Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 160. Âm mưu chờ đón.

Chương 160. Âm mưu chờ đón.


Chương 160.

Hoa Quý Phi vừa đi thì Thái Hậu Cung Xuân Hoa vừa tới nàng không vòng vo mà hỏi luôn :" Có chuyện gì sao ?"

Lê Tấn thành thật đáp :" Thưa mẫu hậu Chiêm Hồng Cơ đang trong nhà ngục Cẩm Y Vệ ."

Thái Hậu nghe vậy thì nhíu mày bà đã hiểu rõ tại sao con trai lại gấp . Một đêm vợ chồng trăm năm tình nghĩa con trai và cô nàng họ Chiêm đó đâu phải chỉ một đêm. Nếu nàng ta không phải người Chiêm thì có khi bà đã giục Lê Tấn đưa về Tĩnh vương phủ từ lâu. Người làm mẹ luôn mong con trai mình có người chăm sóc sớm có cháu bế bồng . Hơn nữa việc con trai suốt ngày chạy tới chốn phong hoa đó ngủ lại đúng là không tốt, vậy nên đưa nàng ta về vương phủ làm th·iếp là lựa chọn tốt nhất .

Thân phận bây giờ của Lê Tấn đã khác trên cương vị này hắn không thể tiếp tục gần nữ nhân đó . Trong cung không thể xuất hiện một cung phi người Chiêm điều này sẽ gây phiền phức vô cùng lớn. Thái Hậu hỏi: " Con định xử lý như thế nào ?"

Lê Tấn đáp ;" Con chưa biết còn phải xem nàng ấy là sống hay c·hết đã ."

Thái Hậu nói :" Lê Niệm không ngu, hắn sẽ không dám đụng vào nàng ta ."

Lê Tấn lắc đầu nhẹ nói :" Mẫu hậu có điều không rõ Cẩm Y Vệ đã dùng hình rồi. Người hôm nay đến nói lại trước khi hắn khởi hành tới đây bên Đông Kinh đã đụng nàng."

Thái Hậu nghe vậy thì sửng sốt bà nói :" Là ta đánh giá cao Lê Niệm rồi ? Hắn không biết hậu quả của việc này ư ?"

Lê Tấn đáp :" Lê Niệm e rằng chỉ là bị bất đắc dĩ không có con ở Đông Kinh hắn chống không nổi áp lực từ bên khác."

Thái Hậu nghe thế thì hiểu ra chức Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ chỉ là tam phẩm tính ra không đủ sức nặng trong triều có chăng chỉ là tính chất đặc thù vì trực tiếp chịu trách nhiệm trước hoàng đế. Bây giờ hoàng đế không tại không ai giúp được lão Đông Kinh có cả đám người có thể gây áp lực lên lão .

Thái Hậu bỗng nhớ ra một điểm quan trọng bà hỏi :" Tại sao Cẩm Y Vệ lại bắt nàng ."

Lê Tấn đáp :" Đông Kinh vừa diễn ra một đợt vây quét gián điệp của tổ chức phục quốc người Chiêm . Chiêm Hồng Cơ là một trong số những người b·ị b·ắt ."

Thái Hậu nghe vậy thì giật mình bà hỏi lại :" Nàng hẳn là bị oan đi ?" - Lê Tấn đáp lại câu hỏi này bằng sự im lặng .

Thái Hậu thấy vậy thì kh·iếp sợ bà hỏi :" Con đã biết ? Tại sao con vẫn để nàng gần bên mình ?" - Lê Tấn vẫn đáp lại những câu hỏi này bằng sự im lặng lần này hắn còn thêm hành động cúi đầu .

Sau khi bình tâm lại Thái Hậu nói :" Thôi vậy chuyện này ta không hỏi . Chỉ là con phải luôn nhớ giữ gìn an toàn của bản thân mình."

Lê Tấn đáp :" Con biết rồi mẹ từ trước tới nay nàng vẫn là vô hại đối với con sau này cũng là như vậy ."

Thái Hậu nghe vậy thì trong lòng buông lỏng con trai không phải kẻ ngốc, hắn nói nàng vô hại ắt có cách khiến nàng trở nên vô hại. Bà lại hỏi :" Nếu nàng còn sống thì con định làm sao ? Ngược lại sẽ thế nào ?"

Lê Tấn đáp :" nếu nàng còn sống thì con che trở nàng . Trường hợp nàng không còn thì con sẽ tìm một nơi thật đẹp an táng nàng."

Hiểu con không ai bằng mẹ bà nhìn Lê Tấn lớn lên quá rõ lời này của hắn có ý gì. Bà nói :" Đừng có làm lớn chuyện khó khăn lắm con mới chiếm được ưu thế không nên vì một nữ nhân mà hủy hoại thành quả vất vả đạt được." - Thái Hậu biết chuyện Lê Tấn nổi giận sẽ trừng phạt ai đó là khó tránh khỏi chỉ là bà mong hắn phát tiết một cách có chừng mực . Không thể chỉ vì một nữ nhân còn là nữ nhân người Chiêm mà tự hủy trường thành . Bà cảm thấy điều này không đáng đế vương muốn bao nhiêu nữ nhân mà không có con trai không cần nặng tình với cô nàng họ Chiêm .

