Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 153. Hai nữ nhân , hai số phận.

Chương 153. Hai nữ nhân , hai số phận.


Chương 153.

Lam Kinh, ngày 10 tháng 3 ngày giỗ tổ Hùng Vương cũng là ngày được chọn tiến hành đại lễ tế tổ . Sáng sớm hoàng đế Lê Tấn dậy rất sớm chuẩn bị tươm tất cho ngày trọng đại này .

Giờ Ngọ giữa trưa tế tổ chính thức bắt đầu dưới sự chủ trì của quốc sư Lý Phong mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi . Về cơ bản chương trình đã được Lễ Bộ, Thái Sử Viện soạn thảo tỉ mỉ, Lý Phong chỉ cần làm theo từng bước là được. Mọi vấn đề chuẩn bị khác đều có Lễ Bộ làm hết . Nói chung sân khấu đã được dựng sẵn, Lý Phong chỉ cần theo kịch bản mà diễn là hoàn tất lễ tế tổ này.

Đại lễ tế tổ diễn ra trong hơn một canh giờ thời điểm lại là giữa trưa nóng nực khiến cho người tham gia đều rất mệt mỏi . Đặc biệt là hoàng đế ngài lại thêm một lần làm chủ tế phải đứng thông gần một canh rưỡi . Gần giữa giờ Mùi lễ tế tổ mới kết thúc Lê Tấn chính thức là hoàng đế hợp cách theo mặt lễ nghi khi đã tiến hành đủ lễ đăng cơ tế thiên, tế tổ . Tuy nhiên kết thúc nghi lễ tế tổ này lại là một chuyện không ổn lắm Lê Tấn bị say nắng xém chút thì ngất, may mà người hầu nhanh chóng đưa hắn đi nghỉ kịp thời hắn vẫn giữ được sự tỉnh táo . Nếu không thì xảy ra chuyện xấu những kẻ đối đầu có thể xuyên tạc hắn bị tổ tông phản đối nên mới bị các ngài làm ngất đi.

Trong cung điện Lam Kinh Lê Tấn nằm trên giường Hoa Quý Phi cùng mẹ nuôi hắn Nguyễn Thái Hậu vô cùng lo lắng kề bên. Nhận được sự quan tâm của họ khiến Lê Tấn vô cùng hạnh phúc cảm thấy đời này quả là sống không uổng rồi. Hắn cố nở nụ cười nói :" Không cần lo lắng ta chỉ là bị cảm nắng. Thái Y nói rồi chỉ cần nghỉ ngơi hai ba ngày là khoẻ thôi không có gì đáng lo ."

Hoa Quý Phi giận nói :" Chàng còn cười được, không chịu được nắng cũng không biết sai người che lõng . Chàng cố chịu đựng làm gì nếu chàng xảy ra chuyện không may thì th·iếp biết phải làm sao ."

Lê Tấn cười nói :" tế tổ cần phải thể hiện ra đủ kính trọng không thể làm như vậy . Chỉ trách ta sức khoẻ không đủ tốt cần phải rèn luyện nhiều hơn ."

Hoa Quý Phi nghe vậy thì đấm nhẹ vào ngực Lê Tấn mà nói :" Th·iếp không cần biết chàng không thể nào xảy ra chuyện nếu không th·iếp sống không nổi."

Lê Tấn cầm lấy tay Quý Phi nói :" Yên tâm sẽ không có lần sau ta sẽ tích cực rèn luyện hơn sau này dù đứng nắng cả ngày cũng không sao . Ta phải luyện một thân mình đồng ra sắt để còn có thể cùng nàng chiến đấu 300 hiệp . "

Nghe đến đây thì mẹ nuôi của hắn không thể chịu nổi bà hắng giọng thể hiện cho đôi trẻ về sự tồn tại của mình.

Hoa Quý Phi mặt đỏ như gấc cúi đầu ngồi xa ra một chút . Lê Tấn thì lúng túng nói :" Mẹ là con thất lễ rồi."

