Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 147. Ẩn mật.

Chương 147. Ẩn mật.


Chương 147.

Đông Kinh Phủ thượng tướng quân Thái Uý Lê Quảng Độ đêm nay đón tiếp một vị khách quý người tới là Thái Sư Nguyễn Hữu Vĩnh. Trò chuyện xã giao một chút quan Thái Sư nói nhỏ :" Thái Uý ta có chuyện cơ mật muốn cùng ngài nói một chút."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì hiểu ý lão phất tay cho tất cả người hầu lui đi sau đó nói :" Thái Sư, bây giờ ngài có thể nói rồi sao ?"

Thái Sư : " Thái Uý, ngài cảm thấy bệ hạ là người thế nào ?"

Lê Quảng Độ đáp :" bệ hạ là đế vương ta nào dám ."

Thái Sư :" chúng ta quen biết bao năm cần gì phải vậy. Chuyện người dưới phía dưới lén nói nhỏ một hai còn ít sao. Hay là ngài cảm thấy ta không xứng cùng ngài nói vài lời ."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì cười lão đáp :" Thái sư đã nói vậy thì ta đây xin được lớn gan một lần ." Dừng một nhịp lão tỏ vẻ suy nghĩ chút gì tiếp tục nói :" bệ hạ là bậc thánh quân ngài anh minh thần võ nhân nghĩa vô song ."

Thái sư nghe vậy thì trong lòng có chút không vui Lê Quảng Độ đang nói lời ma quỷ đây rõ ràng là qua loa . Không muốn cùng Lê Quảng Độ quanh co lão ngửa bài thẳng : " Thứ bệ hạ cho chúng ta cũng cho được thứ ngài không cho chúng ta cho."

Lê Quảng Độ nghe hiểu đây là Thái Sư đang đại diện cho phe phương nam thế tộc cùng lão đàm phán mục đích rất rõ ràng là bọn họ muốn lôi kéo q·uân đ·ội. Lão không có trả lời mà im lặng dùng ánh mắt nhìn về phía Thái Sư .

Thái sư thấy vậy thì hiểu lão tiếp tục nói :" Thái Uý quốc công người khác quận công . Lợi ích của q·uân đ·ội như cũ được bảo đảm ."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì trong lòng thầm cười Thái Sư có vẻ keo kẹt rồi. Cũng đúng thôi bọn họ đều cho rằng q·uân đ·ội lợi ích bị tổn hại lớn nên mới đưa ra điều kiện như vậy. Chính lão cũng cho là như vậy nào ngờ đâu bệ hạ hạ dành cho q·uân đ·ội miếng bánh lớn ở phía sau. Còn điều kiện bệ hạ đưa ra trong Minh Uớc chính là điều kiện trên trời q·uân đ·ội còn không có nghĩ ra sẽ có ưu đãi lớn như vậy người ngoài càng nghĩ không ra . Thái sư hẳn là nghĩ bỏ ra một tước quốc công mấy tước quận công là bỏ vốn lớn rồi đi.

Lê Quảng Độ không nói gì ánh mắt hướng đi chỗ khác . Thái sư thấy vậy thì hiểu Lê Quảng Độ đây là không hài lòng với điều kiện mình đưa ra . Cân nhắc một chút Thái sư nói :" Thêm một chức hữu tướng con cái có thể thế tập tước vị cấp bậc không bị hạ xuống."

Lời này khiến Lê Quảng Độ có chút bất ngờ chức hữu tướng thì không nói nhưng thế tập tước vị không bị hạ bậc đúng là rất hấp dẫn. Theo thông lệ hiện nay thì cứ mỗi đời thế tập tước vị sẽ hạ xuống một bậc ví dụ cha là Quốc công thì con tập ấm chỉ là quận công, đời tiếp theo sẽ là tước hầu. Bây giờ Thái sư nói vậy tức là đời con đời cháu của lão vẫn có thể tiếp tục tập ấm tước Quốc Công đây chính là sự bảo đảm vinh hoa phú quý nhiều đời . Tuy nhiên điều kiện này vẫn chưa đủ hấp dẫn khi đưa ra so với những gì bệ hạ cho . Vậy nên Thái Uý tiếp tục quay mặt nhìn đi chỗ khác.

Thái sư thấy vậy lòng có chút giận lão cảm thấy điều kiện mình đưa ra đã rất ưu đãi chỉ là lòng tham của Lê Quảng Độ quá lớn . Thái sư không hiểu phải đưa ra điều kiện gì Lê Quảng Độ mới thoả mãn chẳng nhẽ lão muốn làm nh·iếp chính đại thần hay phong vương khác họ. Cảm thấy khó chịu nhưng Thái Sư vẫn dùng giọng bình thản hỏi:" Thái Uý nói xem ngài muốn như nào ?"

Lê Quảng Độ nghe vậy thì quay lại cười nói :" ta mời ngài cùng ta uống chén rượu nhạt ôn chút chuyện xưa."