Lê Tấn đáp :" Mẹ yên tâm con biết giữ chừng mực sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Thái Hậu nghe vậy thì nhíu mày cái chừng mực của Lê Tấn có hơi khác người tất cả chuẩn mực của hắn đều rất khác so với thường thức . Hành vi được xem là trong chuẩn mực của hắn có thể là hành vi người khác không thể chấp nhận. Tuy nhiên không còn cách khuyên con trai khá cứng đầu nó đã quyết định thì ai nói cũng không chuyển. Bà chỉ còn biết cầu nguyện cho cô nàng họ Chiêm đó còn sống không thì trời mới biết Lê Tấn sẽ làm gì . Trao đổi vài điều về chuẩn bị cho hành trình trở về Đông Kinh, sau đó Thái Hậu rời đi.

***

Cùng thời điểm đó tại Đông Kinh lại xảy ra chuyện không biết từ đâu truyền ra tin tức Lê Tấn không phải dòng dõi của Hiến Tông . Có tin nói hoàng tử thật đã b·ị đ·ánh tráo Lê Tấn thực ra là người Chiêm Thành. Chuyện này được không ít người dân tin năm đó việc hoàng đế chào đời không thuận lợi, mẹ đẻ của ngài rời đi ngày sau khi sinh. Điều này dấy lên nghi vấn đây là một âm mưu từ trước của người Chiêm họ tìm cách khiến bà Cận xảy ra chuyện trong phòng sản tiến hành trộm long cháo phụng.

Triều đình lập tức đính chính đây là tin giả ai tuyên truyền b·ị b·ắt tội phỉ báng phải chịu phạt nặng . Cẩm Y Vệ, Kim Ngô Vệ và một số lớn quân Phụng Trực được điều đi tuần tra truy bắt những kẻ dám nói chuyện này làm cho càng nhiều dân chúng tin rằng đây là thật . Vì nếu như chuyện này chỉ là bịa đặt thì triều đình phản ứng thái quá như vậy làm gì đây rõ ràng có vấn đề . Tuy nhiên với sự hung dữ của q·uân đ·ội dân chúng rất nhanh thì biết điều mà giữ mồm giữ miệng . Tin tức này nổi nhanh, chìm cũng nhanh chỉ là trong lòng dân Đông Kinh ẩn dấu một sự nghi hoặc về thân thế của hoàng đế Đoan Khánh.

Ở một góc tối Bát Hoàng Tử mỉm cười, chuyện này là do hắn đạo diễn . Kết quả thu được không tồi hắn đã thành công gieo hạt giống nghi ngờ trong lòng Đông Kinh. Đợi khi Lê Tấn quay về giải quyết chuyện của cô nàng Chiêm Hồng Cơ kia thì hạt giống này sẽ nở hoa . Bằng những tin tức mà hệ thống điệp báo Ai Lao nắm được thì hắn đoán Lê Tấn trở về sẽ thả nàng ta ra thậm chí bất chấp lời người khác mà đưa nàng vào cung. Lúc đó chỉ cần lại tung ra tin tức về thân phận thực sự của Chiêm Hồng Cơ thì dân chúng và bách quan hoàn toàn có lý do nghi ngờ xuất thân của hoàng đế. Hắn đào một cái hố chờ Lê Tấn nhảy vào đánh cho Lê Tấn một cái trở tay không kịp ít ra thì hắn tin là như vậy .

Đáng nhẽ hắn đã quay về Ai Lao nhưng đi được tới Nghệ An thì quay lại . Tin tức về hành động xoay chuyển càn khôn của Lê Tấn trong ngày đại triều đầu năm khiến hắn từ bỏ dự định ban đầu. Quay lại Đông Kinh tra cặn kẽ từng thủ đoạn mà Lê Tấn đã dùng khiến hắn có chút bội phục tên mập mạp . Tâm lý muốn khiêu chiến của hắn nổi lên hắn muốn thử xem khi đối đầu chính thức thì hai bọn hắn ai lợi hại hơn. Đúng dịp gặp phải chuyện của đám gián điệp Chiêm Thành bị lộ ra hắn cảm thấy mình có thể lợi dụng việc này trong bóng tối cùng Lê Tấn giao đấu.

***

Trái với sự vui vẻ thong dong của Bát hoàng tử, Lê Tấn đang lo lắng gấp gáp chạy trở về Đông Kinh. Đã ba ngày đoàn người của hoàng đế mỗi người hai ngựa thay phiên đi liên tục . Mỗi ngày đều là tờ mờ sáng lên đường, tối mịt mới dừng chân nghỉ ngơi. Đêm hôm nay bọn họ nghỉ lại bên kia dãy Tam Điệp có thể coi như hành trình đã được hơn một phần ba.

