Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 157. Chỉ là tên thổ phỉ.
Chương 157.
Hoàng đế ở lại tuần thú xung quanh hai phủ Tĩnh Gia, Hà Trung trong vòng vài ngày . Tiếp sau đó ngài lên đường quay lại Lam Kinh, chuẩn bị cho công việc an táng tiên đế . Bệ hạ rời đi để lại cho dân chúng trong vùng một câu hỏi khu đất được rào vây ở cửa Hới sẽ được dùng vào mục đích gì . Không nhiều người biết rằng một tương lai phồn hoa đô hội sắp phủ xuống mảnh đất này.
***
Trong khi đó ở Đông Kinh công tác điều tra truy bắt nội gián của tổ chức phục quốc người Chiêm đang diễn ra . Chỉ trong vòng chưa đến 10 ngày cả kinh thành Đông Kinh có hàng ngàn người bị Cẩm Y Vệ, Kim Ngô Vệ âm thầm bắt đi. Điều đáng nói trong số này có rất nhiều người Việt, bọn họ đều là nội gián cho người Chiêm. Có rất nhiều lý do khiến bọn họ đi vào con đường phản bội tổ quốc này . Có người là do bị tiền tài làm loá mắt có người là do trầm mê nữ nhân mà chấp nhận làm điều sai trái có kẻ thì là có điểm yếu bị người ta bắt thóp nên bị ép vào đường này thậm chí có kẻ chỉ vì năm đó từng chịu ân của một người Chiêm nào đó mà báo ân. Thân phận của kẻ làm nội gián thì có đủ loại từ th·iếp thất của quan viên, gia đình nhà giàu người làm vườn trong hoàng cung, nhân viên các nha môn người trong q·uân đ·ội Cẩm Y Vệ nhân viên người hầu của phủ các vương thân tôn thất. Hồ sơ về từng tên nội gián được xếp chồng trong phòng làm việc của Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ Lê Niệm .
Buổi chiều muộn Lê Niệm mang theo gương mặt mệt mỏi đến phủ bái phỏng Thái Uý Lê Quảng Độ . Rất nhanh lão được gặp mặt Lê Thái Uý, nhìn thấy sắc mặt lão xấu như vậy Lê Quảng Độ hỏi :" Mấy ngày rồi ngươi không nghỉ ngơi ?"
Lê Niệm đáp :" Tám ngày đã tám ngày rồi ta không có về nhà không tắm rửa không ngủ một giấc viên mãn không ăn một bữa ngon miệng. Ta thật không biết mình làm sao chịu nổi đến lúc này . Thái Uý à có lẽ ta không thể tiếp tục làm cái chức Chỉ Huy Sứ này thêm nữa."
Lê Quảng Độ an ủi :" Không đến mức vậy đợi chuyện này qua đi ngươi yên tâm nghỉ ngơi vài ngày . Hồi phục ngươi lại có thể tiếp tục cống hiến thêm cho bệ hạ cho Đại Việt."
Lê Niệm cười khổ nói :" Ta e lần này bệ hạ sẽ không tha cho ta ngài cũng biết nữ nhân kia trong ngục có chút thảm."
Lê Quảng Độ hỏi :" Người của ngươi đi Lam Kinh còn chưa có quay về hồi phục sao ?"
Lê Niệm đáp :" Không có quay về giống như hoàn toàn mất liên lạc rồi. Ta vận dụng bồ câu truyền tin đi Lam Kinh, để người của Cẩm Y Vệ ở đó báo lên bệ hạ . Kết quả vẫn không có hồi phục người nhận truyền tin bên đó không có hồi phục tin tức. "
Lê Quảng Độ nghe vậy thì nhíu mày lão nói :" Chuyện này rất bất thường không thể nào lại vô duyên vô cớ mất liên lạc với nhiều nhân viên như vậy được."
Lê Niệm:" Ta biết chuyện này ắt có khác thường, chỉ là tạm thời không rõ xảy ra vấn đề ở đâu . Hai hôm trước ta đã cử một nhóm người dùng khoái mã chạy đi Lam Kinh tra xét chuyện này."
Lê Quảng Độ:" Ngươi có phỏng đoán gì về chuyện này ?"
Lê Niệm :" Có hai khả năng có thể xảy ra . Thứ nhất có người không muốn bệ hạ biết được tin tức này người của ta có lẽ vĩnh viễn không thể truyền về tin tức. Thứ hai bệ hạ sau khi nhận tin thì nổi giận ngài cho bắt lại những người đưa tin . Dù là khả năng nào đi chăng nữa thì chuyện ta bị bệ hạ trừng phạt là không thể tránh."