Thái Hậu không có nói gì con trai bà nói với Quý Phi:" Con thân là Quý Phi cần phải cẩn trọng trong xưng hô không thể để người khác bắt bẻ không thể chàng chàng th·iếp th·iếp . Nhớ lấy từ giờ luôn phải gọi Tấn nhi là bệ hạ hoàng thượng bản thân con tự xưng thần th·iếp đây là lễ nghi tối thiểu trong cung."

Hoa Quý Phi nghe vậy thì cúi đầu thấp hơn nàng đáp lời Thái Hậu:" Thưa mẫu hậu, người dạy rất phải từ nay về sau con sẽ không tái phạm . "

Thái Hậu nghe vậy thì hài lòng nàng dâu vẫn là nghe lời bà chỉ có chút không vui là đã mấy tháng độc sủng mà chưa có tin vui . Tuy nhiên chuyện này tế nhị không tiện nói chuyện sinh nở nhiều khi gấp không được.

Thái Hậu quay sang nhìn con trai nói :" Con là hoàng đế phải biết bảo trọng long thể cái gì cũng không cần cố quá . Có câu cố quá thành quá cố phần đời còn lại của ta và con dâu còn cần trông vào con đấy đừng khiến chúng ta phải đau khổ. "

Lê Tấn cười trừ hắn nói :" Con biết rồi mẹ từ giờ con sẽ chú ý hơn." - Thực sự hắn có chút không hài lòng với cơ thể này của hắn.

Nhớ kiếp trước khi cha mẹ mất sớm những năm cấp ba hắn vừa học vừa làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống . Khi đó tiền của cha mẹ để lại không nhiều hắn phải chi tiêu tiết kiệm để còn dành tiền học 4 năm đại học. Mấy năm đó hắn việc gì cũng làm qua từ làm phụ hồ chạy xe đi mua phế liệu phát tờ rơi thậm chí làm cu li bốc dỡ hàng hoá cho người ta năm 17 tuổi hắn từng một mình bốc xếp 10 tấn xi măng trong một buổi chiều nắng gắt mùa hè. Khi đó hắn đúng là tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu kiếp này thì khác cũng là tuổi 17 mà là tuổi 17 say nắng. Nghĩ lại thấy buồn cười không thể ngờ thành niên đã từng lao động cơ cực trước kia vậy mà giờ đây lại yếu ớt đến như vậy. Điều này thôi thúc hắn cần phải nỗ lực rèn luyện bản thân hơn không cần phải có võ công kinh khủng như mấy lão quỷ trên nóc nhà kia nhưng ít ra phải là một nam nhân khỏe mạnh .

Thái Hậu thấy con trai nói vậy thì không nỡ trách thêm bà nói :" Ta đi xem thuốc sắc xong chưa . Quý Phi con ở lại đây chăm sóc bệ hạ."

Thái Hậu cảm thấy mình nên đi, không cần thiết ở lại làm bóng đèn cản trở đôi trẻ nói lời yêu đương. Nàng không muốn làm bà mẹ chồng khó khăn với con dâu cái nào cần thiết nàng nói còn không quan trọng thì nàng sẽ bỏ qua cho con dâu.

Hoa Quý Phi cúi đầu nói vâng nàng đúng là có chút xấu hổ . Đợi Thái Hậu rời đi nàng mới hỏi Lê Tấn :" Bệ hạ có phải th·iếp sai rồi không ? Có khi nào mẫu hậu vì vậy mà không thích th·iếp ?"

Lê Tấn cười nói :" Mỹ nhân như nàng ai nhìn thấy mà không yêu, mẫu hậu cũng không thể ghét nàng được đâu . Lòng yêu cái đẹp ai cũng có dù là nam hay nữ già hay trẻ đứng trước Quý Phi của trẫm đều không thể cưỡng lại mà sinh lòng yêu thích."

Hoa Quý Phi nghe vậy thì má càng đỏ, nàng lúng túng nói :" bệ hạ lại trêu trọc th·iếp người thật là xấu lắm. Th·iếp thực sự lo lắng mình mất điểm trong mắt mẫu hậu."

