Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Việt Quỷ Vương
Unknown
Chương 159. Mỹ nhân tin tức.
Chương 159.
Ngày 29 Tháng 3 lễ an táng tiên đế được diễn ra long trọng tại Kính Lăng trong quần thể lăng mộ Lam Kinh. Vị hoàng đế thứ bảy của vương triều họ Lê chính thức an nghỉ ngàn thu tại nơi đây . Hoàng đế sai Đàm Văn Lễ Nguyễn Nhân Th·iếp Phạm Văn Thịnh, Trình Chí Sâm chịu trách nhiệm soạn văn bia ghi lại cuộc đời sự nghiệp của Thái Trinh hoàng đế (Lê Túc Tông) để con cháu đời sau có thể biết đến và tưởng nhớ về nhất đại quân vương nước Việt.
***
Trong cung điện Lam Kinh, hoàng đế Lê Tấn ngồi ở trên quỳ phía dưới là bốn nhân viên Cẩm Y Vệ đang hành lễ yết kiến . Vốn dĩ Lê Tấn không định gặp họ tâm trạng hắn không tốt sau lễ an táng em trai chỉ là phía dưới báo lên đây là cấp báo nên hắn cho gặp .
Lê Tấn hỏi :" Nói đi là chuyện gì mà cần phải cấp báo ?"
Dương Đức Phổ nhiệm chức thống lĩnh trong Cẩm Y Vệ, là người dẫn đầu nhóm người vội vàng lên tiếng : " bẩm bệ hạ Đông Kinh xảy ra chuyện lớn Chỉ Huy Sứ cho người hai lần truyền tin bẩm báo xin chỉ dụ của bệ hạ . Chỉ là mãi không nhận được bệ hạ ý chỉ nên Chỉ Huy Sứ sai thần đến đây bẩm báo thêm lần nữa."
Lê Tấn nhíu mày chuyện này là sao đây hắn hoàn toàn không biết chuyện Lê Niệm sai người báo tin . Lê Tấn quay lại hỏi :" Nguyễn Nhữ Vi, gần đây có tin tức của Cẩm Y Vệ truyền tới sao ?"
Đại tổng quản đáp :" Bẩm bệ hạ nô tài không nghe nói có chuyện này xin bệ hạ chờ một lát để thần đi tra lại một chút ."
Lê Tấn phất tay ra lệnh cho lão lập tức làm việc Nguyễn Nhữ Vi tuân mệnh mà đi . Lê Tấn quay lại hỏi Dương thống lĩnh : " Rốt cuộc là Đông Kinh đã xảy ra chuyện gì?"
Dương thống lĩnh đáp :" bẩm bệ hạ tình cờ phát hiện manh mối nên Cẩm Y Vệ phối hợp cùng Kim Ngô Vệ bắt được một nhóm gián điệp của tổ chức phục quốc người Chiêm . Kèm theo đó là một số nội gián người Việt làm việc cho bọn họ trước khi thần xuống phía nam đã bắt được trên dưới ngàn người."
Lê Tấn nghe vậy thì hỏi :" Rồi sao ?"
Dương thống lĩnh đáp :" bẩm bệ hạ trong số những người bắt được có một người có thân phận khá đặc biệt."
Lê Tấn nhíu mày một cái hắn hỏi : " là ai?"
Dương thống lĩnh đáp :" Hoan Lạc Viên tất cả nhân viên đều b·ị b·ắt đi ."
Lê Tấn bỗng nhíu mày càng chặt hắn hỏi :" Chiêm Hồng Cơ thế nào ?"
Dương thống lĩnh nghe vậy thì biết bệ hạ thật giận dữ đúng như Chỉ Huy Sứ dự đoán lần này phải gặp xui xẻo. Hắn đáp :" Bẩm bệ hạ tất cả nhân viên của Hoan Lạc Viên đều bị giam vào ngục ở trụ sở Cẩm Y Vệ."
Lê Tấn lại hỏi :" sao nữa ?"