Lê Quảng Độ:" Chuyện này không thể trách ngươi dù gì đây chính là làm theo phép công ngươi chỉ là làm tròn trách nhiệm. Còn nữ nhân kia chúng ta vốn không định đụng vào là Trường Lạc Cung gây áp lực . Chuyện này nói thế nào ngươi đều chiếm lý bệ hạ hẳn không trách phạt."
Lê Niệm lắc đầu nói :" Thái Uý, ngài lại hồ đồ rồi bệ hạ của chúng ta là người sẽ nói lý sao . Ngài ấy khi tức giận sẽ bất chấp đúng sai dù ngài ấy có vì hồng nhan mà giận dữ ra lệnh g·iết ta cũng không có gì là lạ . Đừng mong lấy Trường Lạc Cung ra làm tấm chắn tốt nhất đừng có đề cập đến chuyện bị Thái Hoàng Thái Hậu tạo áp lực. Nếu không bệ hạ sẽ cho rằng chúng ta dùng Huy Gia Thái Hậu đến ép ngài lúc đó hậu hoạ khôn lường ."
Lê Quảng Độ nghe xong chỉ biết nhíu mày sau một hồi suy nghĩ lão nói:" Yên tâm dù bệ hạ có giận dữ cũng sẽ không g·iết ngươi. Bệ hạ đúng là có chút khó đoán nhưng ngài vẫn hiểu đại cục vào lúc đang chiếm ưu thế trong tranh đấu quyền lực ngài sẽ không tự phế . Ngươi mà c·hết thì những người hiệu trung ngài như chúng ta còn ai muốn tiếp tục ủng hộ ngài . Chưa kể xuất thân của ngươi không tầm thường, bệ hạ không thể đơn giản muốn g·iết là g·iết."
Lê Niệm lại lắc đầu :" bệ hạ muốn g·iết ta khó lắm sao ? Với trí tuệ của ngài thì có thể cho ta c·hết mà ai cũng không thể nói gì . Thậm chí ngài có thể khiến cho ta c·hết rồi còn bị người người phỉ nhổ thế nhân sẽ chỉ nói ta c·hết là đáng đời."
Nghe đến đây Lê Quảng Độ đúng là vô lực phản bác người khác ít tiếp xúc thì không biết sự lợi hại của hoàng đế . Bọn lão thì được lĩnh giáo rồi ngài quá đáng sợ mưu kế ẩn nhẫn đều là nhất đẳng. Lê Quảng Độ tin rằng nếu hoàng đế muốn cũng có thể khiến lão vạn kiếp bất phục thứ duy nhất khiến lão cảm thấy an tâm về tính mạng của mình chính là Minh Uớc. Bệ hạ rất giữ chữ tín ngài nói thưởng là thưởng, nói bỏ qua là bỏ qua ít nhất là chưa thấy ngài nuốt lời bao giờ.
Lê Quảng Độ nhìn Lê Niệm nói :" Chuyện này cũng là do ta mà ra nếu hôm đó ta không quyết định bắt người thì ngươi và Lê Tử Văn đã không hành động . Vậy cho nên khi bệ hạ trở về ta cùng ngươi gánh trách nhiệm này . Lê Tử Văn cũng sẽ phải đứng ra tất cả là do Kim Ngô Vệ của hắn mà ra không có cái manh mối đó thì làm gì có chuyện truy tra gián điệp này. Vậy nên ngươi không cần lo lắng quá có gì chúng ta cùng gánh ."
Lê Niệm nghe vậy thì nói :" Đa tạ Thái Uý trượng nghĩa Lê Niệm ta nợ ngài một lần . Về sau có cơ hội sẽ trả lại cho ngài ."
Lê Quảng Độ nghe vậy thì hiểu đây đã là lời hứa hẹn cao nhất của Lê Niệm . Chỉ có thể coi như một khoản nợ sau này trả lại . Chuyện thân thiết giữa hai người là không thể vị trí của bọn họ quá đặc thù chỉ có thể xã giao không thể kết thân nếu không chính bệ hạ sẽ không đồng ý.
Lê Quảng Độ hỏi :" Chuyện truy tra gián điệp người Chiêm và nội gián người Việt làm tay sai cho chúng thế nào rồi ?"
