Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 152. Có Biến .

Chương 152. Có Biến .


Chương 152.

Đông Kinh Bùi phủ cũng là Bùi Phủ nhưng không phải phủ Tả tướng quốc Bùi Xương Trạch mà là phủ Lại Bộ Thượng thư Bùi Minh Viễn. Trong màn đêm một nhóm người mặc y phục màu đen mặt đeo khăn đen đột ngột xuất hiện trong thư phòng của Bùi thượng thư.

Bùi thượng thư thấy vậy thì hoảng hồn lão định la lên thì một trong những người áo đen đưa ra một tấm lệnh bài. Nhìn thấy nó Bùi thượng thư lập tức ngừng ý định kêu người hắn lại gần xác nhận lệnh bài không có sai rồi lập tức quỳ xuống hành lễ.

Người cầm lệnh bài có vẻ như người cầm đầu nhóm người áo đen hắn kiếm một cái ghế ngồi xuống rồi nói :" Bùi đại nhân chúng ta ngồi xuống trò chuyện đi."

Bùi Minh Viễn nghe vậy thì đứng lên ngồi xuống phía đối diện lão nói :" Không biết nên xưng hô như nào cho phải ?"

Đối diện đáp :" Bùi đại nhân có thể gọi ta là A Minh, đây là tên chủ nhân đặt cho ta."

Bùi Minh Viễn hỏi :" A Minh ngài lặng lẽ tới gặp ta không biết là có chuyện gì ?"

A Minh đáp :" Ta chỉ là nhận lệnh làm việc là chủ nhân sai ta đến gặp ngài ."

Bùi Minh Viễn hỏi :" Không biết chủ nhân của ngài có điều gì sai bảo Bùi Minh Viễn ta đây ?"

A Minh đáp :" Chủ nhân muốn ngài cải biến lập trường một chút ?"

Bùi Minh Viễn hỏi :" Cụ thể là cải biến như thế nào ?"

A Minh đáp :" Chuyển từ hướng theo sau Đàm Văn Lễ thành theo sau Thái Sư ."

Bùi Minh Viễn nghe vậy thì lắc đầu lão nói :" thứ cho ta không thể tòng mệnh sĩ phu Bắc Hà là sĩ phu Bắc Hà Phương nam thế tộc là phương nam thế tộc ta xuất thân sĩ phu đất bắc mãi mãi là thành viên trung kiên của sĩ phu Bắc Hà."

A Minh biết dù có là lệnh của chủ nhân cũng khó mà làm một vị thượng thư có thể dễ dàng phục tùng . Đám sĩ phu đều có ngạo khí chưa kể làm đến thượng thư không ai mà không có chút lực lượng trong tối ngoài sáng. Uy h·i·ế·p bọn họ không có tác dụng loại người như vậy không sợ c·h·ế·t ngoài ra g·i·ế·t một quan thượng thư phiền toái rất lớn. Chủ nhân muốn hắn tới đây đàm phán cùng Bùi Minh Viễn, trước khi đi chủ nhân đã cho hắn được phép đưa ra một số điều kiện nhất định.

A Minh nói :" Trong sĩ phu Bắc Hà vai trò của Bùi thượng thư là lớn nhưng chưa chưa đến mức có thể làm người dẫn đầu . Theo ta được biết Tả tướng quốc mới là thủ lĩnh của sĩ phu Bắc Hà, sau đó chính là Đàm tướng quốc. Dù không có hai người này thì vẫn còn đó Ngô thượng thư có thể đảm nhiệm lá cờ đầu không biết bao giờ Bùi thượng thư mới có thể chính thức ra mặt. Nếu như Thông vương thượng vị thì hẳn sẽ coi trọng những người như Tả Hữu tướng quốc với năng lực cùng sự dẻo dai của hai vị đó thì còn có thể làm thêm 10 -15 năm nữa không thành vấn đề. Bùi thượng thư đời này vĩnh viễn chỉ có thể làm quan thượng thư mà thôi."

Bùi Minh Viễn biết đây là kế ly gián của đối phương lão không có dễ dàng mắc mưu như vậy . Bùi thượng thư :" Đa tạ ngài đã quan tâm đến tiền đồ của ta . Thực ra làm đến chức thượng thư ta đã rất hài lòng. Đại Việt có bao nhiêu người có mấy ai có thể làm quan làm quan đến chức thượng thư thì lại càng hiếm . Ta cảm thấy đó đã là may mắn trong đời mình Bùi mỗ luôn cho rằng làm người phải biết đủ mới có thể sống tốt ."

A Minh cười nhẹ hắn nói :" Bùi đại nhân xuất thân thế gia Nho học tài hoa như gấm cớ sao lại chịu mãi đứng sau người khác. Nếu ngài chịu đứng về phía chúng ta khi đại nghiệp thành công ngài có thể được giữ chức Hữu tướng quốc Thái Bảo bình chương quốc quân trọng sự . Cớ sao mà ngài lại bỏ qua cơ hội tốt này ."