Dương thống lĩnh đáp :" bẩm bệ hạ tiếp đó Cẩm Y Vệ tiến hành công việc trong trách nhiệm của mình."
Lê Tấn hỏi :" Không có ngoại lệ nào sao ?"
Dương thống lĩnh đáp :" bẩm bệ hạ Cẩm Y Vệ chúng thần luôn làm theo quy tắc ."
Lê Tấn nghe vậy thì nhắm mắt lại trong đầu hắn hiện ra gương mặt ấy đôi mắt ấy làn da ấy cái cơ thể nữ nhân mà hắn tường tận từng nốt ruồi, từng vết sẹo nhỏ. Cả gian phòng lâm vào tĩnh lặng phía dưới không ai dám tạo ra tiếng động lúc này chờ đợi lời tiếp theo của bệ hạ .
Nửa khắc đồng hồ sau hoàng đế mở mắt ra nói :" Đỗ Khắc Hải, lập tức đi truyền lệnh trẫm ngày mai khởi hành trở về Đông Kinh. Đại đội nhân mã chậm rãi theo sau trẫm sẽ dùng ngựa đi trước ."
Lời này của Lê Tấn khiến mấy lão quỷ trên nóc nhà kh·iếp sợ bọn họ biết chuyến này mấy kẻ ở Đông Kinh thảm rồi . Mấy năm nay cùng với sự tăng lên của thể trọng cơ thể tiểu chủ nhân không có cưỡi ngựa qua . Khi cần đi chuyển gần thì ngồi kiệu đi xa thì ngồi xe ngựa thỉnh thoảng đi bộ một chút . Vậy có thể thấy tiểu chủ nhân gấp ra sao lần này ngài thực sự sẽ nổi giận .
Đỗ Khắc Hải chỉ mới theo hầu Lê Tấn chưa lâu không rõ lắm mọi chuyện . Hắn chỉ biết bệ hạ có lẽ vì hồng nhan mà gấp gáp trở về Đông Kinh. Biết ý hắn lập tức tuân mệnh đi truyền khẩu dụ của bệ hạ để kẻ dưới an bài .
Ngay khi Đỗ Khắc Hải đi không lâu thì Nguyễn Nhữ Vi trở lại . Lê Tấn nhìn hắn hỏi :" Thế nào ?"
Nguyễn Nhữ Vi đáp :" bẩm bệ hạ phía dưới không nhận được tin tức nô tài đã cho xác nhận hoàn toàn không có người của Cẩm Y Vệ tới báo tin trước đó ."
Lê Tấn nghe vậy thì trầm ngâm hắn có thể tạm đoán trong này có ẩn tình gì đó . Chỉ là lúc này không thích hợp đi tra việc cần thiết là nhanh chóng chạy về Đông Kinh, không thể để Chiêm Hồng Cơ c·hết trong ngục Cẩm Y Vệ. Hắn nhìn về bốn người Dương thống lĩnh nói :" Các ngươi lui xuống nghỉ ngơi đi ngày mai theo trẫm cùng trở về ."
Dương thống lĩnh tuân lệnh dẫn theo thuộc hạ rời đi . Trong lòng Dương Đức Phổ thầm cầu nguyện thay cho Lê Niệm hắn cho rằng chuyến này Chỉ Huy Sứ có lẽ không ổn rồi .
***
Tin bệ hạ ngày mai khởi hành về Đông Kinh khiến trên dưới đều giật mình bọn họ không hiểu được sao lại gấp gáp như vậy. Tuy có không hài lòng vì quyết định này của bệ hạ nhưng mọi người vẫn tuân lệnh đi chuẩn bị đồ đạc để mai lên đường.
Có ba người ngày lập tức chạy đến tìm Lê Tấn là Thái Hậu Nguyễn Thị Hoàn, mẹ nuôi hắn Thái Hậu Cung Xuân Hoa và Hoa Quý Phi.
