Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 158. Mai Bất Phục.
Chương 158.
Lưu tiên sinh cảm thấy hai bên có ngăn cách lão muôn kéo gần quan hệ . Vậy nên lão nhún nhường nói :" Ta không có ý mạo phạm ngài xin ngài cho biết nên xưng hô thế nào cho phải ?"
Mai Lão Đại ý vị thâm trường nói :" Ngươi cứ gọi ta là Mai Lão Đại giống người khác đi." - Hắn đây là muốn chiếm thế thượng phong so với đối phương. Cái gì vương tướng đều không cần chỉ cần ngươi nhận ta là lão đại chấp nhận làm đệ thì nói tiếp không thì biến mà làm đệ thì ngươi phải nghe ta.
Lưu tiên sinh nghe vậy thì trầm ngâm lão có thể gọi đối phương là vương một cách tự nhiên . Cơ bản vương có nhiều loại gọi đối phương một tiếng vương chẳng đáng kể gì chưa kể trên vương còn có đế. Gọi lão đại thì khác nhận người ta làm đại ca mình làm tiểu đệ đây rõ ràng là mối quan hệ không cân xứng lão chính là ở thế hạ phong . Lưu tiên sinh đại diện cho thiên triều, làm sao có thể chấp nhận chuyện chuyện này . Lưu tiên sinh chậm rãi nói :" Ta gọi ngài là Mai thủ lĩnh đi như vậy rất tốt."
Mai Lão Đại không khách khí mà nói :" Đã thế thì ngươi cút đi chỗ này của ta không chào đón người như vậy."
Lưu tiên sinh nhíu mày lão lập tức xoay chuyển cách nói :" Ta đến đây là muốn giúp Mai thủ lĩnh ngài lại đối đãi ta như vậy không sợ sau này sẽ hối hận sao ?"
Mai Lão Đại cười nhạt hắn nói :" Ta còn không cần kẻ khác giúp đỡ Hồng Phúc trại của chúng ta cũng không cần ."
Lưu tiên sinh nói :" lời này của Mai thủ lĩnh đến chính ngài cũng không tin đi . Ngài rõ ràng tình hình trong trại của ngài gặp khó ra sao ? Làm thế nào lại không cần người khác hỗ trợ chứ ?"
Mai Lão Đại hừ lạnh hắn hỏi :" Ngươi cảm thấy mình hiểu trại Hồng Phúc này hơn ta sao ?"
Lưu tiên sinh đáp :" Chưa hẳn là ta hiểu hơn ngài nhưng mỗi người có một góc nhìn khác nhau . Dưới con mắt của ta trại Hồng Phúc đang trong tình cảnh tràn đầy nguy cơ."
Mai Lão Đại cười lạnh nói :" Hồ ngôn loạn ngữ trại chúng ta vô cùng bình yên ở đâu ra nguy cơ ."
Lưu tiên sinh rất bình tĩnh nói :" Trại Hồng Phúc đúng là nội bộ không có vấn đề trên dưới đều rất đoàn kết . Tuy nhiên quy mô sơn trại quá lớn rồi mà cây to đón gió lớn việc này chú định mang đến tai hoạ cho quý trại."
Mai Lão Đại nghe vậy thì có chút chột dạ điều này cũng chính là điều hắn lo nhất. Trước đây khi mới dạt xuống khu này sơn trại chỉ có mấy trăm người đều là nam nhân liều mạng . Bây giờ thì khác trong trại có mấy ngàn người già trẻ lớn bé đều có . Việc này không chỉ gây áp lực về vấn đề lương thực mà còn gián tiếp làm suy yếu sức mạnh tổng thể của sơn trại . Đám người già trẻ con phụ nữ khiến kỷ luật sơn trại trở nên yếu kém tính cơ động của bọn họ cũng giảm đi . Trước đây khi cần bọn họ có thể nhanh chóng vứt bỏ sơn trại chạy trốn bây giờ không thể. Có nhiều phụ nữ mới đến đã trở thành người đàn bà của các vị huynh đệ huynh đệ không thể vứt bỏ vợ con . Chưa kể đây đều là đám người đáng thương vốn bọn họ là dân các thôn dưới núi . Vào năm Cảnh Thống thứ 6 xảy ra đại tai mùa màng mất trắng đói rét không chịu được nên bọn họ mới lên núi.
Ngoài ra việc quy mô sơn trại quá lớn sẽ khiến quan phủ để ý đến bọn họ có thể ngày nào đó quan binh sẽ tới t·ấn c·ông sơn trại . Mai Lão Đại biết với tình hình trong trại bây giờ mà bị quan binh tập trung vây quét thì kết cục của bọn họ không tốt vào đâu. Để hạn chế nguy cơ này hắn đã cho ngừng hành động c·ướp b·óc thương đội gần đây . Mỗi khi muốn ra tay bọn họ đều để còn mồi đi sâu xuống Quảng Nam rồi mới đánh c·ướp như vậy có thể gây nhầm lẫn là phiến quân người Chiêm làm . Dù vậy kiểu làm ăn không vốn này bọn họ hơn năm nay rất hạn chế . Sơn trại chủ yếu duy trì bằng săn bắn và gieo trồng lương thực ở trong núi sâu . Chỉ là nguy cơ vẫn hiển hiện cơ bản là khó có lời giải trừ khi lại dựng cờ khởi nghĩa một lần nữa.