Lê Niệm đáp :" Về cơ bản là hoàn tất việc này người có thể bắt đều đã bắt được. Có thể có kẻ lọt lưới nhưng cơ bản không có mang mối thêm để tìm ra chúng . Sau lần này tổ chức của người Chiêm thiệt hại lớn trong thời gian tới những kẻ còn sót lại chỉ có thể ẩn núp . Đám người Chiêm đó đã không đủ sức gây sóng gió gì ở Đông Kinh."
Lê Quảng Độ ngẫm nghĩ một chút rồi nói:" công việc đã hoàn thành ngươi về nghỉ ngơi đi . Có gì thì đợi bệ hạ hồi kinh rồi chúng ta cùng đối mặt bây giờ không giải quyết được chuyện gì."
Lê Niệm nghe vậy thì thấy có lý lão cáo từ rời đi . Lê Quảng Độ thì ở lại trong phòng đăm chiêu suy nghĩ . Không suy nghĩ không được thế cục phát triển khó đoán nhiều khi lão không biết làm sao cho đúng. Điều này khiến lão gần đây có chút bất an .
***
Trong một khu rừng sâu phía nam Thuận Hoá tiếp giáp với Quảng Nam Lưu tiên sinh đang gặp thủ lĩnh một nhóm thổ phỉ. Mang danh là thổ phỉ nhưng bản chất bọn họ giống như quân phản loạn chống lại triều đình hơn.
Nguồn gốc của nhóm thổ phỉ này thì phải kể lại chuyện mấy năm trước . Thời kỳ trị vì của Hiến Tông có một nhóm phản quân nổi lên ở Thuận Hóa . Thấy vì dùng q·uân đ·ội đàn áp thì triều đình lại dùng kế chiêu an. Rao giảng rằng là do dân chúng ngu muội nên bị k·ẻ g·ian lừa gạt mà phạm sai lầm triều đình cho bọn cơ hội được hỗ hoàn lương. Vậy là trong nội bộ phản quân xảy ra mâu thuẫn một nhóm người không lạc quan về tương lại của cuộc nổi dậy nên muốn quy hàng triều đình . Tâm lý chung của dân chúng đều là muốn được sống bình yên chỉ là bọn họ bị áp bách quá đáng nên mới theo người ta nổi dậy . Triều đình chiêu ăn đưa ra hứa hẹn rất tốt cấp nhà cấp ruộng lại không bị truy cứu chuyện cũ vậy nên họ đồng ý . Chỉ có một nhóm người lãnh đạo ban đầu của cuộc nổi dậy là không quy hàng đúng ra bọn họ không dám hàng . Chính bọn họ cổ động dân chúng nổi loạn họ không tin triều đình rộng lượng tha cho mình vậy nên họ mang theo thủ hạ tâm phúc kéo xuống phía nam khu giáp ranh với Quảng Nam ẩn nấp . Tại đây bọn họ tự lập sơn trại ở trong những vùng đồi núi sâu thỉnh thoảng sẽ tiến hành đánh c·ướp thương đội .
Thủ lĩnh của đám thổ phỉ này họ Mai dáng người cao lớn mặt chữ điền làn da ngăm đen nhìn khá già dặn nhưng thực ra chỉ mới 23 24 tuổi . Mấy năm trước hắn chính là một trong những người cầm đầu tổ chức phản quân . Tuổi đời còn rất trẻ nhưng là kẻ già đời bản chất mưu mô xảo quyệt chính vì vậy mà hắn áp chế những người khác làm thủ lĩnh của đám thổ phỉ có bản chất phản tặc này. Người trong trại và bên ngoài đều gọi hắn là thủ lĩnh thuộc hạ thân cận thì gọi là Mai Lão Đại tên thật của hắn thì chỉ có hắn mới biết.
Lưu tiên sinh gặp mặt liền chào :" Lưu mỗ kính chào Mai đại vương . "
Mai Lão Đại hừ một cái hỏi lại :" ngươi là mỉa mai ta sao ?"
Lưu tiên sinh sửng sốt lão không rõ tại vị họ Mãi này lại có thái độ như vậy . Lão có việc cầu người nên nhanh chóng đáp lại :" ngài nói đùa ta nào dám mỉa mai ngài ."
Mai Lão Đại lớn tiếng nói :" Ta chỉ là tên thổ phỉ nào có phải vương tướng . Ngươi gọi vậy là có ý gì ?"
Lời này của Mai Lão Đại khiến Lưu tiên sinh bất ngờ . Lão không lường trước được việc xưng hô này xảy ra vấn đề. Lâu nay lão luôn mặc định đám thổ phỉ đều tự xưng mình là sơn đại vương nên mới xưng hô như vậy.