Người tới trước tiên là Thái Hậu Nguyễn Thị Hoàn chào hỏi xong xuôi bà đi vào vấn đề . Thái Hậu hỏi :" Tại sao bệ hạ lại vội vàng rời đi như vậy ?" - hôm nay con trai nàng mới hạ thổ vi an hoàng đế ngày mai đã rời đi, điều này có chút không đúng.
Lê Tấn cảm thấy áy náy với em trai vậy nên rất khách khí mà nói :" bẩm Thái Hậu trẫm có việc cần nhanh chóng trở lại Đông Kinh xử lý . Ta biết đây là ta không đúng tại đây ta xin tạ lỗi với Thái Hậu ." - Nói xong hắn chắp tay cúi đầu hướng về phía nữ nhân đối diện hành lễ tạ lỗi.
Nguyễn Thái Hậu nghe vậy thì chỉ có thể nhận hoàng đế đã cúi đầu xin lỗi thì bà cũng nên rộng lượng mà cho qua . Bà nói :" Chuyện này bỏ qua đi ta có một thỉnh cầu mong bệ hạ chấp thuận."
Lê Tấn nói :" Xin Thái Hậu cứ nói chỉ cần có thể được thì trẫm đều đồng ý."
Nguyễn Thái Hậu nói :" Ta muốn ở lại đây vì Thuần nhi thủ lăng 3 năm ."
Lê Tấn nghĩ một chút rồi nói :" Chuyện này trẫm đương nhiên đồng ý . Trẫm đã từng nói hoàng cung cửa lớn luôn rộng mở cho Thái Hậu đi về tùy ý . Vậy nên Thái Hậu muốn đi đâu ở đâu trẫm sẽ không hạn chế ." Dừng một chút hắn nói tiếp :" Thế này đi trẫm để 4 vị cung nhân của tiên đế ở lại đây cùng người bầu bạn, cũng là để bọn họ làm tròn việc để tang tiên đế. Sau 3 năm người rời đi bọn họ cũng có thể tự do ."
Nguyễn Thái Hậu nghe vậy liền đồng ý an bài này của Lê Tấn, mấy nàng dâu của nàng có thể ở lại đây làm bạn với nàng cùng chăm sóc lăng mộ con trai. Đây cũng là một cách để bọn họ lặng lẽ biến mất khỏi tầm mắt của người đời, 3 năm sau bệ hạ có thể cho phép các nàng tự do . Khi đó các nàng có tái giá cũng tránh được rất nhiều phiền phức. Nói đến chuyện này tâm tình của nàng có chút phức tạp phần nàng muốn nàng dâu vì con trai thủ tiết phần lại không nỡ . Nàng cũng là nữ nhân biết rõ điều này có bao nhiêu tàn nhẫn đối với bọn họ những cô gái 16, 17 tuổi xuân xanh . Bọn họ không có con cái không nam nhân mấy chục năm sau này phải biết sống làm sao đây. Nữ nhân như vậy hẳn là lòng đầy oán khí khi c·hết đi cũng thành oán linh . Nàng không muốn con trai mình phải chịu nhân quả của chuyện này . Có lẽ đúng như Lê Tấn nói đối với cung nhân của tiên đế không con cái thì đều nên cho phép bọn họ tự do sau khi để tang đủ 3 năm đó chính là việc làm tích đức cho n·gười đ·ã k·huất. Quay lại câu chuyện, sau khi đạt được điều mình muốn Nguyễn Thái Hậu rời đi.
***
Tiếp theo là Hoa Quý Phi đến gặp Lê Tấn, nàng hỏi :" bệ hạ có chuyện gì mà người lại đi gấp như vậy ? - Nàng rất lo lắng về chuyện này . Là chuyện lớn đến mức nào khiến bệ hạ gấp gáp như vậy? Liệu bệ hạ có gặp phải nguy hiểm gì không ?
Lê Tấn đáp :" Ở Đông Kinh có một cố nhân của trẫm xảy ra chút chuyện, trẫm phải chạy về cứu người . Chuyện này không nghiêm trọng, nàng không cần lo lắng ."