Mai Lão Đại lòng đầy lo lắng nhưng mặt vẫn bình thản hắn chậm rãi nói :" vậy ngươi nói xem bản thân ngươi có thể làm gì giúp chúng ta."
Lưu tiên sinh biết cơ hội của mình tới rồi đây là lúc dùng công phu miệng lưỡi thuyết phục đối phương. Lão chậm rãi nói ra :" Ta cho rằng để giải quyết nguy cơ này thì Hồng Phúc trại chỉ có thể dựng cờ khởi nghĩa . Tuy nhiên với lực lượng của quý trại vẫn quá yếu kém khó thành đại sự . Ta đến đây là muốn đem đến cho các vị thêm nguồn sức mạnh hỗ trợ từ bên ngoài ."
Mai Lão Đại hỏi :" nguồn sức mạnh ngươi nói đến từ đâu ?"
Lưu tiên sinh đáp :" Từ phía nam và cả từ phương bắc."
Mai Lão Đại nói :" phương nam mà ngươi nói hẳn là đám phiến quân người Chiêm đi . Vậy còn phương bắc thì sao ?"
Lưu tiên sinh đáp :" Phương bắc chính là đến từ thiên triều . Chẳng giấu ngài ta chính là đại diện Đại Minh Cẩm Y Vệ đến đây ."
Mai Lão Đại bỗng híp mắt lại hắn mỉm cười sau đó hỏi :" Ồ Đại Minh có thể cung cấp cho chúng ta những sự trợ giúp gì ?"
Lưu tiên sinh ưỡn ngực thể hiện sự tự tin nói : " chúng ta có thể cùng cấp cho các vị một số v·ũ k·hí, lương thực bản vẽ các loại khí giới q·uân đ·ội như - chùy công thành thang mây máy bắn đá đại pháo s·ú·n·g hỏa mai . Gửi đến cho ngài những người có năng lực hỗ trợ tổ chức huấn luyện q·uân đ·ội . Cử người đào tạo cho người của các ngài sau khi chiếm được đất đai thành trì làm sao quản lý làm sao khai thác . Khi cần Đại Minh có thể phái binh xuôi nam đến giúp ngài và quân của ngài . Quan trọng hơn hết Đại Minh có thể sắc phong cho ngài làm An Nam Quốc Vương để ngài có được tính chính danh . Có được điều này còn giá trị hơn mười vạn đại quân khi đó nghĩa quân có được vị thế chính trị của mình chính quyền của ngài mới là chính thống chính quyền ở Đông Kinh chỉ là ngụy triều . Còn hệ thống điệp báo của Đại Minh Cẩm Y Vệ có thể hỗ trợ cung cấp tin tức cho nghĩa quân ."
Mai Lão Đại cười hắn hỏi :" Giúp chúng ta nhiều như vậy rốt cục thiên triều muốn đạt được cái gì ?"
Lưu tiên sinh cười nói :" Họ Lê vô đạo khiến trời trừng phạt mấy năm nay t·hiên t·ai nhân hoạ nổi lên khiến dân chúng lầm than . Đương thời lại lập một tên hoàng đế hoang d·â·m tàn ác ngu dốt khiến quần thần dân chúng căm phẫn . Sự xuất hiện của tên hôn quân Đoan Khánh định trước cho sự loạn lạc của dân chúng nước Việt . Đại Minh thiên tử thân là chủ của thiên hạ, không đành lòng thấy con dân nước nam trong cảnh nước sôi lửa bỏng như vậy nên muốn dang tay cứu giúp . Bằng cách nào ư ? Đương nhiên là tìm cho nước nam một vị quân vương có tài có đức như ngài đây. Thực ra Đại Minh chúng ta không có mong cầu đạt được cái gì . Chỉ muốn hỗ trợ ngài lật đổ bạo quân xua đuổi hắc ám trả lại cho nước Việt một tương lai xán lạn để dân chúng có được cuộc sống thái bình thịnh thế . "
Mai Lão Đại nghe vậy thì cười lớn xong đó hắn gầm lên :" Cút . Từ nay ta không muốn thấy ngươi thêm lần nào nữa nếu còn dám tới ta sẽ ăn tim uống máu ngươi."
Lưu tiên sinh nghe vậy thì sững sờ lão không hiểu nổi tại sao lại như thế này . Lão đem tới giúp đỡ to lớn đem đến tương lai tươi sáng cho tên họ Mai này và thuộc hạ của hắn . Ấy vậy mà tên này không cảm ơn thì thôi lại còn đuổi lão cút thật là người điên mà. Lão không cho là đối phương ngu dốt không ai ngu dốt có thể làm thủ lĩnh sơn trại mấy ngàn người, vậy nên tên họ Mai này hẳn là điên rồi . Lão mở miệng nói :" Mai thủ lĩnh ngài nghe ..."
