùng tay đáp lại " chơi".

Tiếp theo Ma Cờ Bạc ra hiệu cho lão chọn trước, Lão Biến Thái lập tức đưa ra một bàn tay đủ năm ngón . Ma Cờ Bạc thấy vậy thì xoè ra một bàn tay nhưng chỉ có bốn ngón duỗi ra ngón cái bị lão gập lại .

Lão Biến Thái thấy vậy thì lại dùng một bàn tay khác đưa ra ba ngón tay Ma Cờ Bạc thấy vậy thì tỏ vẻ không hài lòng hắn đưa ra một bàn tay đủ năm ngón. Lão Biến Thái suy nghĩ một lát rồi gật đầu, lão đồng ý . Hai người thu lại hai bàn tay nhìn nhau cười cười cả hai đều đang rất tự tin mình sẽ thắng.

Sáng ngày hôm sau hoàng đế có vẻ hơi đau lưng ngài cứ chống tay bóp eo hoài thôi . Tuy nhiên gương mặt của ngài thì cười rất tươi, Quý Phi thấy bệ hạ như vậy thì có chút xấu hổ đêm qua nàng có chút mạnh bạo.

Cùng có vẻ mặt tươi cười là Lão Biến Thái, đêm qua hắn thắng của Ma Cờ Bạc 50 lượng bạc trắng. Ma Cờ Bạc thì đương nhiên là mặt mày bí xị hắn thua tiền làm sao mà vui cho được.

Nhìn thấy vẻ mặt của hai lão như vậy những người khác đều biết điều gì xảy ra . Đây chính là trò mà bọn họ vẫn hay chơi mấy năm nay mỗi khi tiểu chủ nhân qua đêm cùng nữ nhân thì những người canh gác bên trên như bọn họ sẽ chơi một chút coi là kiếm chút thú vui trong cuộc sống.

Chương 146. Ai đã đặt tên cho dòng sông.