Lê Tấn nghe vậy thì nghiêm túc nói : " Nàng yên tâm đi mẫu hậu thương trẫm bà không làm khó nàng . Bà sẽ không đẩy trẫm vào lựa chọn giữa bên tình bên hiếu bên nào trọng hơn. Vậy nên đừng lo lắng, cứ vui vẻ cùng trẫm sống hết đời này."

Quý Phi nghe vậy thì an tâm phần nào nàng cảm thấy lời bệ hạ nói có lý. Chỉ là trong lòng nàng bỗng hiện lên câu hỏi " trong lòng bệ hạ giữa nàng và mẫu hậu ai quan trọng hơn" . Tò mò muốn biết nhưng nàng không hỏi nàng không muốn đẩy bệ hạ vào lựa chọn khó khăn. Nàng cảm thấy vẫn là cùng bệ hạ báo hiếu mẫu hậu thì hơn gia đình hoà thuận mọi chuyện mới suôn sẻ, tất cả mới có thể đều vui vẻ. Nàng nói :" Th·iếp biết rồi, nguyện cùng bệ hạ và mẫu hậu mãi mãi một nhà vui vẻ hạnh phúc ."

Lê Tấn nghe vậy thì hài lòng về sự hiểu chuyện này của mỹ nhân hắn thực sợ nàng học mấy cô gái thế kỷ 21 hỏi câu: " mẹ anh và em cùng rơi xuống nước thì anh cứu ai trước ?" Cái câu hỏi vô lý này đã làm khó không biết bao nhiêu đấng mày râu .

Lê Tấn nhìn thấy má hồng e thẹn của Quý Phi thì không kìm được mà kéo nàng lại hôn một tràng tay đương nhiên là không thành thật mà t·ấn c·ông những nơi trọng yếu. Nữ nhân má hồng e thẹn rất là nữ nhân xinh đẹp như nàng thực khiến nam nhân muốn làm cầm thú . Lê Tấn cũng muốn mà không thể cơ thể hắn không khoẻ không thể mệt nhọc lúc này . Trong lòng hoàng đế thật mong sớm khoẻ dậy để có thể cùng mỹ nhân như ngọc bên cạnh đại chiến lăn giường.

***

Trong khi hoàng đế đang mong muốn nhanh chóng có thể cùng Quý Phi lăn giường thì một nữ nhân khác vẫn luôn mong chờ ngài cùng nàng tiếp tục lăn giường hiện bị giam ở trong nhà ngục Cẩm Y Vệ . Chiêm Hồng Cơ đã b·ị b·ắt vào đây đã có mấy ngày tất cả nhân viên khác của Hoan Lạc Viên đều b·ị b·ắt vào ngục.

Cẩm Y Vệ làm việc rất chuyên nghiệp, đầy đủ mọi thủ đoạn được dùng ra nhằm lấy khẩu cung . Không thiếu người bị Cẩm Y Vệ nghiêm hình t·ra t·ấn thân thể khó mà lành lặn . Chỉ có Chiêm Hồng Cơ là được đối xử rất khách sáo đêm hôm đó đích thân Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ Lê Niệm đến mời nàng đi một chuyến . Là mời một cách nhẹ nhàng không phải bị gô cổ đưa đi như người khác nàng đương nhiên hiểu mình không thể từ chối lời mời này . Sau khi vào đây nàng được cho ở một phòng riêng cho ăn uống đầy đủ còn là thức ăn ngon. Chăn chiếu cũng được cũng được cung cấp đồ tốt nhất bàn ghế trà nước đều được phục vụ đầy đủ. Tắm giặt vệ sinh đều có nữ quan đến phụ trách chăm lo . Nhìn chung sinh hoạt của nàng được đảm bảo ở mức cao nhất.

Đối với nàng Cẩm Y Vệ không có cố ép lấy khẩu cung . Mỗi sáng Lê Niệm chỉ đến hỏi nàng ngủ có ngon không sinh hoạt có gì không tốt hay không nếu có thì nói ra lão cho người thay đổi theo yêu cầu đương nhiên là trong phạm vi cho phép . Ngoài ra lão cũng không quên hỏi nàng có gì muốn cùng lão nói thêm không mỗi lần như vậy nàng chỉ im lặng, khi đó Lê Niệm sẽ tự giác rời đi, ngày hôm sau lão lại xuất hiện đúng giờ đó hỏi những câu hỏi đó không có gì thay đổi.