Bùi Minh Viễn cười nhẹ lão nói :" Phương nam thế tộc không có thiếu người làm sao đến lượt ta làm tướng quốc."

Bùi thượng thư không cho rằng một kẻ giữa đường đầu nhập vào như mình sẽ được trọng dụng hơn so với những cựu thần ủng hộ Lữ Côi Vương. Chức Hữu tướng Thái Phó này hẳn là hứa suông đi chỉ cần lão phản lại sĩ phu Bắc Hà thì không thể quay đầu lại khi đó bên kia muốn bày bố thế nào lão cũng chỉ có thể chịu.

A Minh nghe vậy cũng cười hắn nói :" Bùi thượng thư biết một mà không biết hai thật buồn cười làm sao ."

Bùi thượng thư không vui với thái độ này của đối phương tuy nhiên lão hàm dưỡng rất tốt. Không có tức giận mà bình thản hỏi :" Không biết ngài có gì cao siêu muốn dạy ta ?"

A Minh nói :" Đế vương chi đạo chính là quyền mưu chỉ đạo làm hoàng đế sợ nhất không phải kẻ thù mạnh mẽ mà là thần tử đồng lòng. Vậy cho nên đế vương luôn phải cân bằng quyền lực giữa các phe phái trong triều đình, không thể để một phe nào đó hoàn toàn độc đoán triều cương. Lữ Côi Vương thượng vị chắc chắn sẽ trọng dụng phe phương nam thế tộc tuy nhiên ngài không thể tận lực triệt tiêu sĩ phu Bắc Hà. Ngài cần duy trì sĩ phu Bắc Hà ở mức không quá yếu để có thể phần nào làm đối trọng với phương nam thế tộc. Sĩ phu Bắc Hà cần có một lá cờ đầu có đủ phân lượng trong triều đình, chức Hữu tướng quốc, Thái Bảo bình chương quốc quân trọng sự vừa đủ. Khi đó cần chọn người đảm nhiệm vị trí này không ai có thể phù hợp hơn Bùi đại nhân một sĩ phu Bắc Hà trung với tân đế."

Lời này khiến Bùi thượng thư phải suy nghĩ A Minh nói có lý . Trong tình thế Lữ Côi Vương thượng vị sĩ phu Bắc Hà thất thế thì Bùi Xương Trạch, Đàm Văn Lễ những người thuộc về phe ủng lập Thông vương sẽ rơi đài lúc đó chính lão là người có cơ hội lớn nhất trở thành người lãnh đạo của phe sĩ phu. Tuy nhiên phe sĩ phu khi ấy sẽ luôn ở thế yếu chịu sự chèn ép của phương nam thế tộc hẳn cũng không dễ chịu gì. Đứng trước mặt lão là hai lựa chọn thứ nhất là trung kiên đi theo phía sau ủng hộ Thông vương mãi mãi không thể làm người cầm đầu thứ hai là đầu nhập vào phe bên kia thì có thể làm thủ lĩnh nhưng chỉ là thủ lĩnh của phe yếu thế. Dù lựa chọn thế nào thì lão còn có một nỗi lo đó là đương kim bệ hạ giành được chiến thắng tuyệt đối trong cuộc tranh đoạt quyền lực này khi đó thủ lĩnh phe phương nam thế tộc hay sĩ phu Bắc Hà thì đều phải rớt đài với tư cách thành viên trọng yếu lão khó mà giữ được chức thượng thư của mình. Đạo lý trong này thì có rất nhiều như thể "thà làm đầu gà còn hơn đuôi phượng" hay "dưới bóng đại thụ thụ che trở . Vậy nên đối với đề nghị này của A Minh Bùi thượng thư rất khó nghĩ .

Bùi Minh Viễn nói :" Chuyện này ta cần cân nhắc một thời gian mới có thể trả lời mong ngài trở về nói giúp một chút để vị kia cho ta thêm thời gian suy nghĩ."

A Minh nghĩ ngợi một chút rồi nói :" Được ta sẽ báo lại cho chủ nhân lời này của ngài. Còn việc chủ nhân ý tứ ra sao ta không thể phỏng đoán."

Bùi Minh Viễn nói :" Vậy được rồi, ta sẽ cố gắng đưa ra câu trả lời nhanh nhất có thể."

A Minh biết ý liền cáo từ xong đó dẫn người quay về phục mệnh . Trong bóng tối mấy cái bóng áo đen rời khỏi Bùi Phủ theo hướng Bắc mà đi. Tới một chỗ mọi người dừng lại một chút nghỉ chân một người áo đen lên tiếng hỏi :" Lão Đại việc này không giống với chủ nhân giao phó, người muốn là câu trả lời chắc chắn mà không phải lời hứa hẹn nước đôi kiểu này. "

A Minh nói:" D·ụ·c tốc bất đạt không nên ép sát quá dù sao lão cũng là thượng thư một bộ . Lão không có trực tiếp từ chối mà nói sẽ suy nghĩ điều này cho thấy lão đã động tâm . Tin ta đi trong những trường hợp thế này có tám thành người sẽ lựa chọn đồng ý . Việc lão sớm tuân theo lời của chủ nhân có khả năng rất lớn xảy ra chúng ta cứ chờ mà xem."