Lời này của Thái Uý chính là gián tiếp từ chối cả hai bên không còn gì có thể nói tiếp. Thái sư xét về tuổi tác chính là bậc cha chú của Lê Quảng Độ, hai người làm gì có chuyện xưa gì mà nói . Lão Thái Sư lòng đầy giận dữ cảm thấy Lê Quảng Độ thật không biết điều . Thái sư nói :" Trong nhà lão phu còn có việc xin cáo từ."

Lê Quảng Độ tươi cười nói :" Vậy ta không dám giữ Thái Sư ở lại thêm ."

Thái Sư đứng dậy rời đi Lê Quảng Độ tiễn lão ra đến tận cổng lớn. Sau khi xe ngựa Thái Sư đi xa Lê Quảng Độ mới quay vào nhà . Trong lòng lão thầm nghĩ q·uân đ·ội bọn lão vẫn là trung thành với bệ hạ thì hơn điều kiện của người đưa ra quá ưu đãi . Chưa kể dù bên khác đưa ra điều kiện tốt hơn bọn lão cũng không dám nhận lời bệ hạ có thể uy h·iếp đến an toàn cá nhân gia đình tướng lĩnh . Trong tay bệ hạ có một thanh đao ẩn q·uân đ·ội không muốn đi thử lưỡi đao này.

***

Thành Tây Kim Ngô Vệ tuần đêm bất ngờ phát hiện một kẻ b·ị t·hương sắp c·hết binh sĩ nhanh chóng đem người này về Tây Thành sở binh cứu chữa . Chỉ là số trời khó trái kẻ đó không thể qua khỏi kiểm tra di vật của n·gười c·hết bọn họ phát hiện một vật rất lạ mắt . Tìm đủ mọi cách đều không thể mở ra vậy nên quyết định báo lên cấp trên .

Sáng sớm Kim Ngô Vệ đại tướng quân Lê Tử Văn nhận được đồ vật Tây thành sở binh dâng lên lão kiểm tra tỷ mỉ vẫn không tìm được cách mở đây có vẻ là một vật quan trọng . Lê Tử Văn mang theo vật này tới Cẩm Y Vệ nhờ trợ giúp việc mở khoá đồ vật có cơ quan này bên Cẩm Y Vệ có chuyên gia .

Trong trụ sở Cẩm Y Vệ, Lê Niệm đón tiếp Lê Tử Văn . Lão hỏi :" Đại tướng quân có việc gì mà lại đến chỗ ta thế này ?"

Lê Tử Văn đáp :" Bên Kim Ngô Vệ chúng ta gặp chút khó khăn nên ta đến tìm Chỉ Huy Sứ xin giúp đỡ."

Lê Niệm nói :" Chúng ta đều vì bệ hạ làm việc có gì cần hỗ trợ ngài cứ nói . Nếu giúp được Cẩm Y Vệ chúng ta luôn sẵn sàng."

Lê Tử Văn hiểu rõ quan hệ của bọn họ không có tốt như vậy . Lê Niệm chỉ là khách sáo cơ bản là hai bên đều vì bệ hạ làm việc nên lão mới không từ chối. Còn có giúp hay không thì phải xem là việc gì .

Lê Tử Văn trình bày :" Kim Ngô Vệ chúng ta vừa nhận được một vật bên trong vật này có cơ quan tìm đủ mọi cách mà không mở ra được. Chúng ta nghi ngờ bên trong có chứa thứ gì đó quan trọng muốn Cẩm Y Vệ giúp thử một lần."

Lê Niệm nghe vậy thì suy nghĩ một chút sau đó nói :" Chuyện này rất nhỏ ta sẽ để lão Trần đi theo ngài một chuyến."

Lê Tử Văn nói :" không cần ta đã đem đến đây cứ mở ở đây luôn đi ."

Lê Niệm nói :" Việc này không ổn lắm chuyện cơ mật của Kim Ngô Vệ chúng ta không tốt nhìn ."

Lê Tử Văn:" thực ra chúng ta cũng không biết đây là thứ gì phía dưới chỉ là tình cờ lấy được vật này . Vậy nên không cần giấu diếm nếu mở ra được thì chúng ta cùng xem bên trong chứa thứ gì ."

Lê Niệm nghe vậy thì không từ chối lão cũng muốn xem thử trong vật mà Lê Tử Văn mang tới có chứa thứ gì ai cũng có lòng tò mò . Lập tức lão Trần được gọi tới phòng làm việc của Lê Niệm.