Lê Quảng Độ chỉ đạo rất rõ riêng nàng không thể ép ai biết vị kia từ Lam Kinh trở về có vì hồng nhan mà giận dữ hay không . Vậy nên nhất quán là chỉ giam giữ Chiêm Hồng Cơ nhưng phải đảm bảo cho nàng sinh hoạt thuận tiện đầy đủ không được n·gược đ·ãi ép cung . Dù sao lần này bắt được rất nhiều người có thể từ người khác ra tay không nhất thiết phải đụng nàng.

Sự đối xử đặc biệt này không biết làm sao lại đến tai Huy Gia Thái Hậu hôm nay bà đích thân giá lâm trụ sở Cẩm Y Vệ. Từ xa nhìn thấy Chiêm Hồng Cơ bà có chút bị kinh diễm bởi nhan sắc của nàng chỉ là làn da không được trắng nhưng cơ thể hoàn mỹ từ đường nét trên gương mặt đến vóc dáng đều là tuyệt thế mỹ nhân . Đem ra so sánh với Quý Phi trọc đầu của Lê Tấn thì đúng là một chín một mười, mỗi nàng đều có sức hấp dẫn riêng. Dù vậy bà không quên mục đích mình đến đây.

Huy Gia Thái Hậu hỏi Lê Niệm :" Nàng là kẻ địch của Đại Việt đúng chứ ?"

Lê Niệm đáp :"bẩm Thái Hoàng Thái Hậu theo những bằng chứng mà chúng thần nắm giữ thì đúng là như vậy ."

Huy Gia Thái Hậu lại hỏi :" Các ngươi đã làm những gì với kẻ địch của Đại Việt ?"

Lê Niệm nghe vậy thì im lặng một chút rồi đáp :" bẩm Thái Hoàng Thái Hậu, thân phận của nàng có chút đặc thù thần đã phái người cấp tốc đưa tin đi Lam Kinh xin ý chỉ của bệ hạ . Chúng thần là đợi thánh ý của bệ hạ rồi mới làm ra hành động tiếp theo. "

Huy Gia Thái Hậu rất không vui bà nói :" Đã là kẻ địch của Đại Việt thì không cần biết có thân phận gì các ngươi đều phải dùng hết sức mình đi đối phó đối phương. Bổn cũng lệnh cho ngươi lập tức hỏi cung nếu nàng ngoan cố thì dùng hình đối với kẻ địch chúng ta không được phép nhân từ nể nang. "

Lê Niệm nghe vậy thì lo lắng chuyện này không dễ làm một bên là lệnh của Huy Gia Thái Hậu, một bên có thể là cơn thịnh nộ của bệ hạ . Lão cảm thấy mình tiến vào thế tiến thoái lưỡng nan lúc này đây lão chỉ muốn quăng gánh không làm nữa chỉ là lão không thể như vậy. Vậy nên lão cứ im lặng đắn đo không đáp lại Huy Gia Thái Hậu .

Huy Gia Thái Hậu thấy vậy thì tức giận, bà quát lớn:" chuyện này liên quan đến an nguy của xã tắc ngươi còn đắn đo cái gì ? Hay là ngươi cảm thấy lời của bổn cung không đáng để ngươi làm theo ?"

Lê Niệm nghe vậy thì chảy mồ hồ lão thật không dám nhận đồng lời này của Huy Gia Thái Hậu . Vậy nên lão chỉ có thể nghe theo lời bà lập tức đi an bài hỏi cung . Từ đây những ngày dễ chịu của Chiêm Hồng Cơ chính thức kết thúc chờ đón nàng là những thủ đoạn tàn khốc của Cẩm Y Vệ.

PS: đuối quá anh em . Còn chương nữa xin nợ trưa mai đăng nhé.

Chương 153. Hai nữ nhân , hai số phận.