Thực ra với trang bị mỗi người hai ngựa thì có thể đi nhanh hơn nhiều nhưng bọn họ có vấn đề . Hoàng đế thân thể hơi không phù hợp cho việc cưỡi ngựa phi nhanh kỹ năng cưỡi ngựa của ngài cũng không ai dám khen . Không thể bỏ hoàng đế lại nhân vật chính trong hành trình này chính là ngài vậy nên mọi người chỉ có thể giảm tốc độ đi theo sau hộ vệ .

Trời tối, 500 danh túc vệ quân chia nhóm dựng trại người thì căng lều bạt kẻ thì lấy nước nấu ăn . Không khí làm việc rất gấp rút chuyện này đối với bọn họ rất dễ dàng tất cả đều đã trải qua huấn luyện .

Lê Tấn ngồi nghỉ ngơi ở một gò đất phía dưới có trải vải gấm hai bên là Nguyễn Nhữ Vi và Đỗ Khắc Hải đang thay nhau đấm chân bóp vai cho hắn. Chuyến này hắn chỉ mang theo hai lão thái giám hầu cận những kẻ khác đều theo đại đội về sau.

Ban đầu hắn chỉ định đem theo 20 tên túc vệ cùng vài người của Cẩm Y Vệ lên đường . Hắn cảm thấy như vậy đủ rồi có thể nhanh chóng chạy về Đông Kinh. Tuy nhiên việc này bị mọi người phản đối không ít người sẵn sàng dùng c·ái c·hết để can ngăn . Mọi người đều cho rằng bệ hạ làm như vậy quá mạo hiểm nhỡ may có kẻ mang ý đồ xấu với tính mạng của hoàng đế thì chỉ từng ấy người sao mà ngăn cản Lê Tấn không tiện lộ ra sự tồn tại của 8 lão ma quỷ . Vậy nên hắn phải chấp nhận đề nghị để 500 danh túc vệ đi theo hộ tống kèm theo đó là hơn ngàn chiến mã đây gần như là toàn bộ chiến mã của túc vệ quân trong lần xuôi nam này .

Sau khi ăn uống xong xuôi mọi người bắt đầu đi nghỉ ngơi . Đương nhiên túc vệ quân thì được chia làm 5 đội thay nhau canh gác những người ngủ không cởi giáp binh khí để gần tay . Đám túc vệ đều biết bệ hạ xảy ra chuyện bọn họ đều xong đời vậy nên dù có khổ cũng không ai dám lơ là.

Trong lều Lê Tấn ở một mình sau khi đuổi hai lão thái giám đi ra ngoài . Lập tức Lão Hoạ Sĩ như u lĩnh xuất hiện trước mặt Lê Tấn. Lão hỏi :" ngươi cưỡi ngựa quá chậm, kéo chân tất cả mọi người . Hay chúng ta đổi cách khác có thể đi nhanh hơn."

Lê Tấn nhìn lão hỏi :" Cách gì ?"

Lão Hoạ Sĩ đáp :" Ta cõng ngươi chạy đi đảm bảo hai ngày hai đêm là có thể về đến Kim Quang Điện."

Lê Tấn lắc đầu nói :" không được ta đột nhiên m·ất t·ích sẽ khiến cho đám túc vệ đó nổi điên . Không thể làm như vậy còn có cách nào khác không ?"

Lão Hoạ Sĩ đăm chiêu suy nghĩ bỗng tiếng lão Quỷ Y vang lên :" còn một cách là ngươi dùng thuốc của ta ngất xỉu để kẻ khác cưỡi ngựa mang đi . Dù hai người cưỡi một ngựa cũng nhanh hơn cái tốc độ rùa bò đó của ngươi. Chiến mã để ngươi cưỡi chính là lãng phí tài nguyên ."

Lê Tấn không vui nhìn về góc tối nói :" Câm miệng nói càn nói xiên hoàng đế ngất xỉu kẻ nào dám ôm chạy . Bọn họ lúc đó lại càng loạn nhiệm vụ lúc đó là cứu ta tỉnh lại chứ không phải là về Đông Kinh. Đúng là toàn ý kiến ngu xuẩn ."

Lão Quỷ Y trong bóng tối chỉ biết im lặng lão cảm thấy ý kiến này của mình có chút ngự xuẩn thật . Thực sự là mấy người lão phát bực khi nhìn thấy chiến mã cao lớn có xuất xứ từ các nước phía tây xa xôi đi với tốc độ của một con lừa . Tuy nhiên tính đi tính lại cũng không còn cách nào có thể giải quyết chuyện này . Mọi người đành đi nghỉ ngơi sáng mai lại lên đường.

Chương 160. Âm mưu chờ đón.