Dừng một chút hắn tiếp tục :" Trẫm sẽ an bài người hộ tống nàng xuôi nam tới châu Minh Linh. Nàng cứ ở đó cùng người thân đoàn tụ vài ngày rồi thẳng đường trở lại Đông Kinh."
Hoa Quý Phi chần chừ nói :" hay thần th·iếp cùng người trở về Đông Kinh chuyện về thăm quê có thể hoãn lại sau cũng được."
Lê Tấn lại gần nắm tay nàng nói :" Yên tâm đi chơi đi, chuyện này không có gì đáng lo trẫm sẽ xử lý được. Nàng đừng bỏ lỡ cơ hội này không chỉ nàng nhớ người thân bọn họ hẳn cũng rất nhớ nàng đừng trì hoãn thời gian ."
Hoa Quý Phi nghe vậy thì rất ấm lòng bệ hạ vẫn là nghĩ cho nàng đây là hạnh phúc của nàng. Nàng có chút tò mò nên hỏi :" là ai mà khiến bệ hạ lo lắng như vậy? "
Lê Tấn ngập ngừng một chút rồi nói :" Là nàng ấy ."
Không phải một cái tên cụ thể nhưng Hoa Quý Phi có thể đoán được bệ hạ nói tới ai, hẳn là nữ nhân họ Chiêm đó rồi. Điều này khiến lòng nàng có chút hơi chua không có nữ nhân nào muốn chia sẻ nam nhân của mình cho người khác . Đặc biệt là thấy bệ hạ lo lắng như vậy địa vị của Chiêm Hồng Cơ trong lòng bệ hạ hẳn rất lớn đi nàng có chút ghen với họ Chiêm.
Chỉ là nàng cũng biết hoàng đế có tam cung lục viện việc ngài có rất nhiều nữ nhân là không thể tránh khỏi. Còn về nữ nhân họ Chiêm ấy thì nàng rất khó nói gì cơ bản nàng là người đến sau. Dù nàng là chính cung của bệ hạ nhưng họ Chiêm mới là nữ nhân đầu tiên của ngài mấy năm qua đều là nàng ta hầu bệ hạ. Chỉ là nàng không rõ tại sao bệ hạ lại bỏ bê nàng ta mấy tháng nay từ khi ngài lên ngôi thì không còn đến gặp họ Chiêm. Chỉ là đây là chuyện của bệ hạ và nàng ta chính cung như nàng không nên hỏi. Trong lòng rõ ràng mọi việc Hoa Quý Phi cúi đầu nói :" Thần th·iếp biết xin tuân theo bệ hạ an bài."
Lê Tấn cảm nhận được sự thay đổi tâm tình của Quý Phi hắn nâng cằm nàng lên mạnh mẽ hôn tới một nụ kéo dài khiến mọi khúc mắc tạm thời được giải quyết.
Hoa Quý Phi đỏ mặt rời đi Lê Tấn ngắm nhìn nàng từ phía sau trong lòng ngũ vị tạp trần . Hắn thở dài một cái rồi ngửa mặt lên nói :" lão quỷ lười đi nói cho Tứ Nương Nhị Nương ta muốn bọn họ hộ vệ cho Tiểu Mai xuôi nam. "
Lão quỷ lười rất không tình nguyện rời đi lão đang định ngủ một giấc đâu sao không sai tên biến thái bên cạnh . Tiểu chủ nhân rất đáng ghét hắn toàn sai lão chạy đi chạy lại đúng là phiền mà. Tuy nhiên đây chính là mệnh lệnh lão vẫn phải tuân mệnh mà đi.
PS : chương này đăng sớm chiều tối tác khá bận chương hai sẽ đăng muộn.
Ngoài ra xin giới thiệu cho anh em bộ Đại náo từ 1960. Tác đọc thấy bộ đó thú vị anh em nào rảnh qua đó đọc thử có nhiều cái hay ho phết đặc biệt nhiều gái rất phù hợp với những anh em cùng sở thích.