Trần Thanh Thư chuyên gia mở khoá các cơ quan của Cẩm Y Vệ, lão nay đã ngoài sáu mươi xuất thân chính là một người trộm mộ . Ba mươi năm trước trong một lần hành nghề không may bị phát hiện lão bị người ta t·ruy s·át . Tiền nhiệm Cẩm Y Vệ Chỉ Huy Sứ thấy lão hữu dụng nên đã thu lưu lão từ đó lão chuyển nghề sang làm ở Cẩm Y Vệ. Ngoài mở khoá cơ quan lão còn là chuyên gia giám định cổ vật thông hiểu nhiều loại văn tự cổ . Đây là một lão nhân của Cẩm Y Vệ nên Lê Niệm rất tôn trọng lão bình thường đều gọi một tiếng " Trần đại sư "

Lê Niệm nhìn lão Trần nói :" đại sư có một vật muốn nhờ ngài mở ra."

Đối với việc mở khoá cơ quan lão Trần rất tự tin lão nói :" việc rất nhỏ đồ vật ở đâu."

Lê Niệm nhìn về phía Lê Tử Văn đại tướng quân biết ý liền móc từ trong ngực ra một vật hình tròn làm bằng sắt lớn cỡ một bàn tay dày cỡ một tấc . Lê đại tướng quân nói :" Đồ ở đây xin nhờ Trần đại sư."

Lê Tử Văn có nghe nói qua về vị Trần đại sư này dù xét về địa vị đại tướng quân bỏ xa lão nhưng vẫn dành cho lão xưng hô tôn trọng. Có việc nhờ người nào có lý không cho người ta mặt mũi hơn nữa chính Lê Niệm gọi lão là đại sư Lê Tử Văn thấy mình nên như vậy.

Trần đại sư rất nhanh nhận lấy món đồ tỉ mỉ nghiên cứu . Sau một hồi nhăn mặt suy tính lão bắt đầu mở cơ quan . Đây là một bộ cơ quan có tính kỹ thuật rất cao Trần đại sư từng chút từng chút mở từng bộ phận. Mất một canh giờ mới hoàn toàn mở ra . Trần đại sư dùng tay áo lau đi từng vệt mồ hôi trên trán rồi nói :" Vật này đã được khai mở có thể lấy đồ bên trong ra được rồi. Chỉ là lão phu hy vọng không cần làm hỏng vật này nếu được có thể giao vật này cho ta nghiên cứu kỹ càng một chút rất có ích cho việc làm ra vật lưu trữ truyền tin của Cẩm Y Vệ sau này. "

Lê Tử Văn nghe vậy thì biết vật mình mang đến hẳn là rất tinh xảo khiến cho vị đại sư này động tâm. Việc này không có gì lớn lão sẵn sàng cho thôi dù gì Kim Ngô Vệ của lão không có ai giỏi về lĩnh vực này giữ lại không dùng được .

Bên trong lấy ra mấy tờ giấy Lê Tử Văn mở ra xem nhưng không hiểu nội dung bên trong văn tự không phải là loại lão biết. Lão đưa qua cho Lê Niệm nhìn xem Lê Niệm cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết lại đưa qua cho Trần đại sư xem.

Trần đại sư khó hiểu lão mở ra xem càng xem mắt lão càng sáng. Trần đại sư nói :" Đây là văn tự cổ của người Chiêm loại văn tự này đã có gần ngàn năm không thông dụng."

Lê Niệm nghe vậy thì ngộ ra văn tự cổ xưa như vậy bảo sao lão lại xem không hiểu. Lão hỏi :" Đại sư nội dung bên trong là gì ?"

Trần đại sư đáp :" đây là thư liên lạc của gián điệp người Chiêm . Bên trong thư có vài tin tức ẩn mật, trong đó có thông tin vài tên nội gián. "

Lê Niệm và Lê Tử Văn nghe vậy thì mừng rỡ đây là một công lao . Lê Tử Văn hỏi :" Có thông tin của những nội gián nào ? Vị trí của bọn chúng ở đâu ?"

Trần đại sư nhìn về phía Lê Tử Văn nói :" trong phủ ngài có một nội gián Chiêm Thành."

Lời này khiến Lê Tử Văn sợ hãi không biết kẻ đó đã đánh cắp những tin tức gì từ phủ lão nếu gây ra thiệt hại lớn cho Đại Việt thì e rằng lão phải chịu liên lụy.

Trần đại sư không quan tâm đến tâm trạng của Lê Tử Văn, lão nhìn Lê Niệm nói :" Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ chúng ta cũng có hai người là nội gián của người Chiêm."

Lời này còn gây chấn động hơn đây quả là chuyện lớn rồi Cẩm Y Vệ có nội gián . Lê Niệm tay nắm chặt lão biết chuyện này làm không tốt chính là tội lớn đây là địa bàn của lão trung tâm tình báo Đại Việt .

Lập tức Cẩm Y Vệ, Kim Ngô Vệ triển khai âm thầm bắt người . Công cuộc truy tra nội gián được tiến hành nhanh chóng . Cả Lê Niệm và Lê Tử Văn đều biết lúc này cần phải nỗ lực lập công chuộc tội .

Chương 147. Ẩn mật.