Người áo đen kia không hỏi gì thêm đám người áo đen nhánh chóng biến mất biến mất trong màn đêm.

***

Cùng thời điểm trong phủ thượng tướng quân, Thái Uý Lê Quảng Độ đang tiếp đón hai người . Kim Ngô Vệ đại tướng quân Lê Tử Văn, Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ Lê Niệm cùng lúc đăng môn bái phỏng.

Trong phòng khách, Lê Quảng Độ ngồi chính giữa, Lê Niệm ngồi bên phải Lê Tử Văn ngồi bên trái . Thái Uý lên tiếng hỏi :" Có việc gì mà trời tối cả hai người đều chạy đến chỗ ta thế này ?"

Đối với sự xuất hiện của Lê Tử Văn quan Thái Uý không có ngại nhưng việc cùng đi với lão là Lê Niệm thì tính chất không giống. Lê Niệm là chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, một vị trí có phần nhạy cảm không một đại thần nào trong triều dám trực tiếp cùng lão kết minh việc giao lưu qua lại cũng rất hạn chế. Từ trước tới nay quan hệ giữa hai bên không tốt đến mức ban đêm có thể bái phỏng như vậy .

Lê Tử Văn mặt mày tỏ rõ vẻ nôn nóng lão nói :" Hai chúng ta gặp phải chuyện khó xử tự bản thân chúng ta không dám quyết định vậy nên đến đây xin được Thái Uý chỉ đạo."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì hơi nhíu mày lão không rõ chuyện lớn cỡ nào mà đường đường Kim Ngô Vệ đại tướng quân lại gặp khó không dám quyết. Lão hỏi :" Cụ thể là chuyện gì ?"

Lê Tử Văn đáp :" Chuyện là tình cờ hai chúng ta bắt được đầu mối gián điệp của tổ chức phản loạn người Chiêm . Từ đầu mối này Kim Ngô Vệ cùng Cẩm Y Vệ trong bóng tối phối hợp điều tra . Tra đến hôm nay thì đụng đến một người có thân phận khá đặc biệt . Chúng ta không dám quyết định bắt người này vậy nên tìm ngài xin chỉ đạo ."

Lê Quảng Độ nghe vậy thì giật mình chuyện này làm thật kín a lão thân là Thái Uý mà không có nắm được động tĩnh gì . Thái Uý hỏi : " Thân phận đặc biệt tới cỡ nào mà khó được các ngươi ?"

Lê Tử Văn đáp :" Là Hoan Lạc Viên vị kia ".

Nghe đến đây Lê Quảng Độ lập tức liên tưởng đến một nữ nhân nếu đúng là nàng ta thì đúng là khó làm. Lão quay qua hỏi Lê Niệm:" Chỉ Huy Sứ, tin tức chính xác sao ?"

Lê Niệm rất lạnh lùng nói :" Nhân chứng vật chứng đều có đủ . Người và vật đều đang ở nha môn Cẩm Y Vệ, Thái Uý có thể kiểm tra bất kỳ lúc nào ."

Nghe đến đây Lê Quảng Độ không thể ngồi yên được nữa lão lập tức đứng lên đi đi lại lại ngẫm nghĩ một lúc. Sau nửa khắc đồng hồ lão làm ra quyết định :" Đi chúng ta cùng tới Cẩm Y Vệ một chuyến chuyện này ta phải xem rõ rồi mới quyết định được."

Vậy là đã cuối canh hai Thái Uý, Kim Ngô Vệ đại tướng quân, Cầm Y Vệ chỉ huy sứ nhanh chóng cưỡi ngựa đến trụ sở Cẩm Y Vệ . Quảng đường không xa vì cùng nằm ở khu thành Bắc tuy nhiên bọn họ vẫn cưỡi ngựa cho nhanh .

Cuối Canh ba hàng ngàn nhân mã Cẩm Y Vệ, Kim Ngô Vệ được điều động bao vây Hoan Lạc Viên tất cả người phía trong đều không được phép rời đi . Đích thân quan Thái Uý Kim Ngô Vệ đại tướng quân, Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ lộ mặt trấn áp cục diện. Lập tức rất nhiều người bị đưa đi những kẻ khách đến vui chơi ở Hoan Lạc Viên thì bị thẩm tra lưu lại thông tin . Trời sáng cùng với việc có người được thả đi một thông tin chấn động được lan ra Hoan Lạc Viên bị niêm phong tất cả nhân viên ở đây đều bị quân lính dẫn đi .

PS: Giảm giá hai chương mà cũng bị báo cáo. Không biết đường nào mà lần. Đúng là khó mà vừa lòng thiên hạ.

Chương 152. Có Biến .