Mai Lão Đại không thèm nghe thêm hắn lập tức phất tay cho thuộc hạ đem Lưu tiên sinh ném ra khỏi sơn trại . Lưu tiên sinh rời đi vô cùng trật vật cả người đều là lấm lem đám người thô lỗ đó rất không khách sáo với lão và người của lão .
Đi được một đoạn thì một tùy tùng hỏi:" Lưu tiên sinh chuyện đã thế này chúng ta tiếp theo phải hành động làm sao ?"
Lưu tiên sinh nói :"Hồng Phúc trại và tên họ Mai đó đã không chịu uống rượu mời thì đừng trách ta độc ác ."
Tùy tùng hỏi :" Tiên sinh ngài có kế gì hay?"
Lưu tiên sinh nói :" sau khi trở về ngươi triệu tập tất cả người của chúng ta ở Quảng Nam, Thuận Hoá Nghệ An Thanh Hoá tới đây . Chúng ta tìm mấy thôn dưới núi đồ sát cứ đánh cờ hiệu của Hồng Phúc trại mà làm phải để cho người của quan phủ quan binh vô tình thấy được cảnh đó . Hắn không muốn tạo phản ta ép hắn phản đến lúc đó hắn chỉ có thể nghe theo chúng ta bày bố ."
Tùy tùng nghe vậy thì mắt sáng lên hắn nói " tuân lệnh" . Không quên khen thêm câu :" Lưu tiên sinh quả nhiên là Giá Cát tái thế ."
Lưu tiên sinh cười cười, híp mắt nhìn về phía Hồng Phúc trại thầm nói :" Họ Mai ngươi cứ chờ đó cho ta một ngày nào đó ngươi sẽ phải quỳ gối cầu xin ta giúp đỡ ngày đó sẽ tới nhanh thôi."
***
Trong sơn trại một đầu lĩnh khác hỏi :" Lão Đại ta có chút không hiểu quyết định vừa rồi của ngài ?" - hắn đúng là khó hiểu đối phương đưa ra điều kiện tốt như vậy tại sao Mai Lão Đại lại từ chối.
Mai Lão Đại nói :" C·h·ó giặc Minh chỉ nói là hay chúng làm gì mà tốt bụng như vậy . Ngươi đừng quên trăm năm trước quân Minh lấy cớ phù Trần diệt Hồ đánh sang nước ta nói là giúp khôi phục họ Trần giúp dân nước Nam . Kết quả là chúng sang đây đốt g·iết, c·ướp h·iếp. Chính là nhờ có Thái Tổ cùng quân Lam Sơn đánh đuổi bọn chúng để cho dân nước ta thoát khỏi ách áp bức nô lệ . Vậy cho nên bảo ta cùng người Minh hợp tác là không thể nào ta cũng không cho phép Hồng Phúc trại làm vậy . Kẻ nào dám có ý này đừng trách kiếm của ta không lưu người những kẻ đó chính là tự làm tự chịu."
Bọn thủ hạ nghe xong đều dùng mình bọn họ sợ hãi . Phần là sợ khi nghe về những tội ác mà quân Minh đã gây ra trên đất Đại Việt. Phần là sợ kiếm trong tay Mã Lão Đại kiếm pháp của hắn quá kinh khủng g·iết người như chém rơm rạ. Chưa kể lão đại là người có trí tuệ âm mưu quỷ kế của hắn không phải những người ở đây có thể so . Vậy nên đám thủ hạ lập tức nói "không dám" cả đám thề nghe theo Mai Lão Đại, ai dám trái chính là mọi người cùng g·iết. Sau đó tản đi chỉ để lại Mai Lão Đại ngồi trầm ngâm một mình.
Trong đầu Mai Lão Đại đang nghĩ điều gì . Hắn đang tự nói với mình đám người Minh không đáng tin lời bọn hắn nói chỉ nên xem như đánh rắm. Chưa kể dù lời tên Lưu tiên sinh kia nói là thật thì hắn cũng không thể hợp tác với người Minh tổ tiên sư phụ của hắn sẽ không đồng ý . Với tư cách hậu duệ đời thứ 34 của Mai Hắc Đế dù chỉ là bàng chi hắn không cho phép mình làm như vậy . Còn có sư phụ của hắn nếu hắn dám bán nước cầu vinh thì ông ấy sẽ tìm hắn thanh lý môn hộ.
Nghĩ tới sư phụ hắn lại thấy nhớ ông lão già thích rượu đó không biết đang ở đâu . Năm đó ông đột nhiên biến mất không để lại cách liên lạc khiến hắn hoàn toàn lạc mất sư phụ. Hắn không thể quên năm đó là ông cứu mạng hắn, truyền dạy cho hắn kiếm pháp dạy hắn biết chữ . Chỉ là sư phụ không thích đọc sách, ông chỉ thích uống rượu và g·iết chóc . Với mấy năm tích cực đọc sách hắn tự tin mình bây giờ có kiến thức uyên bác hơn lão già say xỉn đó lão sư phụ quái đản của hắn. Hắn lẩm bẩm " sư phụ, người ở đâu, tại sao không đến thăm con người không cần Bất Phục của người nữa sao ?"